Bài viết của một học viên ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-04-2014 ] Thật là một cơ hội hiếm có để được làm người trong vô lượng kiếp sống của chúng ta. Mặc dù cha tôi đã qua đời ba năm trước, tôi vẫn nhớ về việc ông gặp được Pháp Luân Đại Pháp như thế nào nhưng đã lỡ mất cơ hội tu luyện vì một niệm sai lầm.

Mẹ tôi đi xa nhà vào mùa xuân năm 1996 để đi thăm các bạn của bà và để người cha 60 tuổi của tôi ở nhà một mình. Từ năm 1981, cha tôi đã tập đủ mọi loại khí công vì mục đích chữa bệnh khoẻ người. Tôi khuyến khích ông tập Pháp Luân Công, mang về cho ông cuốn Chuyển Pháp Luân và đưa ông tới một điểm luyện công gần nhà.

Cha tôi có một mối nhân duyên tiền định rất lớn với Đại Pháp. Vào ngày thứ tư, ông đã nhìn thấy hình ảnh một Pháp thân của Sư phụ đang mỉm cười và nhìn ông. Ông trở nên rất hào hứng và liên tục mỉm cười trên suốt chặng đường trở về nhà. Ông cũng cảm thấy một lực đẩy mạnh mẽ vào phía trong thiên mục của mình. Hai ngày sau, ông nhận ra rằng Sư phụ đã khai mở thiên mục cho ông và ông đã có thể nhìn thấy rất nhiều điều trong các không gian khác.

Ông rất chú trọng đến tu khẩu và hiếm khi nói bất cứ điều gì không phù hợp. Một lần ông đã kể với các đồng tu về điều mà ông đã nhìn thấy qua thiên mục. Ông nói: “Điểm luyện công của chúng ta có thể nhìn không được đẹp trong không gian này nhưng nó thật tuyệt vời ở trong những không gian khác, được bao quanh bởi những dãy núi tuyệt đẹp và những dòng nước tinh khiết. Sư phụ đến đây rất sớm và sẽ rời đi chỉ sau khi học viên cuối cùng ra về. Sư phụ sẽ không bao giờ rời đi ngay khi chỉ còn lại một học viên ở đó. Tất cả mọi người đều cảm động và sau đó họ đã kiên trì luyện hết năm bài công pháp.

Ông đã khích lệ tôi rất nhiều trong suốt giai đoạn tu luyện cá nhân và chúng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều khổ nạn.

Khi tà ác bức hại Đại Pháp vào tháng 07 năm 1999, chúng tôi đã cùng các học viên khác tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Chúng tôi đã để lại con của mình là một học sinh lớp tám ở nhà. Khi chúng tôi khẩn thiết cần tới sự trợ giúp của cha tôi, ông đã từ chối. Sau khi ông nói chuyện với bí thư Đảng Ủy, cha tôi từng là một đảng viên trong hơn 40 năm, đã giao nộp toàn bộ các cuốn sách Đại Pháp – hy vọng duy nhất của chúng tôi để được đắc cứu. Vì ông là một học viên với một nền tảng vững chắc như vậy, tôi không hiểu tại sao ông lại làm vậy. Sau khi chứng thực Pháp, ông lại đóng một vai trò phụ diện. Sau khi đọc các kinh văn gần đây của Sư phụ, chúng tôi nhận ra rằng Sư phụ không muốn để lạc mất dù chỉ một đệ tử. Vì vậy chúng tôi đã cố gắng khích lệ cha tôi quay trở lại và chân chính tu luyện nhưng ông đã từ chối lời khuyên của chúng tôi.

Vào tháng 08 năm 2012, ông đã qua đời vì ung thư tuyến tụy. Lúc đó ông 84 tuổi.

Chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện rất dài vào đêm trước khi ông chết. Ông đã kể về tiền kiếp của mình. Ông đã từng là một người phương Tây, một con thỏ và một con khỉ. Để có được cơ hội tốt hơn là gặp được Đại Pháp trong kiếp sống này, vị Sư phụ trước đó của ông đã an bài một cách cẩn thận cho ông trở thành động vật trong tiền kiếp để ông tạo ít nghiệp lực hơn. Nhưng ông đã không xứng với sự kỳ vọng của Sư phụ ông.

Ông đã phải nằm viện hơn 40 ngày trước khi ông qua đời. Vào khoảng ngày thứ hai mươi, ông nói rằng hệ thống tu luyện của ông đã bị giải thể, với những vụ nổ mạnh hơn bom nguyên tử vô số lần! Tóc của ông trở nên hoàn toàn bạc trắng và liên tục rụng mỗi ngày. Ông nói rằng trong một không gian khác, hai người đang chờ để dọn sạch thiên thể đã bị nổ tung của ông. Chúng tôi không thể nhìn thấy bất cứ điều gì nhưng ông nói rằng mọi việc sẽ sớm được hoàn thành.

Một buổi sáng khi tôi đang ngồi cùng ông, tôi nói, “Con có một ước nguyện, và con hy vọng cha có thể hoàn thành nó giúp con.” Tôi nói: “Là một Đảng viên hơn 60 năm, giờ đây chắc hẳn cha đã nhận ra rằng nó đã mang đến cho cha điều gì! Nó đã hủy hoại cha thật kinh khủng. Cha hãy thoái Đảng! Và nói ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ ba lần.” Lần này ông đã chấp nhận lời khuyên của tôi và nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo” ba lần.

Vào khoảng 5 giờ 30 phút chiều ngày hôm đó, ông đã qua đời đầy hối tiếc. Cha tôi qua đời và biết rằng ông đã hoàn toàn mất đi cơ hội ngàn vàng mà ông đã chờ đợi trong hàng chục nghìn năm!

Bởi vì chúng ta tu luyện trong mê, tôi không biết rõ lý do vì sao điều này lại xảy ra. Tại sao cuộc đời của ông lại kết thúc một cách bi thảm như vậy? Tôi đã viết ra những trải nghiệm của ông nhưng chúng ta lựa chọn con đường nào cho mình là tùy thuộc vào chính chúng ta. Sư phụ đã an bài mọi điều tốt nhất cho tất cả các đệ tử Đại Pháp.

Là một đệ tử lâu năm bắt đầu tu luyện từ năm 1995, tôi cảm thấy có một phần trách nhiệm đối với cái chết của ông. Tôi hy vọng rằng tất cả các học viên sẽ bước đi trên con đường tu luyện của mình một cách kiên định. Chúng ta cũng không được bỏ rớt bất kể đồng tu nào của chúng ta! Đừng để lỡ mất cơ hội quý giá hàng chục nghìn năm mới có một lần này!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/11/万古得大法-错念失人身-289872.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/24/326.html

Đăng ngày 17-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share