Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-04-2014]  Tôi là một thanh niên nông thôn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1998. Bất chấp cuộc bức hại, tôi vẫn tu luyện.

Khi tôi mới đắc Pháp, anh trai của tôi đang xem TV trong khi tôi đang đọc Chuyển Pháp Luân. Anh ấy mở tiếng rất to nên mẹ tôi bảo anh cho nhỏ tiếng hoặc tắt TV đi. Nhưng anh trai tôi đã phớt lờ bà. Tôi nói với mẹ: “Mẹ không cần phải lo lắng về anh, mẹ hãy cứ coi như anh ấy không có trong nhà.” Tôi tập trung đọc và những âm thanh TV xa dần. Nó không làm phiền tôi. Sau đó, sau khi tiếp tục học Pháp, tôi nhận ra rằng một con quỷ đang can nhiễu tôi qua anh trai mình, nhưng Sư phụ đã bảo hộ đệ tử của Ngài.

Không gì có thể lay chuyển ý chí của tôi

Pháp Luân Đại Pháp đã bị cấm ở Trung Quốc vào năm 1999, và nhiều học viên từ bỏ tu luyện khi phải đối mặt với cuộc bức hại. Họ giao nộp sách. Một học viên hỏi tôi: “Anh vẫn tu luyện sao?” Tôi nói: “Đúng vậy. Những người lên truyền hình để phỉ báng việc tu luyện đã lạc đường. Họ không phải là người chân tu.”

Cuộc bức hại bắt đầu khi tôi còn rất trẻ. Tôi không biết gì về việc tay chân của ĐCSTQ bôi nhọ Đại Pháp hay bản chất tà ác của cuộc bức hại. Tôi chỉ biết rằng Sư phụ, Đại Pháp là chân chính, và tôi phải tu luyện đến cùng.

Tôi đã thấy Pháp Luân xoay trên bầu trời theo chiều kim đồng hồ và ngược chiều kim đồng hồ. Trong giấc mộng, tôi thấy một Pháp Luân màu xanh rất lớn xoay trên trời và không lâu sau đó nhiều người cổ đại trong trang phục Hán xuất hiện ở giữa Pháp Luân. Người ở nhân gian giống như những con kiến ​​nhỏ, nhưng họ cũng đang nhìn lên Pháp Luân lớn trên bầu trời. Tất cả họ đều đang chờ được cứu. Sư phụ đang khích lệ đệ tử của Ngài kiên định tu luyện.

Khảo nghiệm về sức chịu đựng của người cha

Khi mẹ tôi bị giam, cha tôi không thể chịu đựng được hơn nữa vào năm 2000. Ông muốn tự tử bằng cách bí mật uống thuốc độc. Tối hôm đó ông hỏi tôi: “Nếu cha chết, con có nhớ cha không?” Tôi cảm thấy rằng có điều gì đó không ổn và nói: “Vâng, con sẽ nhớ cha rất nhiều.” Cha tôi đột nhiên bật khóc và kể cho tôi về chai thuốc độc. Ông rất tiếc vì đã làm điều này. Miệng cha tôi bắt đầu sủi bọt trắng. Ông ngã xuống và cả người run rẩy.

Tôi chạy đến nhà chú mình. Ông ấy gọi một chiếc taxi và đưa cha đến bệnh viện. Tôi ở lại và không thể bình tĩnh phút nào. Tôi tự hỏi liệu cha tôi có hồi phục được không. Đó là khi tôi nhận ra rằng tôi là một học viên. Sư phụ đã giảng:

“Một người luyện công, người khác có lợi ích.” (‘Bài giảng thứ sáu – Chuyển Pháp Luân)’

Điều này thôi thúc tôi hành động và tôi coi mọi ý niệm của mình như nghiệp tư tưởng để thanh lý và phủ nhận nó. Tôi tự nhủ rằng tôi chỉ tin vào Sư phụ. Với niệm này, một ý tưởng lóe lên trong tâm tôi: “Cầu xin Sư phụ giúp đỡ!” Tôi tiếp tục nhẩm trong tâm: “Sư phụ Lý Hồng Chí, Chuyển Pháp Luân, Chân-Thiện-Nhẫn.”

Tôi tĩnh lại, trong tâm chỉ có tên của Sư phụ. Mọi lo lắng, và cảm giác khó chịu biến mất. Tôi biết rằng cha mình sẽ ổn. Đương nhiên là ông trở về nhà. Mẹ tôi cũng thoát được khỏi trại giam và một lần nữa gia đình chúng tôi được đoàn tụ.

Chứng thực Pháp ở Bắc Kinh

Chúng tôi nghe nói rằng các học viên từ khắp cả nước tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện quyền được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nghĩ rằng chúng tôi cũng cần phải đi, và tôi đã thảo luận vấn đề này với mẹ mình. Chúng tôi quyết định đi, nên tôi để lại một bức thư cho cha và anh trai của mình. Bức thư viết: “Nếu cuối cùng con bị bắn chết vì nói” Pháp Luân Đại Pháp hảo, con sẽ không hối tiếc.”

Khoảng một chục học viên từ địa phương của chúng tôi đã đến Bắc Kinh. Chúng tôi nhẩm Luận Ngữ. Tại Quảng trường Thiên An Môn, chúng tôi tập các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp với các học viên khác. Chúng tôi đã bị bắt và đưa đến trại tạm giam gần Quảng trường Thiên An Môn. Tất cả chúng tôi đã viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp, Pháp chính vũ trụ; Khôi phục thanh danh cho Sư phụ Lý và khôi phục lại thanh danh cho Đại Pháp.”

Bảo vệ sách Pháp Luân Đại Pháp

Vào năm 2000 khi tôi đang nói chuyện với học viên A ở nhà, học viên B đến và nói: “Có một chồng sách Đại Pháp bên ngoài. Tôi đã lấy một cuốn. Anh nên ra xem sao.” Chúng tôi thấy một chồng sách Đại Pháp rất lớn dọc theo bờ hồ. Một ông lão sống bằng nghề nhặt rác đã tìm thấy chồng sách này. Vì tất cả các cuốn sách đều bị nước hồ làm ướt sũng, và ông ấy đang hong khô sách dưới ánh mặt trời. Mọi người tụ tập xung quanh, một số người muốn gọi công an.

Tình hình trong làng của chúng tôi rất căng thẳng, vì các học viên bị bức hại và một số bị giam trong các trại lao động. Tôi nghĩ rằng, do các học viên bị bức hại, các thành viên gia đình của họ đã sợ hãi, nên họ đã để lại những cuốn sách bên bờ hồ, và ông lão này đã tìm thấy. Những cuốn sách này có thể bị tiêu hủy. Bấy giờ, nhà của các học viên đang bị lục soát, vì vậy sách Đại Pháp trở nên rất khan hiếm. Tôi không thể chỉ ngồi đó mà nhìn những cuốn sách bị tiêu hủy.

Anh trai đang nhìn tôi. Tôi nên làm gì đây? Trong tâm, tôi xin Sư phụ giúp đỡ. Anh tôi ra về, và tôi bắt đầu nghĩ đến việc phát chính niệm. Tôi ngồi song bàn ở nhà và lập chưởng phát chính niệm. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì cho mình và không cho phép những cuốn sách kia bị tiêu hủy. “Sách Đại Pháp chỉ nên giao vào tay các học viên. Cầu xin Sư phụ giúp cho những người xung quanh ra về nhanh chóng để con có thể lấy lại sách.”

Sau khi phát chính niệm tôi ra ngoài và không thấy bất cứ ai ngoài ông lão đang cho những cuốn sách vào trong túi của mình.Tôi đã nói chuyện với ông ấy về khả năng ông ấy có thể bị bắt giữ vì sở hữu những cuốn sách này và hỏi ông ấy liệu tôi có thể giữ chúng không. Như thể là ông ấy bị mê hoặc, và đã đồng ý tất cả mọi điều tôi nói. Ông ấy đã giúp tôi mang những cuốn sách về nhà, sau đó ra về mà không đòi lại bất cứ thứ gì. Tôi biết rằng chính Sư phụ đã gia trì cho tôi bảo vệ những cuốn sách Đại Pháp.

Thiết lập những điểm sản xuất tài liệu Pháp Luân Đại Pháp

Cùng với tiến trình Chính Pháp, các bạn đồng tu đã từng bước thiết lập các điểm sản xuất tài liệu Pháp Luân Đại Pháp tại nhà. Hai mẹ con tôi cũng có một điểm tư liệu. Chúng tôi đã cung cấp cho các học viên trong vùng các bài kinh văn mới của Sư phụ, tập san Minh Huệ và các tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp.

Trang web Minh Huệ là một trang web của học viên. Tôi nhớ lần đầu tiên truy cập Minh Huệ, tôi ngập tràn niềm vui. Đó là vào thời điểm trước Tết Nguyên đán. Chúng tôi đã thấy những bức thiệp chúc mừng Sư phụ được đăng trên Minh Huệ của các học viên trên toàn thế giới. Điều này khích lệ chúng tôi phải tinh tấn hơn.

Tôi muốn tự làm thiệp chúc mừng và đã học cách làm thiệp từ trên mạng Internet. Thực ra, tôi không biết dùng máy tính mặc dù là một thanh niên vì tôi lớn lên ở nông thôn. Nhưng Sư phụ đã thấy mong muốn của tôi, nên Ngài đã khai mở trí huệ cho tôi và tôi làm chủ được các công nghệ cần thiết.

Trước ngày 13 tháng 05, ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi bắt đầu làm thiệp chúc mừng. Tôi đã tải về hai bức hình từ trang web. Sau đó tôi sử dụng các phần mềm để ghép hai bức hình thành một. Tôi đặt cây tre ở hai bên và một bông hoa sen ở giữa. Ở phía trên bức hình, tôi đã sử dụng phông chữ màu vàng và viết dòng chữ: “Chúc mừng sinh nhật Sư phụ từ bi vĩ đại” Sau đó, tôi đã gửi cho các biên tập viên Minh Huệ. Thiệp chúc mừng của tôi đã được đăng trên trang web Minh Huệ ngày hôm đó. Điều này làm tôi rất hạnh phúc! Nó không thể sánh với bất cứ thứ gì, mười năm qua, đây là lần đầu tiên tự tôi có thể chúc mừng Sư phụ.

Từ đó về sau, cứ đến ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, Tết Trung thu, năm mới, hoặc tết Nguyên đán, tôi lại thay mặt các học viên trong vùng làm thiệp chúc mừng gửi tới Minh Huệ.

Gọi điện thoại cho người dân biết về Pháp Luân Đại Pháp và việc thoái ĐCSTQ

Các đồng tu đã giúp hai mẹ con tôi có được một vài chiếc điện thoại di động vào dịp Tết Nguyên Đán 2010. Họ dạy tôi một số kỹ năng và biện pháp an toàn. Tôi đã tải công cụ chỉnh sửa giọng nói và học cách chỉnh sửa bản ghi âm từ mạng xuống. Từ đó hai mẹ con tôi bắt đầu sử dụng điện thoại giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Thực hiện các cuộc gọi điện thoại thật nhanh chóng, dễ dàng và không bị hạn chế bởi khoảng cách. Chúng tôi gọi điện thoại tới các tỉnh khác. Đôi khi chúng tôi gọi điện thoại trên cánh đồng, trong khi lái xe, không kể sáng, tối. Chúng tôi không thực hiện cuộc gọi điện thoại vào thời gian hay ở một nơi cố định. Cách này an toàn hơn.

Bản ghi âm giảng chân tướng mà tôi chỉnh sửa kéo dài khoảng 90 phút. Tôi bắt đầu bằng “Thoái Đảng bảo bình an”, sau đó là vụ tự thiêu dàn dựng, ĐCSTQ mổ cắp nội tạng từ các học viên, vv…. Một số gác máy, một số người nghe hơn 20 phút tới hơn một tiếng đồng hồ, và một số nghe thêm một lần nữa.

Lần đầu tiên tôi gọi cho mọi người, nói về việc thoái ĐCSTQ tôi đã rất lo lắng. Lúc đầu, tôi đã gọi cho một người vừa nghe xong bản thu âm. Tôi đã nói chuyện với anh này về việc thoái ĐCSTQ, và anh nhanh chóng đồng ý. Điều này thực sự tuyệt vời.Tôi biết chính Sư phụ đã giúp đỡ các đệ tử của Ngài cứu người.

Một lần tôi nói chuyện với một người đàn ông trẻ tuổi và đề nghị anh thoái. Anh ta rất buồn vì bạn gái muốn chia tay với anh ta, và anh ta hỏi tôi phải làm gì. Tôi nói với anh ta về văn hóa truyền thống, đòi hỏi những người trẻ tuổi xin phép cha mẹ và trời đất để được kết hôn. Tôi nói: “Khi một người phụ nữ quyết định kết hôn với một người đàn ông, cô ấy giao phó toàn bộ cuộc đời mình cho anh ta. Anh ta cần phải chăm sóc cô ấy suốt cuộc đời này và cô ấy cũng phải chăm sóc anh ấy. Đây là một phần của văn hóa truyền thống của chúng ta. Tuy nhiên, từ khi ĐCSTQ lên nắm quyền, nó đã phá hủy nền văn hóa truyền thống.” Sau khi tôi dứt lời, anh ấy nói rằng anh ấy hiểu. Anh ấy sẵn sàng thoái Đoàn và Đội thiếu niên tiền phong. Trước khi cúp máy, tôi nói: “Hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo. Chúc anh có một tương lai tuyệt vời. ”

Bằng cách giúp mọi người thoái Đảng, tôi đã hiểu rằng, khi giảng thanh chân tướng, mỗi bước đều rất quan trọng. Cho dù chúng ta phát tờ rơi, giảng chân tướng trực diện, hay qua điện thoại, tất cả đều rất quan trọng, đều là cứu độ chúng sinh. Bởi vì chúng ta là một chỉnh thể, miễn là chúng ta hợp tác và viên dung với nhau, chúng ta có thể cứu độ thêm nhiều chúng sinh.

Trên đây là trải nghiệm cá nhân của tôi. Mặc dù tôi chưa ngộ được nguyên lý ở cao tầng, chỉ cần làm theo những gì Sư phụ giảng, mọi việc vẫn sẽ ổn. Trên con đường tu luyện của mình, tôi đã từng bị lạc lối. Tôi cũng có nhiều chấp trước cần loại bỏ, chẳng hạn như tâm hiển thị, tâm sắc dục, tâm an dật, và chứng thực bản thân. Tôi sẽ loại bỏ chúng trên con đường tu luyện của mình và trở thành một học viên chân tu.

Mặc dù tôi chưa bao giờ trực tiếp được gặp Sư phụ, xin Ngài yên tâm rằng con sẽ tu luyện đến cùng. Xin cảm tạ Sư phụ. Cảm ơn các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/3/19/走在正法修炼的路上-283788.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/8/81.html

Đăng ngày 12-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share