Bài viết củaTịnh Nham, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Nam.

[MINH HUỆ 22-12-2013]

Một ngày chồng tôi trở về sau khi đến nhà tắm công cộng. Anh nói với tôi: “Hôm nay, anh đã gặp một người tốt. Ở nhà tắm có một thanh niên trẻ cảnh báo với anh rằng anh nên cẩn thận, vì sàn nhà trơn trượt. Anh ấy đã giúp anh đi xuống tới sảnh. Anh ấy rất lịch sự và nói rằng anh ấy đã nghĩ tới việc đến thăm anh. Cứ như thể là anh ấy biết anh, nhưng anh không thể nhớ ra anh ấy. Sau đó, anh đã gặp lại anh ấy. Anh ấy tới và chuyện trò với anh và muốn mua quà tặng cho anh.” Sau đó chồng tôi đột nhiên nhớ rằng người đàn ông đó là ông Yang, người lái xe đã đâm ô tô vào anh ấy.

Vô tình bị ô tô đâm

Tai nạn xảy ra vào buổi tối ngày 09 tháng 01 năm 2010. Chồng tôi đang đi đổ rác ở bên ngoài. Một lát sau, anh chậm rãi quay về nhà và nói với tôi rằng anh ấy đã bị một xe ô tô đâm. Mặc dù trông anh ấy có vẻ bị sốc, tôi không thấy vết thương nào và thậm chí quần áo của anh ấy có vẻ gọn gàng và sạch sẽ. Tôi nói: “Nhanh lên, hãy xin Sư phụ giúp đi anh, hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Anh gật đầu và nói anh biết cách niệm những câu đó, vì anh vẫn thường làm vậy. Tôi giúp anh ấy ngồi xuống ghế.

Chồng tôi nói với tôi rằng sau khi anh ấy đổ rác xong, anh đang đứng bên vệ đường nói chuyện với người hàng xóm trẻ. Đột nhiên, một chiếc xe thùng mới đâm vào anh ấy và hất anh văng đi xa hơn bốn mét. Có một tiếng động lớn và rác bắn tung tóe lên không trung. Chồng tôi ngã xuống và ngất đi. Cả người hàng xóm và người lái xe đều choáng váng đến mức họ đều ngây người ra. Người lái xe còn không thể ra khỏi xe trong một lúc. Một người qua đường chạy tới và thấy chồng tôi, một ông già 60 tuổi, nằm trên đất bất động. Đèn xi nhan bên phải của xe đã bị vỡ.

Sức mạnh của Đại Pháp triển hiện

Sau vài phút, chồng tôi đã tỉnh lại. Ông ấy nghe thấy tiếng của người hàng xóm, ông Vương, và nhờ ông ấy giúp chồng tôi đứng lên. Ông Vương cúi xuống và nói với chồng tôi: “Đừng vội đứng lên ngay như vậy. Anh có thể bị thương.” Chồng tôi nhất mực đòi ông Vương giúp ông ấy đứng lên, và khi ông ấy đứng dậy, ông ấy cảm thấy mình có thể bước đi. Sau đó, ý nghĩ tiếp theo của ông ấy là không có gì nghiêm trọng xảy ra và ông đã nhờ người hàng xóm trẻ tuổi đứng nói chuyện với ông giúp ông đi bộ về nhà.

Ngay sau đó, người lái xe và chú của anh ấy cùng những người hàng xóm của chúng tôi đến nhà tôi. Chú của người lái xe cứ liên tục xin lỗi và người lái xe nhất định đòi đưa chồng tôi tới bệnh viện. Tất cả những người hàng xóm đều khuyên chồng tôi tới bệnh viện để kiểm tra. Chồng tôi lắc đầu. Tôi nói với mọi người đừng ép ông ấy và hãy để cho ông trấn tĩnh lại. Người hàng xóm trẻ tuổi giận dữ trách mắng người lái xe và nói: “Tất cả là lỗi tại anh. Chúng tôi đang nói chuyện và anh đã đâm vào ông ấy. Ngày mai anh phải mang 20.000 Nhân dân Tệ tới cho chi phí thuốc men và cả một ít quà nữa. Chúng tôi sẽ xem anh phải chi phí hết bao nhiêu!” Người lái xe sợ hãi rụt rè đồng ý.

Tôi nói với người hàng xóm trẻ tuổi là anh ấy có thể ra về và đừng lo lắng, rằng chồng tôi sẽ ổn. Tôi nói: “Nếu ông ấy chết trong vụ tai nạn thì tiền bạc phỏng có ích gì? Người lái xe không cố ý đâm ông ấy. Anh xem người lái xe sợ hãi đến thế nào kìa. Mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Tôi nhẹ nhàng thuyết phục người hàng xóm trẻ tuổi ra về. Sau đó tôi nói với người lái xe: “Anh có thể về nhà. Cậu thanh niên đã rất giận dữ và anh không cần phải chú ý tới những gì anh ấy nói. Chồng tôi sẽ ổn thôi. Chúng tôi tin vào làm những điều tốt và chúng tôi sẽ không đòi anh một đồng nào.” Người lái xe bớt căng thẳng một chút. Anh ấy để lại số điện thoại và nói một cách chân thành: “Xin hãy gọi cho tôi ngay nếu ông cảm thấy không khỏe.”

Sư phụ đã giảng:

“Tốt xấu xuất tự một niệm; nếu như bà nằm tại đó nói: ‘Ái chà, tôi hỏng rồi, chỗ này bị rồi, chỗ kia bị rồi’. Nếu thế thì đã có thể gân đứt xương gãy, tê bại rồi. Chư vị được cấp bao nhiêu tiền, cả đời còn lại chư vị nằm tại bệnh viện mà không ra, hỏi chư vị có thể thoải mái không? Người đứng ngoài xem đều cho rằng lạ lắm: ‘Bà này sao không vòi vĩnh anh kia chút tiền, đòi tiền anh kia’. Chuẩn mực đạo đức con người ngày nay đã méo mó cả rồi. Người lái xe phóng nhanh, nhưng anh ấy phải chăng cố ý đâm người ta?” (Chuyển Pháp Luân)

Người lái xe vui mừng vì gặp được người tốt

Người lái xe đã gọi cho chúng tôi sau đó vào buổi tối. Từ giọng nói run rẩy của anh ấy, tôi có thể thấy anh ấy vẫn còn sợ hãi và lo lắng. Anh ấy đề nghị lần nữa được đưa chồng tôi tới bệnh viện. Tôi nhiều lần nói với anh ấy rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp.

Ngày hôm sau người lái xe và vợ anh ấy đã tới thăm chúng tôi và tặng quà. Người lái xe trông rất mệt mỏi. Anh ấy nhìn chăm chú vào chồng tôi đang ngồi trên ghế sô pha xem vô tuyến. Tôi có thể thấy được hai vợ chồng họ cảm thấy rất hối hận. Tôi nói với họ: “Chồng tôi thực sự ổn mà, đừng lo lắng. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và chúng tôi tu luyện Chân – Thiện – Nhẫn. Khi một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, toàn thể gia đình đều được hưởng lợi. Chồng tôi đã được hưởng lợi từ việc tôi tu luyện.”

Người lái xe thấy bớt căng thẳng và mỉm cười. Vợ anh ấy nói với chúng tôi rằng họ sợ tới mức họ không thể ngủ được chút nào tối hôm trước, vì họ vừa mới mua xe mới mà đã gây ra một vụ tai nạn. Họ cảm thấy may mắn vì đã gặp được những người tốt. Nếu không họ có thể phải lo lắng cho tương lai của mình.

Tôi mỉm cười: “Nếu chúng tôi muốn tống tiền các vị, các vị sẽ không có đủ để bồi thường cho chúng tôi, ngay cả khi các vị bán xe thùng mới.” Người lái xe đồng ý. Vợ anh ấy nắm tay tôi và liên tục nói: “Chúng tôi thực sự đã gặp được những người tốt. Chúng tôi quá là may mắn!” Chúng tôi đã nói với họ rằng đó là nhờ có Sư phụ của chúng tôi, người đã dạy chúng tôi trở thành người tốt và luôn luôn nghĩ cho người khác trước. Nếu các vị muốn cảm ơn ai đó, xin hãy cảm ơn Sư phụ của chúng tôi.

Tôi bắt đầu giải thích cho họ về Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi nói với họ cái gọi là “vụ tự thiêu” là giả, người vợ mở to mắt và nói: “Là thế sao. Cuối cùng tôi đã tìm ra sự thật của vụ việc này hôm nay! Pháp Luân Đại Pháp đang thực sự dạy người ta làm những điều tốt.”

Sau khi họ đã hiểu rõ về Pháp Luân Đại Pháp, hai vợ chồng họ đã thoái Đảng và Đoàn thanh niên. Họ rời khỏi nhà chúng tôi cùng với các tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, và hứa rằng họ sẽ đọc chúng cẩn thận khi về nhà.

 


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/21/司机夫妻的感激-真遇到好人啦-281353.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/17/144441.html

Đăng ngày 30-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share