Bài viết của Từ Dung, đệ tử Đại Pháp ở Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-09-2013] Trong suốt hơn 21 năm qua, từng người trong gia đình tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và hưởng được rất nhiều lợi ích to lớn. Nhiều người thân của tôi từng mắc những căn bệnh nan y và đã được chữa khỏi, thậm chí còn thoát khỏi nguy hiểm, tất cả là nhờ vào pháp môn tuyệt vời này.

Tôi muốn chia sẻ một số câu chuyện của chúng tôi, cũng là thể hiện cảm ân của chúng tôi đối với Sư phụ.

Mẹ tôi đã tham dự lớp giảng Pháp của Sư phụ Lý

Mẹ tôi chỉ mới 46 tuổi khi bà mắc chứng thoát vị đĩa đệm và phải nằm liệt giường. Bà cũng bị chuột rút ở chân và thường xuyên bị đau. Do sự khó chịu này nên bà phải nằm sấp và phải dùng khuỷu tay để đỡ người ngồi dậy khi cần thiết. Vì vậy khuỷu tay có vết chai rất dày. Bà đã thử Trung y, Tây y, châm cứu, xoa bóp nhưng vẫn không có gì cải thiện. Bà đã nghĩ đến việc phẫu thuật nhưng rồi bỏ luôn ý định đó vì sợ sẽ bị liệt sau khi phẫu thuật.

Mẹ tôi phải phụ thuộc vào thuốc giảm đau để vượt qua, cuộc sống của bà vô cùng đau khổ.

Khoảng hai tuần sau khi mẹ tôi nhập viện, chúng tôi được biết từ người hàng xóm về một Sư phụ khí công đang mở khóa giảng và chữa được bệnh tật. Nghe nói người này đã chữa được rất nhiều bệnh nan y và là một thầy khí công xuất chúng nhất mà người ta từng thấy.

Mẹ tôi và vài người bạn đã quyết định đi thử.

Tôi còn nhớ rất rõ đó là ngày 09 tháng 08 năm 1992. Chúng tôi dùng một chiếc cáng để đưa mẹ tới Câu lạc bộ Trường Không vào buổi sáng khoảng trước 7 giờ.

Mọi người đều ngồi xuống chờ khóa giảng bắt đầu, chỉ có mẹ tôi bất đắc dĩ phải khom người nằm trên cáng.

Một người đàn ông trẻ dáng dấp cao ráo mặc áo khoác màu trắng bảo chúng tôi đưa mẹ lên trên bục khi ông biết mẹ tôi bị thoát vị đĩa đệm.

Chúng tôi rất ngạc nhiên khi biết người đàn ông trẻ ấy chính là Sư phụ. Khi Sư phụ hỏi bà có thể hợp tác với ông không, mẹ tôi đã đồng ý không chút do dự.

Sư phụ vỗ vào lưng bà vài lần và nói: “Hãy xoay người và ngồi dậy đi”. Trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, mẹ tôi đã thực sự ngồi dậy được. Rồi Sư phụ bảo bà cúi lưng xuống và bà đã làm được mà không hề có vấn đề gì. Khi Sư phụ kêu bà chạy trên sân khấu hai vòng, mẹ tôi thực sự đã có thể chạy được.

Trong hội trường, tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy. Rất nhiều người đều vô cùng phấn khích đến rơi nước mắt.

Ngay ngày hôm sau, mẹ tôi đến bệnh viện để làm thủ tục xuất viện và tiếp tục tham gia các lớp giảng của Sư phụ. Sau đó bà và cha tôi đến công viên để luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp mỗi buổi sáng.

Cháu tôi đã khỏi bệnh u xương

Cô con gái út của em họ với tôi mới 16 tuổi thì phát hiện một khối u xương trong cánh tay trái của cháu ở tình trạng rất xấu đến mức chuyển thành màu đen. Tất cả bác sĩ mà cháu gặp đều nói rằng giải pháp duy nhất là phải thay xương cánh tay trái bằng xương sườn. Gia đình em họ tôi vô cùng buồn bã với giải pháp này.

Em họ tôi chợt nhớ ra ba mẹ tôi đã khỏe như thế nào sau khi luyện Pháp Luân Đại Pháp nên cô muốn thử xem thế nào. Cháu tôi đồng ý ngay. Cháu đeo dây đỡ cánh tay và rời bệnh viện. 19 ngày sau cháu ghé thăm ba mẹ tôi để học các bài công pháp. Chỉ sau vài ngày sau khi về nhà, cháu đã có thể tháo dây đeo mà cánh tay không còn bị đau chút nào. Kiểm tra sau đó cho thấy xương đã hoàn toàn được chữa khỏi. Gia đình em họ tôi vô cùng vui mừng.

Chồng và con của dì tôi thoát khỏi tai nạn xe hơi

Dì út của tôi và gia đình dì đều đến tham dự các lớp giảng Pháp của Sư phụ tại khán phòng Minh Phóng thuộc trường Đại học Cát Lâm vào tháng 05 năm 1994.

Một ngày sau buổi học đầu tiên, dì tôi và chồng lái xe đạp về nhà, chú tôi lúc đó đang chở con gái ở ghế sau của xe.

Một chiếc xe jeep bất thình lình chạy sát ngay phía sau họ và đâm ngã chú tôi và em họ tôi. Đôi giầy và mắt kính của chú bị hất văng ra ngoài và phía sau đầu của chú u lên một cục to như quả trứng ngỗng.

Khi chú tôi hoàn hồn biết được chuyện gì đang xảy ra thì phát hiện con gái bị mất tích. Cuối cùng chú tìm ra con gái đang nằm ở giữa đường lớn cách đó 30 mét. Nếu lúc đó có xe ôtô chạy ngang qua thì cô bé đã bị xe đâm rồi. Thật là kinh hãi. Em họ tôi kêu bụng bị đau, nhưng dì tôi thì hiểu rằng chắc chắn Sư phụ đã bảo hộ cho cô bé.

Chú tôi không tìm ra chiếc xe đạp nên họ phải đi bộ về nhà. Khi họ đi đến Tòa nhà Nhân Dân, họ nhìn thấy công an đang chặn chiếc xe jeep nọ vừa đâm họ. Xe đạp của chú tôi vẫn còn mắc vào cây cờ ở phía trước chiếc xe.

Ngày hôm sau, chú tôi đi kiểm tra CT não và mọi thứ đều bình thường. Cả ba người hôm ấy đều tham dự lớp giảng pháp và không bị hề hấn gì.

Bệnh tăng nhãn áp của một người dì khác của tôi đã được chữa khỏi

Tôi có một người dì khác vốn là một Phật tử trong suốt 20 năm. Dì đã từng có sức khỏe rất kém và phải nhập viện khá nhiều lần. Khí quản của dì có vấn đề và dì gặp khó khăn trong khi thở. Một lần nọ dì ở trong tình trạng rất nguy kịch nhưng đã được cứu sống. Dì cũng bị bệnh tăng nhãn áp ở mắt trái và việc phẫu thuật không những không cải thiện tình trạng của dì mà còn làm mắt phải có vấn đề. Do vậy, hai mắt dì có thị lực rất yếu và thậm chí không nhận biết được người nào đang đứng trước mặt mình. Là một người độc lập, dì thích sống một mình nhưng lại phải ở với con bởi vì mắt yếu. Dì rất chán nản.

Dì đã xem một cách chăm chú biểu diễn Thần Vận năm 2009 khi cháu dì bật trên máy tính. Đặc biệt, dì đã xem tiết mục “Hoa Ưu Đàm” đến ba lần.

Sau đó, dì để ý thấy cháu trai đang làm bài tập. Là người mù chữ chưa từng đi học, dì khiến đứa cháu ngạc nhiên khi có thể nhận biết khá nhiều chữ trong quyển sách. Trải nghiệm này đã truyền cảm hứng để dì tập luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày hôm sau. Ở tuổi 82, da dẻ của dì giờ đây mịn và hồng hào; một phần ba tóc của dì cũng chuyển từ bạc qua màu đen. Mỗi ngày trôi qua, dì ngày càng trở nên tràn đầy năng lượng.

Bệnh đột quỵ của chú út tôi đã biến mất chỉ trong một ngày

Vào mùa hè năm 2002, người chú út của tôi đột nhiên phát hiện giọng nói của mình trở nên líu ríu và gặp khó khăn trong việc di chuyển tay chân, đây là các triệu chứng của bệnh đột quỵ. Con rể chú đưa chú đi bệnh viện để tiêm thuốc và khi rời khỏi bệnh viện, chú thậm chí không thể tự mình xỏ giày.

Tối hôm đó chú tôi ngồi trên giường với hai chân vắt chéo và có một suy nghĩ kiên định trong đầu. Chú xin Sư phụ giúp chú. Chú biết rằng chú đã chưa làm tốt và đã gây chuyện với những người khác vào ngày hôm trước đó. Chú hứa rằng chú sẽ làm tốt hơn trong tương lai.

Sau hai tiếng ngồi đả tọa, chú đột nhiên cảm thấy một luồng nhiệt ấm áp chạy nhanh từ dưới đáy xương chậu xuống chân hai lần. Và chỉ như thế, các triệu chứng đột quỵ của chú đã biến mất không còn dấu vết. Thật là không thể tin được vì phải mất rất lâu một bệnh nhận đột quỵ mới có thể hồi phục.

Đây chỉ là những gì tôi chứng kiến được trong số những người thân trong gia đình tôi. Với rất nhiều người đang tập luyện Pháp Luân Đại Pháp thì người ta có thể tưởng tượng rằng còn bao nhiêu điều kỳ diệu như vậy đã và đang xảy ra.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/1/沐浴佛恩的大家族-278960.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/18/142088.html

Đăng ngày 18-10-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share