Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-06-2013]

Trong cuộc bức hại tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc, một số đồng tu đã từ bỏ con đường tu luyện. Chúng tôi nhìn họ và rất lo lắng. Sư phụ từ bi của chúng ta cũng luôn lo lắng về họ. Trong “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”, Sư phụ giảng:

“Khi tôi thấy có một số học viên đến từ Trung Quốc Đại Lục, bèn phó thác cho họ rằng hãy bảo những học viên nào chưa bước ra thì hãy nhanh chóng bước ra, những học viên bị mê lạc ấy, cần thật nhanh tìm họ giảng chân tướng, nếu không họ sẽ phải đối mặt với kết cục bi thảm nhất.”

Đây là cơ hội mà Sư phụ từ bi cấp cho những đồng tu còn mê lạc. Nó cũng nói lên rằng Sư phụ đã đặt nền móng cho chúng ta cứu những đồng tu lầm lạc này, và miễn là chúng ta bước ra làm việc đó với tâm thuần tịnh, nó sẽ thành công.

Học viên A đã bước lạc lối trong cuộc bức hại của tà ác. Sau khi những người thân trong gia đình bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy đã trở nên sợ hãi. Tôi thường nhắc anh ấy học Pháp và luyện công, nhưng dường như anh ấy rất lúng túng. Bởi vì không tu luyện, anh ấy bị huyết áp cao. Tôi bảo anh ấy rằng đó là vì sự bức hại và bảo anh ấy thoái Đảng Cộng sản để đoạn tuyệt với nó. Anh ấy đồng ý thoái Đảng Cộng sản và chăm chú nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ ở Quảng Châu. Huyết áp của anh ấy đã sớm trở lại bình thường và anh ấy rất biết ơn Sư phụ từ bi.

Bởi vì đồng tu A không hiểu Pháp sâu, anh ấy dễ dàng bị cuốn theo xã hội người thường. Anh ấy sẽ đi khi người thường rủ anh ấy đánh bạc và chơi bài, và hút thuốc khi ai đó đưa cho anh ấy một điếu.

Vì không tu luyện tinh tấn, gần đây anh ấy lại gặp vấn đề về sức khỏe, như đau ngực và đau xương sườn. Anh ấy bảo tôi ngày hôm sau anh ấy dự định sẽ đi viện vì anh ấy sợ mình mắc một số căn bệnh cơ bản. Tôi nói: “Anh lại nghĩ rằng chúng là bệnh. Anh nên nhanh chóng tu luyện Đại Pháp và tà ác sẽ không dám bức hại anh.”

Tôi học Chuyển Pháp Luân và kinh văn “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp” cùng với anh ấy, và chúng tôi cùng nhau luyện công, phát chính niệm. Các triệu chứng của anh ấy lập tức thuyên giảm. Ngày hôm sau anh ấy không đi viện. Thay vào đó, anh ấy đến đồn công an giảng chân tướng.

Khi tôi nhìn thấy anh ấy trên đường, tôi hỏi anh ấy đang đi đâu. Anh ấy nói: “Tôi đến đồn công an để chứng thực Pháp.” Sau đó anh ấy kể với tôi, khi anh ấy nói điều đó, một chút đau còn lại đã lập tức biến mất.

Anh ấy đã xuất ra chính niệm mạnh mẽ. Sư phụ giúp anh ấy bằng cách thanh trừ tà ác và cứu cả những người thân trong gia đình anh. Giờ đây, anh ấy không còn e sợ khi giảng chân tướng hay phân phát các đĩa DVD Thần Vận cho người khác. Anh ấy đã phủ nhận sự bức hại của tà ác và tin tưởng vững chắc vào Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy thực sự đã quay lại con đường tu luyện.

Đồng tu B đã từng tham gia luyện công tập thể hàng ngày trước khi cuộc bức hại diễn ra năm 1999. Mặc dù cô ấy không học Pháp thường xuyên, cô ấy hoàn toàn tín Sư tín Pháp. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, bởi vì cô ấy đang làm việc ở vùng khác, cô ấy đã mất đi môi trường luyện công tập thể và ngừng tu luyện.

Tuy nhiên, cô ấy thường có niềm tin và hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và là chính Pháp. Khi cô ấy quay lại thị trấn trong kỳ nghỉ, chúng tôi học Pháp và luyện công cùng nhau, nhưng ngay khi cô ấy quay lại làm việc, cô ấy không nghĩ về tu luyện chút nào nữa. Tất cả những gì cô làm là niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Dù chỉ có vậy, Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến cho cô ấy nhiều may mắn. Cô ấy rất thành công trong công việc.

Gần đây cô ấy quay lại thị trấn và tôi nghĩ đó hẳn là an bài của Sư phụ từ bi. Tôi quyết tâm tận dụng cơ hội để thức tỉnh cô ấy và giúp cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vững chắc thay vì mê lạc trong xã hội người thường.

Khi chúng tôi gặp nhau, cô ấy nói với tôi rằng xương hốc mắt của cô ấy thường xuyên bị đau. Tôi nói, “Đó là vì chị đã không học Pháp thường xuyên và các nhân tố tà ác đã lợi dụng sơ hở đó. Chúng ta hãy cùng học Chuyển Pháp Luân.” Cô ấy nói: “Được. Chị hãy đọc và tôi sẽ lắng nghe.” Vì vậy tôi bắt đầu đọc Pháp. Cô ấy rơi vào giấc ngủ sau khi nghe Pháp một lúc. Nhưng tôi tiếp tục đọc cho đến hết bài giảng. Vì tôi nhớ những gì Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân,

“Bởi vì trong sọ não vị ấy có bệnh, cần phải điều chỉnh. Hễ điều chỉnh bộ não, thì họ không thể chịu được; do đó cần cho họ vào trạng thái mê man bất tỉnh, để họ không hay biết. Nhưng bộ phận thính giác một số người không có vấn đề gì; họ ngủ rất say, nhưng một chữ cũng không bỏ sót, [họ] nghe được hết; người này sau đó tinh thần phấn khởi lên,…”

Cô ấy tỉnh dậy ngay khi tôi học xong bài giảng. Một thần tích đã xuất hiện; cô ấy nói xương hốc mắt của cô ấy không còn đau nữa. Tôi thực sự thấy mừng cho cô ấy. Để tăng cường chính niệm cho cô ấy, Sư phụ lập tức để cô ấy trải nghiệm sức mạnh kỳ diệu và phi thường của Pháp Luân Đại Pháp.

Sau đó cô ấy bảo tôi rằng mấy năm qua cô ấy đã bị đau xương sườn. Thậm chí có lần cô ấy còn đến cả Quảng Châu để chữa trị bằng phương pháp đặc biệt của ai đó. Lúc đó nó hết đau nhưng khi cô ấy về nhà, nó lại như cũ.

Sau đó chúng tôi học kinh văn của Sư phụ “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”, phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố tà ác phía sau cô ấy, và xin Sư phụ giúp đỡ. Sau khi chúng tôi phát chính niệm xong, cô ấy không còn đau xương sườn nữa.

Ngày hôm sau, cô ấy bảo với tôi rằng đêm hôm trước cô ấy đã có một giấc mơ. Trong mơ, có một Pháp Luân lớn đã thổi bay bức tường trên lưng cô ấy và đó là một cảnh tượng tráng lệ. Cô ấy đã rất sửng sốt. Tôi nói với cô ấy: “Sư phụ đã giúp chị và đã thổi bay các nhân tố tà ác phía sau chị.” Cô ấy nói: “Điều này hoàn toàn đúng. Tôi phải học Pháp và phát chính niệm thường xuyên hơn.”

Sư phụ đã thanh trừ các nhân tố tà ác phía sau cô ấy, và thức tỉnh cô ấy. Giờ thì cô ấy hiểu rằng cô ấy nên khẩn trương tu luyện và giảng chân tướng. Bây giờ mỗi buổi sáng thức dậy, trước hết cô ấy đọc Chuyển Pháp Luân, và bất kỳ lúc nào có thời gian trong ngày, cô ấy cầm Chuyển Pháp Luân lên để học. Cô ấy nói rằng trước kia khi chúng tôi bảo cô ấy học Pháp, thực sự cô ấy chưa bao giờ để tâm đến lời của chúng tôi. Nhưng bây giờ, cô ấy có thể thực sự học Pháp và thường muốn học Pháp.

Tôi cảm nhận sâu sắc rằng thức tỉnh những đồng tu mê lạc là trách nhiệm của chúng ta. Chúng ta cần phải nhớ những gì Sư phụ yêu cầu chúng ta làm và giảng chân tướng cho họ và mang các bài giảng mới của Sư phụ cho họ, để họ có thể quay lại tu luyện và bước ra chứng thực Pháp. Miễn là chúng ta làm việc đó, trong tình hình hiện nay khi mà hầu hết các nhân tố tà ác đã bị thanh trừ, những học viên mê lạc này có thể quay lại. Họ sẽ có thể tham gia cùng các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp khác, vững bước tu luyện, trợ Sư Chính Pháp, làm tốt ba việc, giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh bằng chính niệm.

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/3/牢记师尊嘱咐-唤醒昔日同修-274794.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/1/140777.html

Đăng ngày 16-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share