Bài chia sẻ của một học viên từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-06-2012]

Sư phụ giảng,

“Sư phụ thật sự rất hài lòng. Đương nhiên, cũng có những [học viên] bước đi không tốt, có [học viên] không bước ra, nên hiện nay vẫn không thể nói họ là đệ tử Đại Pháp. Nói về [những vị] mà nay có thể bước vượt qua, có thể thực thi, thì thật là xuất sắc, đó cũng là phủ định can nhiễu của cựu thế lực, không khuất phục trước tà ác, không ngã xuống trong cái gọi là khảo nghiệm trong cuộc bức hại chưa từng có tiền lệ trong lịch sử này nhắm vào đệ tử Đại Pháp, đồng thời cũng là rèn luyện thành đệ tử Đại Pháp” (“Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”)

Sau khi tôi đọc bài giảng của Sư phụ, tôi đã rất sốc. Tôi nhận ra rằng, các học viên cũ mà trong thời gian qua chúng tôi hay gọi là “đồng tu” hay “Đệ tử Đại Pháp”, thực sự không thể được gọi là Đệ tử Đại Pháp nữa.

Sư phụ đã giảng,

“Một quãng thời gian trước bởi vì có một số đệ tử Đại Pháp chưa bước ra, nên cần chờ đợi, cố gắng bảo họ bước ra. Thời gian ấy cũng càng ngày càng ít đi rồi. Khi tôi thấy có một số học viên đến từ Trung Quốc Đại Lục, bèn phó thác cho họ rằng hãy bảo những học viên nào chưa bước ra thì hãy nhanh chóng bước ra, những học viên bị mê lạc ấy, cần thật nhanh tìm họ giảng chân tướng, nếu không họ sẽ phải đối mặt với kết cục bi thảm nhất. Tu luyện mà, không phải trò đùa trẻ con; đặc biệt là các đệ tử Đại Pháp, gánh vác sứ mệnh lịch sử to lớn nhường ấy, trong sứ mệnh ấy có liên quan tới sự tồn vong của vô lượng vô kể sinh mệnh, chư vị thử nói xem việc này có lớn hay không?” (“Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”)

Khi tôi đọc kỹ bài giảng này, tôi không thể cầm được nước mắt và cảm thấy vô cùng đau đớn. Tôi cũng cảm nhận được áp lực to lớn.

Trong những năm trước khi có sự đàn áp, một vài học viên và cả tôi, cùng với nhiều người mà đã ngừng tu luyện từ lúc đó,  đã tìm được một nơi làm điểm luyện công. Để đảm bảo có môi trường tốt để học Pháp vào ban đêm, chúng tôi đã nói chuyện với các nhà quản lý của một số doanh nghiệp và nói cho họ biết về Đại Pháp.

Trong những năm đó, để giúp các học viên mới đề cao, các học viên cũ đã gặp mặt sau khi học Pháp để chia sẻ xem làm thế nào để giúp họ được tốt hơn.

Trong những năm đó, các học viên từ khu vực của chúng tôi đã đi xe đạp về vùng nông thôn để giới thiệu Đại Pháp đến với nhiều người hơn nữa. Chúng tôi cũng đã giúp các học viên sống ở miền quê học Pháp và sửa cho họ các động tác tập công.

Trong những năm đó, chúng tôi đón nhận các học viên từ các điểm tập công khác tham gia cùng chúng tôi. Chúng tôi đã học Pháp, tập các bài công pháp, và cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm. Chúng tôi cũng hỗ trợ sách Đại Pháp còn thiếu cho nhau. Thời gian đó, những cuốn sách Chuyển Pháp Luân và sách khác của Sư Phụ là rất hiếm.

Trong những năm đó, thật dễ dàng quy tụ các học viên trong lúc họ rảnh rỗi để chia sẻ kinh nghiệm tu luyện và hiểu biết về Đại Pháp.

Còn giờ đây tình hình trong khu vực địa phương của chúng tôi như thế nào?

Trước năm 1996, tôi biết hơn 60 điều phối viên ở điểm luyện công trong khu vực địa phương chúng tôi, nhưng ngày nay chỉ còn một vài điều phối viên vẫn đang trợ Sư Chính Pháp. Năm 1997, có hơn 10.000 học viên trong khu vực địa phương của chúng tôi, nhưng hôm nay số học viên  trợ giúp Sư Phụ trong tiến trình Chính Pháp còn ít hơn một nửa con số đó, thậm chí đó là đã gồm cả các học viên đắc Pháp sau ngày 20 tháng 07 năm 1999.

Nhiều lần, tôi cảm thấy đau nhói khi tôi nghĩ về nhiều học viên cũ đã không quay lại với Đại Pháp. Mặc dù đã nhiều lần nỗ lực để đưa họ trở lại, tôi đã không thu được kết quả tốt. Nhưng giờ thì khác rồi. Nếu họ không quay lại ngay, thì họ sẽ mất đi cơ duyên và sẽ phải ân hận vĩnh viễn về điều đó.

Những học viên cũ chưa quay lại với Đại Pháp đã từng đủ can đảm để hạ thế từ các không gian cao tầng trong vũ trụ, tương tự như chúng ta. Họ cũng đã chịu đựng rất nhiều và phó xuất rất lớn qua quãng thời gian rất dài để được đắc Pháp của Sư phụ trong cuộc đời này. Họ cũng là những người thân của Sư phụ và có mối quan hệ tiền duyên với chúng ta trong suốt tiến trình lịch sử.

Khi chúng ta ở các không gian cao tầng, chúng ta đã thệ ước với nhau rằng nếu bất cứ ai trong chúng ta mê lạc sau khi  xuống đây, thì những người khác sẽ tìm chúng ta  và đưa chúng ta trở lại. Chúng ta thực sự cần phải nhanh chóng đưa các học viên cũ quay lại. Chúng ta phải trân quý mối quan hệ tiền duyên của họ với Đại Pháp, điều mà hàng triệu năm mới chỉ có một lần.

Theo thể ngộ của tôi, trong buổi “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”, Sư phụ đã nói về các học viên cũ để cho họ một cơ duyên cuối cùng, và cũng đưa ra yêu cầu rằng hết thảy các học viên cần khuyên họ quay trở lại tu luyện. Là  học viên chúng ta đều minh bạch rằng, chúng ta phải tìm cách đưa các học viên cũ quay lại. Nếu học viên cũ không quay lại, thì họ sẽ mất đi cơ duyên vĩnh viễn.

Sư phụ giảng,

 “Con người ấy, một sinh mệnh ấy [nếu] hôm nay trong lịch sử mà có thể đắc được Pháp, thì đó không phải một việc bình thường; [mà là] quá may mắn! Nhưng một khi họ đánh mất [cơ duyên] rồi, thì mọi người có biết [họ] sẽ đối mặt với điều gì không? [Điều ấy] rất đáng sợ, bởi vì trách nhiệm được giao phó lớn đến vậy và sứ mệnh to lớn đến thế mà họ không hoàn thành, khi đó, nói một cách so sánh, là phản lại với viên mãn của một sinh mệnh; sinh mệnh kia, thật sự sẽ phải tiến nhập vào cửa vô sinh. Chư vị cũng không được tuỳ tiện bỏ phí một cá nhân nào; bất kể là cá nhân đó đã sai phạm đến..” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004, Giảng Pháp tại Pháp hội lần thứ IV)

 

Trong lúc học bài giảng Pháp của Sư phụ, tâm của tôi cảm thấy nặng trĩu cùng với những sứ mệnh to lớn. Với những ngộ được từ Pháp của Sư phụ, bây giờ tôi đã bắt đầu làm ba việc sau đây:

Trước tiên, tôi tìm kiếm các học viên đang có trạng thái tu luyện tốt, học Pháp tốt và có khả năng giao tiếp tốt. Tôi chia sẻ với họ làm thế nào để tìm được các học viên cũ và nói với họ cố gắng đưa các cựu học viên quay lại, điều đó cũng là trợ giúp Sư phụ trong tiến trình Chính Pháp.

Thứ hai, tôi tìm kiếm trên trang web Minh Huệ (Minh Huệ Hán ngữ) về các bài chia sẻ kinh nghiệm với từ khóa “các học viên cũ,” “mối quan hệ tiền duyên hàng triệu năm mới có một lần” và “Thần lực.” Sau đó, tôi đi thu thập các tài liệu liên quan cho các học viên đồng ý giúp các học viên cũ quay lại.

Thứ ba, tôi chia sẻ thể ngộ của tôi về Pháp của Sư phụ với các học viên quanh tôi và nhờ họ phối hợp với tôi để đưa các học viên cũ trở lại. Các học viên ở địa phương và tôi đã đồng ý rằng nếu chúng tôi có ý tưởng về bất cứ phương pháp nào tốt để làm việc này, thì chúng tôi sẽ chia sẻ với nhau ngay khi có thể và cũng gửi cho họ trang web Minh Huệ (Minh Huệ Hán ngữ).

Tôi mong rằng các học viên ở những khu vực khác cũng có thể nắm lấy cơ hội để đưa các học viên cũ quay lại với Đại Pháp. Trong những năm trước khi bị đàn áp, khắp mọi nơi ở Trung Quốc đều có điểm luyện công và chúng tôi đâu đâu cũng thấy nhiều học viên. Nhưng hôm nay, nhiều học viên đã lạc mất đường. Chúng ta phải trân quý quan hệ tiền duyên của các học viên cũ với Đại Pháp, vốn hàng triệu năm chỉ có một lần, và chúng ta phải giúp họ quay trở lại.

Trên đây là chỉ là thể ngộ của cá nhân tôi. Xin vui lòng chỉ ra những điểm còn thiếu sót.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/4/尽快找回昔日同修-258461.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/7/3/134234.html

Đăng ngày: 11– 7– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share