Bài chia sẻ của một học viên ở Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 31-05-2012] Năm ngoái, sau khi được thả từ một trại tẩy não, tôi đã bị can nhiễu nghiêm trọng bởi cựu thế lực, chúng đã lợi dụng cảm giác ân hận và chấp trước mạnh mẽ của tôi đối với tiến trình Chính Pháp sắp kết thúc. Vì vậy, tôi đã đi chệch đường khá nguy hiểm. Trong thời gian này, Sư phụ và các học viên xung quanh đã không bỏ rơi tôi. Với sự giúp đỡ không ngừng của các bạn đồng tu, sau gần 06 tháng, hiện nay tôi đang trở lại con đường tu luyện trong Chính Pháp. Tôi sẽ tóm tắt lại những bài học kinh nghiệm mà tôi đã học được, mà sẽ giúp tôi bước tốt trên con đường tu luyện tiếp theo. Đồng thời, tôi cũng hy vọng những học viên có trải nghiệm tương tự có thể nhờ đó, sẽ giúp họ vượt qua được những khổ nạn của mình.

Mùa hè năm ngoái, tôi đã bị bắt giữ phi pháp khi đang giảng chân tướng và bị đưa đến trại tẩy não. Do những chấp trước người thường, tôi đã không vượt qua nổi đợt tẩy não. Khi trở về nhà, tôi vô cùng ân hận về hành động của mình và thấy rằng tôi đã để Sư phụ thất vọng. Tôi cũng lo rằng chẳng bao lâu nữa tiến trình Chính Pháp sẽ kết thúc và sẽ là quá muộn để tôi bù đắp lại tổn thất do mình gây ra. Tôi cảm nhận được rằng tôi sẽ bị tiêu hủy và nỗi sợ hãi này cũng đã trở thành một chấp trước mạnh mẽ.

Ngày thứ hai sau khi tôi trở về nhà, một học viên đã đến chỗ tôi và chia sẻ nhận thức với tôi. Cô khuyên tôi cần phải viết nghiêm chính thanh minh càng sớm càng tốt, đồng thời, tinh tấn hơn nữa trong việc học Pháp. Do không trở lại làm việc trong tuần đầu tiên sau khi được thả, sau khi viết Nghiêm chính thanh minh, tôi đã chăm chỉ học Pháp và luyện các bài công pháp hàng ngày. Tôi không ngủ quá 5 tiếng mỗi đêm. Tuy nhiên, do tâm ân hận và chấp trước mạnh mẽ vào thời gian, nên khi học Pháp, hết thảy mọi thứ ăn sâu vào đầu não tôi đã làm tôi nhận thức méo mó về Pháp. Thậm chí tôi đã nghĩ rằng việc tôi trở thành một học viên là được an bài bởi cựu thế lực để tôi phá hoại Đại Pháp. Tôi cảm thấy rằng nếu tôi không tu luyện tốt, Sư phụ sẽ bỏ rơi tôi. Tôi quyết định không trở lại làm việc bởi vì tôi nghĩ đây là phủ nhận hoàn toàn sự an bài của cựu thế lực.

Đầu tiên, tôi cảm thấy rằng các đồng nghiệp sẽ có ấn tượng xấu về Đại Pháp bởi vì tôi đã từ bỏ niềm tin của mình vì thế mà được phép trở lại làm việc. Thứ hai, tôi cảm thấy rằng tôi vẫn giữ được việc làm bởi vì tôi đã nhượng bộ tà ác và tỏ vẻ rằng tôi đã bị chuyển hóa. Đây là việc chấp nhận sự an bài của cựu thế lực. Tuy nhiên, bởi vì tôi bị theo dõi gắt gao, nếu như tôi từ chối quay lại làm việc, các đặc vụ Phòng 610 sẽ không thể canh chừng tôi và kết quả là, có khả năng rất cao rằng tôi sẽ lại bị bắt. Vì vậy tôi sẵn sàng cho điều tồi tệ nhất – tiếp tục tuyệt thực để phản bức hại hoặc thậm chí bị chết.

Nhìn lại, tôi có tất cả những tư tưởng đó bởi vì sự ân hận của tôi quá nặng và những chấp trước, như tâm tranh đấu, nên đã bị tà ác dùi sâu thêm. Thực tế cựu thế lực đã tìm hiểu để cản trở và muốn tiêu hủy tôi. Gia đình tôi vô cùng lo lắng khi biết được những suy nghĩ tôi đang có. Họ đã mời người học viên kia và một học viên khác tới nhà để chia sẻ nhận thức. Cả hai học viên đều cho rằng việc trở lại làm việc không có nghĩa rằng tôi đang đi theo sự an bài của cựu thế lực. Từ các nguyên lý của Pháp, mọi người đều có việc làm do đức được tích từ những đời trước. Hơn nữa, có một công việc và thu nhập ổn định là lợi ích cho việc chứng thực Pháp. Điểm mấu chốt của vấn đề là tôi cần phải nhận ra những sai lầm đã mắc phải trong quá khứ và phải tinh tấn để bắt kịp và sửa chữa. Đây là chiểu theo yêu cầu của Pháp. Vì vậy, tôi quyết định trở lại làm việc.

Tuy nhiên, vào buổi sáng hôm tôi trở lại làm việc, tôi tình cờ gặp người bảo vệ an ninh khu vực chúng tôi, người này đang gõ cửa nhà người hàng xóm khi tôi bước ra khỏi nhà. Khi tôi xuống tới tầng trệt, một lần nữa, tôi lại nghe thấy ai đó nói to rằng tốt hơn là không đi làm nữa. Vì thế, tôi đã lưỡng lự và băn khoăn liệu Sư phụ có đang điểm hóa để ngăn tôi trở lại làm việc không. Nhưng sau đó tôi đã nhớ lại buổi chia sẻ với các đồng tu trước đó, vốn là điều mà được dựa trên Pháp, và tôi tiếp tục đi làm. Khi tôi bắt đầu công việc, bỗng nhiên tôi phát hiện ra rằng tôi không thể tập trung được vào công việc và không thể chú tâm vào những gì tôi đang làm. Sau công việc, tôi trở về nhà, nhưng tâm trí vẫn còn trong tình trạng náo loạn. Não của tôi dường như bị nhồi vào đầy thứ vật chất rất dày và tôi không thể nắm được bất cứ điều gì khi tôi đọc các cuốn sách của Sư phụ. Tôi đã nghĩ mình quay lại làm việc là một sai lầm.

Vì vậy, ngày hôm sau, tôi đã không đi làm nữa. Gia đình tôi lại mời các đồng tu tới và lại chia sẻ với tôi ngay tại nhà, cũng như phát chính niệm hỗ trợ tôi. Tâm trí của tôi trở nên thanh tỉnh hơn và tôi trở lại làm việc. Kết quả là, trong suốt thời gian dài, những suy nghĩ tiêu cực này cứ tái diễn và tôi coi việc đi làm như đi theo sự an bài của cựu thế lực. Trong thời gian này, tôi tiếp tục giảng chân tướng nhưng hầu như, tôi gặp phải can nhiễu lớn và các kết quả rất khác nhau so với những trải nghiệm trong quá khứ. Do đó, tôi rơi vào tình trạng ân hận mạnh hơn và khó có thể nắm bắt bất kỳ nguyên lý nào của Pháp khi học Pháp. Thậm chí đôi lúc tôi không thể hiểu được ý nghĩa bề mặt của những lời giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi thường không thể cảm nhận được bất cứ thứ gì trong lúc luyện công. Tôi cũng liên tục có tư tưởng rằng nên từ bỏ tu luyện. Đồng thời, tâm tính tôi bắt đầu đi xuống, tôi trở nên dễ nổi nóng và mất bình tĩnh. Trạng thái thân thể tôi bắt đầu từ từ trở về không còn là một học viên nữa. Khi tôi nhận thấy những thay đổi tiêu cực này một cách rõ ràng dù đã cố gắng loại bỏ chúng, nhưng sự đau đớn trong tâm vẫn không thể diễn tả nổi. Tôi luôn rơi vào tuyệt vọng và chính niệm cũng như quyết tâm để quay lại với Pháp là khảo nghiệm rất lớn.

Trong lúc này, dì tôi, cũng là một học viên, đã tới thành phố của tôi và đem theo một bộ đầy đủ các sách Đại Pháp. Sau khi chia sẻ với tôi, dì đã kết luận rằng tôi vẫn còn chính niệm; tuy nhiên bởi vì tôi có nhiều sơ hở trong tu luyện nên bị tà ác lợi dụng những sơ sở này để tạo ra can nhiễu. Khi dì biết rằng tôi vẫn tham gia vào hạng mục giảng chân tướng, dì thẳng thắn nói với tôi dừng những việc tôi đang làm bởi vì trường của tôi không thuần khiết, suy nghĩ của tôi không có chính niệm, vì vậy những gì tôi làm không đem lại kết quả như mong đợi. Dì cảm thấy rằng nếu tôi liên tục trong trạng thái này, thì tà ác sẽ tận dụng những sơ hở để lại bắt tôi. Dì gợi ý rằng điều quan trọng nhất tôi cần làm lúc này là phải đồng hóa với Pháp. Dì cũng giúp tôi thanh lý trường bằng cách phát chính niệm thường xuyên để hỗ trợ tôi. Dì nói rằng lần đầu tiên dì thanh lý trường của tôi, khi chúng tôi đơn thủ lập chưởng, vô số các sinh mệnh tà ác đã bao vây và tấn công dì ấy. Những hắc thủ này đã bị thanh trừ hoàn toàn sau khi phát chính niệm gần nửa tiếng đồng hồ và sau đó tư tưởng của tôi trở nên minh bạch. Thân thể tôi, vốn bị đóng băng, đã ấm lên. Trong thời gian đó, tôi hay cảm thấy lạnh và tư tưởng bất an. Người thân đã đến nhà và chia sẻ với tôi vài ngày, phát chính niệm để hỗ trợ thanh lý trường cho tôi.

Một học viên đi cùng đường đi làm với tôi. Hàng sáng chúng tôi đi bộ cùng nhau khoảng gần một tiếng đồng hồ và chia sẻ nhận thức suốt dọc đường đi. Trong 03 ngày liên tiếp, Sư phụ đã điểm hóa cho cô ấy trong một giấc mơ. Ngày đầu tiên, Sư phụ đã nhờ cô ấy đưa cho tôi một cây bạch đàn (“an thụ” trong tiếng Trung. “An” – đồng âm với thư thái). Ngày tiếp theo, cô ấy đã mơ thấy cả hai chúng tôi đang ở trong ô tô và nó bị hỏng. Ô tô đã được sửa chữa và có thể hoạt động lại được, nhưng con đường phía trước cực kỳ xấu. Vào ngày thứ ba, cô ấy nhìn thấy một nhân vật xuất hiện trên một hồ nước phẳng lặng và Sư phụ đã nói với cô ấy bằng một giọng nói gấp gáp: “Nói với cậu ấy hãy tiêu trừ nhân vật này đi.” Nhân vật này từ từ nổi lên từ mặt hồ và nó là ký tự “tạp [niệm].” Sau khi chia sẻ với tôi về các giấc mơ, cô ấy cảm thấy rằng Sư phụ muốn cô ấy động viên tôi thư thái nhưng con đường tu luyện tiếp theo của tôi sẽ rất khó khăn và trong quá trình [tu luyện] tôi phải tống khứ được những tạp niệm.

Cùng lúc đó, một học viên từ nước ngoài trở về và chia sẻ rằng khi có nhiều học viên khác ngoài Trung Quốc với những hoàn cảnh tương tự, nhiều học viên nên học Pháp với anh ấy. Theo những người có thiên mục mở, những học viên này đang bị che phủ bởi vật chất màu đen. Họ thường đọc qua một lượt “Chuyển Pháp Luân”. Họ cũng gợi ý rằng học viên đang trong khổ nạn cần dành nhiều thời gian với các học viên khác. Vì vậy bất cứ khi nào tôi dao động về niềm tin và không muốn đi làm, thì người cùng đi làm với tôi, sẽ để công việc của mình lại và gợi ý tôi cùng học Pháp tại nhà của cô ấy. Có lần tôi trở nên chán nản vì không thể hiểu được khi học Pháp và kiên quyết không đi làm nữa. Tôi từ chối lắng nghe bất cứ ai đã cố gắng để thuyết phục tôi. Đêm đó, một học viên có một giấc mơ. Tôi ở trên đỉnh núi trong một không gian nhất định. Tôi đã cố gắng buộc mình bằng một dây thừng rồi sau đó tụt dần từ trên núi xuống. Tôi từ từ đi bộ tới một không gian mù mịt. Nhiều đệ tử Đại Pháp đang dõi nhìn tôi từ cái ô tô sắp khởi hành. Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên với cô ấy: “Anh ấy đã lựa chọn con đường của anh ấy và chúng ta không thể giúp được gì thêm cho anh ấy.” Khi cô ấy kể cho tôi về giấc mơ ngay trong buổi sáng hôm đó, tôi bỗng vã hết mồ hôi lạnh vì sợ hãi. Cô ấy cảm thấy rằng tôi đã bị can nhiễu của ma quỉ bởi vì tâm tôi không có chính niệm và tôi cũng quá chấp trước vào bản sự. Từ đó trở đi, bất cứ khi nào tôi đặt ra một quyết định vội vàng, trước tiên tôi sẽ chia sẻ với các học viên. Học viên này cùng với tôi phát chính niệm hàng ngày trong lúc cô ấy nghỉ trưa. Chúng tôi cũng học Pháp chung trong suốt thời gian dài và duy trì đến tận hôm nay. Có một lần, cô ấy đã chia sẻ với tôi: “Miễn sao anh không rời bỏ Pháp, thì tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi anh. Đây là trách nhiệm của tôi.” Những lời của cô ấy đã đem lại cho tôi niềm hy vọng và sự tự tin rất mạnh.

Với sự giúp đỡ kiên trì của các học viên, tôi đã quay lại với tu luyện trong Chính Pháp. Khi tôi nhìn lại trải nghiệm này, tôi ngạc nhiên về sự vĩ đại của Sư phụ và Đại Pháp. Các đệ tử Đại Pháp là tuyệt vời nhất và họ có thể thể hiện lòng từ bi với các học viên khác, đối xử với họ như các thành viên trong gia đình của mình. Tôi đã có thể vượt qua khổ nạn lớn này nhờ sự giúp đỡ vô ngã như vậy. Tại đây tôi xin hợp thập trước sự từ bi vĩ đại của Sư phụ chúng ta, cũng như với các học viên đã giúp đỡ tôi.

Trong kinh văn “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”, Sư Phụ đã giảng:

“Khi tôi thấy có một số học viên đến từ Trung Quốc Đại Lục, bèn phó thác cho họ rằng hãy bảo những học viên nào chưa bước ra thì hãy nhanh chóng bước ra, những học viên bị mê lạc ấy, cần thật nhanh tìm họ giảng chân tướng, nếu không họ sẽ phải đối mặt với kết cục bi thảm nhất.”

Sau khi đọc đoạn [kinh văn] này, tôi cảm thấy rằng hiện tại, nhiệm vụ cấp bách nhất đối với các học viên Trung Quốc là để giúp đỡ các học viên giống như vậy. Trong quá trình [tu luyện], người ta chắc chắn sẽ gặp phải nhiều vấn đề. Tôi quyết định viết ra trải nghiệm của mình để các đệ tử Đại Pháp khác có thể hiểu những trở ngại chính khi đối mặt với học viên đã lạc lối. Tôi hy vọng rằng nó sẽ giúp hỗ trợ trong vấn đề này.

Khi giúp đỡ những học viên như thế, có một trở ngại rằng cả hai bên đều không dễ dàng nhận ra. Người mà đang cố gắng để giúp đỡ có thể cảm thấy rằng suy nghĩ của người kia không thể dễ dàng chính lại và anh ấy không sẵn lòng để quay lại với Pháp. Tuy nhiên học viên đang trong khổ nạn sẽ thường xuyên vấp phải nhiều trở ngại, đặc biệt những người hay nảy sinh ra những tư tưởng tiêu cực. Anh ấy gặp khó khăn trong việc phân biệt những suy nghĩ từ chủ ý thức – tự ngã. Điều này là do khi anh ấy được cho là bị chuyển hóa bởi tà ác, anh ấy đã phạm tội chống lại Sư phụ và Đại Pháp và như vậy đã tạo nghiệp lực rất lớn, gồm cả nghiệp tư tưởng. Những vật chất này đã tạo ra trường nghiệp lực màu đen bao quanh thân thể anh ấy và đã tạo ra một trở ngại do những nhân tố này hình thành nên. Do đó, các học viên cần phải nhận thức được rằng những học viên này đã lạc lối không chỉ bởi những tuyên truyền và dối trá bịa đặt do tà ác gây cản trở, mà họ cũng đang bị cản trở bởi các nhân tố như vậy. Trong quá trình giảng chân tướng với những học viên này, nếu bạn nghe lời bình luận tiêu cực, thì đừng bị động tâm. Những lời đó không khởi nguồn từ những suy nghĩ chân chính của họ. Rất có thể là cựu thế lực đang lợi dụng những nhân tố này để tạo ra can nhiễu. Do đó bạn không nên oán hận đối với họ.

Để tìm được những học viên lạc lối, tôi gợi ý phát chính niệm trước khi loại bỏ nghiệp tư tưởng và cựu thế lực mà chúng sẽ lợi dụng những nhân tố này để tạo can nhiễu. Cách tốt nhất là phát chính niệm theo nhóm nhắm thẳng vào người đó trong một thời gian. Khi giảng chân tướng cho học viên, mọi người phải loại bỏ can nhiễu bằng chính niệm. Nếu bạn không thành công trong lần đầu tiên, một học viên khác theo lượt có thể làm tiếp. Đừng bỏ cuộc một cách dễ dàng. Miễn là chúng ta có chính niệm, mọi cố gắng sẽ có tác dụng.

Trong quá trình quay lại với Pháp, học viên đã lạc lối cũng cần phải nhận ra rằng những suy nghĩ đã ngăn cản bạn quay trở lại thực sự không phải từ chân ngã của bạn. Nó chính là hệ quả của trường nghiệp lực màu đen đó. Bạn cần phải giữ vững kiên định. Trên thực tế, có tín tâm mạnh mẽ vào Đại Pháp là đang tiêu trừ nghiệp lực bởi vì vật chất này thực sự tồn tại, người tu luyện cần phải vượt qua một giai đoạn tu luyện khó khăn để loại bỏ hoàn toàn nghiệp lực đó. Trong quá trình [tu luyện], cố gắng duy trì chính niệm dù có hay không cảm nhận được tác dụng của việc học Pháp hoặc luyện công. Trong thời gian này, những học viên khác cũng cố gắng sắp xếp thời gian để cùng nhau học Pháp và phát chính niệm hỗ trợ để chính lại trường của anh ấy càng sớm càng tốt. Thực tế, đây là sự giúp đỡ tốt nhất của chúng ta khi họ cần. Nếu người học viên còn tái diễn những tư tưởng tiêu cực, hãy cố gắng từ bi đối với họ bởi vì quả thực, phải mất thời gian để quay trở lại với Pháp.

Các bạn đồng tu, xin hãy chỉ ra nếu có bất cứ điều gì không phù hợp.

________________________________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/31/在同修帮助下从新归正自己的历程-258279.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/1/135243.html

Đăng ngày 5-11-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share