Bài viết của Lý Lượng, học viên Đại Pháp tỉnh Quảng Đông

[MINH HUỆ 30-11-2012]

Mẹ Pháp Luân Công

Tôi được chuyển đến bộ phận công việc cấp thấp, mặc dù lãnh đạo và tôi biết rõ nhau, họ vẫn đề phòng tôi. Vào thời điểm những ngày nhạy cảm, tôi sẽ bị đưa tới trại tẩy não khoảng một tháng rồi mới được quay lại làm việc. Vào ngày đầu năm mới năm 2001, chính quyền đã quản thúc tôi. Tôi đã trốn thoát và tìm được học viên khác trước khi đến Bắc Kinh chứng thực Pháp.

Trong suốt thời gian tà Đảng dàn dựng vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn, chúng tôi đang ở Bắc Kinh, phối hợp với các học viên khác để sản xuất tư liệu chứng minh rằng vụ tự thiêu đã được dàn dựng. Một vài học viên rất sợ hãi, trong khi những người khác nhớ nhà. Vì thiếu chính niệm, từng học viên một trong nhóm chúng tôi đã bị bắt giữ bất hợp pháp.

Trong trại tạm giam, lính canh giam giữ chúng tôi riêng biệt. Có lẽ, Pháp thân của Sư phụ đã bảo vệ tôi, vì lính canh không dám đánh tôi. Liên tục có thêm các học viên bị đưa vào trại tạm giam. Dưới ảnh hưởng của chúng tôi, các tù nhân khác ít bị ảnh hưởng bởi tà ác hơn trước đây.

Các tù nhân khác thường xuyên đánh nhau, vì vậy tôi dạy họ cùng luyện các bài công Pháp, niệm các bài giảng của Sư phụ, và viết ra các bài thơ trong Hồng Ngâm. Tôi đã từng sử dụng bảng thông báo để giới thiệu văn hóa truyền thống Trung Hoa.

Dần dần tôi đã chiếm được tình cảm của những thiếu niên trong trại, họ bắt đầu gọi tôi với lòng yêu mến là “Mẹ Pháp Luân công.” Không khí buồng giam của tôi đã thay đổi, và trưởng ban phụ nữ bắt đầu đối xử tốt với tôi. Trong suốt cuộc điều tra, những người trong buồng giam của tôi đã giúp tôi cất giấu các bài giảng của Đại Pháp. Một số thanh thiếu niên phạm tội đã khóc và rất quyến luyến tôi trước khi được thả ra.

Tôi từ chối hợp tác với chính quyền, và giảng chân tướng trong suốt thời gian bị giam giữ. Tại phiên tòa cuối cùng của tôi, lính canh tra tấn tôi liên tục trong ba ngày đêm cho đến khi tôi nôn mửa và ngất đi. Các bạn tù của tôi đã rất tốt bụng mang nước cho tôi tắm và nấu mỳ cho tôi ăn.

Trong hai năm rưỡi sau đó, lính canh dường như bỏ quên tôi. Ngoài hai lần thăm của lãnh đạo để “chuyển hóa” tôi, không có ai khác đến thăm tôi.

Cuối cùng, vào năm tạm giam thứ ba, Viện Kiểm sát đã buộc tội tôi. Các nhân viên tòa án đưa tôi lên ô tô đến nơi xét xử. Tôi giảng chân tướng cho họ, và khi tôi ra khỏi xe, tôi hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp Hảo!”

Tại tòa, tôi thấy chính quyền đã bố trí khoảng 200 quan chức bậc trung tham dự phiên tòa xét xử. Con trai tôi và các học viên không được tham dự. Tôi cũng nhìn thấy hai chiếc camera của đài truyền hình và một vài nhà báo. Tôi đợi thẩm phán tuyên bố đến lượt tôi nói. Trước khi miêu tả lợi ích của việc tu luyện Pháp Luân Công đối với tôi và việc các phương tiện truyền thông đưa tin sai lệch, tôi đưa tay phát chính niệm và hô “Pháp Luân Đại Pháp Hảo!” về phía các camera vẫn chưa được mở. Phiên tòa trở nên hỗn loạn và các đại diện truyền thông nhanh chóng bỏ đi. Lo sợ rằng 200 quan chức sẽ bị tác động bởi những lời lẽ của tôi, nhân viên phụ trách nhanh chóng yêu cầu nghỉ giải lao.

Không có khán giả tại phiên xét xử lần thứ hai của tôi. Hơn thế nữa, tòa án đã tăng án phạt của tôi thêm vài năm.

Tôi bị đưa vào tù, nơi mà, bởi vì tiếp tục tu luyện, tôi thậm chí đã không được dùng giấy vệ sinh. Tôi không được ngủ và bị lăng mạ, bị cưỡng bức làm các công việc nặng nhọc. Khi tôi được thả, chính quyền thậm chí còn đe dọa ám sát gia đình tôi và thu hoạch nội tạng.

Khi tôi được thả ra, các học viên đã mang đến cho tôi toàn bộ các bài giảng của Sư phụ.

Tinh tấn học Pháp

Mỗi học viên chân chính đều hiểu tầm quan trọng của học Pháp, nhưng trên thực tế các học viên gặp phải nhiều vấn đề khi họ học Pháp. Vấn đề chính là thiếu tập trung. Dù là ngủ gật hay suy nghĩ lung tung trong khi học, tất cả đều là can nhiễu của cựu thế lực. Mỗi khi đối mặt với vấn đề này, tôi lập tức phát chính niệm để thanh trừ. Nhưng vấn đề này ít xảy ra trong khi học Pháp nhóm, vì vậy tôi tin là Sư phụ cũng khuyến khích các học viên tham gia học Pháp theo nhóm. Bất chấp sự bức hại tàn bạo ở Trung Quốc, các học viên khác và tôi cố gắng tổ chức học Pháp theo nhóm bất kể khi nào có thể.

Mỗi khi gặp vấn đề, điều đầu tiên là chúng tôi học Pháp và hướng nội. Vài học viên đến gặp tôi để thảo luận mỗi khi họ có các vấn đề, và tôi thường bảo họ học Pháp và hướng nội để tu luyện chính mình. Chỉ có bằng cách này chúng ta mới thực sự đề cao tầng.

Coi trọng phát chính niệm và dùng chính niệm để xem xét vấn đề

Khi giảng chân tướng trong môi trường tà ác ở Trung Quốc và dưới sự theo dõi liên tục của cựu thế lực, tôi nhận ra tầm quan trọng của việc phát chính niệm. Không chỉ đảm bảo phát chính niệm vào bốn thời điểm phát chính niệm cố định toàn cầu, mà tôi còn duy trì chính niệm trong khi giảng chân tướng.

Tôi thân với một đồng tu đã cẩn thận cất giấu các tài liệu giảng chân tướng mỗi khi cô ấy mang về nhà. Một lần chồng cô ấy phát hiện ra chúng và cả hai đã cãi nhau. Chồng cô ấy, trong lúc tức giận đã xé các bài giảng của Sư phụ và tạo nghiệp lớn cho anh ấy.

Cô ấy đến thảo luận với tôi và tôi nói: “Chị phải phát chính niệm để thanh lý trường không gian và thanh trừ cựu thế lực và các nhân tố đằng sau chồng chị đang ngăn cản anh ấy được cứu. Nếu một học viên Đại Pháp không thể chính lại môi trường gia đình, làm thế nào cô ấy có thể chính lại môi trường của chúng sinh?” Tôi cũng phát chính niệm với cô ấy để thanh trừ tà ác.

Sau đó cô ấy nói với chồng rằng cô ấy muốn mang các tài liệu giảng chân tướng về nhà. Cô cũng bảo anh ấy rằng trường năng lượng mạnh mẽ từ các tài liệu sẽ mang đến sự may mắn cho ngôi nhà. Chồng cô ấy đồng ý, và đêm hôm đó cô ấy mơ thấy cựu thế lực đưa cho cô ấy ba thỏa thuận. Một cái là bản thỏa thuận miệng của chồng cô ấy. Cô ấy lập tức phát chính niệm để bài trừ và cầu xin sự trợ giúp của Sư phụ. Với năng lượng này, cô ấy cầm lấy thỏa thuận và đốt cháy nó.

Kể từ đó, chồng cô ấy không ngăn cô ấy mang tài liệu về nhà và thậm chí còn viết nghiêm chính thanh minh thừa nhận lỗi lầm khi xé các quyển sách.

Các học viên Đại Pháp là những người tốt được Trời giúp đỡ

Sau khi ra tù và về nhà, con trai tôi đang học đại học và tôi bị sa thải. Không có thu nhập ổn định, chúng tôi buộc phải nhờ đến họ hàng giúp đỡ các khoản chi tiêu hàng ngày. Tôi báo cáo về tình trạng thất nghiệp của tôi lên chính quyền và yêu cầu trả lại công việc cho tôi. Tuy nhiên, tôi chỉ nhận một khoản trợ cấp 300 Nhân dân tệ hàng tháng mà không được trả lại công việc. Dù vậy, tôi không lo lắng, vì các học viên Đại Pháp sẽ được hưởng phúc lành lớn lao. Tôi biết Trời, Phật đã từ bi chăm sóc mẹ con tôi và mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.

Sau đó tôi tìm được một công việc, và con trai tôi tìm được một việc có lương cao sau khi tốt nghiệp. Cuộc sống của chúng tôi được cải thiện, và tôi có thể tiết kiệm tiền để sản xuất tài liệu.

Cứu những người thân trong gia đình

Mẹ tôi trước đây là điều phối viên của một điểm luyện công. Sau khi nghe các chương trình tuyên truyền vu khống của tà Đảng, tâm sợ hãi khiến bà nghi ngờ sự tốt đẹp của Đại Pháp. Bà ngừng tu luyện, trao lại tất cả các bài giảng của Sư phụ cho chính quyền, và viết các bài phỉ báng Đại Pháp. Những người họ hàng khác chịu ảnh hưởng của bà và có những hiểu sai nghiêm trọng về Đại Pháp và tôi.

Giảng chân tướng cho mẹ tôi, khuyên bà thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và bảo bà viết Nghiêm chính thanh minh là điều khó khăn. Sau khi tôi giảng chân tướng, mẹ tôi đồng ý thoái ĐCSTQ. Tôi nói với mẹ về sự từ bi vô hạn của Sư phụ trong việc cứu độ chúng sinh, và bà đã viết Nghiêm chính thanh minh.

Sau khi mẹ tôi từ bỏ tu luyện, các bệnh tật mà bà từng mắc phải xuất hiện trở lại. Ngoài ra mẹ tôi còn bị ung thư ruột kết. Sau khi viết Nghiêm chính thanh minh, bệnh ung thư ruột kết của mẹ được chữa khỏi, mặc dù vậy bà vẫn mắc phải một số vấn đề sức khỏe khác. Mẹ tôi không nghiêm túc học Pháp hoặc luyện công. Bà đam mê chơi mạt chược. Cuối cùng, bà qua đời vì bệnh tim.

Sau cái chết của mẹ tôi, bố tôi bị xuất huyết não. Bị liệt nửa người, ông nhanh chóng được đưa vào bệnh viện và các bác sỹ nói rằng tình trạng của ông rất nguy hiểm và chúng tôi nên chuẩn bị tinh thần cho cái chết của cha mình. Tôi giảng chân tướng cho bố, và ông lập tức đồng ý thoái ĐCSTQ. Ông cũng hứa thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp Hảo” và “Chân- Thiện- Nhẫn Hảo.” Không lâu sau, bố tôi có thể đi lại được và dần dần hồi phục.

Phần lớn họ hàng tôi đều thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó. Một số đã đọc các tài liệu giảng chân tướng và Chuyển Pháp Luân. Việc cứu độ họ hàng cũng đã cải thiện môi trường tu luyện của tôi.

Thuận theo tự nhiên và giảng chân tướng

Sau khi tìm được một công việc, tôi nhận ra là tôi có duyên được gặp gỡ các đồng nghiệp của tôi. Ban đầu, vì mọi người đều biết tôi là học viên Đại Pháp, tất cả họ tránh xa tôi. Tuy nhiên, khi tôi đối xử với mọi người một cách lịch sự và giúp họ giải quyết các vấn đề khó khăn, qua thời gian họ gần gũi với tôi hơn.

Lãnh đạo tại nơi làm mới của tôi là một đồng nghiệp cũ ở chỗ làm cũ. Với mái tóc bạc lơ thơ và làn da tái xanh, dù anh ấy mới chỉ có 51 tuổi nhưng như đã 70 tuổi. Anh ấy nói với tôi: “Gần đây tôi được chẩn đoán bị bệnh bạch huyết, và tôi đang chuẩn bị phẫu thuật.” Tôi trả lời: “Tôi sẽ giúp anh”, và chia sẻ với anh ấy tôi đã hưởng lợi cả thân lẫn tâm như thế nào từ việc tu luyện Đại Pháp. Anh ấy lắng nghe chăm chú và đồng ý thoái ĐCSTQ, nhận các đĩa DVD Thần Vận, và hứa niệm “Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân- Thiện- Nhẫn Hảo” hàng ngày. Anh ấy thậm chí còn nghe lời khuyên của tôi về việc dỡ bỏ các lá cờ đỏ treo quanh văn phòng. Ngay sau đó, anh ấy phẫu thuật và nhanh chóng hồi phục, thậm chí anh ấy cũng không phải điều trị hóa chất. Sau đó, anh ấy cảm ơn tôi và còn nhờ tôi giúp cả gia đình mình thoái ĐCSTQ. Sau này, phần lớn các đồng nghiệp cũng thoái ĐCSTQ. Một số đồng nghiệp và các thành viên trong gia đình họ thậm chí còn trở thành học viên.

Tôi có một người dì đã từng là điều phối viên tại một điểm luyện công, dì tôi đã ngừng tu luyện sau khi bị đầu độc bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Tôi đến nhà thăm dì khoảng bảy, tám lần. Con trai dì thậm chí còn nói: “Chị bỏ cuộc đi, mẹ tôi rất ngoan cố.” Tuy nhiên, tôi không nản lòng và giảng chân tướng cho đến khi dì ấy khóc, đồng ý thoái ĐCSTQ và tu luyện trở lại.

Tôi thường mang các tài liệu đến các buổi gặp gỡ với bạn bè hoặc bạn cùng lớp, giảng chân tướng cho họ và khuyên họ thoái Đảng. Tôi cũng giảng chân tướng cho những người tôi gặp trên blog giảng chân tướng của tôi. Tôi tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh

Chính niệm thuần tịnh đưa đến kết quả tốt trong cứu độ chúng sinh

Một lần tôi mơ thấy có một sân khấu ở giữa quảng trường rộng lớn đông người. Ba tên giết người đồi bại đang kéo một người phụ nữ lên sân khấu, và nhiều khán giả đang la ó, chửi mắng, chen lấn lên trước để có thể nhìn cho rõ. Tôi rất sốc khi nhận ra người bị kết án: đó là một người bạn của tôi, là một quan chức cấp cao. Với mái tóc rối bù và khuôn mặt đẫm nước mắt, cô ấy nhìn thấy tôi trong đám đông, và với ánh mắt cầu xin tôi giúp đỡ. Tôi biết là khi thời cơ đến, Sư phụ sẽ an bài cho chúng ta gặp những người có tiền duyên cần đắc cứu.

Ngày tiếp theo tôi chia sẻ giấc mơ của mình với gia đình và nói với họ: “Trong vài ngày nữa, người bạn có chức vụ cao của tôi sẽ đến tìm tôi.” Gia đình tôi rất nghi ngờ, nói rằng chúng tôi đã không gặp nhau trong 10 năm và người bạn này hẳn đã quên tôi. Hai ngày sau đó cô ấy gọi điện cho tôi, mời tôi đi ăn. Gia đình tôi biết điều này và rất ngạc nhiên.

Bạn tôi thu xếp cho chúng tôi tới một nhà hàng đẹp, và ở đó cô ấy giải thích tại sao cô ấy muốn gặp tôi. Gần đây cô ấy bị chẩn đoán mắc bệnh về mắt khiến cho cô ấy thấy đau đớn khủng khiếp. Các bác sỹ đã thực hiện các xét nghiệm, nhưng chưa tìm ra nguyên nhân. Cô ấy nói: “Khi tớ thấy rối bời, tớ chợt nghĩ về cậu và về việc cậu khỏi hết các bệnh tật nhờ tu luyện như thế nào.”

Tôi bình luận về những sự quan liêu, âm mưu chính trị đen tối và tất cả các cách xấu xa được sử dụng để giáo dục con người; kết quả là, một số quan chức cao cấp giàu có đã bất ngờ chết vì tai nạn. Phật gia giảng về nghiệp, và rằng người ta phải có lương tâm trong sáng; thế thì sẽ chẳng có gì phải lo sợ.

Cô ấy hỏi: “Làm thế nào để tôi có thể tránh được bất hạnh?” Tôi đáp lại: “Chỉ có tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và vứt bỏ các chấp trước vào lợi, tình và tất cả các chấp trước khác thì một người có thể tránh được những điều bất hạnh đã định trước. Sư phụ từ bi vô hạn, và tôi là một nhân chứng sống. Mặc dù trải qua tất cả những khó khăn đó, tôi vẫn khỏe mạnh phải không? Tôi không thiếu thứ gì, và cơ thể tôi thì khỏe hơn bất kỳ ai khác.” Bạn tôi đồng ý thoái ĐCSTQ, bắt đầu tu luyện và bệnh về mắt của cô ấy được chữa khỏi.

Sau đó, để bày tỏ lòng biết ơn, cô ấy giúp cho tôi có được một công việc có lương cao hơn. Tôi biết tôi không nên truy cầu danh lợi, vì vậy tôi từ chối lời đề nghị của cô ấy. Gia đình tôi sau khi nghe thấy điều này, nói rằng tôi thật ngốc. Em trai tôi nói rằng cậu ấy sẽ đi tìm cô ấy. Cậu ấy đã không tìm được một công việc tốt sau khi bị sa thải, và con trai cậu ấy vừa tốt nghiệp đại học. Cậu ấy muốn nhờ cô ấy giúp đỡ, nhưng tôi đã ngăn cản cậu ấy. Tôi bảo với gia đình tôi: “Tất cả chúng ta đều ghét những người hối lộ, đi cửa sau, dựa dẫm vào các mối quan hệ để đạt được lợi ích cá nhân, và tham gia vào các việc làm phi pháp. Giờ chúng ta lại lợi dụng Pháp cứu người để đạt được thứ gì đó không thuộc về chúng ta. Không chỉ chúng ta đang làm hại chính mình mà còn cả những người khác đấy.” Gia đình tôi đã lắng nghe và đồng ý.

Đại Pháp đã phổ truyền được hơn 20 năm. Tình hình ở Trung Quốc Đại lục cũng đã trải qua những thay đổi lớn, và người dân thế giới đang dần dần thức tỉnh. Chúng ta nên tiếp tục làm tốt ba việc và không buông lơi tu luyện.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/30/明慧法会–悲苦红尘泪-师尊救度恩-(下)-265781.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/13/137100.html

Đăng ngày 05-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share