Bài viết của Á Mai

[MINH HUỆ 21-11-2012]

Kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các đồng tu.

Gia đình tôi có hai người lớn và ba trẻ nhỏ. Năm 2005 tất cả bọn trẻ đều đang đi học và cuộc sống của chúng tôi rất nghèo khó. Lúc đó thân thể của tôi mắc bệnh rất nghiêm trọng, chủ yếu bị bệnh phong thấp và bệnh tim. Tôi bị như vậy đã hơn mười năm. Tôi đã chi rất nhiều tiền để khám bác sĩ, nhưng không thấy có chuyển biến tốt. Tôi đã rất nản lòng và ngày nào cũng khóc. Tôi không biết làm thế nào để cải thiện tình hình.

Tôi đã tình cờ gặp một người phụ nữ lớn tuổi vào năm 2005. Thấy tôi rất ốm yếu, bà liền kể cho tôi nghe về chuyện mình đã khỏi bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Công như thế nào, và tỏ ra rất quan tâm đến tôi. Tôi chăm chú lắng nghe và càng nghe càng thấy thích. Nửa giờ sau, tim tôi thấy tốt hơn và dường như nó đã trở lại bình thường. Tôi cảm thấy thật kỳ lạ và ngoài sức tưởng tượng của mình. Pháp Luân Công thật là đặc biệt và thật tốt. Tôi không hề do dự và muốn học ngay lập tức.

Hôm sau tôi mượn bà cuốn Chuyển Pháp Luân. Trong khi đọc tôi thấy cơ thể tôi vốn cảm thấy lạnh giờ chuyển thành nóng và nước mắt cứ lăn xuống trên má tôi. Tôi cứ ngủ gật suốt. Tôi chia sẻ điều này với các đồng tu và nhận ra rằng Sư phụ đang quản tôi và giúp tôi tiêu nghiệp. Tôi dành nhiều thời gian để đọc Chuyển Pháp Luân hàng ngày và cảm thấy tiếc rằng tôi đã ko gặp được Pháp sớm hơn. Chưa đến một tháng sau, tôi đã bình phục hoàn toàn, và mỗi ngày tôi đều cảm thấy hạnh phúc. Bệnh phong thấp, các vấn đề phụ khoa, và chứng đau mắt đều biến mất. Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ và siêu việt so với khoa học ngày nay. Từ đó tôi bắt đầu tu luyện và bước đi trên con đường phản bổn quy chân.

Thông qua việc học Pháp nhiều, tôi hiểu được rằng Sư phụ bảo chúng ta trở thành người tốt và hướng nội khi xảy ra mâu thuẫn, trở thành con người ngay chính chỉ làm những việc chân chính. Để cứu độ chúng ta, Sư phụ đã kéo chúng ta lên từ địa ngục, tịnh hóa chúng ta và thức tỉnh chúng ta. Ngài không ngừng dẫn dắt chúng ta trên con đường tu luyện. Ngài dạy chúng ta lấy thiện đãi người, khoan dung với người khác. Ngài coi sóc bảo hộ chúng ta để chúng ta đi cho chính con đường tu luyện của mình

Vượt qua quan gia đình

Chồng tôi là người thật thà tốt bụng, nhưng ông ấy rất nóng tính và không nghe lời ai. Con gái tôi và chồng tôi không ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Công. Bởi vì họ bị ảnh hưởng bởi các tuyên truyền của các phương tiện truyền thông. Họ đã nhiều lần cố gắng khiến tôi dừng tu luyện. Nhưng tôi rất kiên định và không ai có thể thay đổi tâm tu luyện của tôi. Tôi đã quyết tâm tu luyện đến cùng.

Một hôm, chồng tôi nổi nóng vì mấy chuyện vặt vãnh và đốt tất cả sách Đại Pháp và máy nghe MP3 của tôi khi tôi không có nhà. Khi biết tin tôi cảm thấy như sét đánh ngang tai, đau khổ tột cùng. Sách Đại Pháp và các bài giảng của Sư phụ còn quý giá hơn sinh mệnh tôi. Tôi không biết phải làm gì. Tôi bắt đầu xem lại bản thân. Bởi vì tôi có tâm sợ hãi, tôi đã không đường đường chính chính giảng chân tướng cho ông ấy. Tôi đã đặt sách Đại Pháp dưới ghế sofa. Tôi đã không kính trọng Sư phụ và Pháp. Tôi đã không làm các việc với chính niệm và chính hành. Đó là một bài học đau xót. Tu luyện là nghiêm túc và bất kỳ sự bất cẩn nào cũng không thể tha thứ được. Tôi đã sai.

Không lâu sau chồng tôi bị ốm vì việc làm sai trái của ông ấy. Nó rất nghiêm trọng và các bác sĩ không thể giúp ông ấy. Bởi vì tôi đã không thể giảng chân tướng cho ông ấy, tôi nhờ các đồng tu đến giúp tôi. Một đồng tu bảo ông ấy rằng Pháp Luân Đại Pháp thực sự là Đại Pháp với uy đức vĩ đại, rằng Đại Pháp dạy người ta làm người tốt, rằng tín ngưỡng không phải là tội ác, và rằng nếu một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cả nhà sẽ được lợi. Vị đồng tu này giải thích cho ông ấy một cách rất kiên nhẫn, và cuối cùng ông ấy cũng đã hiểu. Chồng tôi bắt đầu ủng hộ Đại Pháp từ đó. Ông ấy tiêu những tờ tiền với các thông điệp của Pháp Luân Công trên đó. Khi tôi giảng chân tướng, ông ấy cũng nói vài thứ như “Đúng đấy. Hãy thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ).” Ông ấy biết chân tướng và hành xử ngày càng tốt hơn. Ông ấy đã viết “nghiêm chính thanh minh” và quyết định sẽ trở thành một người khác. Một hôm ông ấy nói với đồng nghiệp của mình: “Nếu có ai đó nói xấu Pháp Luân Công, tôi sẽ phản đối.” Những lời đó là chân thành. Ông ấy đã được hưởng lợi rất nhiều từ Đại Pháp. Ông ấy đã khỏi đau thận và đau chân cũng như bệnh dạ dày.

Cả gia đình tôi hưởng lợi từ việc tôi tu luyện Pháp Luân Công

Tôi có ba cô con gái. Đứa bé nhất đã thay đổi thái độ của nó đối với Đại Pháp khi nó chứng kiến sự cải thiện về thân và tâm của tôi sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Bây giờ nó biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Nó là một trong những sinh viên có thành tích cao nhất ở trường đại học. Thật thà, tốt bụng, đoàn kết với bạn bè, và năm nào nó cũng được học bổng. Sau khi tốt nghiệp, con gái tôi kiếm được một công việc và rất được lãnh đạo coi trọng, đồng nghiệp yêu quý. Lương của nó mỗi năm đều tăng, và tiền thưởng cuối năm thì luôn cao hơn các đồng nghiệp. Nó cũng được đi nước ngoài. Nó được những thứ mà những người có hoàn cảnh gia đình như chúng tôi thường không có được. Hai cô con gái kia hiện cũng đang ủng hộ Đại Pháp. Mọi người trong gia đình chúng tôi đều đã thoái Đảng.

Một hôm cô con gái thứ hai của tôi thấy hơn 20 bông hoa Ưu Đàm trên cửa kính ô tô của nó. Sư phụ chăm sóc cho cả người thường và luôn cho họ một cơ hội.

Tống khứ tâm oán hận

Tôi có xung đột với bố chồng tôi. Ông ấy luôn gây khó dễ cho tôi,và tôi rất oán hận ông ấy. Bố mẹ chồng tôi ở với nhau và vẫn còn khỏe, nhưng một ngày nọ bố chồng tôi đột nhiên bị một cơn đột quỵ. Bài thơ của Sư phụ cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí tôi:

“Từ bi năng dung thiên địa xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân.”
(Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm III)

Bây giờ tôi đã học Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhớ rằng Sư phụ bảo chúng ta làm người tốt, tốt hơn những anh hùng mô phạm nơi người thường. Khi làm bất cứ việc gì chúng ta nên cân nhắc đến người khác trước. Tôi phải coi bản thân mình như một người tu luyện và làm các việc chiểu theo tiêu chuẩn của người tu luyện. Vì chúng tôi ở trong cùng một gia đình, chắc hẳn chúng tôi phải có một mối quan hệ tiền duyên sâu sắc. Biết đâu chúng tôi đã từng bảo nhau rằng, khi chúng ta hạ xuống thế giới này, chúng ta phải đánh thức những ai bị lạc lối mê mờ trong cõi hồng trần.

Do vậy tôi đã đi gặp bố chồng tôi ngay lập tức. Tôi kể với ông ấy về việc Đại Pháp tốt và kỳ diệu như thế nào và lợi ích đáng kinh ngạc của nó đối với sức khỏe. Tôi bảo ông ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân Thiện Nhẫn hảo”. Tôi mang cho ông ấy một cuốn Chuyển Pháp Luân và các bài giảng của Sư phụ trong máy MP3. Ông ấy lắng nghe và trở nên khá hơn qua từng ngày.

Sư phụ đã điểm hóa cho tôi và tôi đã kiên định hơn

Trên con đường tu luyện, đôi khi tôi tinh tấn và đôi khi bê trễ. Có những ngày, tôi tắt đồng hồ báo thức rồi đi ngủ tiếp. Một hôm đang ngủ tôi nghe thấy một giọng nói: “Cô cứ lần lữa mãi. Các cơ chế trong cơ thể của cô cần được vận chuyển.” Một hôm khi tôi đang ngồi đả tọa, chân tôi cứng đơ và tôi rất đau đớn. Tôi bỏ chân xuống sau hơn nửa giờ đồng hồ. Đột nhiên bài thơ này hiện lên trong đầu tôi:

“Ý bất kiên
Quan tựa sơn
Trách xuất phàm.”
(Hồng Ngâm II)

Tôi đã nhận ra vấn đề nằm ở đâu.

Từ hôm đó, cho dù chân đau đến đâu, tôi cũng ngồi trong tư thế song bàn đến khi tiếng nhạc kết thúc. Vào buổi sáng tôi luyện năm bài công pháp và học Pháp trong nửa giờ hoặc một giờ.

Vứt bỏ tâm sợ hãi và chứng thực Pháp

Một hôm các học viên địa phương muốn áp dụng một cách giảng chân tướng mới, nhưng tôi đã do dự bởi vì nhân tâm của tôi nổi lên và tôi đã nghĩ rằng nó rất khó và không muốn bước ra. Họ đã chỉ ra cho tôi: “Chị chỉ muốn nhận mà không muốn cho.” Đúng là một cú đấm tỉnh người. Tôi xấu hổ vì bản thân mình. Tôi cảm thấy tôi không xứng đáng với sự cứu độ của Sư Phụ và không xứng đáng với các chúng sinh đã ký thác vô hạn hy vọng vào tôi. Tâm tôi đã không vững khi có chuyện xảy ra. Sư phụ đã điểm hóa cho tôi: “Thiên địa nan trở Chính Pháp lộ/Chỉ thị đệ tử nhân tâm lan” (Ma phiền, Hồng Ngâm III). Tôi biết rằng tôi có ngộ tính kém cỏi và làm cho Sư phụ lo lắng. Sư phụ đã điểm hóa cho tôi nhiều lần và giải quyết nhiều rắc rối cho tôi. Từng bước trên con đường tu luyện, Sư phụ đều đã đẩy tôi về phía trước.

Tôi nói với bản thân: “Chúng ta là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp và có một sứ mệnh và trách nhiệm to lớn. Chúng ta ở đây để cứu chúng sinh. Nếu có mất kỳ nhân tố biến dị nào dám cản trở chúng ta làm việc này, chúng ta cần tiêu hủy nó ngay lập tức. Chúng ta có sức mạnh vô biên vì chúng ta có Sư phụ và Pháp.” Tôi đã chia sẻ rất nhiều với các đồng tu và phát chính niệm. Tôi hướng nội tìm và vứt bỏ được tâm sợ hãi. Tôi bước đi một cách ngay chính với chính niệm. Các đồng tu và tôi đang làm ba việc.

Tín Sư tín Pháp, những điều kỳ diệu triển hiện

Một hôm tôi đang ngồi đả tọa, tôi nghe thấy tên một công ty và ba cái tên khác mà tôi đã biết. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang dẫn dắt tôi đi cứu họ. Cùng ngày hôm đó, tôi đi giảng chân tướng cho ba người đó. Họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Sư phụ đã trải con đường cho chúng ta và chúng ta chỉ cần dùng cái miệng và cái chân của chúng ta để thực hiện, trong khi đó Sư phụ để lại uy đức cho chúng ta.

Một hôm khác khi đang ngồi đả tọa, tôi nghe thấy hai tiếng ồn lớn ở sau lưng, và lưng tôi trở nên rất thẳng.

Tôi mở một cửa hàng hoa quả, và có nhiều người qua lại của hàng của tôi mỗi ngày. Mấy năm nay, hoa Ưu Đàm đã xuất hiện trên nhiều loại hoa quả như nho, dưa hấu, xoài, và trên kính, bảng nhựa PVC. Hoa Ưu Đàm đã ở trên mái nhà làm bằng nhựa PVC được nửa năm và nó vẫn đang nở. Tôi dùng cơ hội kỳ diệu này để giảng thanh chân tướng cho khách hàng. Hầu hết họ đã thoái Đảng. Tôi biết rằng việc hoa Ưu Đàm nở là một sự khích lệ từ Sư phụ. Tôi sẽ cố gắng để xứng đáng với sự từ bi cứu độ của Sư phụ.

Giảng thanh chân tướng và giúp người dân thoái Đảng.

Tôi lần lượt đọc các bài giảng và kinh văn của Sư phụ và hiểu rằng tu luyện không phải chỉ vì sự đắc cứu của cá nhân mà là để cứu độ chúng sinh. Cứu độ chúng sinh là ở vị trí số một. Do vậy tôi tranh thủ mọi cơ hội để giảng thanh chân tướng. Quá trình giảng thanh chân tướng cũng là một quá trình tu luyện tâm tính. Khi tôi giảng chân tướng, đôi khi tôi thấy sợ. Tôi học Pháp nhiều hơn và tăng cường chính niệm.

Trong bài thơ Phạ xá”,  Hồng Ngâm II, Sư phụ giảng:

“Nễ hữu phạ, tha tựu trảo
Niệm nhất chính, ác tựu khỏa
Tu luyện nhân, trang trữ Pháp
Phát chính niệm, lạn quỷ tạc
Thần tại thế, chứng thực Pháp”

Chúng ta nên học Pháp tốt và đặt định một nhận thức tốt, coi khổ như chuyện vui, coi cứu độ chúng sinh là mục đích chính của chúng ta, giảng chân tướng cho chúng sinh để khai mở tâm trí họ. Chỉ khi chúng sinh thực sự biết chân tướng thì họ mới có thể được cứu.

Một hôm tôi giảng chân tướng cho một sinh viên đại học. Cô ấy chấp nhận Đại Pháp và nói rằng bố mẹ cô ấy là tín đồ thiên chúa giáo. Tôi nói: “Tôi muốn nói với cô một việc rất quan trọng. Cô không cần chi trả một chút tiền nào, nhưng cô sẽ được an toàn khi thảm họa đến. Cô biết đấy, chuẩn mực đạo đức trong xã hội đang trượt dốc hàng nghìn dặm một ngày. Tham nhũng ở khắp mọi nơi. Tất cả các quan chức chính phủ đều tham nhũng, ai ai cũng chỉ vì lợi. Kể từ khi lên nắm chính quyền, ĐCSTQ đã sát hại hơn 80 triệu người dân vô tội, đàn áp những người tốt tin vào Chân – Thiện – Nhẫn, lại còn vì lợi nhuận mà mổ cướp tạng của người đang còn sống. Liệu trời có thể không diệt ĐCSTQ không? Nếu cô là Đảng viên hoặc Đoàn viên, Đội viên, và đã thề trước lá cờ đỏ, nói rằng cô sẽ cống hiến sinh mệnh của mình cho nó, khi Trời diệt Trung Cộng, cô sẽ bị chôn vùi theo nó bởi vì cô là thành viên của nó. Chỉ cần cô thoái xuất khỏi tât cả các tổ chức của nó, cô sẽ không còn liên quan gì đến nó, và Thần Phật sẽ bảo hộ cho cô, cô sẽ tránh được tất cả các thảm họa, cô sẽ được cứu. Cô vẫn còn trẻ. Tôi mong cô được an toàn và hạnh phúc, hy vọng rằng niềm vui luôn ở bên cô.” Cuối cùng tôi nói: “Hãy chọn lấy một tên giả cho mình và thoái khỏi ĐCSTQ.” Cô ấy nói: “Được, hãy làm như vậy. Cháu có thể ôm cô được không?” Chúng tôi đã ôm nhau, và tôi phấn khích đến rơi nước mắt. Chúng sinh đang háo hức đợi chúng ta đến cứu.

Một hôm tôi giảng chân tướng cho một người hàng xóm. Ông ấy đã nghỉ hưu và bị một cơn đột quỵ. Tôi mua một ít hoa quả và đến gặp ông ấy. Hai vợ chồng ông ấy đón chào tôi rất nồng nhiệt. Con gái họ cũng ở nhà. Tôi hỏi thăm về tình hình của ông ấy và nói: “Chú thấy đấy, sức khỏe của cháu giờ đây rất tốt, cháu đã khỏi tất cả các bệnh tật. Từ sâu trong tâm cháu tin ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, ‘Chân – Thiện – Nhẫn hảo.’ Cháu tu luyện bản thân và cố gắng trở thành người tốt. Cháu đã khỏi bệnh phong thấp và bệnh tim. Cháu thậm chí không có một sợi tóc nâu nào. Hàng ngày cháu tràn đầy năng lượng. Kể từ khi cháu học Pháp Luân Công, cháu không phải dùng đến một viên thuốc nào cả. Đại Pháp thật tốt biết bao. Cháu có mang theo một vài tài liệu nói lên sự thật về Pháp Luân Công và một số đĩa DVD Thần Vận. Thần Vận đại biểu cho tinh hoa của văn hóa Trung Quốc truyền thống. Nếu chú xem, chú sẽ được lợi rất nhiều.” Sau đó tôi giảng chân tướng cho họ: “Giờ đây tai họa ở khắp nơi, thảm họa thì ở đâu cũng có. Ví dụ như, năm ngoái có một trận lụt lớn ở tỉnh Cát Lâm. Cả làng bị cuốn trôi. Chỉ có những người tin Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo là sống sót. Người dân đã mang cả gia súc đến nhà của đệ tử Đại Pháp, trận lũ khi kéo đến trước cửa nhà của đệ tử Đại Pháp đã đổi sang hướng khác, mọi người và gia súc đều được cứu.” Sau đó tôi kể cho họ về tảng đá ở huyện Bình Đường tỉnh Quý Châu: “Tảng đá ấy đã 270 triệu năm tuổi rồi. Nó nở nứt ra 500 năm trước. Trên bề mặt được tạo ra sau khi bị nứt, xuất hiện sáu chữ Hán: ‘Trung Quốc Cộng Sản Đảng Vong’. Nhiều chuyên gia đã điều tra về nó và xác nhận rằng nó là thiên tạo. Đây là ý trời, và không ai có thể vi phạm ý trời. Bởi vì chú đã thề dưới cờ của nó khi chú gia nhập Đảng, Đoàn, Đội, và nói rằng chú sẽ cống hiến đến chết cả sinh mệnh cho Đảng, chú đã thuộc về nó, và nó điều khiển chú. Chú phải thanh minh thoái xuất khỏi nó, thì khi tai họa xảy đến, Thần Phật sẽ bảo hộ chú. Chú không mất gì cả, chú chỉ phải thay đổi quan niệm và tâm niệm rằng chú đã thoái Đảng thì chú chú sẽ được bảo hộ. Thần Phật xét nhân tâm. Nếu chú đồng ý, cháu sẽ cho chú một biệt danh và giúp chú thoái xuất khỏi Đảng.” Ông đã ấy đồng ý, tôi cho ông ấy một cái tên, và ông ấy đã thoái Đảng. Lúc đó tâm tôi tràn ngập từ bi và nước mắt lăn dài trên má. Tôi cảm thấy mừng cho những chúng sinh đã biết chân tướng, nhờ đó được cứu và có một tương lai tươi sáng.

Chúng ta đang ở giai đoạn cuối của thời kỳ Chính Pháp. Chúng ta phải nhận thức được mục đích và ý nghĩa của tu luyện. Chúng ta nên học Pháp nhiều hơn, học Pháp tốt, có chính niệm và chính hành, cứu độ chúng sinh để hoàn thành thệ ước tiền sử, và trở về nhà cùng Sư phụ.

Xin hãy từ bi chỉ ra bất kỳ điều gì chưa hợp lý.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/21/明慧法会–不忘来时发的愿-救度众生随师还-265004.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/16/136682.html

Đăng ngày 14-1-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên gốc.

Share