Bài viết của một học viên ở Thụy Điển

[MINH HUỆ 26-11-2012] Tôi muốn chia sẻ một vài trải nghiệm tu luyện về điều phối triển lãm Nghệ thuật Chân, Thiện, Nhẫn Quốc tế ở Thụy Điển năm 2012 của tôi.

Thụy Điển đã tổ chức bốn cuộc triển lãm Nghệ thuật Chân, Thiện, Nhẫn trong năm nay, tất cả các cuộc triển lãm đều ở miền Nam Thụy Điển. Cho đến tận năm nay, chỉ có bộ tranh vẽ đầu tiên được trưng bày ở miền Nam Thụy Điển từ cách đây vài năm.

Trong năm nay, chúng tôi đã có bốn cuộc triển lãm, nhưng tôi chỉ có thể điều phối ba [triển lãm] trong số đó. Khi đến lúc diễn ra triển lãm đầu tiên ở Bjärred, ba thành viên trong gia đình tôi bỗng nhiên bị mắc bệnh nặng và phải phẫu thuật. Họ không phải là học viên, nhưng họ ủng hộ Pháp Luân Công. Hai người trong số họ đã hồi phục và người còn lại vẫn phải qua điều trị.

Nhờ có các điều phối viên địa phương ở miền Nam Thụy Điển, và việc hợp tác rất tốt của các nhóm nghệ thuật Thụy Điển, nên triển lãm cũng diễn ra suôn sẻ và được nhiều người đến xem. Tôi bị kẹt ở nhà, phải chạy đi chạy lại giữa các bệnh viện, trải qua nhiều khảo nghiệm tâm tính, và cố gắng loại bỏ tất cả các chấp trước vào tình của con người, đặc biệt là cảm giác lo lắng. Tôi đã cố gắng thể hiện lòng từ bi và tâm nhẫn mà không nuôi dưỡng cảm xúc người thường. Đối với tôi việc tu luyện thật là khó khăn. Theo hiểu biết của tôi quá trình này liên quan đến việc tu luyện cá nhân của tôi, can nhiễu đến triển lãm nghệ thuật, và khả năng tiêu trừ nghiệp lực của các thành viên trong gia đình tôi. Đó là một tình huống thật phức tạp.

Vì nhiều lý do mà các điều phối viên địa phương là rất quan trọng. Họ có kiến ​​thức và liên lạc với các phương tiện truyền thông địa phương và các nhân vật quan trọng của địa phương, nên có thể hỗ trợ điều phối viên chính. Ở các thành phố mà không có học viên nào thì việc điều phối triển lãm còn khó khăn hơn. Tôi đã trải nghiệm việc này với triển lãm tại Bastad.

Vào tháng Bảy, chúng tôi tổ chức triển lãm nghệ thuật ở một thị trấn nhỏ trù phú bên bờ biển, Bastad, nơi nổi tiếng với các giải thi đấu quần vợt, thu hút khoảng 30.000 người trong giải đấu kéo dài hai tuần. Nhiều nhà lãnh đạo của các công ty lớn ở Thụy Điển cũng có truyền thống gặp mặt trao đổi công việc kinh doanh ở Bastad trong giải đấu quần vợt. Chúng tôi có một địa điểm tuyệt đẹp trong phòng trưng bày ở một tòa nhà cổ nổi tiếng, nằm trong khu vườn rộng và ấn tượng của Norrviken. Trưng bày triển lãm ở địa điểm này đem lại uy tín lớn cho triển lãm Nghệ thuật Chân-Thiện-Nhẫn ở Thụy Điển.

Hiện tại không có học viên nào sinh sống ở Bastad, và rất ít hoạt động Đại Pháp đã diễn ra ở đó. Địa điểm nằm ở bên ngoài trung tâm thành phố, vì vậy chúng tôi đã quyết định quảng bá triển lãm ở một nơi không xa sân thi đấu quần vợt. Chúng tôi cần nhiều nhân lực để tổ chức tất cả các hoạt động và một nơi để tất cả chúng tôi lưu lại trong quá trình chuẩn bị và triển lãm. Giá cả để thuê căn hộ rất đắt đỏ trong khi diễn ra giải đấu quần vợt. Một hôm, một học viên đã giới thiệu với mọi người về Pháp Luân Công ở thành phố khác không xa. Cô ấy bắt đầu nói chuyện với một người đàn ông về triển lãm nghệ thuật sắp tới của chúng tôi. Ông là một họa sĩ và có một căn hộ gần địa điểm [thi đấu]. Ông nghĩ rằng triển lãm của chúng tôi có vẻ rất quan trọng và mời chúng tôi ở lại trong căn hộ của ông miễn phí trong hai tuần. Chúng tôi chưa từng gặp ông ấy trước đó. Tôi tin rằng Sư phụ đã đưa ông ấy đến với chúng tôi.

Sau đó chúng tôi đến và bắt đầu công tác chuẩn bị tại địa điểm đó, dần dần chúng tôi hiểu rằng có một cuộc xung đột sâu sắc đang xảy ra về việc tái sắp xếp các kế hoạch tương lai của phòng trưng bày và khu vườn. Chúng tôi phải nhắc nhở bản thân tập trung vào việc triển lãm, giảng thanh tướng và cứu độ chúng sinh. Vào ngày khai mạc, giống như có một đám mây đen trong phòng trưng bày. Chúng tôi biết rằng điều gì đó kỳ lạ sẽ xảy ra. Một chính trị gia đọc bài phát biểu khai mạc rất căng thẳng và những gì cô ấy nói thật khó hiểu. Sau đó chúng tôi hiểu rằng cô ấy bị gây áp lực để không đọc bài phát biểu. Hóa ra một họa sĩ khá nổi tiếng ở thành phố này đã có một tác phẩm nghệ thuật lớn ở Trung Quốc. Ông này đã phân phát một bài báo cũ tiêu cực về Pháp Luân Công lúc khai mạc. Và sau đó, ông ta đã viết một bài báo tiêu cực cho tờ báo địa phương. Chúng tôi trả lời bằng một lá thư giảng chân tướng, được công bố trên báo. Sau đó, có một lá thư tiêu cực khác từ một chính trị gia mà chúng tôi cũng đã trả lời trên tờ báo địa phương. Không có thêm bài báo nào nữa, và nhiều người bắt đầu đến với triển lãm. Nếu không phải vì sự can nhiễu này, chúng tôi đã không viết những lá thư này cho báo chí. Tôi hy vọng rằng kết quả của sự can nhiễu này là chúng tôi sẽ giảng chân tướng tốt hơn. Tuy nhiên tôi cảm thấy rằng chúng tôi có thể làm được nhiều hơn nữa cho người dân trong thành phố này. Tôi đã hỏi có thể kéo dài triển lãm lâu hơn không, nhưng địa điểm đã được đặt trước.

Trong tháng 08 – tháng 09 triển lãm đã trưng bày trong bốn tuần ở thành phố Malmö. (Một học viên khác đang viết bài chia sẻ về triển lãm này). Trong triển lãm đó chúng tôi cũng đã nhận được thông tin về một hội chợ nghệ thuật gần Malmö từ ngày 19 đến ngày 21 tháng 10. Chúng tôi đã đăng ký và được chấp nhận. Đây là một cuộc triển lãm rất thành công, và tôi hy vọng chúng tôi sẽ có thể tham gia vào nhiều hội chợ hơn nữa. Một lý do mà tôi nghĩ nó thành công là vì cuộc triển lãm ở Malmö đã kéo dài bốn tuần, thanh lý môi trường xung quanh Malmö.

Những người tổ chức hội chợ nghệ thuật đã gửi 10.000 giấy mời, và họ đã đăng quảng cáo trên những tờ báo lớn nhất ở Malmö và Copenhagen. Sự kiện này là một cách thức sử dụng tài nguyên, thời gian, tiền bạc, và nhân lực của chúng tôi rất hiệu quả. Trong ba ngày, có khoảng 4.500 du khách đến hội chợ nghệ thuật.

Hội chợ nghệ thuật nằm gần cây cầu nối giữa Thụy Điển và Đan Mạch, chỉ cách Copenhagen nửa giờ. Ban tổ chức đã ủng hộ chúng tôi mạnh mẽ. Chúng tôi phải trả 500 Euro cho địa điểm triển lãm, một bức tường dài 8 m là nơi chúng tôi trưng bày chín bức tranh. Họ đã cung cấp thêm cho chúng tôi ba cái bàn, nơi mà chúng tôi có thể bán các áp phích quảng cáo và các cuốn sách mỏng, hướng dẫn cách làm hoa sen, và tạo cho người dân cơ hội ký tên thỉnh nguyện Liên Hợp Quốc phản đối việc mổ cắp nội tạng. Chúng tôi đã có triển lãm gần thính phòng, nơi họ cho phép chúng tôi chiếu băng “Gặp gỡ các Nghệ sĩ” liên tục trên màn hình lớn.Tôi nhận thấy rằng điều này có ảnh hưởng rất tích cực giúp mọi người hiểu chân tướng tốt hơn. Mọi người thường dừng lại triển lãm của chúng tôi rất lâu và bày tỏ lòng biết ơn của mình. Bầu không khí nhẹ nhàng và an hòa. Ban tổ chức đã mời chúng tôi trở lại vào năm tới.

Theo hiểu biết của tôi, triển lãm nghệ  thuật Chân, Thiện Nhẫn là một cơ hội để chúng ta cứu độ chúng sinh, và trong quá trình này, giúp chúng ta buông bỏ chấp trước và đề cao tâm tính. Được tham gia vào hạng mục triển lãm nghệ thuật là một đặc ân quý giá.

Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì còn thiếu sót.

Tạ ơn Sư Phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Trình bày tại Pháp hội nghệ thuật châu Âu tại Brussels)


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/26/136440.html

Đăng ngày 7-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share