Bài viết của Hồng Vũ, một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-08-2012] Tôi muốn chia sẻ sự màu nhiệm xảy ra trong tu luyện của gia đình tôi. Chúng tôi đã chứng kiến những điều thần kỳ này thông qua Pháp Luân Đại Pháp.
Căn bệnh bất trị của con trai tôi được chữa lành
Con trai tôi rất ốm yếu vào năm 1997. Chúng tôi đã tiêu tốn rất nhiều tiền vào nhiều phương pháp chữa trị khác nhau, nhưng bệnh viện gọi đây là hội chứng Behcet, mà rất ít người từng sống sót. Không thuốc nào có thể giúp. Miệng và cổ họng của cháu bị thối rữa, thực quản tệ đi, và không thể ăn bất kỳ thứ gì. Thân thể hốc hác, cháu chỉ nặng khoảng 35 kg. Tôi khóc suốt ngày đêm. Mẹ và anh chị em đều khóc cùng tôi – nhưng đều bất lực.
Một ngày nọ, trong tuyệt vọng, tôi nói với con trai: “Đừng nằm trên giường cả ngày, hãy đi thăm bác của con và vui vẻ một chút.” Bác của cháu có con trai là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã nói với con tôi: “Cháu hãy luyện Pháp Luân Đại Pháp! Anh họ của cháu bị trượt đĩa đệm thắt lưng, nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cậu ấy đã được chữa lành.” Người con trai ngoan của tôi đã cung kính mua một cuốn Chuyển Pháp Luân và đọc ngay khi về nhà. Sau đó vào buổi tối cùng ngày con tôi có thể ăn một bát cơm và hai miếng cá. Mọi người đều khóc trong vui mừng.
Thật kỳ diệu! Đêm đó, con tôi đọc cuốn sách từ đầu đến cuối. Mỗi ngày cháu trở nên khá hơn, và, từng người một trong gia đình tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Tôi và gia đình đã luyện công và đọc sách Chuyển Pháp Luân mỗi ngày.
Sau đó, vào tháng 07 năm 1999, cuộc bức hại tà ác khủng khiếp bắt đầu. Những người con trai, con gái, các anh em, các cháu trai tôi và tôi đã đến Bắc Kinh thỉnh nguyện, tìm kiếm công lý cho Đại Pháp. Ngay cả khi bị đưa vào tù hai lần, chúng tôi cũng không lay động niềm tin vào Đại Pháp – bất chấp cuộc bức hại kinh khủng thế nào. Bất chấp sự khó khăn, ác liệt, và nguy hiểm diễn ra, niềm tin của chúng tôi vào Sư phụ Lý Hồng Chí và Đại Pháp không hề lung lay.
Nhờ sự kiên định trong tu luyện và sự chính trực, chúng tôi đã trở về nhà. Người của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thường xuyên sách nhiễu và yêu cầu chúng tôi từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Tôi nói với họ rằng Đại Pháp đã cứu gia đình tôi và tôi sẽ không từ bỏ. Họ ở đâu khi con trai tôi bị bệnh? Tại sao họ không đến giúp chúng tôi? Anh của tôi giận dữ do bị sách nhiễu liên tục và nói với họ: “Nếu các người lại đến, chúng tôi sẽ xem các người như trộm cướp. Các người sẽ tự chịu mọi rắc rối đấy.” Sau đó họ không dám đến nữa.
Con trai tôi, người đã khỏe mạnh nhờ Pháp Luân Đại Pháp, bây giờ đã có gia đình riêng. Con gái của nó đã được 10 tuổi.
Đánh thức cháu gái tôi khỏi cơn hôn mê
Hãy để tôi kể về người cháu gái nhỏ của tôi. Nhân dịp tốt nghiệp lớp sáu, cháu và bạn cùng lớp đi leo núi trong một chuyến đi nghỉ hè. Cháu bị ngã từ sườn dốc của một ngọn núi xuống và rơi vào trạng thái hôn mê, não và gan đều bị tổn thương.
Cháu nhập viện hơn một tháng ở thành phố Đại Liên mà không có dấu hiệu tỉnh lại. Chúng tôi đã tiêu tốn 70 đến 80 nghìn nhân dân tệ tiền chữa trị, nhưng cháu vẫn không tỉnh khỏi trạng thái thực vật. Cháu sống mà như đã chết.
Tôi trông cháu ở bệnh viện và đã mở các bài giảng của Sư phụ cho cháu nghe mỗi ngày. Nhân viên bệnh viện nói rằng trong cơn hôn mê, cháu không thể nghe được bài giảng. Tôi nói với họ rằng linh hồn của cháu vẫn có thể nghe, và ngày qua ngày tôi luôn mở cho cháu nghe.
Sau đó, anh trai tôi nói: “Em à, không còn tiền nữa, và không vay mượn ở đâu được nữa. Chúng ta có thể làm gì đây?” Tôi đáp lại: “Nếu anh nghe em, sẽ có một cách.” Anh ấy nói: “Bất cứ điều gì em nói.” Tôi bảo anh xuất viện cho con gái, đưa về nhà, và bắt đầu đọc Đại Pháp cho cháu. Anh trả lời:“Rất đúng, nhưng cháu đang bị hôn mê. Làm sao cháu có thể nghe được?” Tôi nói: “Sẽ ổn cả thôi. Miễn là chúng ta không nản lòng, cháu sẽ khá hơn.” Chúng tôi đã xuất viện cho cháu ngay lập tức.
Trở về nhà, chúng tôi đọc Pháp của vũ trụ liên tục và không ngừng. Con trai tôi nói: “Mẹ, hãy để cô bé xem DVD giảng Pháp của Sư phụ.” Tôi nói: “Nó chưa mở mắt được, làm sao có thể xem?” Con tôi nói: “Đừng lo lắng, cô bé có thể xem.” Sau ba ngày, một phép lạ xảy ra. Cháu gái nhỏ của tôi đã mở mắt. Mọi người đều bị sốc. Mọi người reo hò trong niềm vui: “Cô bé tỉnh rồi! Cô bé tỉnh rồi! Hãy đến mà xem!”
Điều đầu tiên cháu tôi nói sau khi tỉnh dậy là Sư phụ đã ban cho cháu một cuộc đời thứ hai. Cô bé nói rằng từ bây giờ mình sẽ trở thành một học viên Đại Pháp và có thể tự chăm sóc bản thân.
Từ một người sống thực vật và không thể nói một từ nào, cháu gái tôi đã hồi phục và có thể đọc Chuyển Pháp Luân lưu loát.
Chỉ mới mùa hè trước, một người cháu gái khác của tôi đột nhiên bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng. Nằm trên giường, cháu không thể làm gì ngoài việc khóc trong đau đớn. Cháu trai tôi (chồng cháu và là một học viên Đại Pháp) đã tập hợp tất cả 11 thành viên trong gia đình, từ già nhất đến trẻ nhất, tới nhà của cháu. Tất cả tập trung xung quanh cháu gái tôi, chúng tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Chưa đến ba ngày, cháu gái tôi đã có thể ra khỏi giường và di chuyển. Cháu cũng học Đại Pháp ngay lập tức và trở thành một học viên. Cơ thể của cháu đến nay đã hoàn toàn bình phục.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/10/摔成植物人的侄女醒了-261233.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/14/135859.html
Đăng ngày 3-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.