[MINH HUỆ 09-09-2012] Tôi tên là Phạm, 67 tuổi. Trong dịp Tết Nguyên đán năm 2012, tôi đột nhiên thấy khó nuốt thức ăn. Tôi phải uống nước để đẩy trôi thức ăn xuống bụng ở mỗi bữa ăn. Tuy nhiên, tôi không thấy bị đau đến tận vài tháng sau. Vào tháng 05, tôi cảm thấy luôn mệt mỏi, lưng và ngực bị đau. Tôi đến bệnh viện kiểm tra và bị chẩn đoán bệnh ung thư thực quản giai đoạn cuối.

Tôi bị sốc khi nghe chẩn đoán. Không có thuốc nào để chữa bệnh này, và phẫu thuật rất nguy hiểm. Thông thường các bệnh nhân bị ung thư thực quản giai đoạn cuối phải chịu rất nhiều đau đớn và chết trong khổ sở. Tôi nói với bác sĩ: “Tôi không muốn nhập viện hay phẫu thuật.” Sau đó tôi nói với gia đình: “Hãy về nhà và bàn bạc xem nên làm gì tiếp theo.”

Con tôi nghe tin rằng có một bác sĩ dân gian ở tỉnh khác có thể chữa lành bệnh ung thư thực quản, nên chúng tôi quyết định đến đó để thử vận may. Nhưng không có hiệu quả. Chúng tôi trở về và quyết định rằng tôi nên quay trở lại bệnh viện để chữa trị. Tuy nhiên, điều trị tại bệnh viện không làm cho tôi khá hơn. Tôi sụt 20 kg trong vòng hai tháng và chỉ có thể ăn thức ăn lỏng. Cuối cùng, tôi từ bỏ việc chữa trị và về nhà để chờ chết.

Một người họ hàng biết được sự việc và nói với tôi: “Ung thư thực quản không phải là bệnh mà có thể được chữa bởi phương cách của người thường. Bà cần phải kiếm một phương cách khác để cứu mạng mình.” Cô ấy nói với tôi về việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân, nói rằng đây không phải là một quyển sách bình thường, nhưng có thể giúp con người tiêu nghiệp và tu luyện.

Sư phụ Lý Hồng Chí giảng trong Bài giảng thứ nhất của Chuyển Pháp Luân:

“Muốn hết bệnh, trừ nạn, tiêu nghiệp, thì những người này phải tu luyện, [phải] ‘phản bổn quy chân’ đó chính là điều mà các loại [môn pháp] tu luyện đều nhìn nhận.”

Vậy nên, tôi dần tin tưởng rằng tu luyện là con đường duy nhất để chữa bệnh của mình. Tôi tin vào phương pháp tu luyện này và tin rằng tôi sẽ được cứu. Mỗi ngày tôi dậy luyện công vào lúc 3 giờ 45 phút sáng và đọc ba bài trong Chuyển Pháp Luân. Ngày đầu tiên, tôi cảm thấy rất thoải mái khi luyện công xong và ngủ ngon hơn bao giờ hết kể từ khi mắc bệnh.

Dù vậy, tu luyện là không dễ dàng. Bài công pháp thứ hai, “Pháp Luân Trang Pháp”, yêu cầu giữ hai tay hướng lên trong thời gian lâu; tôi đã phải rất khó khăn để không bỏ cuộc giữa chừng.

Tính tôi nóng nảy và thường xuyên đánh nhau với chồng mình vì những chuyện nhỏ nhặt.

Tuy nhiên, Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Nóng tính thì phải sửa; người luyện công nhất định phải Nhẫn.”

Vậy nên, tôi rất cố gắng kiểm soát tính khí của mình. Đánh giá theo tiêu chuyển của một học viên, đôi khi tôi không làm tốt, nhưng tôi cố chính lại bản thân, để không tái phạm sai lầm nữa.

Hai tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến sự thay đổi kỳ diệu cho sức khỏe của tôi. Tôi có thể ăn đồ ăn đặc mà không đau, và tôi tràn đầy năng lượng đến nỗi tôi có thể chẻ củi dễ dàng. Những người khác cũng nói rằng tôi trông rất khỏe mạnh.

Người ta thường hỏi tôi làm thế nào để chữa lành bệnh ung thư và hồi phục nhanh chóng. Tôi trả lời: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và chính Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi.” Bây giờ nhiều người trong thôn biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là vĩ đại và mang đến những điều kỳ diệu.

Tôi và gia đình rất biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí đã cứu mạng tôi. Chúng tôi đã treo một tấm ảnh của Sư phụ trong phòng khách.

Là một học viên mới và có trình độ giáo dục thấp, kỹ năng viết và hiểu biết của tôi cũng bị hạn chế. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/9/修炼两个月-晚期食道癌康复-262581.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/22/135551.html
Đăng ngày: 18-10-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share