Ông bị tra tấn bằng thuốc trong tù và không được bảo lãnh y tế, cháu gái bị đuổi học vì kể với bạn cùng phòng về khổ nạn của ông
Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-11-2025] Một ông lão ở thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên, bị bắt uống thuốc điều trị tăng huyết áp trong lúc đang thụ án 7,5 năm tù chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công. Sau đó, ông trở nên rất yếu, và từ chối uống thêm bất kỳ viên thuốc nào. Hiện ông đang bị giam tại một bệnh viện công an, và bị từ chối bảo lãnh y tế.
Ngày 18 tháng 9 năm 2025, cháu gái ông Trần Thế Quý, một học sinh trường nội trú, bị đuổi học sau khi cô bé kể với các bạn cùng phòng về khổ nạn của ông mình.
Ông Trần bị bắt vào ngày 10 tháng 7 năm 2019, sau đó bị kết án 7,5 năm tù vào ngày 28 tháng 12 năm 2020. Sau khi đơn kháng cáo của ông bị từ chối vào tháng 5 năm 2021, ông bị đưa đến Nhà tù Gia Châu. Ông được gọi điện về nhà mỗi tháng một lần, cho đến đầu tháng 8 năm 2025.
Lần cuối cùng ông Trần gọi điện là vào ngày 24 tháng 8 năm 2025, và thuật lại cho gia đình những gì đã xảy ra với ông. Ông cho biết bác sỹ nhà tù đo huyết áp tâm thu của ông là 180mmHg (bình thường là 120mmHg hoặc thấp hơn) và thúc giục ông uống thuốc điều trị cao huyết áp, nếu không ông sẽ có nguy cơ bị xuất huyết não. Ông tin lời bác sỹ, và bắt đầu uống thuốc. Tuy nhiên, thuốc khiến ông cảm thấy người rất yếu. Đầu ông ù đi và nặng trịch. Thỉnh thoảng ông cũng bị mất trí nhớ, và không thể nhớ tên những người ông quen biết.
Ông Trần nói sợ mình có thể không sống sót đến mãn hạn tù.
Ngày hôm sau, Bạch Dương, trưởng phòng quản lý nhà tù, đã gọi điện cho gia đình ông Trần, thông báo rằng ông đã chỉ đạo bác sỹ nhà tù đo huyết áp của ông Trần nhiều lần sau khi nghe bản ghi âm cuộc gọi gần đây nhất của ông với gia đình. Bạch nói rằng huyết áp của ông Trần vẫn ở mức cao, nhưng ông đã ngừng uống thuốc. Họ lên kế hoạch đưa ông đến Bệnh viện Đa khoa Công an Tư pháp Tỉnh Tứ Xuyên vào sáng hôm sau.
Gia đình ông Trần được thông báo vào ngày hôm sau để đến gặp ông tại bệnh viện công an vào ngày 28 tháng 8. Trong chuyến thăm, ông đã kể chi tiết hơn về khổ nạn của mình, và bày tỏ nghi ngờ về độ chính xác của thiết bị đo huyết áp của nhà tù. Ông cho biết nó luôn hiển thị kết quả bất thường. Sau khi uống thuốc 1 hoặc 2 tuần, ông nghe thấy những âm thanh lớn trong đầu và cảm thấy không thể chịu nổi. Đầu ông cảm thấy rất nặng, và cổ cứng đến mức không thể quay đầu được. Ông cảm thấy như thể tất cả các cơ quan nội tạng đang suy kiệt, và từ chối uống thêm bất kỳ viên thuốc nào. Bác sỹ nhà tù nổi giận, và chỉ đạo các quản giáo buộc ông phải nuốt thuốc. Ông kiên quyết từ chối.
Ông Trần cũng cho biết hầu hết răng của ông đã bị sâu và lung lay, chỉ còn 2 răng là tốt, khiến việc nhai thức ăn vô cùng khó khăn. Thức ăn trong tù rất tệ và thiếu dinh dưỡng. Mặc dù vậy, ông vẫn bị bắt lao động khổ sai, và chỉ được phép nghỉ 2 ngày.
Ông Trần yêu cầu gia đình tham khảo ý kiến luật sư và đưa ông ra khỏi nhà tù. Ngày 29 tháng 8, con gái và cháu gái của ông đến nhà tù nộp đơn bảo lãnh y tế, tuy nhiên quản lý Bạch cho biết ông Trần chưa ký tất cả 4 bản tuyên bố yêu cầu các học viên Pháp Luân Công từ bỏ và phỉ báng đức tin của họ. Ngoài ra, bệnh viện chưa cấp thông báo tình trạng nguy kịch, vì vậy ông Trần không đủ điều kiện để được tại ngoại.
Cháu gái bị đuổi học
Cháu gái ông Trần, cô Hầu Thiên Nhiên, là một học sinh nội trú tại Trường Y tế Đường sắt Thành Đô (một trường trung học dạy nghề). Khi các bạn cùng phòng hỏi tại sao cô trông buồn bã, cô đã kể cho họ nghe về việc ông mình bị bỏ tù. Cô bé cũng kể lại việc ông bị bắt trước mặt cô cách đây nhiều năm, khi cô mới 10 tuổi.
Một người bạn cùng phòng đã kể lại câu chuyện của cô Hầu với giáo viên chủ nhiệm, Trần Trúc Kiều (không có quan hệ họ hàng với ông Trần). Cô giáo gọi cô Hầu đến văn phòng, và giả vờ quan tâm đến việc tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công. Cô ta hỏi liệu cô Hầu có bất kỳ cuốn sách Pháp Luân Công nào không, và được gửi bản điện tử của cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, cùng với một số hình ảnh ông của cô bé trong tù.
Hai ngày sau, phó phòng quản lý sinh viên, Phùng Bá Dương, triệu tập cô Hầu đến văn phòng của ông ta, yêu cầu cô bé “tự nguyện thôi học”. Sau đó ông ta chỉ đạo giáo viên Trần và 3 giáo viên khác hộ tống cô bé về nhà vào ngày 18 tháng 9 năm 2025.
Mẹ cô Hầu gửi thư đến trường, giải thích việc đuổi con gái bà vì đức tin của ông cô bé là bất hợp pháp, vì môn tu luyện này chưa bao giờ bị hình sự hóa ở Trung Quốc. Ban lãnh đạo trường đã nói chuyện với người mẹ, và cử giáo viên Trần thông báo cho cô Hầu rằng cô bé phải đến Đồn Công an Tam Đáo Nham để đăng ký hồ sơ trước khi được phép trở lại trường.
Mẹ cô Hầu đã không đưa cô bé đến đồn công an, thay vào đó đưa cô bé đến cổng trường. Sau đó, giáo viên Trần đưa họ đến đồn công an trái với ý muốn của họ. Giáo đạo viên Hoàng Đức Thọ khăng khăng rằng cô Hầu phải “thôi học”. Đội phó Phan Kế Thành buộc tội hai mẹ con không tỏ lòng biết ơn Đảng Cộng sản Trung Quốc đã “ban cho họ mọi thứ”.
Khi giáo viên Trần làm nhục mẹ cô Hầu vì thất nghiệp, cô Hầu đáp lại rằng bà là người chăm sóc toàn thời gian cho bà ngoại của mình, người cần chạy thận nhân tạo ba lần một tuần.
Đội phó Phan ra lệnh cho mẹ cô Hầu đưa cô bé về nhà để chờ thông báo về việc liệu cô bé được phép trở lại trường hay không, và thời điểm trở lại. Sau đó, cô biết rằng giáo viên Trần cũng đưa 4 bạn cùng phòng của cô đến đồn công an để lấy lời khai.
Báo cáo liên quan:
Kháng cáo bản án oan sai của ba cư dân Tứ Xuyên bị bác bỏ
Bốn cư dân Tứ Xuyên bị kết án tù dài hạn vì kiên định đức tin
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/11/30/503117.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/12/4/231572.html


