Củng cố các mối quan hệ của tôi bằng cách hướng nội tìm
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Iran
[MINH HUỆ 10-10-2025] Một trong những khía cạnh quan trọng nhất trong cuộc sống của chúng ta là làm thế nào giao tiếp tốt với người khác. Nguyên nhân khiến nhiều vấn đề phát sinh trong quan hệ giữa người với người mà mọi người ngày nay gặp phải là vì chúng ta không biết cách giao tiếp hiệu quả và từ bi. Thay vì chân thành lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của người khác, chúng ta lại tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi của riêng mình. Điều này gây trở ngại cho việc giao tiếp chân thành và mang tính xây dựng.
Gần đây, tôi đã chứng kiến một số tình huống mà giúp tôi suy ngẫm về vấn đề này, và tôi xin chia sẻ về hai tình huống trong đó.
Một ngày nọ, trong lúc chia sẻ thể ngộ với những đồng tu khác, một người bạn của tôi (có biệt danh là Sara) đã nói về những khó khăn của chị. Chị đã trải qua rất nhiều thử thách và chị kể với những cảm xúc lẫn lộn—chị kể về sự nghiệp của mình, về những việc bất bình cá nhân và nỗi cô đơn của mình.
Nhưng một học viên khác (có biệt danh là Lili) đã liên tục ngắt lời chị Sara bằng câu hỏi này đến câu hỏi khác. Chị Lili muốn biết mọi tình tiết trong cuộc sống của chị Sara. Thay vì để chị Sara kể chuyện của mình, chị Lili đã ngắt lời chị Sara hết lần này đến lần khác và ép chị Sara trả lời những câu hỏi mà có lẽ chị không muốn trả lời. Rõ ràng là chị Lili không thật sự cố gắng thấu hiểu những gì mà chị Sara đã trải qua, mà chỉ đang tìm kiếm thông tin. Chị Sara mất mạch suy nghĩ, vốn là một buổi chia sẻ chân thành lại biến thành một buổi trao đổi đầy áp lực. Tôi thầm nghĩ, “Điều này không đúng. Tại sao hiếu kỳ đến thế chứ? Chị Lili không thấy mình đang khiến chị Sara không thoải mái và ngăn cản chị ấy tự do nói chuyện sao?”
Trong một tình huống khác, một học viên có biệt danh là Aylar kể với tôi, chị đã đến thăm một người bạn đang gặp khó khăn. Thoạt tiên, chị nghĩ mình đến đó giúp đỡ, nhưng chị nhanh chóng nhận ra động cơ thật sự của mình là tâm hiếu kỳ. Chị nhận thấy bản thân chị hứng thú với việc ai đến nhà bạn chị và chuyện gì xảy ra ở đó hơn là chân thành giúp bạn.
Hướng nội tìm và phát hiện chấp trước hiếu kỳ của mình
Sau khi tôi chứng kiến những tình huống này, tôi đã tự hỏi: “Tại sao tôi thấy việc này? Tôi có phải là một người hiếu kỳ không?”
Nhưng khi tôi hướng nội, tôi đã nhận ra mình cũng có vấn đề tương tự—chỉ là nó bị che giấu dưới cái mà tôi tưởng là “quan tâm”.
Khi con gái tôi kể cho tôi nghe câu chuyện về những người bạn của cháu, tôi đã liên tục ngắt lời cháu bằng những câu hỏi. Cháu mới nói được vài câu, tôi đã bắt đầu hỏi những câu như: “Bạn con tên gì? Tại sao bạn ấy nói thế? Gia đình bạn ấy có những ai? Các con có mấy người ở đó? Sau đó các con đã đi đâu?”
Tôi tưởng là mình đang bảo vệ và quan tâm con gái, nhưng thực ra tôi đang tò mò. Con gái tôi tỏ ra khó chịu, cháu dừng lại, sau đó bối rối nói: “Mẹ à, con bây giờ đã là người lớn. Con đã kết hôn và có gia đình. Ngay cả chồng con cũng không hỏi con nhiều câu hỏi đến thế.”
Và tôi cố gắng tìm cớ biện giải cho mình, “Mẹ là mẹ con, chỉ là quan tâm đến con thôi.” Nhưng sâu thẳm trong tâm, tôi nhận ra đó thực sự là chấp trước ẩn giấu của mình—tâm hiếu kỳ—đang tác quái.
Tâm hiếu kỳ và sự ảnh hưởng của nó đến việc giao tiếp
Tâm hiếu kỳ không cần thiết có thể trở thành một chướng ngại nghiêm trọng trong các mối quan hệ giữa người với người. Thay vì để cho đối phương tự do chia sẻ những gì mà họ muốn nói, chúng ta lại áp đặt gánh nặng tâm lý lên họ, khiến họ cảm thấy không thoải mái.
Tốt hơn là chúng ta chỉ nên lắng nghe với tấm lòng rộng mở—không phán xét hoặc truy vấn. Khi chúng ta chủ động lắng nghe, chúng ta tôn trọng cảm nhận của người nói. Thông qua giao tiếp bằng ánh mắt, sự chăm chú và hiện diện ở đó, chúng ta để cho họ biết rằng họ được trân trọng và thấu hiểu. Điều này không chỉ củng cố niềm tin, mà còn củng cố các mối quan hệ.
Thay đổi tư duy của bản thân
Sư phụ giảng:
“Tu luyện chân chính, cần phải hướng tâm mà tu, hướng nội mà tu, hướng nội mà tìm, chứ không hướng ngoại mà tìm.” (Chuyển Pháp Luân)
Những lời này khiến tôi rất chấn động. Tôi nhận ra hành vi của người khác phản ánh [những vấn đề] của tôi. Tôi đã phán xét họ, mà bỏ qua những thiếu sót của riêng mình. Ngay khi nhận ra chấp trước này, tôi đã quyết tâm thay đổi tư duy của mình.
Tôi tự nhủ: “Khi con gái nói chuyện, tôi sẽ để cháu nói bất cứ điều gì cháu muốn. Tôi không cần biết mọi thứ. Bất cứ điều gì cháu cảm thấy tốt thì chia sẻ, thế là đủ. Vai trò của tôi chỉ là lắng nghe, không hỏi những câu không cần thiết.”
Kết quả thật khác biệt. Như mới đây, con gái chia sẻ cảm nhận của cháu với tôi, và tôi chỉ lắng nghe. Cuối cùng, cháu nói, “Mẹ à, hôm nay mẹ rất tốt đấy. Con có thể nói hết những gì con muốn nói mà không cảm thấy áp lực. Mẹ đã thật sự thay đổi rồi.”
Vào khoảnh khắc đó, tôi thấy rõ ràng vứt bỏ tâm hiếu kỳ không chỉ mang đến ích lợi cho tôi, mà còn cho những người xung quanh tôi. Bây giờ, con gái cảm thấy thoải mái hơn khi nói chuyện với tôi, và mối quan hệ của chúng tôi đã đang trở nên ấm áp hơn, gần gũi hơn.
Đề cao bản thân bằng cách buông bỏ
Sư phụ giảng:
“Chư vị vứt bỏ tâm chấp trước, tầng chư vị mới nâng lên” (Chuyển Pháp Luân)
Những lời dạy của Sư phụ giống như ngọn đèn sáng chỉ dẫn tôi đi về phía trước. Chúng nhắc nhở tôi rằng tu luyện chính là không ngừng tu tâm của mình, vứt bỏ các chấp trước, và thật sự sống theo Chân-Thiện-Nhẫn.
Con vô vàn biết ơn Sư phụ từ bi vĩ đại vì đã chỉ cho chúng con con đường sáng tỏ này.
(Phụ trách biên tập: Nhậm Gia)
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/6/向内找-改善提升人际关系(译文)-501045.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/10/230865.html



