[MINH HUỆ 21-08-2012] “Vào năm 2008, khoảng 2 giờ sáng ngày 09 tháng 10, tiếng ồn phát ra từ một cánh cổng sắt trong hành lang của nhà tù đã đánh thức tôi dậy. Một lính canh đi vào phòng của một tù nhân và thì thầm một vài lời với Mã Tuấn, phạm nhân làm nhiệm vụ giám sát. Sau một lúc, Mã Tuấn nghĩ rằng tôi đã ngủ, khi đó anh ta lẻn vào phòng của tôi, lấy ra một gói thuốc bột và lặng lẽ đổ vào cốc của tôi. Sau một lúc, ông ta đổ một chất lỏng vào cốc của tôi. Tôi đã chứng kiến ​​toàn bộ quá trình khi đang nằm trong chăn. Tôi đã bị sốc…

Cảnh tượng này xảy ra ở khu vực các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ tại nhà tù Phạm Gia Đài ở Sa Dương, tỉnh Hồ Bắc. Nhân chứng là một học viên Pháp Luân Công, người đã khá may mắn còn sống để thoát ra ngoài. Quả giống với tin đồn từ lâu.

Ông Hình Quang Quân đến từ Nhà máy chế biến nhôm thành phố Tương Phàn, tỉnh Hồ Bắc, đã qua đời vào ngày 16 tháng 01 năm 2006. Báo cáo cho biết lý do chính là vào năm 2003, ông Hình bị giám sát chặt chẽ và bị bức hại tại Nhà tù Phạm Gia Đài trong nhiều tháng. Trong thời gian đó, các lính gác tù đã cưỡng ép tiêm một số loại thuốc lạ vào người ông để gây hại cho ông. Chân của ông bắt đầu bị teo, sau đó ông hầu như không thể đi lại.

Ông Trần Khải Quý đến từ thành phố Kinh Môn, tỉnh Hồ Bắc có sức khỏe rất tốt trước đó. Không ai biết được các lính canh trại giam tiêm vào cơ thể ông loại thuốc gì, nhưng ông đột nhiên bắt đầu bị suy tim, suy sụp tinh thần và suy thận. Chẳng mấy chốc ông không thể cử động được thân thể của mình và bắt đầu bị nôn mửa và cảm thấy chóng mặt. Ông được gửi đến Bệnh viện đa khoa Sa Dương để cấp cứu, nhưng ông đã gần chết. Công an sau đó đã gửi ông về nhà để trốn tránh trách nhiệm. Vài ngày sau, ông Trần đã qua đời.

Ông Chu Đại Hoa đến từ An Lục, tỉnh Hồ Bắc đã bị kết án bảy năm khi ông đã ngoài 30 tuổi. Ông là một người có tư duy nhanh nhậy trước khi bị đưa đến nhà tù. Năm 2006, ông Chu phản đối bức hại ở khu nhà tù số 04 bằng việc tuyệt thực trong năm ngày. Nhà tù đã bức thực ông bằng một số loại thuốc không rõ nguồn gốc. Sau đó, ông Chu bắt đầu có biểu hiện bất thường, khuôn mặt không có biểu cảm và không thể nói trôi chảy. Ông đi không vững và trở nên đa nghi. Ông dường như đã là một người hoàn toàn khác.

Lần này, một nhân chứng đã giải thích chi tiết về trải nghiệm khủng khiếp này. Nhân chứng nói: “Mã Tuấn là thủ phạm chính bỏ thuốc độc trong nước uống của tôi. Nhiều học viên Pháp Luân Công đã bị bức hại đến chết là có liên quan đến ông ta. Mã Tuấn, đến từ Tiên Đào, tỉnh Hồ Bắc, sống ở đường Tiễn Câu, Long Hoa Sơn, Tiên Đào, tỉnh Hồ Bắc. Ông ta bị kết án 15 năm vì tội giết người. Ông ta là một chuyên gia pha trộn thuốc chuyên nghiệp vì có thời gian Mã Tuấn làm việc tại một hiệu thuốc trong quân đội.”

Mã Tuấn là người bà con của Vương Hùng Kiệt ở khu nhà giam số 01 (hiện đang là chính trị viên tại khu nhà giam số 04). Nhà tù đã sử dụng kỹ năng của ông ta để bí mật đổ thuốc vào thức ăn hoặc nước uống của tù nhân. Họ đã sử dụng cách này để hủy hoại sức khỏe của nhiều học viên Pháp Luân Công. Mã Tuấn được giảm án 5 năm tù vì hành động bội bạc của ông ta.

Cuộc sống trong tù rất cực khổ. Các học viên thậm chí không có nước nóng để uống. Nếu bạn để một cốc nước trên bàn một thời gian ngắn, bạn sẽ nhận thấy một lớp cặn màu trắng. Mỗi tháng lệ phí nội trú là hơn 100 nhân dân tệ. Sau khi trừ các khoản, còn lại sẽ mua một ít thức ăn. Ngay cả nếu bạn có tiền, họ chỉ cho phép bạn mua một ít mì ăn liền, không có các nhu yếu cần thiết hàng ngày. Trong hoàn cảnh đó, cai ngục dễ dàng mua chuộc các tù nhân bình thường tham gia vào việc bức hại các học viên Pháp Luân Công với sự trao đổi là giảm án tù của họ. Nếu họ “chuyển hóa” một học viên Pháp Luân Công, tội phạm đó sẽ được giảm án tù của mình.

Những học viên Pháp Luân Công đã bị đầu độc hoặc nhập viện với tình trạng nhẹ hơn hoặc qua đời với tình trạng nguy kịch. Các nhân chứng cho biết: “Bốn người đến từ thành phố Ma đã ra khỏi nhà tù đó. Bàn chân của Hùng Kiến Bình có một số vấn đề. Học viên Ngô Minh An bị đột quỵ. Học viên Tăng Hiến Kỳ đã bị chuyển hóa trong tù và bị đột quỵ sau khi sắp ra. Trong số những học viên Pháp Luân Công bị giam trong tù trước và sau năm 2001, hơn một nửa đã phải nhập viện. Trước đó nhiều học viên Pháp Luân Công đã bị gửi đến bệnh viện để bức hại. Họ gồm có Chu Đại Hoa, Lý Chu Hoa, Chu Quang Oa, một học viên có họ là Phó, Trần Đức Vĩnh, Hùng Thiệu Tự, Loan Kiến Quân, Lưu Kiến Dũng, Quách Xuân Sinh, Lý Xương Vinh, Giang Trung Lâm, La Tiên,  Hà Sinh Sinh, v.v. Học viên Quách Xuân Xuân đã bị bức hại đến điên loạn và bị giam trong một cái lồng sắt. Học viên Loan Kiến Quân không bị điên, nhưng vẫn phải chịu tra tấn bằng hình thức điều trị cho bệnh tâm thần.

Ông Giang Trung Lâm ở huyện Hồng An đã gần 70 tuổi, ông kiên định tin vào Pháp Luân Công. Tiêu Thiên Ba, trưởng khu nhà tù phụ, đã bức hại ông Giang Trung Lâm, khiến ông bị đi ngoài thường xuyên. Ông được gửi đến bệnh viện nhà tù Sa Dương để điều trị y tế trong ba tháng. Tuy nhiên, ông càng ở lại bệnh viện, tình trạng của ông càng xấu đi. Ông qua đời sau chín tháng.

Mùa hè năm 2010, hơn bốn mươi học viên Pháp Luân Công đã bị giam tại khu nhà giam số 04 của nhà tù Phạm Gia Đài. Hầu hết trong số họ đã bị bức hại đến nỗi họ đều có vấn đề trong thân thể. Một số học viên đã đi hỏi lính canh về nguyên nhân. Lính canh tù hét lên: “Chúng tôi muốn dùng thuốc để phá hoại thân thể các ông. Mục tiêu chính là nhắm vào Pháp Luân Công. Các ông nói trời diệt ĐCSTQ. Dù đó là sự thật hay không, chúng tôi cũng sẽ loại bỏ các ông trước tiên.” Những cai tù ác nhất là -Lưu Mộc Dương, Tiêu Thiên Ba và Tổ Kiếm Đẳng.

Một số tù nhân hạ độc các học viên vào ban đêm. Các nhân chứng đã vạch trần những hành vi đó. “Ông Hùng Thiệu Tự, một học viên Pháp Luân Công đến từ Táo Dương tỉnh Hồ Bắc, đã ngoài 60, rất kiên định tin vào Pháp Luân Công. Trong lúc ở trại tạm giam, ông bị tổn thương ở hai bên tai và mắt. Sau hai tháng tù giam, ông Hùng không hợp tác với lính canh. Một ngày nọ, một tội phạm theo dõi ông đã tuyên bố rằng anh ta sẽ khiến ông Hùng phát điên. Kết quả là, sau 2 giờ sáng, Trương Tân Long, phạm nhân làm nhiệm vụ trực, đã bỏ một ít chất độc vào ly nước của ông. Sáng hôm sau, một số học viên đã nói với ông không được uống nước. Sau đó, họ phát hiện vào lúc nửa đêm, Kim Song Tinh, phạm nhâm làm nhiệm vụ trực, và Cao Chính Tảo, người phụ trách theo dõi ông, đã cùng nhau bỏ một ít thuốc độc vào món dưa chua của ông Hùng. Vào bữa sáng, một học viên đã đá vào hũ dưa chua của ông Hùng để dưới gầm giường và do vậy, thủ đoạn đó đã không thành công. Khi công an biết được một học viên đã phát hiện ra hành vi bỏ thuốc độc vào đồ ăn và nước uống của họ, họ đã chuyển ông đến một phòng giam khác. Một năm sau, ông Hùng bị đưa đến bệnh viện.

Hy vọng vào lợi ích cá nhân, lính canh trại giam và các tù nhân luôn tìm cách làm sao để liên tục chuyển hóa các học viên Pháp Luân Công. Họ hầu như thường chọn cách hạ độc. Một nhân chứng nói: “Sau khi tôi bị chuyển sang phòng giam mới, ba học viên Pháp Luân Công trong phòng đó bị tiêm thuốc. Tất cả họ đều có các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng như huyết áp cao, suy tim, suy thận, cảm lạnh, đổ mồ hôi, tiểu tiện không tự chủ, nôn mửa liên tục. Tôi cảm thấy tình trạng của họ rất nghiêm trọng. Các lính canh tiến hành hạ độc với tôi. Họ sẽ bỏ thuốc độc vào hầu như tất cả mọi thứ, như đệm trải giường, chăn, những thứ gần giường, bức tường xung quanh giường, khu vực đầu giường. Những thứ tôi mặc hoặc tôi sử dụng, giày dép, bát, giấy vệ sinh – đó là các thứ phổ biến. Đặc biệt trong các ngày nghỉ, họ sẽ tăng cường thuốc độc hơn. Một số chất độc dạng bột, một số là chất lỏng, một số màu đen, trắng hoặc sữa. Một số loại thuốc độc dạng hạt, một số có một mùi hương rất mạnh. Một số không có mùi gì. Chất độc đó sẽ làm hỏng các bộ phận cơ thể của một người đàn ông, hệ thống thần kinh, hệ tiêu hóa, máu, v.v. Họ sẽ làm bất cứ điều gì để hủy hại thân thể vật chất của các học viên.”

Nhân chứng này nói thêm: “Vào một ngày sau 02 giờ sáng, người tù làm nhiệm vụ đã đưa tay anh ta vào dưới chăn của tôi và cố gắng để bỏ vào một ít chất độc. Anh ta chạm vào cơ thể của tôi và đã đánh thức tôi dậy. Tôi nói với anh ta thiện ác tất có báo ứng. Anh ta nói rằng anh ta không có ý đầu độc người khác. Đó là do lính canh Trịnh Húc muốn anh ta làm việc đó. Mã Tuấn đã hạ độc nhiều học viên Pháp Luân Công. Mỗi đêm đều có những việc như vậy xảy ra. Hầu hết những phạm nhân làm nhiệm vụ trực đã tham gia vào những việc như vậy. Họ sẽ khiến cho bạn có vấn đề sức khỏe hoặc họ có thể gây cho bạn một số vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe. Họ sẽ buộc bạn sử dụng thuốc hoặc tiêm hoặc ở lại trong bệnh viện, nói rằng đó là để các triệu chứng suy giảm. Họ có thể khiến tình trạng của bạn trở nên tồi tệ và tồi tệ hơn nữa khi sử dụng những phương pháp điều trị y tế đó, cho đến khi bạn ra khỏi bệnh viện hoặc bị chết.”

Khi một số nhân chứng tố cáo những phạm nhân đầu độc các học viên Pháp Luân Công, hành vi tà ác của họ đã hoàn toàn bị vạch trần. Một nhân chứng cho biết: “Xét thấy rằng cách sử dụng phương pháp phòng vệ thụ động đã không có tác dụng, một học viên sau đó đã chuyển lời khai của nhân chứng và chứng cứ cho công an. Tuy nhiên công an đã động đến nó. Người học viên sau đó đã viết một bản tố cáo và hẹn gặp công tố viên. Các lính canh sau đó phao tin nói rằng học viên này bị rối loạn thần kinh. Người học viên sau đó đã cố gắng để giảng chân tướng cho họ”. Lính canh Tiêu Thiên Ba nói: “Các ông là những kẻ chống Cộng. Chúng tôi là những người chống Pháp Luân Công. Đối với những người ngoan cố cứng đầu, chúng tôi sẽ cho họ một đòn nặng.” Một học viên nói rằng họ nên tuân theo luật pháp để giải quyết những vấn đề này. Lính canh nói: “Đối phó với Pháp Luân Công là một cuộc chiến chính trị”. Viên chức nhà tù đã mang một bác sĩ tâm thần đến để nói học viên này đang có vấn đề về tâm thần. Học viên đó đã không để cho các lính canh lợi dụng và ngay lập tức vạch trần trò lừa bịp của họ.

Một nhân chứng khác nói: “Năm đó tôi đã có vấn đề ở trong phân, nước tiểu, tim, thận, và ở bàn chân của tôi. Mùa đông, họ đổ một số chất độc rất mạnh lên giường của tôi. Tôi cảm thấy chóng mặt nhiều lần. Kết quả là tôi dần dần mất đi ý thức vào một đêm nọ. Sau một lúc, tôi tỉnh dậy với mồ hôi ướt đẫm người. Tôi biết rằng họ cực kỳ tà ác.”

Các nhân chứng đã khẳng định rằng việc bỏ thuốc độc trong nước của các học viên liên tục được thực hiện một cách bí mật trong nhà tù Phạm Gia Đài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/21/湖北沙洋范家台监狱药物迫害法轮功学员-261832.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/12/135383.html

Đăng ngày: 10-10-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share