Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Mỹ

[MINH HUỆ 19-04-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hai tuần trước khi diễn ra sự việc ngày 25 tháng 4 năm 1999. Trong suốt 26 năm tu luyện, tôi liên tục được Sư phụ Lý Hồng Chí dẫn dắt và bảo hộ. Khi tu luyện đúng hướng, tôi luôn cảm nhận được sự bảo hộ hay sự điểm hóa từ Sư phụ; còn không, tôi rất có thể sẽ phải gánh chịu những hậu quả.

Trong bài chia sẻ này, tôi muốn kể lại vài khoảnh khắc trên hành trình tu luyện mà tôi đã thực sự cảm nhận được sự đề cao chân chính của bản thân.

Đắc Pháp

Một ngày năm 1999, tôi cảm thấy một cảm giác trống rỗng sâu sắc và có một điều gì đó như thôi thúc tôi muốn đọc sách. Tôi đến một hiệu sách, hy vọng tìm thấy thứ gì đó có ý nghĩa, nhưng không có gì thu hút sự chú ý của tôi. Tình cờ tôi gặp một người quen nhưng đã lâu không gặp. Tôi hỏi anh ấy tại sao anh lại ở đó. Anh nói rằng anh đang giao sách. Vì vậy tôi cho rằng anh là một người phân phối sách và không nghĩ gì thêm về điều đó, rồi tôi rời đi. Tuy nhiên, sau này tôi biết rằng anh ấy đang giao cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi tin rằng cựu thế lực đã sử dụng các quan niệm người thường của tôi như một cái cớ để cản trở tôi đắc Pháp vào thời điểm đó.

Một thời gian sau, khi tôi đưa các con đến công viên, tôi nhìn thấy một nhóm người đang ngồi thiền. Thật bất ngờ, anh bạn mà tôi đã nhìn thấy ở hiệu sách cũng ở đó. Anh mời tôi tham gia lớp học Pháp Luân Đại Pháp chín ngày, và tôi đã đồng ý mà không chút do dự. Mặc dù có vẻ như chỉ là một khoảnh khắc nhỏ, nhưng tôi có thể cảm nhận được rằng có điều gì đó vô cùng trọng đại đã xảy ra. Ở một không gian khác, thế giới của tôi rung chuyển, và chúng sinh ở thiên quốc của tôi vui mừng. Không có sự trùng hợp ngẫu nhiên nào trong cuộc sống. Việc đắc Pháp là thiêng liêng, và chúng ta phải trân quý.

Tôi đã quan tâm đến khí công từ nhỏ, vì vậy tôi không gặp khó khăn gì trong việc hiểu Pháp. Lớp học chín ngày được tổ chức tại nhà của một học viên Pháp Luân Đại Pháp, nơi chúng tôi cùng nhau xem các bài giảng của Sư phụ Lý mỗi tối từ 7 giờ đến 9 giờ – mỗi ngày một bài giảng. Vào đêm thứ tư, tôi đã phải đối mặt với khảo nghiệm lớn đầu tiên của mình.

Thông thường, buổi tối cả gia đình tôi đều ở nhà. Nhưng tối hôm đó, căn nhà lại vắng lặng. Tôi nhận thấy có một vũng nước trên sàn và ngay lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn. Tôi gọi cho chồng thì biết rằng đứa con trai một tuổi của chúng tôi đã bị bỏng do nước sôi và hiện đang ở phòng cấp cứu. Tôi vội vã đến bệnh viện và trái tim tôi tan vỡ khi nhìn thấy toàn thân con quấn băng gạc. Tôi cảm thấy vô cùng tội lỗi.

Chúng tôi trở về nhà khi đã khuya. Người chồng vốn dĩ hiền lành của tôi lại nổi giận, trách móc tôi không ở nhà mà lại đi học lớp chín ngày. Bình thường, tôi sẽ cãi lại. Nhưng đúng lúc đó, lời giảng của Sư phụ hiện lên trong tâm tôi:

“Có thể vừa vào đến cửa nhà, ái nhân của chư vị liền cho chư vị một trận vào đầu; chư vị nếu nhận nhịn qua được, thì công chư vị luyện hôm nay sẽ không uổng phí”. (Chuyển Pháp Luân)

Tôi bình tĩnh và nhẹ nhàng nói với chồng: “Em sẽ chăm sóc con, anh hãy đi nghỉ đi”. Tôi vẫn bình tĩnh ngồi cạnh con suốt đêm hôm đó và lặng lẽ tự hỏi liệu mình có nên tiếp tục tham gia lớp học không? Tôi thực sự muốn hoàn thành cả chín bài giảng, nhưng liệu chồng tôi có cho phép không?

Vào bữa tối hôm sau, tôi nói với chồng: “Em thực sự muốn hoàn thành chín bài giảng. Em có thể lại đi học vào tối nay không?” Mặc dù rõ ràng là không vui, chồng tôi vẫn đồng ý. Tôi tham dự các buổi còn lại với tâm trạng bất an, nhưng con trai tôi thì đã ổn.

Nhìn lại, tôi nhận ra rằng nếu lời của Sư phụ không xuất hiện trong tâm trí tôi vào thời điểm quan trọng đó, tôi có thể đã cãi nhau với chồng hoặc bỏ lớp học chín ngày. Nếu điều đó xảy ra, thì có lẽ tôi đã chẳng bao giờ đắc được Pháp nữa. Trải nghiệm đó là chứng kiến ​​mạnh mẽ đầu tiên của tôi về sự vĩ đại của Đại Pháp.

Làm việc cho công ty truyền thông

Sau đó, tôi gia nhập Đài truyền hình Tân Đường Nhân và bắt đầu làm biên tập viên tin tức. Tôi cũng dành thời gian ở bộ phận phân phối báo và cuối cùng chuyển sang vai trò bán hàng. Khi mới bắt đầu làm bán hàng, tôi duy trì chính niệm mạnh mẽ. Tôi nhắc nhở bản thân không bao giờ được phàn nàn, bất kể có thách thức gì xảy ra. Mặc dù tôi mới vào nghề và công việc chủ yếu là gọi điện cho khách hàng và lặp lại cùng một lời chào hàng, tôi đã có thể đảm bảo được nhiều hợp đồng. Mục giáo dục cuối tuần của tờ báo tràn ngập các trang quảng cáo, tất cả đều từ các trường tư thục địa phương nổi tiếng.

Cùng với một nhân viên bán hàng khác, tôi đã giúp ra mắt một tạp chí giáo dục. Ấn bản đầu tiên đã thành công rực rỡ và nhận được phản hồi rất tích cực. Một số độc giả, những người trước đây nghĩ rằng chúng tôi chỉ tập trung vào nội dung Pháp Luân Đại Pháp, đã rất ngạc nhiên và ấn tượng khi thấy cuốn tạp chí tập trung hoàn toàn vào giáo dục này.

Chúng tôi tự mình xử lý hầu hết mọi khía cạnh của ấn phẩm: phỏng vấn, viết, biên tập, hiệu đính, trình bày, và thậm chí là bảo đảm việc tài trợ. Quá trình này giúp tôi tinh chỉnh các kỹ thuật bán hàng, mở rộng hiểu biết của tôi về tiếp thị, và cho tôi nhiều cơ hội để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp trong các cuộc trò chuyện tự nhiên.

Tuy nhiên, theo thời gian, tôi cũng tích lũy những kinh nghiệm sống nơi người thường, phát triển các quan niệm, và hình thành các chấp trước. Tôi thường tin rằng mình đúng và coi thường người khác. Dần dần, tôi phát triển các chấp trước vào việc phàn nàn, đố kỵ, cạnh tranh, và lợi ích cá nhân. Khi tôi không thể vượt qua các mâu thuẫn hoặc khi các chấp trước của tôi mạnh mẽ, tôi không thể chốt được bất kỳ giao dịch nào. Tôi trở nên chán nản và thậm chí cân nhắc đến việc rời khỏi hãng truyền thông. Nhưng đó chính là những khoảnh khắc mà lẽ ra tôi nên đề cao tâm tính của mình .

May mắn thay, tôi luôn có thói quen tự hướng nội, bất kể tôi cảm thấy có lý đến đâu, cuối cùng tôi cũng tự hỏi: Liệu tôi có thực sự đúng không? Có thể tôi đã hiểu sai điều gì đó không? Tôi có bỏ lỡ điểm mù nào không? Làm việc trong ngành truyền thông cung cấp một môi trường tu luyện tuyệt vời. Mỗi ngày đi làm giống như đang luyện tập trong một ngôi chùa được bao bọc bởi việc học Pháp và các bài công pháp. Tuy nhiên, công việc bán hàng giống như đang lang thang khắp thế giới. Mỗi ngày là một bài kiểm tra: tháng đó tôi đã ký được bao nhiêu hợp đồng, cách tôi xử lý xung đột với khách hàng, đồng nghiệp, và các học viên khác.

Trong môi trường tu luyện này, chúng ta liên tục bị khảo nghiệm. Nhưng về lâu dài, tôi thấy rằng miễn là chúng ta kiên trì học Pháp, hướng nội, và duy trì chính niệm trong lúc gặp khó khăn, thì chúng ta sẽ tiếp tục trưởng thành và đề cao.

Tu luyện trong khổ nạn và tiêu nghiệp

Trước khi đại dịch COVID bắt đầu, tôi đã trải qua một quá trình tiêu nghiệp nghiêm trọng, đánh dấu bằng một cơn ho dai dẳng và dữ dội. Nó kéo dài gần hai tháng. Tôi không thể ngủ vào ban đêm và chồng tôi cũng bị ảnh hưởng. Nhiều đêm, tôi phải ngủ trên ghế dài hoặc ngồi thẳng cho đến sáng. Trong thời gian đó, tôi có nhận thức rằng cách duy nhất để vượt qua là phải chăm chỉ hơn trong việc tu luyện của mình.

Vào thời đó, tôi đã không kiên định hoàn thành năm bài tập hàng ngày. Tôi nhận ra rằng điều này phải thay đổi, ít nhất là cơ thể vật chất của tôi cần phải tập các bài tập hàng ngày. Vì vậy, tôi bắt đầu tham gia vào buổi luyện công tập thể vào buổi sáng hàng ngày của công ty. Khi ý chí của tôi dao động, tôi sẽ thúc đẩy bản thân bằng cách nhớ lại nỗi đau mà tôi đã phải chịu đựng trong quá trình tiêu nghiệp. Dần dần, luyện công buổi sáng trở thành thói quen. Bây giờ, tôi thực sự mong chờ buổi luyện công tập thể, vì trường năng lượng này mạnh mẽ đến mức tôi cảm thấy mọi tế bào trong cơ thể mình đang được đồng hóa vào Pháp.

Khi đại dịch COVID bắt đầu, tôi phải làm việc tại nhà. Ban đầu, tôi cảm thấy hơi lạc lõng. Nhưng hóa ra, tôi có nhiều thời gian hơn để luyện công. Tôi bắt đầu luyện bài công pháp thứ hai trong một giờ và tham gia nhóm học thuộc Pháp trực tuyến. Mỗi ngày, tôi có thể học Pháp trong bốn đến năm giờ và luyện công trong hai giờ rưỡi.

Tôi đã từng đọc một bài viết của một đồng tu nói rằng: “Chúng ta càng cảm thấy chán nản, thì chúng ta càng buông lơi trong tu luyện, và chúng ta càng buông lơi thì càng chán nản hơn – cho đến khi chúng ta rớt trở lại tầng thứ của con người”. Tôi thấy điều ngược lại cũng đúng: tôi càng tinh tấn, thì tôi càng có thể làm được nhiều hơn. Tôi càng học Pháp và luyện công, tôi càng trở nên tràn đầy năng lượng và có động lực.

Trước đây, mỗi khi phải ra ngoài kiếm hợp đồng quảng cáo, tôi cảm thấy như có tảng đá nặng đè lên tim. Tôi thường nản lòng. Nhìn lại, giờ tôi mới hiểu rằng đó là vì tôi sợ gian khổ và mất mặt. Nhưng giờ tôi hiểu rõ: gian khổ là điều tốt. Càng phải chịu khổ, tôi càng nên biết ơn và vui vẻ, vì điều đó có nghĩa là tôi đang loại bỏ nghiệp lực và đang đề cao.

Những năm gần đây, tôi đã hình thành thói quen học thuộc Pháp vào buổi sáng và buổi tối. Mỗi ngày đều mang đến những hiểu biết và nhận thức mới. Càng học, tôi càng nắm bắt sâu sắc hơn những ý nghĩa cao hơn ẩn chứa trong lời dạy của Sư phụ. Theo cách này, tôi đã vấp ngã, đứng dậy, tiếp tục nỗ lực, sắp xếp lại suy nghĩ của mình, và từng chút một, tôi đã bắt đầu trưởng thành trong tu luyện.

Thần đang tu luyện Đại Pháp trên Trái Đất

Sau gần hai mươi năm nỗ lực, hãng truyền thông của chúng tôi đã phát triển vượt xa hơn việc là một công cụ để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Cơ sở này đã trở thành một nền tảng để các học viên chứng thực Pháp và thể hiện lòng từ bi vô biên của Đại Pháp và sức mạnh cứu độ chúng sinh.

Khi chính niệm của chúng ta mạnh hơn, thì công năng của chúng ta ở các không gian khác cũng sẽ mạnh hơn. Chúng ta nên sử dụng chính niệm của mình tốt hơn để cứu nhiều người hơn. Một lần, khi tôi đang giảng chân tướng ở Phố Tàu, một người phụ nữ, bị một điệp viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) xúi giục, đã chửi rủa và giơ tay định đánh tôi. Khi tay cô ta sắp đập vào mặt tôi, tôi không hề sợ hãi và không nhúc nhích.

Tôi nhớ lại lời giảng Pháp của Sư phụ:

“Chỉ những người tu luyện, chỉ những người được thần bảo hộ, mới có thể vượt qua được.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội năm 2005 ở San Francisco”)

Người phụ nữ đó ngay lập tức có vẻ chán nản và bỏ đi. Đặc vụ ĐCSTQ đằng sau cô ta tỏ vẻ bực bội và bỏ đi khi tôi đến gần anh ta. Chính niệm của tôi đã giải thể tà ác đằng sau anh ta.

Mọi nhân viên bán hàng trong nhóm của chúng tôi đều đã trải nghiệm sức mạnh của chính niệm. Gần đây, một đồng nghiệp và tôi đã đến thăm một cửa hàng bán lẻ nổi tiếng ở Bay Area để tìm hiểu các cơ hội quảng cáo. Nhiều nhân viên bán hàng đã cố gắng trong nhiều năm mà không thành công. Chúng tôi vào cửa hàng và hỏi một nhân viên xem chủ cửa hàng có rảnh không. Đúng như dự đoán, câu trả lời là không. Thường thì ngay cả khi chủ cửa hàng có mặt, nhân viên cũng nói là không có vậy.

Khi chúng tôi sắp rời đi, tôi nhớ lại một cảnh trong bộ phim “Trở lại thành thần” (Once We Were Divine), trong đó cho thấy mỗi người đều có một thế giới ở một chiều không gian khác và vô số chúng sinh trong thế giới đó đang háo hức chờ đợi Chủ của họ được cứu độ.

Tôi tự nhắc nhở mình rằng: Mình không nên rời đi như thế này. Ít nhất, cũng nên để lại lòng từ bi. Từ Pháp, chúng ta biết rằng năng lượng từ bi có thể chính lại bất kỳ yếu tố bất chính nào. Vì vậy, chúng tôi bắt đầu trò chuyện với nhân viên. Thật ngạc nhiên, anh ấy đã mở lòng và bắt đầu chia sẻ nhiều hơn nữa. Rõ ràng là, ở cấp độ tiềm thức, anh ấy thực sự muốn giúp chúng tôi.

Một ngày khác, chúng tôi đi ngang qua một chi nhánh khác của cùng chuỗi bán lẻ đó. Người đồng tu đột nhiên nói cô ấy có cảm giác mạnh mẽ rằng chủ cửa hàng đang ở đó. Chúng tôi vào trong, nhưng nhân viên nói với chúng tôi rằng chủ cửa hàng không có ở đây. Thay vì vội vàng nói chuyện trực tiếp với chủ cửa hàng, tôi nghĩ chúng tôi có thể biết thêm từ một người thường xuyên làm việc tại cửa hàng. Thật vậy, nhân viên mà chúng tôi nói chuyện đã cung cấp rất nhiều thông tin hữu ích. Khi chúng tôi hỏi số điện thoại liên lạc của chủ cửa hàng, lúc đầu anh ấy do dự nhưng cuối cùng đã ghi ra. Chúng tôi gọi đến số điện thoại đó, và chủ cửa hàng đã trả lời. Anh ấy nói với chúng tôi rằng anh sẽ đến cửa hàng ngay và bảo chúng tôi đợi.

Càng có nhiều trải nghiệm như thế, tôi càng nhận ra rằng: khi sự tu luyện của chúng ta đạt đến một cấp độ nhất định, thì trường năng lượng của chúng ta sẽ tràn đầy lòng từ bi. Khi đó, nhiều chúng sinh do Sư phụ Lý an bài sẽ được thu hút vào trường của chúng ta. Cơ chế này diễn ra một cách tự nhiên. Bằng cách đi theo con đường này, chúng ta sẽ được dẫn dắt tới người hữu duyên, và các hạng mục truyền thông của chúng ta sẽ được cung cấp nguồn tài trợ để giúp chúng ta tiếp cận được nhiều chúng sinh hơn nữa.

Tôi vô cùng biết ơn sự an bài của Sư phụ. Tôi liên tục nhắc nhở bản thân phải duy trì chính niệm và không bị lừa bởi những thứ bề mặt huyễn tượng. Bất cứ khi nào tôi tìm kiếm sự thoải mái hoặc cố gắng tránh né khó khăn, bất cứ khi nào chấp trước xuất hiện, trạng thái tu luyện của tôi ngay lập tức trở nên bất thường. Nhưng khi tôi làm những gì tôi phải làm và học Pháp, luyện công, làm việc chăm chỉ, thì trạng thái của tôi trở nên hài hòa.

Tu luyện là một vấn đề nghiêm túc. Bất kỳ lĩnh vực nào mà chúng ta còn thiếu sót, hoặc bất kỳ chấp trước nào mà chúng ta chưa nhận ra, không chỉ cản trở sự tiến bộ của chính chúng ta mà còn có thể ảnh hưởng đến sự cứu độ của Sư phụ. Một khoảnh khắc lười biếng, một ý nghĩ bất chính, có thể trở thành chướng ngại cho việc hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng của chúng ta. Chúng ta phải đối đãi với thiếu sót của chúng ta một cách vô cùng nghiêm túc.

Trong bài giảng cuối cùng của Chuyển Pháp Luân , Sư phụ giảng về tâm đại nhẫn, mà tôi tin rằng cũng phản ánh tâm đại thiện. Khi Hàn Tín bị một tên vô lại địa phương chặn lại, ông ấy đã không phản ứng bằng vũ lực hay phán xét. Thay vào đó, ông sẵn sàng chui qua háng của kẻ côn đồ kia. Tên vô lại ấy có thể cảm thấy thế nào? Lẽ nào hắn không thể bị cảm động mà ngưỡng mộ Hàn Tín sao? Thậm chí có thể được cảm hoá?

Vào thời kỳ mạt Pháp cuối cùng, chúng ta không thể dựa vào phương tiện của con người để thay đổi xã hội. Chỉ khi chúng ta đạt được tiêu chuẩn của Pháp, thì sức mạnh vĩ đại của Đại Pháp mới có thể triển hiện đầy đủ thông qua chúng ta. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể thực sự cứu độ nhiều chúng sinh hơn nữa.

Sư phụ đang cứu độ chúng ta, đồng thời cũng ban cho chúng ta cơ hội hoàn hảo để xây dựng uy đức vĩ đại và hoàn thành vai trò là những vị Phật, Đạo, và chúng sinh tương lai của vũ trụ mới.

Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp trong chia sẻ của tôi.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/19/488071.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/23/228164.html