Ba phụ nữ Giang Tây trên 60 tuổi bị kết án vì tu luyện Pháp Luân Công
Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Giang Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-09-2025] Gần đây, ba phụ nữ ở thành phố Nam Xương, tỉnh Giang Tây, đã bị Tòa án Quận Tây Hồ kết án vì tu luyện Pháp Luân Công, môn tu luyện bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.
Bà Lưu Vĩnh Anh, 62 tuổi, bị kết án 3 năm 3 tháng tù cùng khoản phạt 10.000 Nhân dân tệ vào 15 tháng 7 năm 2025. Bà Lý Phân Ngọc, 68 tuổi và bà Trần Đông Mai, mỗi người bị kết án 3 năm 2 tháng tù cùng khoản phạt 7.000 Nhân dân tệ vào 15 tháng 8 năm 2025.
Chi tiết việc bức hại bà Lưu
Ngày 21 tháng 8 năm 2024, bà Lưu bị nhân viên của nhiều cơ quan công an bắt tại nhà. Chồng và con trai bà, vốn không tu luyện Pháp Luân Công, cũng bị bắt và bị giữ tới tận 10 giờ đêm.
Ngày hôm sau, cảnh sát đưa bà Lưu đến một trại tẩy não. Mặc dù huyết áp của bà vượt mức 200 mmHg (mức bình thường là 120 mmHg hoặc thấp hơn), họ vẫn bắt bà vào Trại tạm giam Số 2 Thành phố Nam Xương vào ngày thứ ba.
Ngày 17 tháng 6 năm 2025, bà Lưu bị Tòa án Quận Tây Hồ xét xử. Chồng bà không được dự phiên tòa. Sau khi bị giam gần 1 năm, bà Lưu trở nên rất yếu, và phải rất khó khăn mới bước được vào phòng xử án. Bà không thể ngồi vào ghế của bị cáo vì bộ cùm quá nặng. Sau đó, thẩm phán phải cho phép tháo còng thì bà mới có thể ngồi.
Bằng chứng truy tố bao gồm 138 tấm bùa may mắn có mang thông tin Pháp Luân Công, được tịch thu từ xe của bà Lưu, cũng như các vật dùng bị tịch thu tại nhà của bà, bao gồm 16 cuốn sách Pháp Luân Công và một bức ảnh chân dung nhà sáng lập Pháp Luân Công.
Bà Lưu chỉ ra rằng 138 tấm bùa may mắn này bị tịch thu từ lần bắt giữ trước đó, vào ngày 2 tháng 4 năm 2018. Chúng đã được dùng làm bằng chứng kết án bà 2 năm tù, nhưng viện kiểm sát lại dùng chúng trong vụ án lần này. Những lá bùa được đưa ra ở phiên tòa lần này trông cũ và chữ đã bị mờ.
Luật sư của bà Lưu đã bảo vệ quyền được tu luyện và phổ biến thông tin về Pháp Luân Công của bà. Tuy vậy, thẩm phán vẫn kết án bà vào ngày 15 tháng 7 năm 2025.
Trước bản án mới nhất này, bà Lưu từng phải chịu 2 án lao động cưỡng bức tổng cộng 5 năm, trong thời gian đó bà đã bị đánh đập, sỉ nhục, bức thực và bắt phải lao động khổ sai không công. Sau lần bắt giữ vào năm 2018, bà bị kết án 2 năm tù, và bị ngược đãi trong tù, giống như những gì bà phải trải qua trong các án lao động cưỡng bức.
Khi được thả vào ngày 3 tháng 4 năm 2020, bà Lưu gầy rộc và bước đi loạng choạng. Bà rụng nhiều răng do bị tra tấn. Bà được biết rằng đơn vị công tác của bà, Trường Hành chính Dân sự Giang Tây, đã bị cấp trên yêu cầu sa thải bà vào tháng 5 năm 2018, mặc dù bà được giải thưởng “nhân viên của năm” vào năm 2015 và 2017. Sau đó họ cũng từ chối trả lương hưu cho bà.
Bà Lưu Vĩnh Anh trước khi bị bức hại
Bà Lưu Vĩnh Anh sau khi bị ngược đãi nghiêm trọng trong trại giam
Chi tiết bức việc bức hại bà Lý và bà Trần
Bà Lý sinh tháng 4 năm 1957, còn bà Trần sinh tháng 10 năm 1957, cùng bị bắt vào ngày 3 tháng 4 năm 2024, sau khi bị tố giác vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Cảnh sát bắt giữ đến từ Phòng An ninh Nội địa Quận Thanh Sơn Hồ đã đưa họ tới một trại tẩy não tại Tòa án Quận Thanh Vân Phổ.
Phó văn phòng 610 Thành phố Nam Xương tự xưng là Ngưu Tiểu Cường. Tuy nhiên sau đó bà Lý và bà Trần đã phát hiện rằng tên thật của ông ta là Lưu Chí Bân. Tự ông ta đã thành lập một “đội hỗ trợ” nhằm ép hai bà từ bỏ Pháp Luân Công. Họ bị ép xem các đoạn phim bôi nhọ Pháp Luân Công, cũng như các đoạn phim về việc các học viên Pháp Luân Công bị tra tấn ở Nhà tù Nữ Tỉnh Giang Tây. Ông ta đe dọa tra tấn bà Lý và bà Trần, sau đó yêu cầu họ giao nộp giấy tờ nhà để đổi lấy việc tại ngoại.
Ngày 13 tháng 3 năm 2025, bà Lý và bà Trần bị bắt giam trở lại sau khi bị tố giác vì phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Họ bị đưa tới Trại tạm giam Số 2 Thành phố Nam Xương.
Ngày 9 tháng 7 năm 2025, Tòa án Quận Tây Hồ xét xử bà Lý và bà Trần, sau đó kết án họ vào ngày 15 tháng 8.
Đây không phải lần đầu tiên hai học viên này bị nhắm mục tiêu vì đức tin của mình.
Tháng 12 năm 1996, bà Lý trở thành góa phụ sau khi chồng bà chết vì bệnh u rê huyết. Bà chật vật chăm sóc hai con và trang trải nợ nần. Sức khỏe của bà suy giảm và tóc bạc trắng. Bà không thể ngủ. Từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 5 năm 1997, sức khỏe của bà đã phục hồi, và bà đã có thể tươi cười. Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, bà kiên định đức tin, và liên tục bị nhắm mục tiêu. Trước án tù gần đây nhất, bà từng bị kết 4 án lao động cưỡng bức tổng cộng 8 năm. Lần nào bà cũng bị tra tấn tàn bạo. Xin vui lòng xem các bài viết liên quan về chi tiết các lần bức hại của bà, cũng như của bà Lưu.
Bức hại trong quá khứ của bà Trần
Bà Trần là một nhân viên về hưu của Nhà máy Da Thành phố Nam Xương, cũng liên tục bị nhắm mục tiêu vì kiên định đức tin của mình. Bà từng bị kết 3 án lao động cưỡng bức tổng cộng 5,5 năm trong trong 2 thập kỷ qua.
Ngày 1 tháng 12 năm 2004, bà Trần bị bắt giữ, và bị giam trong 25 ngày. Gia đình bà phải trả 5.000 Nhân dân tệ tiền bảo lãnh. Sau một lần bắt giữ khác vào ngày 28 tháng 5 năm 2005, bà bị kết án 1,5 năm lao động cưỡng bức. Ngay khi bị đưa vào Trại Lao động Cưỡng bức Nữ tỉnh Giang Tây, bà bị áp dụng “huấn luyện tăng cường”, bao gồm biệt giam, đánh đập, và ép xem các phim bôi nhọ Pháp Luân Công, tập trận dưới cái nắng thiêu đốt (không cho nghỉ đến khi bà ngất xỉu), và lau dọn nhà tắm và nhà xưởng. Khi bà từ chối hát các bài hát ca ngợi Đảng Cộng sản Trung Quốc khi xếp hàng trước bữa ăn, cai ngục bắt bà đứng trong nhiều giờ và kéo dài bản án của bà thêm 3 ngày.
Sau đó, bà còn bị bắt làm găng tay y tế trong gần 12 giờ mỗi ngày. Nhà xưởng không có quạt hay điều hòa không khí, rất nóng và ngột ngạt. Khi dùng bột phấn rôm để thử găng tay, nhà xưởng còn bị phủ kín bởi bụi ngột ngạt. Chỉ sau 1 tuần làm việc, người bà nổi mụn đỏ dày đặc, khiến bà ngứa không thể chịu nổi và gãi đến trầy da và mất ngủ. Sau đó, cai ngục chuyển bà tới một đội khác, nơi bà không được quyền thăm thân, và bị cấm mua đồ ăn vặt. Bà còn bị cho đồ ăn tệ hại nhất mà trại lao động có thể cấp.
Chiều ngày 30 tháng 6 năm 2010, trong khi bà Trần đang đọc sách Pháp Luân Công cùng với một người hàng xóm thì 8 cảnh sát mặc thường phục của Phòng An ninh Nội địa Quận Thanh Sơn Hồ đột nhập và ghì bà xuống sàn. Họ còng tay bà chặt đến nỗi cắt cả vào da cổ tay. Đêm hôm sau, họ quay lại đột nhập nhà bà lần thứ hai. Nơi thuê trọ của con gái bà cũng bị đột nhập vào đêm đó. Cảnh sát thu giữ 2 máy tính, 2 chiếc thoại, và 1 máy phát MP5.
Con gái bà Trần bị thẩm vấn ở một khách sạn đến tận nửa đêm hôm đó. Một cảnh sát cởi giày của anh ta và đe dọa đánh cô. Bà Trần bị thẩm vấn trong 24 giờ trong khi bị trói vào ghế và không được cho ăn bất kỳ thứ gì. Cảnh sát không cho bà ngủ, và thường xuyên giật còng tay của bà để làm bà đau đớn hơn. Cổ tay phải của bà chảy máu, và đến giờ vẫn còn thấy vết sẹo. Viên đại úy dùng giày đánh vào đùi bà và tuyên bố sẽ đánh bà tới chết nếu bà còn trẻ.
Sau đó, bà Trần bị kết án 2 năm lao động cưỡng bức, và bị đưa tới Trại Lao động Nữ tỉnh Giang Tây vào ngày 30 tháng 7 năm 2010. Trong quá trình kiểm tra sức khỏe, bà bị phát hiện mắc bệnh viêm phổi. Trại lao động từ chối tiếp nhận, nhưng đành nhượng bộ sau khi cảnh sát thương lượng với giám đốc trại.
Trong 10 ngày, sức khỏe của bà Trần nhanh chóng suy giảm. Bà không thể nuốt được gì. Sau một lần kiểm tra y tế khác, bà được bảo lãnh y tế. Bà chỉ còn da bọc xương khi gia đình tới đón. Nhờ tu luyện Pháp Luân Công, bà đã hoàn toàn bình phục.
Ngày 25 tháng 9 năm 2011, bà Trần lại bị bắt khi đang phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Sau 3 tháng tạm giam, bà bị kết án 2 năm lao động cưỡng bức, và bị đưa vào Trại Lao động Nữ tỉnh Giang Tây.
Trong 3 tháng đầu tiên, bà Trần bị bắt xem và đọc tài liệu phỉ báng Pháp Luân Công. Khi bà từ chối, đội trưởng dùng sách đánh vào mặt bà, và sỉ nhục bà. Ông ta còn yêu cầu các tù nhân nghiện ma túy giám sát bà suốt ngày đêm. Bà không được ăn nếu từ chối viết cam kết từ bỏ Pháp Luân Công. Sau đó, bà bị đưa vào một đội sản xuất và bị bắt lao động nặng nhọc nhiều giờ mỗi ngày, khiến bà thường xuyên ngất xỉu. Bà bị thương sau khi ngã nặng do ngất xỉu, làm một chiếc răng cửa của bà bị lung lay. Bà không thể ăn thức ăn đặc, nhưng cai ngục không cho phép bà được hỗ trợ y tế.
Ngày 10 tháng 4 năm 2018, bà Trần và bà Lý bị bắt tại nhà bà Lý. Cả hai bà được thả vào 2 ngày sau đó. Ngày 10 tháng 9 năm 2020, bà Lý lại bị bắt, và bị giam trong một khoảng thời gian chưa xác định. Đầu tháng 2 năm 2021, bà Trần bị sách nhiễu và bị lục soát nhà. Bà buộc phải rời nhà sống phiêu dạt trong một khoảng thời gian chưa xác định. Ngày 22 tháng 2 năm 2023, bà và bà Lý bị bắt sau khi có người tố giác họ vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Họ đều bị tạm giam trong 5 ngày.
Các bài viết liên quan:
Tỉnh Giang Tây: Năm cư dân bị giam giữ quá thời hạn luật định vì đức tin của họ
Hai phụ nữ ở Giang Tây đã bị giam giữ tùy tiện 7 tháng và vẫn đang bị giam giữ
Khái quát về sự bức hại các học viên Pháp Luân Công trong Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Giang Tây
Các bài viết liên quan bằng tiếng Anh:
Ms. Li Fenyu Tortured and Abused in Labor Camps for Eight Years
Ms. Liu Yongying Handcuffed to a Death Bed for 18 Days in Heizuizi Forced Labor Camp
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/7/499201.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/11/229777.html




