Tội ác của Tùng Xuân Sinh, Bí thư Đảng ủy kiêm Giám đốc Nhà tù Số 1 Thành phố Thẩm Dương, trong cuộc bức hại Pháp Luân Công
Bài viết của phóng viên Minh Huệ
[MINH HUỆ 02-08-2025] Tháng 7 năm 2025, các học viên Pháp Luân Công ở 45 quốc gia đệ trình thêm một danh sách các quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công. Các học viên kêu gọi chính phủ của họ yêu cầu những thủ phạm này phải chịu trách nhiệm bằng cách cấm các thủ phạm và người nhà nhập cảnh, đồng thời đóng băng tài sản của họ.
45 quốc gia này bao gồm Liên minh Ngũ Nhãn (Hoa Kỳ, Canada, Vương quốc Anh, Úc, New Zealand), tất cả 27 quốc gia trong Liên minh Châu Âu (EU) và 13 quốc gia ở các châu lục khác. Các quốc gia thuộc EU bao gồm Đức, Pháp, Ý, Tây Ban Nha, Hà Lan, Ba Lan, Thụy Điển, Bỉ, Ireland, Áo, Đan Mạch, Romania, Séc, Phần Lan, Bồ Đào Nha, Hy Lạp, Hungary, Slovakia, Bulgaria, Luxembourg, Croatia, Litva, Slovenia, Latvia, Estonia, Síp và Malta. 13 quốc gia còn lại ở châu Á, châu Âu và châu Mỹ bao gồm: Nhật Bản, Hàn Quốc, Indonesia, Thụy Sĩ, Na Uy, Liechtenstein, Israel, Mexico, Argentina, Colombia, Chile, Cộng hòa Dominica và Paraguay.
Theo một báo cáo do Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG) công bố, ĐCSTQ đã nhấn mạnh một mục tiêu tại một cuộc họp do Bộ Công an tổ chức vào tháng 5 năm 2024: “Đặc biệt chú ý đến sự hợp tác giữa Pháp Luân Công và các chính trị gia phương Tây nhằm trừng phạt các lãnh đạo cấp cao của Trung Quốc. Ngăn chặn hành vi đó bằng mọi giá.”
Trong số những thủ phạm được liệt kê lần này có Tùng Xuân Sinh, Bí thư Đảng ủy kiêm Giám đốc Nhà tù Số 1 Thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh.
Thông tin thủ phạm
Họ và tên: Tùng Xuân Sinh
Tên tiếng Trung: 丛春生
Giới tính: Nam
Quốc tịch: Trung Quốc
Ngày tháng năm sinh: Không rõ
Nơi sinh: Không rõ
Vị trí, chức vụ
Trước năm 2022: Bí thư Đảng ủy kiêm Giám đốc Nhà tù Khang Bình, tỉnh Liêu Ninh
Tháng 9 năm 2022 – Hiện tại: Bí thư Đảng ủy kiêm Giám đốc Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh
Những tội ác chính
Kể từ khi trở thành Bí thư Đảng ủy và Giám đốc Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương vào tháng 9 năm 2022, Tùng Xuân Sinh đã tiếp tục triển khai các chính sách bức hại các học viên Pháp Luân Công của ĐCSTQ. Nhà tù đã thiết lập khu an ninh cao cấp, đặc biệt để tra tấn các học viên nhằm buộc họ từ bỏ đức tin. Nhiều học viên cũng bị giam trong các phòng biệt giam trên tầng bốn, nơi tất cả các cửa sổ đều bị che kín để che giấu việc tra tấn. Chỉ trong 2 năm, ít nhất 3 học viên, ông Lưu Điện Nguyên, ông Địch Vĩnh Trì và ông Diêm Húc Quang, đã qua đời tại nhà tù này trong những tình huống đáng ngờ.
Các thủ đoạn tra tấn mà lính canh và tù nhân sử dụng bao gồm bức thực bằng phân và nước tiểu, ghế cọp, ngồi bất động trong nhiều giờ, dội nước sôi, xịt hơi cay vào mắt, dùng vật nặng đập vào ngón chân, dùng vật cứng cạo vào xương sườn, treo lên bằng cổ tay, ép xoạc chân, sốc điện, kể cả ở bộ phận sinh dục, và đặt đá lạnh lên tinh hoàn của các học viên. Nhiều học viên cũng bị cấm ngủ, cấm sử dụng nhà vệ sinh và bị bắt uống nước từ bồn cầu.
Ngoài việc bị tra tấn về thể xác, các học viên còn bị ép xem các video tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công hoặc nghe các đoạn ghi âm phỉ báng được phát ở âm lượng lớn.
Các trường hợp bị tra tấn và qua đời tiêu biểu
Trường hợp 1: Người đàn ông 66 tuổi qua đời khi đang thụ án 11 năm tù vì kiện cựu lãnh đạo độc tài của chế độ cộng sản
Ngày 16 tháng 10 năm 2024, ông Diêm Húc Quang, ở thành phố Triều Dương, tỉnh Liêu Ninh, đã qua đời trong khi thụ án 11 năm tù vì kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo chế độ cộng sản Trung Quốc đã ra lệnh bức hại Pháp Luân Công, hưởng thọ 66 tuổi.
Tháng 5 năm 2015, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao và Tòa án Nhân dân Tối cao Trung Quốc thông báo sẽ thụ lý tất cả các vụ án được đệ trình, tạo ra một làn sóng kiện hình sự đối với Giang Trạch Dân từ các học viên Pháp Luân Công trên khắp thế giới, vì vai trò chủ chốt của ông ta trong việc phát động cuộc bức hại này.
Một đội đặc nhiệm đã được thành lập tại thành phố Triều Dương để truy tố các học viên Pháp Luân Công đã kiện Giang Trạch Dân. Ngày 9 tháng 11 năm 2015, hơn 300 học viên đã bị bắt tại Triều Dương. Ông Diêm bị cảnh sát bắt giữ khi đang đi xe máy trên đường. Họ đã xác định được vị trí của ông thông qua theo dõi điện thoại di động.
Lý Siêu, Giám đốc Công an thành phố Triều Dương, đã ra lệnh cho các viện kiểm sát và tòa án địa phương đẩy nhanh quá trình truy tố các học viên. Ông Diêm, một điều phối viên địa phương, bị coi là mục tiêu chính.
Ông Diêm đã mắc bệnh truyền nhiễm tại Trại tạm giam thành phố Triều Dương. Bất chấp tình trạng nghiêm trọng của ông, cảnh sát từ chối thả ông, và chuyển ông đến Phân khu Y tế của Trại tạm giam tỉnh Liêu Ninh. Họ phong tỏa chặt chẽ thông tin liên quan đến tình trạng và nơi ở của ông Diêm. Khi gia đình ông tìm hiểu được tình hình của ông và chất vấn cảnh sát, họ không trả lời trực tiếp, mà lại yêu cầu tiết lộ làm thế nào mà gia đình biết được tình hình của ông.
Ông Diêm trong thời gian bị giam tại Phân khu Y tế của Trại tạm giam tỉnh Liêu Ninh
Ngày 19 tháng 8 năm 2016, Tòa án quận Song Tháp tổ chức phiên tòa xét xử vụ án của ông Diêm. Luật sư của ông đã bào chữa vô tội cho ông. Mặc dù công tố viên Bao Lỗi của Viện Kiểm sát quận Song Tháp không đưa ra được bất kỳ bằng chứng nào cho thấy ông Diêm đã vi phạm pháp luật, nhưng chủ tọa phiên tòa vẫn kết án ông 11 năm tù giam. Sau đó, ông bị chuyển đến phân khu dành cho người cao tuổi và người bệnh của Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương.
Tháng 10 năm 2023, khi gia đình ông Diêm vào thăm, tinh thần của ông vẫn còn tốt. Suốt 1 năm sau đó, họ không đến thăm ông (Không rõ liệu họ không thể đến thăm ông hay nhà tù từ chối quyền thăm thân của gia đình). Ngày 12 tháng 10 năm 2024, gia đình ông đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ nhà tù, thông báo ông Diêm đang trong tình trạng nguy kịch. Khi họ vội vã đến Bệnh viện số 10 Thẩm Dương thì ông đã mất ý thức.
Hai ngày sau, nhà tù chấp thuận bảo lãnh y tế cho ông Diêm. Ông được đưa trở lại thành phố Triều Dương bằng xe cứu thương, và nhập viện tại Bệnh viện Lao Triều Dương. Ông qua đời hai ngày sau đó, vào ngày 16 tháng 10.
Trường hợp 2. Người đàn ông 86 tuổi qua đời trong khi thụ án 11,5 năm tù
Ngày 9 tháng 11 năm 2015, ông Lưu Điện Nguyên, ở thành phố Triều Dương, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt tại nhà chị gái của ông, và bị đưa đến Trại tạm giam huyện Kiến Bình. Sau đó, vào năm 2016, ông bị kết án 11,5 năm tù ở tuổi 78. Mặc dù sức khỏe của ông rất kém, nhưng Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương vẫn tiếp nhận ông.
Tháng 9 năm 2022, lính canh gọi điện cho gia đình ông Lưu, yêu cầu họ mua tã cho ông. Sau đó, gia đình phát hiện rằng ông Lưu, lúc đó 84 tuổi, đã mất khả năng tự chủ. Nhưng nhà tù từ chối bảo lãnh y tế cho ông. Tình trạng của ông tiếp tục xấu đi trong những năm sau đó. Ông qua đời trong tù vào ngày 10 tháng 2 năm 2024, đúng vào ngày mùng 1 Tết Cổ truyền, hưởng thọ 86 tuổi.
Trường hợp 3: Người đàn ông Liêu Ninh đột ngột qua đời trong khi thụ án 7 năm tù
Ngày 17 tháng 12 năm 2022, con gái của ông Địch Vĩnh Trì nhận được cuộc gọi từ Nhà tù Số 1 Thành phố Thẩm Dương, thông báo rằng cha cô đã qua đời sau khi được cấp cứu ở bệnh viện nhưng không qua khỏi.
Ông Địch, một kỹ sư nhà máy điện về hưu 69 tuổi ở thành phố Hồ Lô Đảo, tỉnh Liêu Ninh, đang thụ án 7 năm tù. Ông qua đời khi chỉ còn 1,5 năm nữa là mãn hạn.
Con gái ông Địch được thấy thi thể của cha mình trong nhà xác bệnh viện. Cô đã thuê một luật sư để đòi lại công lý cho cha mình. Bởi chính sách kiểm duyệt thông tin gắt gao của chính quyền Trung Quốc nên không rõ liệu ông Định có phải chịu bất kỳ thủ đoạn tra tấn nào dẫn đến cái chết của ông không.
Trường hợp 4: Người đàn ông ở độ tuổi 60 bị tra tấn trong Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương
Ông Thôi Nhật Thiều, ngoài 60 tuổi, bị giam tại Đội 4 của Khu 9, Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương. Tháng 11 năm 2023, lính canh Lục Minh và Đinh Kiến đã giam ông trong một phòng lạnh và đánh đập ông đến thổ huyết.
Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương khét tiếng với việc tra tấn các học viên Pháp Luân Công không từ bỏ đức tin của mình. Những học viên bị biệt giam thường bị còng tay và cùm chân suốt ngày đêm, không được phép tắm rửa, chỉ được cấp cho rất ít thức ăn và bị ép xem các video tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công suốt ngày.
Năm 2010, nhà tù chi hơn 30 triệu nhân dân tệ để xây dựng khu an ninh cao cấp. Sau khi công trình hoàn thành vào năm 2012, cựu giám đốc Vương Bân thúc giục Ban Quản lý Nhà tù tỉnh Liêu Ninh, Sở Tư pháp và Phòng 610 để yêu cầu các nhà tù khác trong tỉnh chuyển tất cả các học viên Pháp Luân Công không từ bỏ đức tin đến Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương, đảm bảo tỷ lệ “chuyển hóa” 100%. Kết quả là nhiều học viên từ các nhà tù trên toàn tỉnh đã bị chuyển đến đó.
Trường hợp 5: Người đàn ông bị giam giữ nhiều năm trong khu an ninh cao cấp
Ngày 11 tháng 6 năm 2017, ông Trương Nhân Quang, một cư dân 63 tuổi của thành phố Đại Liên, bị bắt trong khi phát tặng tài liệu thông tin về Pháp Luân Công tại một khu dân cư. Ngày 30 tháng 5 năm 2018, ông bị Tòa án quận Sa Hà Khẩu kết án 9,5 năm tù cùng khoản phạt 20.000 Nhân dân tệ.
Sau khi ông Trương bị chuyển đến Nhà tù Số 1 Thẩm Dương vào tháng 10 năm 2018, ông bị giam tại Khu 19, phân khu an ninh cao cấp. Ông bị tra tấn không ngừng nghỉ ở đó trong suốt 5 năm tiếp theo, và mãi đến tháng 7 năm 2023 mới được chuyển đến Khu 1.
Trường hợp 6: Người đàn ông Liêu Ninh bị biệt giam vì đức tin, gia đình bị từ chối thăm thân
Ngày 22 tháng 3 năm 2023, ông Vương Lâm, ở thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt, sau đó bị kết án 4 năm tù cùng khoản phạt 8.000 Nhân dân tệ vào ngày 25 tháng 6 năm 2023. Ngày 19 tháng 10 năm 2023, ông bị đưa đến Nhà tù Bàn Cẩm, sau đó bị chuyển đến Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương.
Theo gia đình ông Vương, khi họ đến Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương vào ngày 18 tháng 4 năm 2024, lính canh đã từ chối yêu cầu thăm thân, với lý do ông đang bị nghiêm quản. Gia đình được phép thăm ông Vương một lần sau đó, nhưng kể từ tháng 8 năm 2024, khi ông Vương bị biệt giam, họ không được thăm nữa.
Trường hợp 7: Người đàn ông bị biệt giam gần 4 tháng
Ngày 20 tháng 7 năm 2022, ông Mã Giang, một cựu nhân viên của công ty Động cơ Hàng không Vũ trụ Bình Minh ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt, sau đó bị kết án 4 năm tù vào một ngày chưa xác định. Sau khi ông bị đưa vào Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương vào ngày 1 tháng 8 năm 2023, gia đình ông không được phép vào thăm, cho đến 4 tháng sau.
Trong lần thăm thân kéo dài 20 phút vào ngày 11 tháng 12 năm 2023, người thân của ông biết rằng ông đã phải trải qua 4 tháng đầu tiên trong phòng biệt giam. Ông không được phép đánh răng hay tắm rửa. Hàng ngày, ông chỉ được cho uống nước lạnh và ăn bánh bao hấp. Lính canh cũng bắt ông ngồi bất động trong 50 phút liên tục trước khi cho ông nghỉ 10 phút, rồi sau đó lại bắt ông ngồi tiếp.
Trường hợp 8: Người đàn ông 60 tuổi bị biệt giam vì từ chối lao động cưỡng bức
Ngày 7 tháng 4 năm 2022, ông Lưu Toàn Vượng, một cựu nhân viên 60 tuổi của Mỏ than Tiểu Lăng Hà ở thành phố Hồ Lô Đảo, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt, sau đó bị Tòa án quận Liên Sơn kết án 5 năm tù.
Ban đầu, ông Lưu bị chuyển từ Trại tạm giam thành phố Hồ Lô Đảo đến Nhà tù Bàn Cẩm, rồi sau đó bị đưa vào Khu 1 của Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương. Vì từ chối lao động cưỡng bức không công, ông đã bị biệt giam trong hơn 2 tháng.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/11/499268.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/14/229818.html