Bài viết của các phóng viên Minh Huệ tại Đức

[MINH HUỆ 26-07-2025] Nhân kỷ niệm 26 năm phản đối cuộc bức hại đang diễn ra của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tổ chức chuỗi hoạt động tại nhiều thành phố của Đức. Nhiều quan chức đắc cử đã phát biểu tại các cuộc mít-tinh, viết thư, hoặc trả lời phỏng vấn để bày tỏ sự ủng hộ đối với các học viên, đồng thời bày tỏ sự khâm phục trước sự kiên định của các học viên bao năm qua. Họ bày tỏ sẽ sát cánh với các học viên trong nỗ lực chấm dứt cuộc bức hại và bảo vệ các quyền cơ bản của con người.

52e176bd7118320df87f416f49c7beeb.jpg

14 quan chức đắc cử các cấp chính quyền lên án cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc, từ trái sang phải:

Hàng trên: ông Michael Gahler, Nghị sỹ Nghị viện Châu Âu (MEP); ông Oliver Stirböck, Nghị sỹ Nghị viện bang (MSP) Hesse; ông Frank Börner, Nghị sỹ Nghị viện bang (MSP) North Rhine-Westphalia; và bà Nicole Höchst, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP).

Hàng giữa: ông Norbert Altenkamp, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP); Tiến sỹ Günter Krings, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP); bà Anne König, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP); ông Thomas Rachel, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP); và ông Sascha Herr, Nghị sỹ Nghị viện bang (MSP) Hesse.

Hàng dưới: Tiến sỹ Jonas Geissler, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP); ông Peter Beyer, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP); Tiến sỹ Franziska Kersten, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP); ông René Domke, Nghị sỹ Nghị viện bang (MSP) Mecklenburg-Vorpommern, và Tiến sỹ Rainer Rothfuß, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang (MP). (Ảnh tổng hợp từ các trang web chính thức)

Chính phủ Đức quan ngại về vấn đề Pháp Luân Công và yêu cầu điều tra

5c97bfec219ba6eb25f4a0f2a177fe83.jpg

Ông Thomas Rachel, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang thuộc Liên minh Dân chủ Cơ đốc giáo (CDU), Ủy viên Ủy ban Tự do Tôn giáo Toàn cầu của Chính phủ Liên bang Đức tại Văn phòng Đối ngoại Liên bang (Ảnh: trang web chính thức của Đức)

3b079d97e12e0a9fcef7b48207547db3.jpg

Ảnh chụp màn hình từ nền tảng X

Ngày 20 tháng 7, Nghị sỹ Thomas Rachel đã đăng tải bài viết trên nền tảng X: “Trong 26 năm qua, Trung Quốc đã bức hại tàn bạo các học viên Pháp Luân Công. Tôi kêu gọi Trung Quốc tôn trọng nhân quyền của họ theo các tiêu chuẩn quốc tế và luật pháp quốc gia. Nhiều báo cáo cáo buộc nạn tra tấn và sát hại các học viên Pháp Luân Công khi bị giam giữ, điều này đòi hỏi một cuộc điều tra minh bạch.”

Nghị sỹ Nghị viện Châu Âu: Châu Âu cần thông qua dự luật tương tự như Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công ở Hoa Kỳ

554e240adee0087a560de7f7ced39d5e.jpg

Ông Michael Gahler, Nghị sỹ Nghị viện Châu Âu của CDU

Ngày 19 tháng 7 năm 2025, Nghị sỹ Nghị viện Châu Âu Michael Gahler đã có bài phát biểu tại lễ mít-tinh của các học viên Pháp Luân Công ở Frankfurt.

“Liên minh Châu Âu, Đức và toàn bộ thế giới dân chủ luôn cam kết bảo vệ các quyền cơ bản của con người, gồm cả tự do tín ngưỡng và tự do lương tâm. Ngay cả các quốc gia như Trung Quốc cũng đã ký và thông qua các công ước quốc tế như Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền và Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị.”

Ông nói rằng cuộc bức hại của ĐCSTQ nhắm vào học viên Pháp Luân Công không chỉ liên quan đến Trung Quốc. Nghị sỹ Gahler cho biết: “Việc này cũng liên quan mật thiết đến chúng ta vì nó vi phạm các chuẩn mực và công ước quốc tế nên phải bị lên án. Tại Nghị viện Châu Âu, chúng tôi đã nhiều lần đề cập đến cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Công khi thảo luận về tình hình nhân quyền ở Trung Quốc.”

“Chúng tôi lên án mọi hình thức bức hại, cho dù đó là bỏ tù hay cưỡng bức thu hoạch nội tạng. Chúng tôi đã lưu ý rằng, chẳng hạn như việc Hoa Kỳ đã thông qua Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công, đây nên là một hình mẫu cho các quốc gia dân chủ khác. Dự luật này nhằm mục đích xác định các cá nhân liên quan đến cuộc bức hại và áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với họ, chẳng hạn như cấm nhập cảnh và phong tỏa tài khoản của họ ở nước ngoài. Tôi tin rằng chúng ta nên có những hành động tương tự đối với cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Công cũng như các nhóm bị bức hại khác.”

Bấm vào đây để nghe bản ghi âm phát biểu của Nghị sỹ Gahler.

Cuối cùng, ông Gahler kêu gọi mọi người hãy quan tâm đến các nhóm bị bức hại ở Trung Quốc. Ông nói: “Trong tất cả các mối liên hệ của chúng ta với Trung Quốc, bao gồm cả hội nghị thượng đỉnh EU-Trung Quốc sẽ được tổ chức vào cuối tháng này, ngoài các vấn đề kinh tế và thuế quan, chúng ta không được quên các vấn đề nhân quyền. Chúng ta phải tiếp tục yêu cầu chấm dứt cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Công, trả tự do cho tất cả những người bị giam giữ và cho phép họ tự do thực hành tín ngưỡng và tu luyện.”

Nghị sỹ Quốc hội Liên bang: Cảm ơn Pháp Luân Công vì sự kiên định của các bạn

44c0831777e36f385fb378cea37900a7.jpg

Bà Anne König, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang của CDU.

1818417240f0d97ab5b5a90d9ca6bc76.jpg

Lá thư của bà Anne König, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang của CDU.

Nghị sỹ Quốc hội Liên bang Anne König đã viết trong thư của mình: “Thật là một nghịch lý đáng lo ngại khi các quốc gia độc tài đòi hỏi trật tự cho họ, trong khi lại phá hủy chính điều làm nền tảng cho mọi trật tự chính đáng: tự do lương tâm. Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa bắt đầu tuyên bố Pháp Luân Công là một mối đe dọa đối với chính quyền, không phải vì bạo lực, mà vì sự độc lập nội tại của môn tu luyện này. Kể từ đó, chúng ta đã chứng kiến cuộc bức hại do chính quyền hậu thuẫn nhắm vào hàng triệu công dân, không phải vì ác cảm, mà là vì tín ngưỡng của họ.”

“Pháp Luân Công không phải là thế lực, không phải là đảng phái, cũng không phải là một phong trào có mục tiêu chính trị nào cả. Đây là một môn tu luyện ôn hòa, là con đường tìm kiếm ý nghĩa, tuân theo những giá trị như đạo đức, Chân, Thiện, Nhẫn. Việc một chính quyền cảm thấy bị đe dọa khi môn tu luyện này phát triển quá nhanh đã cho thấy một điều: Nó thể hiện sự yếu hèn của một hệ thống muốn kiểm soát mọi thứ, và chính vì thế mà không có chỗ cho sự tin tưởng vào cá nhân trong hệ thống.”

“Triết học dạy chúng ta rằng tự do không nằm ở chỗ được làm những gì mình muốn — mà là không phải làm những gì mà mình không thể chịu trách nhiệm. Những người luôn kiên định trước áp lực, không bạo lực, không đáp trả bằng hận thù, như các học viên Pháp Luân Công, đã thể hiện sự độc lập nội tâm còn lớn hơn bất kỳ quyền lực ý thức hệ nào.”

“Các báo cáo này đã được biết đến rộng rãi. Bỏ tù không qua xét xử. Cải tạo bằng cưỡng bức, các báo cáo về tra tấn, lạm dụng tâm lý, cưỡng bức thu hoạch nội tạng, đây là những hành vi tàn bạo kinh hoàng lộ liễu không cần che giấu.”

“Nghị viện Châu Âu đã nêu rõ những điều này trong nghị quyết năm ngoái: Yêu cầu trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho tất cả các học viên Pháp Luân Công bị cầm tù, lên án việc vi phạm có hệ thống quyền tự do tôn giáo, kêu gọi một cuộc điều tra quốc tế về các sự kiện này, và áp dụng các biện pháp trừng phạt có mục tiêu đối với những người chịu trách nhiệm.”

“Bắc Kinh có thể khó mà nghe thấy tiếng nói của chúng ta. Nhưng nó không phải là vô hiệu. Bởi vì, theo nhà triết học người Đức Emmanuel Kant, hành động đạo đức không được đo lường bằng thành công, mà bằng sự thấu hiểu điều được yêu cầu. Những ai âm thầm chấp nhận sự bất công là đang tự làm tê liệt chính mình. Những ai chỉ rõ ra sự bất công là đang gửi một tín hiệu đến những người bị bức hại rằng họ không bị lãng quên, và gửi đến chúng ta để nhắc nhở chúng ta rằng trách nhiệm chính trị bắt đầu bằng dũng khí dám nói lên sự thật và không chùn bước trước những nghi ngờ về tính hiệu quả của việc này.”

Nghị sỹ Quốc hội Liên bang: Tự do tín ngưỡng là quyền phổ quát của con người

2d99dbcd81ff9202ad212ffe7a07b374.jpg

Ông Peter Beyer, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang, CDU.

a26767fc26493bae15d3b73226d92eae.jpg

Lá thư của ông Peter Beyer, Nghị sỹ Quốc hội Liên bang, CDU

Nghị sỹ Quốc hội Liên bang Peter Beyer đã viết trong thư: “Hôm nay là một sự kiện nghiêm túc và đau buồn — vì là ngày chúng ta tưởng niệm ngày bắt đầu của cuộc bức hại mang tính hệ thống do chính quyền Trung Quốc phát động vào ngày 20 tháng 7 năm 1999 mà đến nay vẫn tiếp diễn. Kể từ đó, hàng triệu người ôn hòa tu luyện Pháp Luân Công đã trở thành nạn nhân của sự giám sát, tước đoạt tự do, lao động cưỡng bức, tra tấn, thậm chí là thu hoạch nội tạng.”

“Sự đàn áp này không chỉ rõ ràng là vi phạm các quyền cơ bản của con người, mà còn là một biểu hiện của một chính sách cực kỳ vô đạo đức. Chính quyền Trung Quốc không quan tâm đến tôn giáo, họ chỉ quan tâm đến kiểm soát. Đó là sự kiểm soát tư tưởng, tín ngưỡng, và tự do cá nhân của công dân. Một chế độ sợ Chân-Thiện-Nhẫn thì cho thấy một điều trên hết rằng: nó sợ chính người dân của mình hơn là sự bất công của chính nó.”

“Cuộc bức hại Pháp Luân Công không phải là cá biệt. Người Tây Tạng, tín đồ Cơ đốc, người Duy Ngô Nhĩ, những người bất đồng chính kiến, nhà báo, và luật sư nhân quyền cũng đang trở thành mục tiêu của một bộ máy chính quyền không chấp nhận sự bất đồng nào.”

“Chính vì lý do này, hôm nay chúng ta phải tuyên bố rõ ràng: Tự do tôn giáo là quyền phổ quát của con người không thể bị tước đoạt — cho dù là chính quyền đi nữa cũng không có quyền tước đoạt. Nếu quyền này bị xâm phạm, thì sự xói mòn các quyền tự do cơ bản khác chắc chắn sẽ theo sau. Và khi thế giới nhắm mắt làm ngơ, họ không chỉ không giúp đỡ các nạn nhân mà còn là đang tiếp tay cho những kẻ hành ác.”

(Còn nữa)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/26/497643.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/28/229079.html