Tu xuất thiện ý và yêu thương
Bài viết của đệ tử Đại Pháp Sơn Đông
[MINH HUỆ 06-05-2025] Mùa hè năm ngoái, ngôi nhà của tôi được làm lớp cách nhiệt, tôi nghĩ đây sẽ là cơ hội tốt để tôi giảng chân tướng cho thế nhân.
Ngày đầu tiên, một cặp vợ chồng từ Đông Bắc Trung Quốc đến làm việc tại nhà tôi. Khi tôi giảng chân tướng cho họ, họ nói rằng họ không hiểu tôi nói gì. Tôi bèn dùng tiếng phổ thông để giảng chân tướng cho họ. Người phụ nữ đó nghênh mặt lên nói với tôi: “Tôi không thích nghe”. Lúc này, tôi nhớ đến lời của Sư phụ: “Trong xã hội người thường, từ bi thể hiện ra thiện ý và yêu thương” (Kinh tỉnh). Tôi nghĩ mình nên dùng thiện ý và yêu thương để làm. Vì vậy khi họ cần nước, tôi nhanh chóng đi lấy nước. Người phụ nữ đó nói: “Không cần giúp, chúng tôi có thể tự làm”. Tôi thấy họ đổ mồ hôi vì nóng, vì vậy tôi lấy đồ uống lạnh từ tủ lạnh ra cho họ uống, và đưa cho họ dưa hấu để ăn. Người phụ nữ đó nói với vẻ xúc động: “Cảm ơn chị.” Tôi nói: “Không có gì. Sư phụ Đại Pháp của chúng tôi dạy chúng tôi trở thành người tốt và luôn nghĩ đến người khác.”
Đến trưa, tôi làm bánh cảo cho họ ăn. Một người hàng xóm đến nhà tôi nhìn thấy vậy bèn nói: “Ngày nóng nực như thế này, chị không sợ phiền phức à”. Tôi nói: “Phiền phức chút cũng chẳng có gì, chỉ cần người ta ăn no là được rồi”. Trong bữa ăn, tôi cố tình ăn cùng họ. Tôi nói: “Bánh cảo có ngon không?”. Cô ấy nói: “Ngon lắm, nhưng chị đã phải mất rất nhiều công sức để làm bữa ăn này.” Tôi nói: “Chỉ cần các bạn có thể ăn no, thì tôi sẵn sàng chịu chút phiền phức”. Tôi liên tục gắp thức ăn cho họ, cô ấy nói với vẻ xúc động: “Hôm nay chúng tôi thực sự gặp được một gia đình hạnh phúc. Chị à, chị thật tốt với chúng tôi”. Tôi nói: “Chính Sư phụ Đại Pháp đã dạy chúng tôi trở thành người tốt chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn.”
Lúc này, cô ấy lấy tay che mặt và nói: “Khi chị vừa nói đến Pháp Luân Công, tôi sợ lắm”. Cô ấy hỏi tôi: “Chị không sợ sao?” Tôi nói: “Tôi không sợ, làm người tốt thì sợ gì chứ? Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp, nhất chính áp bách tà, cô sợ gì chứ? Điều Sư phụ tôi dạy Thiên lý, thiện có thiện báo, ác có ác báo. ‘Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn’ là giả. Cô đã bị đầu độc bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản. Sư phụ tôi đến đây để cứu người. Tôi là vì tốt cho cô. Nếu cô có thể hiểu được sự thật và thoái khỏi tổ chức của tà đảng, thì có thể bình an, Thần Phật nhìn lòng người.” Lúc này, tôi thấy khuôn mặt cô ấy nở nụ cười. Tôi nói: “Bây giờ cô vẫn còn sợ sao?” Cô ấy nói: “Tôi không còn sợ nữa. Tôi đã hiểu rằng Pháp Luân Công là tốt. Chị và anh đều tốt bụng và thiện lương như vậy, thì công pháp này là tốt”. Cuối cùng, cả hai đều bảo tôi giúp họ thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong. Tôi liên tục căn dặn họ phải nhớ rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cả hai đều nói rằng họ nhất định sẽ nhớ. Tôi rất vui vì họ đã minh bạch chân tướng.
Ngày thứ ba, những người đến cũng đến từ những nơi khác. Họ vừa đến liền làm việc không ngừng nghỉ, không có thời gian nghỉ ngơi. Tôi chuẩn bị một ít hoa quả cho họ, và bảo họ ăn nhiều hơn trong thời gian nghỉ ngơi. Vào bữa trưa, tôi kể cho họ nghe về vẻ đẹp của Đại Pháp. Họ đồng ý với Đại Pháp và nói: “Pháp Luân Công thực sự tốt, đều là dạy mọi người làm điều tốt, hành thiện. Đảng Cộng sản không nên phản đối và cấm mọi người tập luyện.” Tôi nói: “Các anh em, các anh hiểu rất rõ. Tôi thực sự vui mừng cho các anh. Các anh đã từng gia nhập Đảng, Đoàn, Đội chưa?” Cả hai đều nói là đã từng vào Đoàn và Đội. Tôi nói: “Vậy thì tôi sẽ giúp các anh thoái xuất Đoàn và Đội nhé”. Cả hai đều nói: “Vâng, thoái xuất đi”. Tôi nói: “Các anh phải nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ để giữ an toàn cho mình khi đại họa xảy ra.” Họ vui vẻ gật đầu và nói: “Nhất định sẽ nhớ”.
Vào ngày thứ năm, bốn công nhân địa phương đã đến. Tôi giảng chân tướng cho họ. Một thanh niên trong số người đó nói: “Pháp Luân Công? Không phải là nhà nước cấm tập sao?” Tôi thiện ý nói: “Cậu em ơi, toàn thế giới có hơn 100 quốc gia có những người tập Pháp Luân Công, chỉ có Đảng Cộng sản [Trung Quốc] mới đàn áp Pháp Luân Công. Giang Trạch Dân đố kỵ và sợ rằng có quá nhiều người tốt. Sư phụ Pháp Luân Công dạy mọi người Chân-Thiện-Nhẫn, và dạy mọi người trở thành người tốt. Sư phụ của tôi đang cứu người. Đảng Cộng sản bắt giữ những người tốt, kết án tù, cải tạo lao động, và đã đánh chết nhiều người tốt như thế, lẽ Trời không tha. Trời sẽ tiêu diệt đảng tà ác này. Những người tốt cần phải hành xử theo Thiên ý, thì mới được bình an và bảo toàn mạng sống”. Cậu ấy đã hiểu một số sự thật. Cậu ấy nói: “Tôi đã tham gia Đội Thiếu niên Tiền phong. Để tôi suy nghĩ một lúc rồi tính”. Tôi nói, “Thần Phật nhìn nhân tâm, khi nào cậu hiểu rõ sự thật rồi thoái cũng không muộn”. Cậu ấy bận rộn làm việc. Tôi đặc biệt chú ý đến cậu ấy. Khi tôi thấy cậu ấy uống nước, tôi vội đưa cho cậu ấy một miếng dưa hấu. Cậu ấy rất cảm động và nói: “Cảm ơn”.
Khi họ đang nghỉ ngơi, tôi đã chuẩn bị nhiều loại trái cây cho họ, đưa cho họ bằng cả hai tay và thiện ý nói: “Các bạn hãy nhiều trái cây thêm chút nhé, ăn xong hãy tự lấy ăn thêm”. Họ đều rất cảm động. Người thanh niên nói: “Em cũng đã gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản”. Tôi nói: “Vậy thì tôi sẽ giúp cậu thoái Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong nhé!” Cậu ấy nói: “Được, được”. Một thanh niên khác nói: “Em có một người họ hàng cũng tập Pháp Luân Công, và đã giúp em thoái xuất khỏi tổ chức này từ lâu rồi”. Một người lớn tuổi hơn một chút nói: “Pháp Luân Công rất tốt, là bảo mọi người làm những điều tốt. Tôi đã ở chợ, và có người đã giúp tôi thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong”. Một người khác cũng nhờ tôi giúp anh ấy thoái Đội Thiếu niên Tiền phong.
Có một chỗ trong nhà tôi luôn bị dột khi trời mưa, vẫn luôn không tìm ra chỗ dột. Xi măng họ sử dụng là loại rất tốt, vừa đúng lúc chúng tôi cần xi măng. Nhưng là người tu luyện, chúng tôi không thể lấy xi măng của người khác, mua một bao thì lại không dùng hết. Vài ngày sau, chúng tôi phát hiện ra nửa bao xi măng sau cửa nhà tôi. Chồng tôi nói: “Có thể là hai công nhân từ Đông Bắc làm việc cho hàng xóm đã gửi cho chúng ta mà không báo cho ông chủ biết.” Tôi nói với chồng: “Chúng ta là người tu luyện, không thể lấy đồ bất chính này, cái này phải mất bao nhiêu đức mới có thể đổi được?” Chồng tôi nói: “Anh hiểu, nhưng không dễ để giải quyết. Nếu chúng ta gửi lại cho họ, ông chủ sẽ biết ai đã làm, và điều đó sẽ gây ra mâu thuẫn giữa họ. Chẳng phải chúng ta đã làm điều gì đó sai trái sao?”. Tôi nói: “Liệu có thể không để ông chủ biết và trả lại xi măng không?” Chồng tôi nói không có cách nào. Tôi cũng lo lắng về vấn đề này, và không nghĩ ra được cách giải quyết. Tôi tự nhủ: “Sư phụ, con thực sự không muốn xi măng này, nhưng con không thể trả lại nó được, làm thế nào đây?”
Khi tôi đang nghĩ về điều này, ngày hôm sau khi ông chủ đến nhà tôi để thanh toán hóa đơn, ông ấy yêu cầu các công nhân thu dọn dụng cụ và các thứ khác và chuẩn bị mang chúng trở lại. Lúc này, chồng tôi vội vàng nói: “Ở đây vẫn còn nửa bao xi măng, anh nên mang về nhanh đi.” Người công nhân cầm xi măng và rời đi mà không nói một lời, và ông chủ dường như không nhìn thấy điều đó. Theo cách này, dưới sự an bài khéo léo của Sư phụ, khó khăn của đệ tử đã được hóa giải.
Sau khi thanh toán, ông chủ lấy thêm 100 tệ và nói: “Số tiền này để chị mua sữa”. Chồng tôi nhất quyết không nhận. Ông chủ nói: “Đây là món quà nhỏ của tôi”.
Chúng tôi không lấy nửa bao xi măng không phải của mình. Sau một thời gian, nhà của một người hàng xóm khác cũng được làm cách nhiệt. Khi một công nhân hoàn thành công việc, anh ta mang cho chúng tôi nửa thùng xi măng đã trộn còn lại và nói: “Anh ơi, nhà anh chẳng phải bị dột sao? Chúng em còn thừa chỗ này, anh xem đã đủ chưa?” Chồng tôi vui vẻ nói: “Cảm ơn, chúng tôi không thể sử dụng những thứ này”. Bây giờ, chỗ dột mà chúng tôi không tìm thấy trong nhiều năm cuối cùng đã hết dột. Sư phụ đã an bài cho chúng tôi một kết quả tốt mà chúng tôi không thể tưởng tượng được.
Trong suốt sự việc này, tôi cảm thấy rằng thiện ý và tình yêu mà Sư phụ giảng, chính là sự đề cao và thăng hoa trên con đường tu luyện. Mỗi bước đề cao của đệ tử đều không thể tách rời khỏi sự giúp đỡ từ bi của Sư tôn vĩ đại.
Đệ tử cảm ơn Sư phụ!
Biên tập viên: Hồng Dương
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/6/490793.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/27/228648.html