Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Úc

[MINH HUỆ 28-03-2025] Tôi đắc Pháp tại Trung Quốc vào tháng 4 năm 2005, khi đó một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã giảng chân tướng cho tôi giữa lúc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang điên cuồng bức hại các học viên.

Một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã trả tiền hàng giúp tôi

Một ngày nọ, tôi đi mua sắm và gặp một tình huống khó xử. Tôi không biết phải làm gì. Một người đàn ông trung niên đã lịch sự hỏi tôi có cần giúp gì không. Trông ông ấy rất chân thành, nên tôi đã kể cho ông ấy nghe câu chuyện của mình. Tôi đang mua hàng giúp người khác và phát hiện ra mình không có đủ tiền mặt khi thanh toán. Nhân viên thu ngân không có quyền hủy hóa đơn, còn người quản lý không có mặt ở cửa hàng. Người đàn ông nói: “Đừng lo. Tôi sẽ trả phần còn thiếu cho chị.” Ông ấy lấy tiền từ trong túi ra và thanh toán giúp tôi. Tôi ngạc nhiên hỏi: “Tại sao ông tin rằng tôi sẽ trả lại tiền cho ông?” Ông ấy nói: “Tôi rất vui có thể giúp khi cô gặp khó khăn. Tôi không hề nghĩ đến việc cô có trả lại tiền cho tôi hay không.” Tôi nói: “Thời nay không có nhiều người như ông. Cảm ơn ông rất nhiều vì đã giúp đỡ!” Ông ấy nói: “Xin hãy cảm ơn Sư phụ của tôi, Ngài đã dạy tôi trở thành một người tốt và giúp đỡ người khác khi họ cần.” Tôi hỏi: “Sư phụ của ông là ai? Ông ấy làm nghề gì?” Ông ấy đã không nói cho tôi biết. Tôi liền nói: “Ông thật có phúc khi có một vị sư phụ như vậy!” Tôi rất ngưỡng mộ những người có sư phụ chỉ dẫn.

Vài ngày sau, tôi đến gặp để trả lại tiền cho ông ấy. Ông ấy đưa cho tôi một vài bài viết chép tay, trong đó một bài có tựa đề là “Giàu mà có đức”. Tôi hỏi: “Ai đã viết bài này vậy? Ngày nay người ta chỉ quan tâm đến tiền bạc. Ai còn coi trọng đức?” Ông ấy nói: “Sư phụ của tôi đã viết bài này.” Tôi nói: “Sư phụ của ông không phải là người thường.” Lúc đó, ông ấy đã giảng chân tướng cho tôi và khuyên tôi thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ông ấy nhận ra rằng tôi có mối duyên tiền định với Pháp Luân Đại Pháp, nên đã đưa cho tôi một thiết bị đọc sách điện tử có chứa sách Chuyển Pháp Luân và một số bài viết khác của Sư phụ. Ông ấy cũng đưa cho tôi đĩa DVD video hướng dẫn luyện công. Ông ấy dặn tôi về nhà hãy tinh tấn học Pháp và luyện công, đồng thời chú ý đến an toàn của bản thân.

Năm đó, tôi 48 tuổi và đang làm việc trong một cơ quan chính phủ. Sức khỏe của tôi rất kém, tôi bị bệnh tim, viêm khớp, viêm túi mật, v.v. Tôi cảm thấy rất buồn. Bác sĩ nói rằng các polyp túi mật của tôi có thể phát triển thành ung thư. Tôi đã định phẫu thuật cắt bỏ, nhưng bác sĩ sợ rằng tôi sẽ không qua khỏi vì bệnh tim. Họ đã không phẫu thuật cho tôi, lúc đó tôi đã mất hết hy vọng vào cuộc sống.

Cơ quan của tôi đã tổ chức khám sức khỏe cho toàn thể nhân viên, lúc này tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được một thời gian. Kết quả khám cho thấy tất cả các chỉ số sức khỏe của tôi đều rất tốt. Tất cả bệnh tật của tôi đều đã biến mất. Polyp túi mật cũng không còn nữa. Tôi gần như không thể tin được. Bác sĩ đã kiểm tra lại polyp túi mật cho tôi. Chúng đã biến mất.

Tôi đã hoàn toàn không còn bệnh tật sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi biết rằng Thần thực sự tồn tại. Cuộc sống của tôi đã có hy vọng. Sư phụ đã cho tôi một cuộc đời mới. Chồng tôi thấy tôi khỏe mạnh trở lại và nói: “Miễn là em có sức khỏe tốt, em muốn làm gì cũng được.”

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã trở thành một con người mới và biết quan tâm đến người khác hơn. Tôi tôn trọng người khác và biết ơn sự đóng góp của họ. Tôi đã bỏ được tâm kiêu ngạo và ích kỷ. Khi gặp vấn đề, tôi hướng nội và sửa đổi hành vi nếu bản thân làm sai. Tôi không mong cầu sự báo đáp khi giúp người khác, và luôn hành xử theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn. Gia đình tôi, kể cả nhà chồng, đã thấy sự cải biến của tôi nên rất ủng hộ. Họ cũng nhận được phúc báo từ Đại Pháp.

Gia đình tôi thụ ích từ việc tôi tu luyện Đại Pháp

Mẹ tôi, 78 tuổi, bị sa trực tràng và đã được điều trị tại ba bệnh viện địa phương nhưng không khỏi. Bác sĩ nói rằng họ không thể phẫu thuật cho bà vì bà đã lớn tuổi.

Mỗi ngày ở nhà, bà đều thành tâm niệm hai câu chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Bà đã dần dần hồi phục và có thể làm việc nhà. Một người hàng xóm đã rất kinh ngạc và nói: “Bà cụ này đã thành Thần rồi. Bác sĩ không chữa được cho bà, vậy mà bà về nhà lại khỏi.” Người hàng xóm hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra. Tôi nói với bà ấy rằng mẹ tôi đã niệm hai câu chân ngôn đó mỗi ngày và bà đã khỏi bệnh. Lúc đó tôi là một học viên mới, tôi cũng rất kinh ngạc trước sự kỳ diệu này. Sau đó tôi đã giảng chân tướng cho người hàng xóm. Gia đình bốn người của bà đều đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Mẹ tôi đã sống thêm được mười năm nữa và qua đời vào ngày 30 tháng 9 năm 2018. Trong suốt cuộc đời, bà luôn sống lương thiện. Mặc dù bà không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng bà tin vào Đại Pháp và Sư phụ. Tôi biết rằng Sư phụ đã kéo dài tuổi thọ cho bà thêm mười năm. Trong mười năm đó, bà không phải đi khám bác sĩ hay uống bất kỳ loại thuốc nào. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ. Lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ không lời nào có thể diễn tả được.

Năm 2010, tôi đến Úc để tránh cuộc bức hại. Bây giờ tôi sống cùng các con và gia đình nhà chồng. Gia đình lớn của chúng tôi không có mâu thuẫn hay tranh cãi. Được Pháp Luân Đại Pháp ban phước, chúng tôi cảm thấy rất hạnh phúc.

Cảnh sát Trung Quốc: Tôi sẽ không tham gia vào cuộc bức hại nữa

Tôi đã gọi cho một viên cảnh sát ở Trung Quốc có liên quan đến việc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy chửi tôi rồi cúp máy. Tôi gọi lại một lần nữa. Anh ấy tức giận hét vào mặt tôi. Tôi không để tâm và coi đây là cơ hội để tu nhẫn. Khi tôi gọi cho anh ấy lần thứ năm, anh ấy nói: “Cô thật không biết xấu hổ. Tôi đã chửi cô thậm tệ như vậy mà cô vẫn còn gọi cho tôi.” Tôi nói: “Tôi gọi cho anh là vì muốn tốt cho anh. Anh có biết mình đang làm gì không? Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã phạm tội gì? Tôi không biết học viên Pháp Luân Đại Pháp mà anh đang bức hại, nhưng tôi biết anh là ai. Học viên đó ở cùng khu vực với anh. Một ngày nào đó hai người có thể sẽ gặp nhau. Anh ấy không phạm tội gì, vậy mà anh lại bức hại anh ấy. Con cháu của anh ấy sẽ nghĩ gì về anh? Anh đã bao giờ nghĩ đến hậu quả chưa? Gia đình anh sẽ đối mặt với họ như thế nào? Anh đã bao giờ nghĩ đến vấn đề này chưa? Nếu anh bức hại học viên đó đến chết thì cũng không liên quan gì đến tôi. Chính anh là người sẽ phải chịu hình phạt. Hãy suy nghĩ kỹ xem. Những gì tôi nói có đúng không?”

Anh ấy ngừng chửi bới và liên tục nói: “Từ nay tôi sẽ không đánh anh ấy nữa.” Tôi nói: “Chúng ta đều biết rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Anh xử lý việc này như thế nào là lựa chọn của anh.” Anh ấy nói: “Từ nay trở đi, tôi sẽ không tham gia vào cuộc bức hại nữa.”

Sau khi cúp máy, tôi đã có một sự lý giải tốt hơn về chữ “Nhẫn”. Nếu viên cảnh sát không còn làm điều ác nữa, cả anh ta và xã hội sẽ được hưởng lợi. Nếu không ai làm điều xấu, xã hội sẽ trở nên ổn định.

Luật sư: Tôi sẽ cố gắng hết sức làm những gì bản thân nên làm

Một ngày nọ, khi đang phát tờ rơi trên đường, tôi gặp một người đàn ông Trung Quốc khoảng năm mươi tuổi. Ông ấy nhìn tôi với vẻ khinh thường và hỏi với giọng mỉa mai: “Cô có biết tôi làm nghề gì không? Đừng tranh luận với tôi. Tôi biết rõ hơn cô.” Tôi tự nhủ không được tức giận và biết rằng mình phải tu nhẫn. Tôi mỉm cười nói với ông ấy: “Tôi không biết ông làm nghề gì. Nhưng tôi biết rằng tiền bạc không mua được sức khỏe, quyền lực cũng không thể bảo vệ ông khỏi thiên tai.” Ông ấy ngạc nhiên và nhìn tôi từ đầu đến chân rồi nói: “Chúng ta qua bên kia đường nói chuyện đi.”

Qua cuộc trò chuyện, tôi biết được ông ấy là một luật sư, đến Úc để thăm gia đình và sẽ trở về Trung Quốc sau sáu ngày nữa. Tôi nói: “Luật sư là một nghề rất tốt. Tôi thích nói chuyện với những người am hiểu pháp luật. Ông thấy đấy, Trung Quốc có luật pháp và cũng nói về nhân quyền, nhưng nhân quyền của các học viên Pháp Luân Công ở đâu? Họ cố gắng trở thành người tốt. Tại sao họ lại bị bức hại?”

Thực ra ông ấy biết về tình hình ở Trung Quốc. Tôi đã đề cập đến luật sư Cao Trí Thịnh, người đã bào chữa cho những người dân thấp cổ bé họng, và đang bị ĐCSTQ giam cầm. Vị luật sư này biết câu chuyện của ông Cao và rất ngưỡng mộ ông. Ông ấy nói: “Tôi là một đảng viên. Xin hãy giúp tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.” Cuối cùng ông nói: “Mặc dù tôi có thể không làm tốt được như luật sư Cao Trí Thịnh, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để làm những gì mình nên làm.”

Tôi đã rất cảm động. Tôi có thể cảm nhận được sự gia trì của Sư phụ khi tôi nói chuyện với ông ấy. Ông ấy đã thức tỉnh. Tôi cũng tin rằng ông ấy sẽ giữ lời hứa của mình và đóng một vai trò tích cực trong việc thức tỉnh chúng sinh trong thế giới hỗn loạn này.

Một người đàn ông Trung Quốc muốn mua cuốn sách “Tạng Nhà nước”

Một ngày nọ, tôi gặp một người Trung Quốc có địa vị xã hội cao. Tôi đã nói về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ông ấy hỏi: “Tại sao mọi người cần phải thoái đảng? Tôi đã đi nhiều nước. Nhiều người bảo tôi hãy thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi không đồng ý. Cuộc sống của tôi rất tốt. Tôi không thoái đảng. Chưa có chuyện gì xảy ra với tôi cả.” Tôi nói: “Tôi thấy ông là một người thông minh. Tôi muốn hỏi ông câu này: Một người tốt có muốn ở cùng một kẻ giết người không?” Ông ấy hỏi ý tôi là gì, ai là kẻ giết người.

Tôi lấy cuốn sách “Tạng Nhà nước: Lạm dụng Cấy ghép ở Trung Quốc” từ trong túi của mình ra. Ông ấy ngạc nhiên và hỏi: “Cuốn sách này giá bao nhiêu? Tôi có thể mua không?” Tôi nói: “Tôi có thể tặng ông.” Ông ấy nói ngay lập tức: “Tôi là một đảng viên ĐCSTQ. Xin hãy giúp tôi thoái khỏi ĐCSTQ ngay hôm nay.” Tôi dặn ông ấy hãy mang cuốn sách về Trung Quốc. Ông ấy đảm bảo với tôi rằng ông có cách để mang nó về Trung Quốc.

Từ sự việc này, tôi nhận ra rằng nhiều người không biết ĐCSTQ xấu xa đến mức nào và khó có thể tin được mức độ tà ác của nó.

Vào năm 2015, khi đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo ĐCSTQ đã khởi xướng cuộc bức hại, tôi đã gửi một cuốn “Tạng Nhà nước: Lạm dụng Cấy ghép ở Trung Quốc” đến Viện Kiểm sát Tối cao. Nhân viên bưu điện nhìn thấy cuốn sách và mỉm cười. Vài ngày sau, khi tra cứu bưu kiện của mình, tôi thấy rằng cuốn sách đã đến nơi và đang chờ ký nhận.

Trên đây là những kinh nghiệm tu luyện của tôi. Nếu có điều gì chưa phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/28/491210.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/2/228336.html