Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở Anh

[MINH HUỆ 28 – 08 – 2012] Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Anh đã được tổ chức tại Luân Đôn vào ngày 26 tháng 08 năm 2012. Hơn 20 học viên đã chia sẻ về việc họ đã học được cách thực sự hướng nội để buông bỏ các tâm chấp trước và trở thành người tốt như thế nào. Họ mong sẽ tiến bộ tinh tấn hơn để có thể cứu độ thêm nhiều chúng sinh.

Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Anh năm 2012 được tổ chức tại Luân Đôn

 

Học viên Pháp Luân Đại Pháp chia sẻ kinh nghiệm tu luyện tại Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Anh năm 2012

Quảng bá Thần Vận bằng chính niệm

Người này có thể không quan tâm đến những gì mình cần nói“. Cô nhanh chóng nhận ra và phủ nhận suy nghĩ này. Các học viên đi cùng cô cũng nhận ra sự do dự hiện lên trên nét mặt cô và bắt đầu phát chính niệm. Sau khi cô Mạc giới thiệu Thần Vận cho vị thị trưởng, ông ấy đã tỏ ra rất quan tâm.

Trong quá trình quảng bá Thần Vận, cô Mạc cũng thấy chúng sinh mong muốn tìm hiểu về văn hóa truyền thống Trung Quốc như thế nào. Để trả lời những câu mọi người thường hỏi, cô đã cẩn thận đọc bản tiếng Anh của chương “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phá hủy nền văn hóa Trung Quốc như thế nào” trong “Chín bài bình luận về ĐCSTQ”. Nhờ đó, khi quảng bá Thần Vận, cô có thể trả lời các câu hỏi từ nhiều góc độ khác nhau.

Tu luyện bản thân tốt để cứu độ chúng sinh tốt hơn

Mary đến từ Leeds. Cô ấy đã chia sẻ về cách giảng chân tướng cho chính quyền thành phố. Trước Thế vận hội Luân Đôn, các học viên ở Leeds đã đăng ký phát biểu tại Đại Hội đồng của Leeds. Họ muốn nói về việc chính quyền Trung Quốc đã tra tấn các học viên Pháp Luân Công như thế nào. Họ cũng lên kế hoạch để nói về việc các cơ quan của ĐCSTQ đã thu hoạch nội tạng của các học viên vẫn còn sống và hưởng lợi từ việc bán nội tạng ra sao. Vào thời điểm đó, đoàn Olympic Trung Quốc đang ở Leeds, và một ủy viên Hội đồng thành phố đã lo lắng rằng việc để cho các học viên phát biểu sẽ làm tổn hại tới thương mại với Trung Quốc và mối quan hệ giữa Leeds và các thành phố anh em ở Trung Quốc. Do đó, đăng ký này của các học viên đã bị từ chối. Một học viên đã viết trong một bức thư gửi đến ủy viên Hội đồng thành phố như sau: “Việc biết sự thật sẽ không mang lại tác hại nào cả. Ngược lại, việc để cho học viên Pháp Luân Công phát biểu chính là niềm vinh dự của chúng ta. Lịch sử sẽ chứng minh điều đó“. Sau đó, chính quyền thành phố đã quyết định để cho các học viên phát biểu.

Vào ngày Đại hội đồng, một ủy viên Hội đồng đã đến chỗ Maria và nói: “Cô chắc hẳn là Mary. Tôi đang mong gặp cô“. Ông ấy là vị ủy viên Hội đồng đã quan tâm tới bài phát biểu gây mất lòng các đại biểu Trung Quốc của các học viên. Thị trưởng, các ủy viên Hội đồng thành phố, và các quan chức thành phố tại Hội đồng đã lặng lẽ lắng nghe các bài phát biểu của các học viên. Sau đó, nhiều ủy viên hội đồng đã đến bắt tay với các học viên và cảm ơn họ.

Mary nói trong bài chia sẻ của mình rằng cô ấy đã hiểu sâu sắc hơn về việc tu tốt bản thân. Trước đây, cô ấy thường phát chính niệm để tiêu diệt can nhiễu một cách hình thức. Cô ấy đã không thực sự hướng nội và tìm kiếm những chỗ thiếu sót của bản thân. Giờ đây, cô ấy đã biết tầm quan trọng của việc “tu tốt bản thân”. Đó không phải là để viên mãn, mà là để cứu độ chúng sinh tốt hơn.

Truyền rộng chân tướng với thiện niệm

Hàng ngày, cô Chu đều kiên định học Pháp, luyện công, phát chính niệm, và giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Bên cạnh việc kêu gọi người dân Trung Quốc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, vào mỗi buổi sáng, cô đều đi đến những điểm du lịch địa phương để phân phát tờ rơi Pháp Luân Đại Pháp và Cửu Bình. Một lần, một người đàn ông đã thờ ơ nói với cô ấy mà không buồn nhìn: “Tôi không quan tâm! Tôi không tin vào bất cứ điều gì, cho dù đó là Đảng Cộng sản Trung Quốc hay Pháp Luân Công“. Cô Chu vẫn vui vẻ giải thích cho ông ấy sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Cuối cùng, người đàn ông này đã thoái Đội thiếu niên Tiền Phong và dặn cô Chu hãy bảo trọng. Cô Chu nghĩ về những gì Sư phụ nói trong Hồng Ngâm II, bài “Pháp Chính Vũ Trụ”:

“Từ bi năng dung thiên địa xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân”
(Pháp Chính vũ Trụ, Hồng Ngâm II)

Suy nghĩ của các học viên mới

Lần đầu cô Lý gặp một học viên Pháp Luân Công là vào năm 2006 ở khu phố Tàu. Cô đã từ chối học viên đó và không chịu lắng nghe những gì anh ấy nói. Vào tháng 05 năm 2011, cô đưa con gái mình đến học các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp. Cô chia sẻ những thay đổi trong cảm nhận của mình: “Bây giờ tôi đã hiểu rằng những người đứng trên phố là những đệ tử Đại Pháp đang trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Tôi bắt đầu tu luyện và khao khát trở thành một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi cũng giảng chân tướng. Khi đứng trên đường phố, đối diện với những người thờ ơ, tôi đã thấy lại hình ảnh của mình những năm trước đó. Tôi cảm thấy rất lấy làm tiếc khi thấy sự ham mê của họ đối với thế giới này. Khi người ta lạnh lùng nhìn ngang qua tôi, tôi cảm nhận được lòng từ bi của người học viên đã từng cứu tôi. Tôi hiểu Pháp Luân Đại Pháp quý  giá như thế nào và tôi đã khó như thế nào để biết về môn tu luyện này.”

Sau khi cô Lý hoàn thành bản thảo cho bài chia sẻ của mình tại Pháp hội, cô được biết rằng bệnh ung thư của mẹ chồng cô đã lan đến phổi. Bà cần phải xét nghiệm thêm để đảm bảo rằng liệu bà có thể làm tiếp một cuộc phẫu thuật khác. Cô Lý khuyên mẹ chồng niệm: “Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân Thiện Nhẫn Hảo” và bà đã đồng ý. Một vài ngày sau, từ hồi hộp, lo lắng, cô Lý đã dần trầm tĩnh và hướng nội để tìm chấp trước của mình. Cô chia sẻ: “Tôi thường khó có thể từ bỏ tâm chấp trước đối với gia đình và tại thời điểm đó, tôi đã cảm thấy thoải mái vô cùng… Năm ngày sau, mẹ chồng nói với tôi rằng hai bác sĩ kiểm tra cho bà đã bị sốc. Họ không tìm thấy bất kỳ tế bào ung thư nào. Các bác sĩ cho biết là các tế bào ung thư đó không thể biến mất dễ dàng như vậy được. Mẹ tôi biết chính xác những gì đã xảy ra.” Cô Lý cảm thấy rất hạnh phúc và may mắn. Cô rất vui khi mẹ cô bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp. Cô cảm thấy hạnh phúc vì đã được chứng kiến ​​một phép màu kỳ diệu như vậy.

Biểu tình ôn hòa trước Lãnh sự quán Trung Quốc vẫn tiếp tục bất kể nắng mưa

Các học viên chia sẻ một số câu chuyện đã xảy ra ở phía trước Đại sứ quán Trung Quốc. Một ngày nọ vào khoảng hai giờ sáng, khi đang thiền định, cô Cao cảm thấy có ai đó đang đứng trên đường phố trong một thời gian dài. Cô mở mắt ra và nói chuyện với người đàn ông đó. Ông ấy là một nhà thơ và vừa hoàn tất việc ghi âm một chương trình cho đài BBC. Ông ấy muốn biết nhiều hơn về Pháp Luân Công. Trong khi họ nói chuyện, một thanh niên đi xe đạp đến. Anh ấy không nhìn thấy cô Cao vì cô Cao và nhà thơ kia đang nói chuyện đằng sau một tấm áp phích. Sau này, người thanh niên đó nói với cô Cao rằng anh ấy thường xuyên đi qua khu vực biểu tình và anh ấy luôn thấy có người ở đó. Ngày hôm đó anh ấy không nhìn thấy bất cứ ai, vì vậy anh ấy nghĩ rằng cuộc bức hại Pháp Luân Công đã chấm dứt. Nếu đúng như thế, anh muốn báo tin tốt này cho tất cả các bạn bè của mình. Nếu không có người trực ở đó, anh ấy định sẽ ở lại đó để giúp cho đến khi có một học viên xuất hiện.

Một cô gái đến từ Trung Quốc sống gần Đại sứ quán Trung Quốc. Một hôm, cô ấy nói với cô Lý: “Hàng ngày, tôi đều đi qua đây và nhìn thấy cô luyện công bất kể  mưa, nắng. Họ đã trả cho cô bao nhiêu tiền để cô làm việc chăm chỉ như vậy?” Cô Lý đã kể cho cô gái ấy về việc mình đã thu được nhiều ích lợi như thế nào từ việc tập luyện Pháp Luân Đại Pháp và các cơ quan ĐCSTQ đã tra tấn cô trong các trại lao động cưỡng bức như thế nào vì đức tin của cô, và cách mà cô thoát được và trốn ra nước ngoài. Cô còn nói với cô gái đó rằng đây là điều cô ấy muốn làm và không ai trả tiền cho cô ấy cả. Cô gái đó rất cảm động. Từ đó về sau, mỗi khi cô ấy nhìn thấy cô Lý tại khu vực biểu tình, cô ấy đều giơ ngón tay cái của mình lên và nói với cô Lý: “Chị hãy cố lên, Trung Quốc nhất định sẽ thay đổi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/28/2012年英国法会召开-向内找更精進-262113.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/8/29/135210.html

Đăng ngày 06-09-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share