Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Giang Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 03-05-2025] Bà Lữ Tam Tú yếu đến mức không thể tự ngồi, đứng hay đi lại được, nhưng nhà tù Nữ tỉnh Giang Tây vẫn từ chối tạm tha cho bà. Họ khăng khăng rằng người phụ nữ 77 tuổi này phải thụ án hết thời hạn ba năm bởi vì bà tu luyện Pháp Luân Công.
Bà Lữ Tam Tú
Bà Lữ, ở thành phố Chương Thụ, tỉnh Giang Tây, bị bắt vào tháng 12 năm 2023, nhưng không rõ bà bị kết án khi nào. Gia đình bà đang kêu gọi những người có thêm thông tin về bà hãy lên tiếng.
Hai án tù và hai án lao động cưỡng bức trước đó
Kể từ khi chế độ Cộng sản Trung Quốc ra lệnh bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, trước lần bị kết án gần đây nhất này, bà Lữ từng phải thụ hai án tù và hai án lao động cưỡng bức, tổng cộng mười một năm.
Ngày 27 tháng 10 năm 1999, sau khi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện, bà Lữ lần đầu tiên bị bắt và bị giam tại trại tạm giam số 3 Bắc Kinh. Sau sáu ngày bà tuyệt thực, bà bị đưa trở lại trại tạm giam địa phương. Ngày 18 tháng 1 năm 2000, bà Lữ bị chuyển đến nhà tù Nữ tỉnh sau khi bị kết án ba năm tù.
Cuối tháng 10 năm 2002 khi thời hạn tù của bà kết thúc, cảnh sát và các nhân viên Phòng 610 địa phương đã kết án bà thêm ba năm trong trại lao động cưỡng bức bởi vì bà không từ bỏ đức tin của mình.
Tại trại lao động cưỡng bức, khi bà Lữ từ chối xem video hoặc đọc sách phỉ báng Pháp Luân Công, các tù nhân đã trùm vỏ gối lên đầu bà, đè bà xuống giường và đánh đập bà.
Vì bà từ chối từ bỏ Pháp Luân Công, cảnh sát đã bỏ chất độc vào đồ ăn của bà, khiến bà cảm thấy khát, nôn mửa, và mê sảng chỉ năm phút sau khi ăn. Một tháng sau, bà chỉ còn nửa tỉnh nửa mê và không thể tự chăm sóc bản thân khi đến kỳ kinh nguyệt. Bà còn cho tay vào giày và bò trên sàn, đá vào xà lim và la hét đòi được thả. Lính canh chỉ cười nhạo bà.
Bà Lữ đã trèo qua cửa sổ và bị ngã. Chân và lưng bà đều bị thương.
Tháng 5 năm 2005, bà trở về nhà, tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công và nhanh chóng hồi phục.
Tháng 6 năm 2007, bà Lữ lại bị bắt. Bà bị giam ở trại tạm giam bảy ngày và bị kết án thêm hai năm lao động cưỡng bức. Vì bà từ chối từ bỏ đức tin, bản án của bà bị kéo dài thêm hơn 20 ngày, và bà được thả vào ngày 12 tháng 7 năm 2009.
Ngày 2 tháng 9 năm 2017, sau một lần bị bắt khác vì nói cho người dân địa phương biết về Pháp Luân Công, bà Lữ bị kết án thêm ba năm tù. Mùa xuân năm 2018, bà bị đưa đến nhà tù Nữ tỉnh Giang Tây.
Lính canh nhà tù bắt bà Lữ phải xem các video và đọc các tài liệu phỉ báng Pháp Luân Công. Bà bị đe dọa và bị đánh đập khi bà từ chối. Một lính canh đe dọa bà, nói rằng cô ta được đào tạo như một đặc vụ và cô ta sẽ treo bà Lữ lên trong ba ngày và tra tấn bà đến chết nếu bà không từ bỏ Pháp Luân Công.
Để ép bà Lữ từ bỏ đức tin, trong ba tháng tiếp theo, bà bị theo dõi suốt ngày đêm, bị bắt đứng hàng giờ và bị cấm ngủ. Ban ngày, bà phải đứng ở một góc của xưởng làm việc. Ban đêm, bà phải dang tay và bị còng vào hai khung giường trong phòng giam. Lính canh không cho bà đi vệ sinh và mỗi ngày chỉ cho bà ăn rất ít, chỉ một chút cơm.
Từ tháng 3 đến tháng 4 năm 2020, nhà tù gửi bà Lữ đến lớp học “Chuyển hóa” để bắt bà từ bỏ đức tin. Trưởng ban giáo dục, lính canh và hai tù nhân đã cố gắng “chuyển hóa” bà.
Để trốn tránh trách nhiệm về những hành vi ngược đãi đối với bà, lính canh cố ép bà Lữ ký vào một bản di chúc viết sẵn, trong đó nói rằng nếu bà chết, lính canh và nhà tù sẽ không chịu trách nhiệm vì đó là quyết định không ăn của bà. Khi bà Lữ từ chối ký vào bản di chúc, lính canh đã nắm lấy tay bà và ép bà ký.
Lính canh và tù nhân thay ca hai tiếng một lần suốt ngày đêm và tiếp tục cố gắng ép bà Lữ từ bỏ đức tin. Họ bắt bà đi trên một tấm ván đóng đầy đinh và xịt một loại thuốc không rõ tên vào mắt, mũi và miệng bà nếu bà dừng lại. Ban đêm, lính canh không cho bà ngủ. Để hạn chế việc bà đi vệ sinh, họ cho bà rất ít thức ăn, và đôi khi họ không cho bà ăn gì cả.
Trong hơn 10 ngày ở lớp “chuyển hóa”, bà Lữ bị ép phải tập luyện thể chất khắc nghiệt. Khi bà ngồi xổm, các tù nhân đá vào chân bà, khiến bà gặp khó khăn khi đi lại. Các tù nhân còn nhét bàn chải cọ toilet vào miệng bà và làm rách da trong miệng bà.
Vì bà Lữ mỉm cười với một học viên Pháp Luân Công khác khi bà nhìn thấy cô ấy trong tù, cả hai học viên họ bị lôi đến nhà vệ sinh của lính canh và bị đánh đập. Bà còn bị bắt phải ký vào một văn bản cam kết sẽ không tuyệt thực.
Một lính canh dùng băng keo dán bịt mắt bà Lữ và đe dọa rằng sẽ để thế trong một tuần. Vào ngày thứ năm, khi trưởng ban giáo dục bảo một người tháo băng keo ra, thì mắt bà vô cùng đau đớn và bà không thể nhìn được. Người trưởng ban này còn treo bà Lữ lên bằng cổ tay với hai tay bị trói sau lưng.
Minh họa tra tấn: Tay bị trói sau lưng và treo lên
Khi bà Lã được thả vào đầu tháng 9 năm 2020, bà rất hốc hác và hai mắt mất thị lực nghiêm trọng, đi lại khó khăn, toàn thân đau nhức và khó ngủ.
Báo cáo liên quan:
Người phụ nữ ngoài 70 tuổi bị tra tấn ở trong Nhà tù Nữ tỉnh Giang Tây
Một phụ nữ Giang Tây nhận án tù định trước vì nâng cao nhận thức về cuộc đàn áp Pháp Luân Công
Một phụ nữ bị bắt lại sau ba năm tù giam và năm năm lao động cưỡng bức
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/3/493377.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/6/226534.html
Đăng ngày 22-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.