Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-05-2025] Bà Lưu Pháp Quần, 84 tuổi, ở huyện Cổ Lận, tỉnh Tứ Xuyên, bị đưa vào tù ngày 13 tháng 5 năm 2025 để thi hành án bốn năm vì tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.
Bà Lưu bị bắt ngày 24 tháng 11 năm 2022 vì phát tài liệu về Pháp Luân Công. Bà được tại ngoại cùng ngày nhưng công an nhiều lần tìm cách bắt giữ bà trở lại. Tòa án Huyện Cổ Lận đã tuyên phạt bà bốn năm tù và phạt tiền 30.000 Nhân dân tệ vào ngày 25 tháng 12 năm 2024. Ban đầu bà được cho phép thi hành án bên ngoài nhà tù, nhưng khoảng tháng 3 năm 2025, phòng tư pháp địa phương đã đưa ra ý kiến cho rằng bà “gây nguy hại cho xã hội” và phải bị giam giữ, mặc dù bà đang bị cao huyết áp và nhiều bệnh lý nghiêm trọng khác.
Công an đã đến nhà bà Lưu vào ngày 9 tháng 5 năm 2025 và nói với bà: “Ngay cả khi chúng tôi phải gọi xe cấp cứu, chúng tôi vẫn sẽ thi hành lệnh của tòa để bắt bà vào giam!” Họ đã đưa bà đến Trại tạm giam Thành phố Lô Châu trong ngày hôm đó và chuyển bà đến Nhà tù Nữ Tỉnh Tứ Xuyên vào ngày 13 tháng 5. Đơn xin ân xá y tế của bà đã bị từ chối.
Dưới đây là thông tin về bức hại của bà Lưu
Bị bắt vì phát tài liệu Pháp Luân Công
Sáng ngày 24 tháng 11 năm 2022, bà Lưu đưa một tờ rơi Pháp Luân Công cho một người trong lúc đi mua đồ tạp hoá. Một công an đã theo dõi bà về nhà. Một giờ sau, tám công an tới nhà bà và nói rằng họ đến để làm xét nghiệm COVID-19. Trước khi bà Lưu kịp phản ứng, công an đã bắt đầu lục soát nhà bà. Một nữ công an đưa ra một tờ giấy và nói đó là lệnh khám xét. Bà Lưu giải thích rằng bà không thể đọc được do thị lực kém, nhưng nữ công an từ chối đọc nội dung đó cho bà nghe.
Một nữ công an khác giữ bà Lưu lại trong bếp trong khi những người còn lại lục soát nhà bà. Khi bà Lưu đi vệ sinh, nữ công an đó cũng đi theo. Khi bà thấy công an đang mở ngăn kéo trong phòng ngủ, nơi bà để tiền mặt, họ liền ra lệnh cho bà ra ngoài, sau đó yêu cầu nữ công an đang trông bà dẫn bà trực tiếp đến Đồn Công an Đông Thành, trong khi họ tiếp tục lục soát.
Bà Lưu bị giữ tại đồn công an suốt một ngày. Sau khi trời tối, công an Đái Duy Trí ép bà ký vào nhiều tài liệu, tất cả đều không thể đọc được do thị lực kém của bà.
Khi bà Lưu trở về nhà sau 10 giờ tối, bà phát hiện sách Pháp Luân Công, máy nghe nhạc, tài liệu thông tin, thẻ căn cước, thẻ an sinh xã hội và gần 60.000 Nhân dân tệ tiền mặt đã bị lấy đi.
Công an và người ở khu dân cư tiếp tục quấy rối bà Lưu tại nhà và chụp ảnh bà. Một công an nắm tay bà và cố ép bà điểm chỉ vào tài liệu từ bỏ Pháp Luân Công. Bà kiên quyết từ chối.
Tháng 2 năm 2023, bà Lưu nhận được cuộc gọi từ Đồn Công an Đông Thành và được lệnh đến đó. Khi bà đến, họ ép bà ngồi trên ghế kim loại và thẩm vấn bà. Bà khuyên họ không nên tham gia vào cuộc bức hại, nhưng công an Đới nói với bà rằng họ đã chuyển hồ sơ của bà tới Viện Kiểm sát Huyện Cổ Lâm.
Bà Lưu được triệu tập đến viện kiểm sát vào một thời điểm không xác định. Kiểm sát viên Mẫn Luyện chỉ đạo trợ lý của mình đến nhà bà Lưu để chụp ảnh, đồng thời chỉ định một luật sư bào chữa cho bà. Luật sư nói với bà: “Nếu bà nhận tội, họ sẽ hủy vụ án của bà.” Bà Lưu nói rằng bà không vi phạm pháp luật khi thực hành tín ngưỡng của mình và bà từ chối nhận tội.
Bị kết án sau hai phiên tòa
Tòa án Huyện Cổ Lâm sau đó đã tổ chức hai phiên xét xử vụ án của bà Lưu (không rõ chính xác ngày tháng). Bà nhớ phiên xét xử đầu tiên diễn ra rất ngắn và bà chỉ nhớ rằng kiểm sát viên đã đưa ra một danh sách cho biết nguồn gốc của gần 60.000 Nhân dân tệ tiền mặt bị tịch thu ở nhà bà. Bà giải thích 20.000 Nhân dân tệ trong đó là tiền giấy có in thông tin về Pháp Luân Công, được một học viên giao cho bà giữ hộ trước khi ông ấy qua đời. Bà nói rằng bà không phạm tội gì, bà chỉ tu luyện Pháp Luân Công để cải thiện sức khỏe và trở thành người tốt.
Trước phiên xét xử thứ hai, luật sư do tòa chỉ định lại tiếp tục gây áp lực buộc bà nhận tội. Bà từ chối tuân theo. Trong phiên tòa, thẩm phán chủ tọa, ông Cam Lộ Cường, cũng yêu cầu bà nhận tội. Bà tranh luận rằng bà đã hơn 80 tuổi và không làm điều gì gây hại cho người khác; nếu không tu luyện Pháp Luân Công, có thể bà đã qua đời từ nhiều năm trước.
Thẩm phán Cam không cho bà cơ hội trong phiên tòa để tự bào chữa vô tội trong việc có hoặc phát tán tài liệu Pháp Luân Công. Ông ta và kiểm sát viên còn chế giễu bà khi bà cố gắng giải thích sự thật về Pháp Luân Công trước tòa, nói rằng: “Bà vẫn còn nói về chuyện này sao? Bà nghĩ chúng tôi sẽ tin bà ấy à?”
Ngày 25 tháng 12 năm 2024, thẩm phán Cam tuyên án bà Lưu bốn năm tù và phạt bà 30.000 Nhân dân tệ. Số tiền phạt đã được khấu trừ từ số tiền mặt bị tịch thu tại nhà bà. Không rõ liệu công an có kế hoạch trả lại phần tiền còn lại hay không. Có hai thẩm phán khác, Tiếu Tổ Bích và Lưu Yến, cũng đã ký vào bản án của bà. Cả thẩm phán Cam và Tiếu trước đây từng tuyên án ba học viên Pháp Luân Công vào năm 2012, bao gồm ông Hồ Bưu, bà Trương Tử Khâm và ông Tô An Khánh.
Bà Lưu đã kháng cáo lên Tòa án Trung cấp Thành phố Lô Châu, và tòa đã giữ nguyên bản án ban đầu vào ngày 16 tháng 1 năm 2025. Quyết định này do thẩm phán chủ tọa Lý Húc Đông ký, cùng với hai thẩm phán phụ tá là Lý Thụy Lượng và La Thiền. Bà bị sốc khi thấy trong bản án ghi rằng: “đã thừa nhận hành vi phạm tội” và “không có ý kiến phản đối về cáo trạng tại phiên tòa sơ thẩm”.
Từ năm 2009, thẩm phán Lý Húc Đông đã phối hợp với tòa án cấp dưới để tuyên án ít nhất 39 học viên Pháp Luân Công, còn thẩm phán Lý Thụy Lượng chịu trách nhiệm trong việc tuyên án ít nhất 18 học viên.
Đưa đi trại tạm giam bất chấp tình trạng sức khỏe nghiêm trọng
Ngày 15 tháng 11 năm 2024, sáu tuần trước khi bà Lưu bị kết án, hai công an đã cố gắng đưa bà đến bệnh viện để khám sức khỏe. Tuy nhiên, bà từ chối đi với họ. Sau đó họ ép con trai bà đi cùng bà đến bệnh viện.
Lần khám này kéo dài khoảng hai tiếng. Sau đó công an đưa bà Lưu đến Đồn Công an Đông Thành để ghi âm giọng nói. Sau khi bác sĩ gửi kết quả khám sức khỏe, công an yêu cầu bà đến Phòng công an huyện và hứa rằng sẽ không giam giữ bà mà sẽ thả bà trong ngày.
Khi bà Lưu và con trai lên xe công an, xe lại chạy lên đường cao tốc, không phải hướng về Phòng công an. Sau hơn một giờ lái xe, họ đến Trại tạm giam Nạp Khê. Bác sĩ tại đây xem báo cáo khám sức khỏe và ghi nhận huyết áp tâm thu của bà là 190 mmHg (mức bình thường là 120 mmHg hoặc thấp hơn). Bác sĩ đo lại và kết quả là 203 mmHg. Bác sĩ từ chối nhận bà.
Bà Lưu và con trai trở lại huyện Cổ Lâm cùng công an. Vì trời đã tối, bà bị ngã mạnh khi xuống xe. Bà bị bầm tím lớn ở tay, chân, lưng và mông, phải mất thời gian dài mới tan. Công an nói bà có thể về nhà.
Do áp lực tinh thần, mệt mỏi và cú ngã, bà Lưu bị đau tim bốn ngày sau đó. Bà cũng tái phát viêm khí quản và ho kéo dài nhiều tháng. Bà không thể ăn uống hay ngủ ngon và phải nhập viện điều trị. Bà nói: “Trong suốt 20 năm qua, tôi rất khỏe mạnh nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Nhưng vì bị bức hại, tôi lại đổ bệnh.”
Khi bà Lưu còn đang nằm liệt giường, tòa án đã gửi bản án đến nhà bà vào ngày 25 tháng 12 năm 2024. Năm ngày sau, vào ngày 30 tháng 12, công an lại đến để đưa bà đi khám sức khỏe lần nữa. Con trai bà nói rằng bà đang rất yếu và không thể ngồi dậy. Công an đáp: “Dù có phải khiêng bà đi bệnh viện, bà cũng phải đi.”
Bà Lưu bị ép đi cùng công an đến bệnh viện, mặc dù bà rất yếu và chóng mặt. Bà nói rằng việc trải qua tất cả các cuộc kiểm tra khiến bà kiệt sức.
Sau khi khám xong, công an không cho bà Lưu về nhà mà đưa bà đến đồn công an và thẩm vấn bà thêm vài giờ nữa. Bà chỉ được phép về nhà lúc 6 giờ tối.
Hôm sau, dù bà có bệnh tim nghiêm trọng, huyết áp cao nguy hiểm và vấn đề về thận, công an vẫn đưa bà đến Trại tạm giam Nạp Khê cách hơn 160 km. Bác sĩ ở đó lại tiếp tục từ chối nhận bà và công an phải đưa bà về.
Vào cuối tháng 2 năm 2025, sau khi bà Lưu bị bác đơn kháng cáo, công an lừa bà đi khám sức khỏe lần nữa bằng cách hứa rằng bà sẽ được “ân xá y tế.” Lần này, huyết áp tâm thu của bà là 220 mmHg và bác sĩ cũng lấy mẫu phân của bà. Bà bị yêu cầu đeo thiết bị theo dõi huyết áp. Khi bà quay lại bệnh viện vào hôm sau, bác sĩ nói rằng mức huyết áp tâm thu của bà dao động từ 170 đến 180 mmHg.
Mười ngày sau, viên chức Phòng Tư pháp huyện Cổ Lâm đến và nói rằng họ phụ trách hồ sơ của bà và sẽ đến chụp ảnh bà mỗi ba tháng. Bà cố gắng giải thích với họ rằng không có luật nào ở Trung Quốc quy định tu luyện Pháp Luân Công là phạm tội, và Tổng cục Báo chí và Xuất bản đã gỡ bỏ lệnh cấm sách Pháp Luân Công từ năm 2011.
Không lâu sau đó, phòng tư pháp đã ban hành một văn bản nói rằng bà Lưu “gây nguy hại cho xã hội và không khuyến nghị áp dụng quản thúc cộng đồng.” Dựa vào văn bản đó, Tòa án Huyện Cổ Lâm đã hủy bỏ quyết định cho phép bà Lưu thi hành án tại gia vào ngày 14 tháng 4 năm 2025.
Vào chiều ngày 9 tháng 5 năm 2025, một nhóm công an từ Đồn Công an Đông Thành đã cưỡng chế đưa bà Lưu đến Trại tạm giam Nạp Khê, bất chấp sự phản đối mạnh mẽ của gia đình bà. Công an nói rằng dù bà có bệnh thế nào, họ cũng sẽ bắt bà giam giữ, thậm chí nếu phải dùng xe cấp cứu. Khi đến trại tạm giam, bác sĩ đã truyền dịch cho bà Lưu để cố gắng hạ huyết áp. Bốn ngày sau, vào ngày 13 tháng 5, bà bị chuyển đến Nhà tù Nữ tỉnh Tứ Xuyên tại thủ phủ Thành Đô.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/17/495098.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/24/228186.html