Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-04-2025] Tôi đã trải qua nghiệp bệnh dưới hình thức ho và sốt nên phải dừng việc giảng chân tướng qua điện thoại. Có thời điểm tôi ho cả đêm. Khi một học viên khác yêu cầu tôi đi phát tờ rơi cùng cô ấy vào hôm sau, tôi đã đồng ý ngay lập tức.

Cô ấy nhắc tôi: “Chỉ cần liên tục niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Tôi cười và nói không cần vì nghĩ rằng: “Nếu tôi liên tục niệm hai câu này, có nghĩa là tôi có chấp trước vào truy cầu”.

Nhưng vì tôi liên tục ho khi đang phân phát tài liệu, chúng sinh có thể có những suy nghĩ tiêu cực về Pháp Luân Đại Pháp, nên tôi đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cơn ho đã giảm bớt.

Việc này nhắc tôi nhớ đến điều Sư phụ giảng:

“Niệm “Đại Pháp hảo” không chỉ hữu hiệu đối với người thường, mà cũng hữu hiệu đối với đệ tử Đại Pháp thanh lý tư tưởng. Chư vị bảo các tế bào toàn thân đều niệm ‘Đại Pháp hảo’, thì chư vị sẽ phát hiện rằng trong chỉnh thể thân thể đều đang chấn động. (vỗ tay) Vì [điều mà] niệm dấy động lên là Pháp, do đó mới có uy lực lớn nhường ấy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York 2004)

Tôi hiểu rằng khi tôi niệm hai câu này, tất cả tế bào trong cơ thể đang niệm cùng mình. Nếu những nhân tố gây can nhiễu trong cơ thể đồng ý với điều chúng đang niệm, thì chúng sẽ đồng hoá với Pháp, và can nhiễu sẽ biến mất. Những nhân tố nào tiếp tục can nhiễu sẽ bị uy lực của Pháp thanh trừ.

Tuy nhiên khi tôi về nhà thì cơn ho quay trở lại. Có thể là do tôi đã ngừng niệm hoặc tôi vẫn cần minh bạch ra nguyên nhân gây nên nghiệp bệnh của mình.

Tôi nhớ đến việc đã phàn nàn về một học viên khác vào đầu ngày. Sau đó, cơn ho của tôi tệ đến nỗi gây khó thở. Tôi nhận ra rằng nguyên nhân gây nên nghiệp bệnh là vì tôi đã than phiền về người khác – một chấp trước mà tôi chưa từng chú ý nhiều.

Tôi phàn nàn bất cứ khi nào có người không đồng ý với tôi; tâm tôi tràn đầy giận dữ khi những người phản bội Đại Pháp tấn công chúng tôi; tôi đổ lỗi cho người khác khi cảm thấy họ không như kỳ vọng của mình, v.v… Một học viên từng nói với tôi: “Bạn quá nghiêm khắc với chính mình và người khác.”

Tôi đã ngạc nhiên khi nhìn lại mình. Việc khắt khe với người khác chỉ ra là thiếu thiện tâm, trong khi phàn nàn và chỉ trích ai đó khi không đạt được tiêu chuẩn của bản thân mình có thể dẫn đến oán hận và cay đắng, đó là biểu hiện của ma tính và gây hại cho cả bản thân tôi và người khác. Giờ tôi đang trừ bỏ chấp trước này.

Tôi muốn chia sẻ một hiểu biết khác mà mình có được khi giúp một học viên khác vượt quan nghiệp bệnh.

Tôi cảm giác mạnh mẽ rằng nếu bạn trải qua khổ nạn, bạn nên cho những học viên khác biết thay vì đợi đến khi bản thân quá yếu không thể học Pháp và luyện công.

Sư phụ giảng rằng:

Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực

(Sư Đồ ÂnHồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

Đệ tử chính niệm mà đầy đủ
Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời

(Ơn Thầy TròHồng Ngâm II)

Tôi hiểu rằng các hiện tượng siêu nhiên đến từ Pháp, và các học viên chỉ trải nghiệm được sự diệu kỳ khi họ tỉnh táo và có chính niệm thông qua học Pháp. Việc đào sâu nguyên nhân gốc rễ của sự bức hại khi gặp khổ nạn cũng quan trọng.

Một học viên trong khu vực chúng tôi bắt đầu tu luyện vào năm 2017. Bà ấy đã trải qua khổ nạn về bệnh trong một năm mà không đi điều trị tại bệnh viện cho đến khi các ngón chân đau dữ dội không thể chịu nổi.

Kiểm tra tại bệnh viện cho thấy bà ấy bị ung thư ruột giai đoạn cuối. Các bác sỹ ngạc nhiên vì bà ấy không đi chữa trị sớm, nhưng bà ấy lại không cảm thấy đau nơi ung thư bùng phát. Kiểm tra sâu hơn phát hiện bà ấy có một vài vấn đề về sức khoẻ và bà ấy phải nhập viện hai lần vào khu chăm sóc đặc biệt.

Mặc dù là một học viên tương đối mới, bà ấy rất tận tâm trong việc hồng Pháp và quảng bá Shen Yun. Mỗi năm bà ấy dành vài tuần đi đến các thành phố lân cận để quảng bá Shen Yun. Bà ấy là một nhân viên văn phòng và khi hết ngày phép năm, bà ấy xin nghỉ thêm để quảng bá Shen Yun và giúp đỡ ở bất cứ đâu nếu cần.

Năm ngoái khi nghe ai đó cần dán áp phích cho Shen Yun tại một thị trấn hơi xa trung tâm thành phố, bà ấy đã đề nghị được đi. Vì quá yếu không thể tự đi nên bà ấy đi cùng con gái. Trong khi cô con gái nói chuyện với mọi người thì bà ấy phát chính niệm gia trì cho con gái và thanh trừ mọi can nhiễu.

Tôi rất cảm động bởi những gì bà ấy làm, nhưng đồng thời, tôi cảm thấy bà ấy cần hiểu sâu hơn về các Pháp lý để có thể đề cao trong tu luyện.

Tôi nói với bà ấy: “Chị không cảm thấy đau dù bị ung thư ruột giai đoạn cuối. Điều này cho thấy Sư phụ luôn chăm sóc chị. Nếu không có Sư phụ thì chị có lẽ đã chết. Chị tu luyện Đại Pháp rất kiên định, việc này thật sự tốt. Chị được y học chẩn đoán ung thư giai đoạn cuối. Từ góc độ tu luyện, đây cũng là một khảo nghiệm sinh tử. Đại Pháp có tiêu chuẩn và sẽ không thay đổi số phận ai đó vì họ làm tốt một khía cạnh trong tu luyện.”

Thông qua hướng nội, bà ấy phát hiện bản thân thực sự bỏ bê nhiều khía cạnh trong tu luyện. Ví dụ, Sư phụ đã ám chỉ trong giấc mộng, nhắc nhở rằng không được sát sinh (bà ấy muốn giết một con gà); bà ấy hành động hung hăng trong một cuộc tranh luận với con gái trong một giấc mơ khác; bà ấy cũng nhận ra bản thân có những suy nghĩ sắc dục, v.v…

Hiện giờ tôi đã có hiểu biết sâu hơn về các học viên chịu nghiệp bệnh trong thời gian dài: Chúng ta đều tu trong mê và không ai biết sinh mệnh của mình kéo dài bao lâu. Sinh mệnh một số người đã được Sư phụ kéo dài nhưng họ không biết điều này. Nếu một người không tu luyện nghiêm túc và hướng nội, thì vẫn có thể gặp những tình huống nguy hiểm đến sinh mạng.

Phần chưa tu luyện tốt trong chúng ta vẫn là phần của người thường, và sinh mệnh của người thường không dễ được kéo dài. Một lỗ hổng trong không gian này có thể không đáng kể, nhưng ảnh hưởng ở không gian khác có thể là lớn, khiến cựu thế lực có thể dùng như một cái cớ để ngăn cản bạn.

Sư phụ từ bi của chúng ta đã giải thích mọi Pháp lý cho chúng ta-làm sao để vượt qua khảo nghiệm, làm sao để thanh lọc tâm trí và thân thể để có thể đạt đến cảnh giới cao hơn. Chúng ta phải thật sự trân quý các cơ hội quý giá này vốn chỉ đến một lần trong một triệu năm! Chúng ta phải thật sự tu luyện bản thân trong Đại Pháp để có thể trở về nhà cùng Sư phụ. Những khổ nạn mà các học viên đối mặt phản ánh nghiệp lực to lớn mà Sư phụ đang gánh chịu cho các học viên và chúng sinh.

Đối với bản thân, tôi cảm thấy mình không tu luyện tinh tấn như thuở đầu. Do buông lơi tu luyện, đôi khi việc phát chính niệm của tôi giống như thói quen. Khi chúng ta không làm theo các yêu cầu của Pháp, những hành vi của chúng ta có thể gây ra tác dụng tiêu cực đối với Đại Pháp và ảnh hưởng đến chỉnh thể học viên.

Chỉ khi các học viên Đại Pháp chúng ta trở nên tinh tấn hơn trong tu luyện và hành xử theo các Pháp lý thì chúng ta mới có thể chấm dứt khổ nạn càng sớm càng tốt.

Trên đây là một số hiểu biết cá nhân của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ điều gì không thích hợp.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/22/491898.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/3/226490.html

Đăng ngày 16-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share