Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Toronto
[MINH HUỆ 25-04-2025] Vào ngày 25 tháng 4 cách đây 26 năm, khoảng 10.000 học viên Pháp Luân Công đã tập trung tại Văn phòng Khiếu nại Trung ương ở Bắc Kinh để yêu cầu chính quyền thả 45 học viên đã bị bắt giữ phi pháp ở Thiên Tân vài ngày trước đó. Chính quyền đã đồng ý với kiến nghị của các học viên và thả các học viên ở Thiên Tân. Đây là cuộc đối thoại hòa bình giữa người dân và chính quyền và lần đầu tiên có kết quả từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lên nắm quyền.
ĐCSTQ không lập tức đưa tin về sự kiện lịch sử này. Mãi đến ba tháng sau, họ mới đưa ra báo cáo bôi nhọ các học viên rằng các học viên đã đến Bắc Kinh vào ngày hôm đó để “bao vây Trung Nam Hải”, khu phức hợp của chính quyền trung ương. Tuy vậy, qua những hình ảnh được đưa tin, có thể thấy các học viên đứng lặng lẽ, kiên nhẫn chờ đợi kết quả của cuộc đàm phán.
Ngày 24 tháng 4 năm 2025, các học viên Pháp Luân Công tại Toronto đã tổ chức một số hoạt động để kỷ niệm cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25 tháng 4 năm 1999. Họ cùng nhau luyện năm bài công pháp của Pháp Luân Công tại Công viên Nữ hoàng (Queen’s Park) vào buổi sáng và tổ chức một cuộc mít-tinh lớn sau đó.
Vào buổi chiều, tại ngã tư đường Avenue và phố Bloor, họ căng các biểu ngữ để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại Pháp Luân Công đang diễn ra ở Trung Quốc. Người qua đường đã ký bản kiến nghị ủng hộ nỗ lực chấm dứt cuộc bức hại và lên án ĐCSTQ vì những tội ác mà nó đã gây ra đối với các học viên. Một số người Trung Quốc sau khi biết được sự thật của cuộc bức hại đã quyết định thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Các học viên căng các biểu ngữ gần Bảo tàng Hoàng gia Ontario ở Toronto.
Các học viên phổ biến cho mọi người về cuộc bức hại Pháp Luân Công đang diễn ra ở Trung Quốc.
“Tôi muốn đứng lên chống lại ĐCSTQ như các bạn đang làm”
Cô Lưu, từ vùng Đông Bắc Trung Quốc di cư đến Canada cách đây hai năm, muốn tham gia vào các hoạt động của Pháp Luân Công. “Tôi thường đến Nhà sách Pháp Nguyên ở Trung tâm Thương mại Pacific và trò chuyện cùng các học viên. Đôi khi tôi cũng đọc các sách Đại Pháp. Các học viên ở đó nói với tôi rằng hôm nay các bạn sẽ tổ chức các hoạt động gần Công viên Nữ hoàng, vì vậy hai vợ chồng tôi đã đến”, cô nói.
Để con mình có thể được giáo dục tốt hơn, gia đình cô Lưu đã đến Canada vào cuối năm 2023. Cô kể, “Ở Trung Quốc, ngày nào con trai tôi cũng phải đeo khăn quàng đỏ và tham gia lễ chào cờ. Nếu cháu không làm, cháu sẽ bị bắt nạt và bị buộc tội là không yêu nước. Một hôm, cháu trở về nhà với một cuốn sách đỏ đầy những lời ca ngợi ĐCSTQ. Tôi không muốn điều này xảy ra với con trai mình, vậy là tôi quyết định rời khỏi Trung Quốc.”
Khi còn ở Trung Quốc, cô từng nghe về Pháp Luân Công nhưng có nhận thức tiêu cực về pháp môn này bởi cô tin vào tuyên truyền của ĐCSTQ. Cô không muốn nghe những gì các học viên nói. Một lần gia đình cô đi nghỉ ở Pháp và một học viên đã cố gắng giảng chân tướng cho cô. “Tôi vẫn sợ, vì vậy tôi đã từ chối lắng nghe”, cô kể. Khi cô đến Anh, một học viên đã kiên nhẫn nói chuyện với cô. “Sau đó, tôi có cảm nhận rằng Pháp Luân Công không giống như những gì tôi nghĩ. Sau khi chúng tôi chuyển đến Canada, tôi đã lên mạng để tìm hiểu về Pháp Luân Công. Đến lúc đó tôi mới phát hiện ra Pháp Luân Công không giống như những gì ĐCSTQ nói”, cô bộc bạch.
Càng tìm hiểu về Pháp Luân Công, cô càng nghĩ mình cần phải lên tiếng, “Ít nhất, tôi muốn đấu tranh cho dân chủ, tự do và nhân quyền cho người dân Trung Quốc. Tôi muốn tham gia nhiều hoạt động như thế này hơn nữa và đứng lên chống lại ĐCSTQ như các bạn đang làm.”
“Mọi người đều nên được phép tự do tín ngưỡng”
Một người đàn ông đến từ Tân Cương đã trò chuyện với các học viên căng biểu ngữ. Ông cho hay ông đã từng nói chuyện với các học viên ở Trung tâm Thương mại Pacific và đã thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong và Đoàn Thanh niên. Ông tin vào đạo Hồi, nhưng dưới sự cai trị của ĐCSTQ, văn hóa và đức tin của ông đã bị xóa bỏ.
Ông cho biết cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công là sai trái, “Mọi người đều nên được phép tự do tín ngưỡng. Tôi biết ĐCSTQ đã giết hại nhiều học viên Pháp Luân Công.” Ông đồng ý với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và nói rằng chúng là “các giá trị phổ quát.”
“Điều đó không nên xảy ra”
Anh Ehab bị thu hút bởi bầu không khí yên bình của màn trình diễn luyện công.
Anh Ehab, một kỹ sư xây dựng, cho biết anh bị thu hút bởi năng lượng tường hòa khi các học viên cùng nhau luyện công tại Công viên Nữ hoàng, “Nó khiến tôi cảm thấy rất bình yên. Đông người như vậy nhưng bầu không khí rất yên bình và tĩnh lặng. Ai nấy đều rất tập trung. Điều này thật thú vị.”
Một học viên nói với anh rằng, ba tháng sau cuộc thỉnh nguyện hòa bình vào ngày 25 tháng 4 năm 1999 ở Bắc Kinh, ĐCSTQ đã chọn bức hại nhóm người ôn hòa này. Anh Ehab nói, “Đã 26 năm rồi — thật kinh khủng! Mọi người nên có quyền tự do tín ngưỡng. Trong mắt tôi, các học viên rất hòa ái, và việc họ tu luyện không làm hại bất kỳ ai cả. Thật không thể tưởng tượng được ĐCSTQ lại chọn bức hại nhóm người thiện lương này. Điều đó không nên xảy ra.” Anh cho hay anh sẽ lên mạng và tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công.
“Nếu mỗi người có thể từ bi và bao dung hơn thì sẽ có lợi cho tất cả chúng ta”
Anh Gregorio nói rằng anh muốn học Pháp Luân Công.
Sau khi tìm hiểu về môn tu luyện và cuộc bức hại, anh Gregorio cho biết anh tán đồng các nguyên lý của Pháp Luân Công. “Tôi nghĩ những giá trị này tốt cho xã hội. Nếu mỗi người có thể từ bi và bao dung hơn thì sẽ có lợi cho tất cả chúng ta. Sau khi về nhà, tôi sẽ vào trang web của Pháp Luân Công để tìm hiểu thêm”, anh nói.
Anh cho biết anh nghĩ những gì ĐCSTQ đã làm là sai trái và bất công. “Mọi người đều nên được hưởng quyền tự do tín ngưỡng. Thật tuyệt khi người dân Canada có thể có được quyền tự do như vậy.” Anh cũng ký bản kiến nghị để ủng hộ nỗ lực của các học viên nhằm chấm dứt cuộc bức hại. Trước khi rời đi, anh đưa số điện thoại của mình cho một học viên vì anh muốn học cách luyện công.
“Tôi sẽ giúp lan tỏa sự thật đến nhiều người hơn”
Cô Neda cho biết cô sẽ nói với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc bức hại đang diễn ra.
Cô Neda là một kế toán. Khi cô nhìn thấy biểu ngữ của các học viên, cô liền nói với họ rằng cô đồng ý với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Trước kia cô đã từng thiền định nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe nói về Pháp Luân Công. “Tôi rất vui khi được gặp các bạn. Tôi chắc chắn sẽ truy cập trang web mà bạn đã giới thiệu và tìm hiểu thêm về môn tập này sau khi tôi về nhà”, cô nói.
Khi biết về cuộc thỉnh nguyện ôn hòa và cuộc bức hại bắt đầu 26 năm trước, cô nói những gì ĐCSTQ đang làm là sai trái. “Tôi sẽ giúp lan tỏa sự thật đến nhiều người hơn nữa”, cô cho biết. “Chúng ta cần một thế giới hòa bình”. Cô cũng ký vào bản kiến nghị.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/25/492949.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/26/226395.html
Đăng ngày 27-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.