Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-01-2025] Một buổi tối vào đầu những năm 2000, tôi đi ra ngoài để phân phát tài liệu giảng chân tướng. Tôi đạp xe từ làng này sang làng khác mà không gặp vấn đề gì, điều này khiến tôi cảm thấy rất vui. Tuy nhiên, khi đến Trường Trung học Thực nghiệm, tình hình có vẻ hơi bất thường. Vì vậy, tôi nhanh chóng hoàn thành công việc của mình và chuyển sang một ngôi làng khác.
Trên đường về, tôi thấy vài chiếc xe cảnh sát chặn một đoạn đường đông người qua lại. Họ yêu cầu người đi bộ dừng lại để kiểm tra. Tôi nghi ngờ rằng có thể ai đó đã thấy tôi phát tài liệu tại Trường Trung học Thực nghiệm và báo cho cảnh sát. Thời gian đó, cảnh sát thường phản ứng rất nhanh và không hề khoan nhượng trong việc bức hại các học viên Đại Pháp. Tôi nhận ra mình đang ở rất gần chốt kiểm tra, nếu quay lại sẽ khiến họ nghi ngờ. Vì vậy, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dũng cảm đi tiếp.
Tôi đã nhẩm bài thơ của Sư phụ:
“Đại Pháp bất ly thân
Tâm tồn Chân Thiện Nhẫn
Thế gian Đại La Hán
Thần quỷ cụ thập phân” (Uy Đức, Hồng Ngâm)
Tôi che những tài liệu Đại Pháp còn lại trong giỏ và đi về phía xe cảnh sát. Có rất nhiều cảnh sát ở đó, nhưng không ai chú ý đến tôi. Ngay khi đi qua chốt kiểm tra, tôi nhanh chóng lên xe đạp và phóng đi.
Khi đi qua một khu dân cư, tôi nghĩ mình nên phát nốt số tài liệu còn lại thay vì mang về nhà. Khu dân cư này chỉ có một lối ra vào duy nhất thông với đường chính, nối liền với mấy con hẻm. Tôi bắt đầu từ con hẻm đầu tiên và phát được hai túi tài liệu. Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát đang tiến về phía mình.
Tôi nhận ra rằng cảm giác hoảng sợ khi đạp xe đi lúc nãy có thể đã gây ra nghi ngờ. Tôi nhanh chóng cho số tài liệu còn lại vào một túi nhựa và để trước cửa một căn nhà gần đó. Tôi vẫn giữ bình tĩnh và dựa vào chính niệm và lý trí để có thể xử lý mọi tình huống bất ngờ. Tôi tự nhủ không được sợ hãi. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối mặt với bất cứ điều gì sắp xảy ra.
Đúng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng một chiếc xe dừng lại. Tiếng mở cửa xe và tiếng bước chân của người bước ra không thể nhầm lẫn được. Tôi tự nhủ: “Là một đệ tử Đại Pháp, tôi đang làm điều đúng đắn nhất và không có gì phải sợ.” Vào khoảnh khắc đó, tôi buông bỏ hết thảy chấp trước.
Với tâm thái buông bỏ sinh tử, tôi bước ra khỏi con hẻm. Đầu óc tôi trống rỗng. Điều đầu tiên tôi nhìn thấy là lối ra vào của khu dân cư và ở đó không có ai. So với những âm thanh hỗn loạn mà tôi vừa nghe thấy, khung cảnh trước mắt tôi thật kỳ lạ. Tôi tự hỏi: “Mình có nghe nhầm không? Không, tiếng còi rất to và rõ ràng trong đêm tĩnh lặng – không thể nào do mình tưởng tượng ra được.” Tôi vô cùng biết ơn khi nhận ra mình vừa được trải nghiệm sự bảo hộ của Sư phụ và lòng từ bi vô hạn của Ngài!
Trên đường về nhà, tôi vô cùng xúc động. Tôi biết rằng nếu cảnh sát vào con hẻm đó, họ sẽ nhanh chóng tìm thấy những tài liệu mà tôi vừa phân phát. Xét đến việc tôi đang trong thời gian bị quản chế, hậu quả có thể rất nghiêm trọng.
Tu luyện Đại Pháp hơn 20 năm, tôi đã trải qua nhiều thăng trầm, nhưng tôi luôn được che chở bởi lòng từ bi vô hạn của Sư phụ. Tôi sẽ tiếp tục tinh tấn làm tốt ba việc, vì tôi biết rằng miễn là chúng ta dung nhập trong Đại Pháp, Sư phụ sẽ luôn bảo hộ những người tu luyện chân chính. Cho dù chúng ta phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn và nguy hiểm, chúng ta sẽ luôn tìm thấy sức mạnh để vượt qua!
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/22/488891.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/17/225873.html
Đăng ngày 09-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.