Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục
[MINH HUỆ 15-01-2025] Tôi là một nữ đệ tử cao tuổi đã tu luyện Đại Pháp nhiều năm, để cảm tạ ân cứu độ của Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ từ bi vĩ đại, tôi cũng viết ra một vài câu chuyện tu luyện để chia sẻ cùng mọi người, hy vọng có thể truyền phúc âm đến nhiều người hơn nữa, đừng bỏ lỡ cơ duyên vạn cổ này, mong bạn cũng trở thành một người hạnh phúc và thân tâm khỏe mạnh.
1. Sư phụ đã tịnh hóa thân tâm tôi
Khi còn trẻ, tôi có tính cách nóng nảy, được lý không tha người, chồng tôi tính tình càng nóng nảy hơn, nói một là một, hai là hai. Chúng tôi thường xuyên vì một chút chuyện nhỏ mà ba ngày cãi nhau một trận lớn, hai ngày cãi nhau một trận nhỏ, khiến hàng xóm xung quanh bất an, con cái cũng rất buồn. Tôi còn mang một thân đầy bệnh, đặc biệt là bệnh tim. Có một lần cãi nhau với chồng, nghĩ không thông, tôi đã ngấm ngầm uống một lọ thuốc ngủ, suýt chút nữa thì mất mạng; sau khi người nhà phát hiện, đưa đến bệnh viện cấp cứu ba ngày, mới sống lại được. Cuộc sống trôi qua rất khổ, rất gian nan, mỗi ngày dài như một năm.
Năm 1997, một đồng nghiệp đến nhà tôi chơi, tặng tôi một quyển “Chuyển Pháp Luân”, sau khi đọc, tôi cảm thấy hay quá, không nỡ rời tay, và tôi đã bắt đầu tu luyện. Thông qua học “Chuyển Pháp Luân” nhiều lần, tôi nghiêm khắc yêu cầu bản thân chiểu theo tiêu chuẩn đạo đức “Chân-Thiện-Nhẫn”, đề cao tâm tính, lấy thiện đãi người, tâm thái bình hòa, tâm trí cởi mở, gặp chuyện hướng nội tìm thiếu sót của bản thân, không còn cãi nhau với chồng nữa. Bệnh tật trên thân thể cũng không cánh mà bay.
Đại Pháp và Sư phụ Đại Pháp đã tịnh hóa thân tâm của tôi. Vợ chồng tôi tuổi già hòa thuận, hạnh phúc an khang.
2. Bốn quả đào
Mùa thu năm 2023, tôi đi chợ lớn mua một túi rau, cuối cùng lại mua mấy cân đào đặt lên trên túi, rồi bắt xe buýt về nhà, tôi ngồi ở ghế đơn phía trước xe, tiện tay đặt túi rau xuống cạnh ghế. Sau khi tài xế lái xe, có người kêu lên, đào rơi rồi, đào rơi rồi.
Khi tôi quay đầu lại, nhìn thấy túi của mình bị đổ, có hai quả đào rơi ra xa, hai quả rơi ở gần. Lúc này, tôi thấy một người phụ nữ ngồi ở ghế đơn đối diện tôi, nhặt hai quả đào ở xa lên, bỏ vào túi của bà ấy. Tôi không lên tiếng, sau đó tôi nhặt hai quả đào ở gần, bỏ vào túi của mình. Lúc này, người phụ nữ vừa nhặt đào nói rằng, đào tôi nhặt là của bà ấy. Tôi liền nghĩ, Sư phụ dạy chúng ta, minh bạch chịu thiệt tại các vấn đề lợi ích cũng không động tâm, không so đo lợi ích được-mất với người thường, tôi liền xách túi qua, nói rằng bà xem quả nào là của bà, cứ lấy đi, chọn quả lớn mà lấy. Bà ấy thực sự chọn hai quả đào và bỏ vào túi của bà ấy.
Lúc đó tâm thái của tôi rất cân bằng, không có chút oán khí nào. Lúc này hành khách phía sau nói, đào là từ túi của tôi rơi ra, tôi mỉm cười nói, chịu thiệt là phúc. Nếu tôi không tu Đại Pháp thì sẽ không đối đãi như vậy.
3. Bất động sản trị giá hàng trăm ngàn Nhân dân tệ
Bố chồng tôi có năm người con, hai trai ba gái, tôi là con dâu cả. Khi bố chồng hơn 80 tuổi, sức khỏe không tốt, đã triệu tập một cuộc họp gia đình, quyết định để lại hai căn nhà cho cháu trai lớn một căn, cháu trai nhỏ một căn, chị em cũng đều đồng ý.
Sau khi bố chồng qua đời, lại triệu tập một cuộc họp gia đình, con gái thứ hai của bố chồng muốn thừa kế căn nhà đã cho cháu trai lớn, nói rằng cô ấy thiếu chỗ ở, muốn ở căn nhà này. Lúc đó tôi cảm thấy rất đột ngột, chuyện bố chồng lúc còn sống đã định, sao lại thay đổi, lúc này tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng trong sách “Chuyển Pháp Luân”, nhớ đến Pháp lý – nếu bạn muốn thì cứ lấy đi – tôi nghĩ mình là người tu luyện, gặp chuyện trước tiên nghĩ cho người khác, liền nói nếu em muốn thì cho em. Các em chồng đều không lên tiếng, và ra về.
Sáng sớm hôm sau, con gái lớn nhất của bố chồng đến nhà tôi nói rằng muốn đứng ra đòi lại căn nhà, trả lại cho con trai tôi, bất động sản không thể để cho người ngoài thừa kế. Sau khi cô ấy đi, chồng hỏi tôi có muốn lấy lại căn nhà không. Nếu muốn, ông ấy có thể đòi lại căn nhà. Tôi nói không cần. Chồng nói đó không phải là món đồ 10 đồng hay 8 đồng, mà là bất động sản trị giá hàng trăm ngàn Nhân dân tệ. Tôi nói, vậy cũng không cần, cho em gái thứ hai của mình đi. Nếu đòi lại, tình cảm anh em sẽ rạn nứt, không thể qua lại được nữa. Chồng không lên tiếng, ngầm đồng ý. Nếu tôi không tu Đại Pháp, thì sẽ không xử lý như vậy. Con người ngày nay, có ai không biết tiền có giá trị chứ.
Tôi đã tu luyện 27 năm, thân thể khỏe mạnh, thế giới quan đã phát sinh biến đổi căn bản, từ tự tư tự lợi, tu thành vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã. Đó là nhờ Đại Pháp và Sư phụ Đại Pháp đã tẩy tịnh tôi, tuy tôi cao tuổi nhưng thân tâm khỏe mạnh, hạnh phúc vui vẻ. Mong rằng nhiều người hơn nữa ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, cũng trở thành một người hạnh phúc an khang.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/1/15/大法從根本上改變了我-488219.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/7/225764.html
Đăng ngày 28-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.