Bài viết của Liên Tâm, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-09-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2021, nhưng các chấp trước như lười biếng, sợ hãi, và hư vinh đã ngăn cản tôi chia sẻ trải nghiệm tu luyện của mình. Sau khi đọc các bài chia sẻ của các học viên khác trên trang Minh Huệ, tôi nhận ra rằng việc chia sẻ kinh nghiệm tu luyện là cơ hội để đề cao bản thân trong tu luyện.

Tôi hy vọng các đồng tu hãy từ bi chỉ ra những thiếu sót của tôi.

Phúc báo sau khi hiểu chân tướng về Đại Pháp

Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước năm 1999. Tôi đã chứng kiến những thay đổi tích cực trong tính cách của mẹ và biết Đại Pháp là tốt, nên tôi đã không bị lừa bởi những lời dối trá và tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trên các kênh truyền thông nhà nước. Tôi hiểu rằng Đại Pháp đang bị vu khống và bức hại.

Khi tôi còn học tiểu học, mẹ tôi bị kết án phi pháp một năm tù giam. Trong khi bà ngoại dọn dẹp nhà, bà tìm thấy một cuốn “Chuyển Pháp Luân” (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp). Tôi đã giấu quyển sách đi và tự nhủ: “Đợi mẹ về, mẹ vẫn có thể học Pháp và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Đêm đó, tôi mơ thấy có những người mặc đồ đen đuổi theo và tiểu tiện lên người tôi. Ngay lúc ấy, Sư phụ xuất hiện, những kẻ mặc đồ đen biến mất. Tôi thấy một ngôi sao bay lên bầu trời, bay xa dần rồi biến mất. Khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, mặc dù lúc đó tôi không hiểu vì sao.

Suốt những năm học cấp hai và cấp ba, việc học hành chưa bao giờ quá khó đối với tôi, mọi thứ diễn ra rất tự nhiên. Mỗi ngày tôi chỉ cần hoàn thành bài vở, tôi luôn nằm trong top đầu của lớp dù tôi không mấy quan tâm đến thành tích. Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi thi đỗ đại học, hoàn thành chương trình cao học, rồi tìm được một công việc với mức lương hấp dẫn.

Thời điểm đó, tôi chưa thực sự coi trọng việc tu luyện, nên không nhận ra vì sao mọi việc lại thuận lợi như vậy. Tôi không biết rằng chính Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ và mang lại phúc lành cho tôi.

Trong họa gặp phúc: Bắt đầu tu luyện

Năm 2021, có người báo cáo mẹ tôi với chính quyền, mẹ tôi đã bị giam giữ 15 ngày. Lúc đó tôi đang làm việc ở một thành phố khác; người nhà vốn không tu luyện, sợ tôi lo lắng nên không nói cho tôi biết ngay. Mãi một tuần sau tôi mới được báo rằng mẹ bị giam giữ.

Mặc dù biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và đôi khi có đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, nhưng tôi vẫn chưa thực sự bước vào tu luyện vì bận rộn với cuộc sống thường nhật. Sau khi biết mẹ bị bức hại, tôi vô cùng sợ hãi và bất lực. Lo cho sự an nguy của mẹ, tôi nhìn ảnh Sư phụ trong sách Đại Pháp, vừa khóc vừa nói: “Sư phụ ơi, xin hãy gia trì chính niệm cho mẹ con, giúp mẹ sớm ra khỏi trại giam.”

Tôi đã gửi một tin nhắn đến trang web Minh Huệ để thuật lại việc mẹ tôi bị bức hại. Theo hướng dẫn của Minh Huệ, tôi bắt đầu phát chính niệm để tiêu trừ tà ác đang bức hại mẹ tôi.

Đọc lại sách “Chuyển Pháp Luân”, tôi hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp của vũ trụ và mục đích chúng ta đến thế gian này là để hồng truyền Pháp. Khi nghe tin về tình huống của mẹ, trong tôi khởi lên một niệm rất rõ ràng: “Mình muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhất định phải nắm bắt cơ hội quý báu này, không thể để bản thân lại mê mờ vì những việc thế gian mà đánh mất duyên tu luyện Đại Pháp.”

Vào ngày mẹ tôi được trả tự do, tôi đã đến đón mẹ. Tôi khích lệ mẹ kiên định tu luyện và nói với mẹ rằng tôi cũng muốn bước vào tu luyện Đại Pháp. Sư phụ từ bi đã thanh trừ tà ác can nhiễu con đường tu luyện của tôi, biến họa thành phúc. Tôi đã bắt đầu tu luyện và trở thành một học viên Đại Pháp.

Đại Pháp giúp tôi buông bỏ tâm oán hận với mẹ

Sau khi mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhiều người thân đã phản đối vì họ tin vào những lời dối trá, vu khống của ĐCSTQ. Khi mẹ bị kết án, tôi vẫn còn nhỏ, trong một năm đó, bà ngoại đã nuôi dưỡng tôi. Những khó khăn tôi trải qua hồi ấy đã ám ảnh tôi, khiến tôi oán hận mẹ—tôi trách mẹ tu luyện Đại Pháp, khiến tôi lúc nào cũng nơm nớp lo sợ và căng thẳng. Tôi nghĩ mẹ không quan tâm nhiều đến cảm xúc của tôi.

Những suy nghĩ tiêu cực này làm tôi mặc cảm, nhạy cảm, và đầy hận thù. Tôi không biết cách bày tỏ nỗi đau, nên tự khép kín lòng mình.

Khi lớn lên, tôi thường nhớ lại những ngày tháng đó và bật khóc, không biết làm sao để giải tỏa hay diễn đạt được cảm xúc. Ký ức đó quá đau lòng.

Tôi đổ lỗi cho mẹ là nguyên nhân gây ra sự đau khổ của tôi, nhưng tôi cũng biết mẹ sống theo Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp và không làm hại tôi. Sự mâu thuẫn nội tâm này khiến tôi bế tắc, không biết phải làm sao.

Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi hiểu rằng mình cần giữ bản thân theo tiêu chuẩn của một người tu luyện. Tôi phải loại bỏ nỗi sợ hãi và oán hận đối với mẹ, phủ nhận cuộc bức hại và an bài của cựu thế lực. Tôi đã mở lòng, trò chuyện với mẹ.

Buông bỏ oán hận là một quá trình lâu dài. Mỗi khi đọc sách Đại Pháp, luyện công, hoặc phát chính niệm, cảm giác oán hận lại dâng lên, khiến tôi khó đạt được tĩnh lặng. Đôi khi những mâu thuẫn nhỏ với mẹ cũng có thể khiến sự oán hận, đố kỵ, và nỗi sợ bị bức hại lại bộc phát. Nhưng sau khi chúng tôi kiên trì học Pháp, Sư phụ đã giúp hai mẹ con tôi trừ bỏ tận gốc các chấp trước. Dần dần, oán hận mạnh mẽ trong tôi đã tan biến nhờ có Pháp.

Trân quý thời gian trợ Sư cứu người

Ba năm qua, tôi tu luyện một mình ở thành phố khác. Rất nhiều lần tôi chưa nghiêm khắc với bản thân, ít học Pháp, luyện công cũng không đều, khi phát chính niệm thì thường không tập trung. Sau khi tan sở, tôi cho phép mình giải trí, lướt điện thoại, đọc tiểu thuyết ngôn tình, thích hưởng thụ, dẫn đến thói quen xấu như lười biếng, ăn uống vô độ. Tôi hiểu trạng thái tu luyện của mình không ổn, rấ lo lắng vì mình không tinh tấn. Nhưng bởi các chấp trước và sợ khổ, tôi mãi không đột phá được để bước ra giảng chân tướng.

Dù biết thời gian rất gấp rút, cần tranh thủ mọi cơ hội giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh, nhưng tôi cứ bị cuốn theo đời thường, dẫn đến tiêu cực và chán nản. Tôi hiểu mình đang tu luyện không tốt.

Khi viết bài chia sẻ này, tôi nhận ra mình vẫn đang cố che giấu tâm hư vinh và chấp trước vào danh dự bề ngoài. Tôi tự hỏi: “Liệu các đồng tu có chỉ trích tôi vì không tinh tấn? Liệu Sư phụ có bỏ rơi tôi vì những chấp trước này không?” Câu trả lời rất rõ ràng: Không.

Tất cả lo lắng của tôi bắt nguồn từ chấp trước vào hư danh, kiêu ngạo, và lười biếng. Chẳng phải tu luyện là để loại bỏ chấp trước sao? Vậy nên, tôi sẽ nỗ lực trở thành một đệ tử Đại Pháp chân chính trong thời kỳ Chính Pháp. Bằng cách hướng nội, học hỏi từ những đồng tu tinh tấn, tin tưởng Sư phụ và Pháp, loại bỏ những tư tưởng tiêu cực và chấp trước, tôi sẽ làm tốt ba việc mà đệ tử Đại Pháp cần làm, trợ Sư Chính Pháp, kiên định tiến bước trên con đường tu luyện.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/10/480956.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/3/221472.html

Đăng ngày 13-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share