Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-11-2024]
Tôi năm nay 74 tuổi, may mắn đắc Pháp vào năm 1996. Hiện tôi đang rất khỏe mạnh và toàn thân vô bệnh. Được Sư tôn bảo hộ, tôi đã trải qua 28 năm tu luyện với rất nhiều thần tích. Nhiều người nói rằng tôi trông trẻ hơn cả 20 năm về trước. Bạn bè, bạn học và đồng nghiệp nói rằng thông qua tôi họ đã thấy được sự thần kỳ của Đại Pháp và hơn 30 người quen biết tôi đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Hơn 10 người trong số họ hiện vẫn đang kiên định tu luyện.
Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện của người anh trai thứ hai của tôi và vợ của anh ấy, liên quan đến quá trình đắc Pháp, tiêu trừ bệnh tật và tăng cường tín tâm của họ.
Chị dâu bắt đầu tu luyện Đại Pháp: Hồi phục khỏi bị liệt nửa người
Tháng 8 năm 2019, cháu gái gọi điện báo tin, nói rằng: “Mẹ cháu bị liệt nửa người. Gia đình cháu đã đưa mẹ đến các bệnh viện lớn ở Tân Dân và Thẩm Dương. Bác sĩ chẩn đoán là vấn đề về cột sống và cần phải làm phẫu thuật, chi phí lên tới hơn 80.000 nhân dân tệ”.
Tôi bảo cháu gửi phim chụp X-quang cho tôi. Tôi đưa chúng cho bác sĩ phẫu thuật trưởng của bệnh viện thành phố, anh ấy đang sống ở tầng trên nhà tôi. Anh ấy tiên lượng rằng bệnh tình của chị dâu tôi rất nghiêm trọng. Chị ấy bị cong toàn bộ cột sống, có u nang và thoát vị đĩa đệm. Phẫu thuật là lựa chọn duy nhất, có thể duy trì được tình trạng hiện tại của chị ấy đã là kết quả tốt nhất rồi.
Tôi quyết định đến nhà anh trai để khuyên chị dâu tu luyện Đại Pháp, nhưng chồng tôi nói: “Bệnh viện lớn người ta đã đưa ra chẩn đoán rồi, ngộ nhỡ em làm trì hoãn việc điều trị của chị ấy thì sao? Em là người có danh tiếng trên mạng, biết đâu có người có thể cố ý gây rắc rối cho em nếu em can thiệp“. Tôi nói với anh ấy: “Anh đừng lo, vì Đại Pháp ở đây là để cứu người. Người ngoài em có thể cứu, thì người nhà em càng phải cứu được”.
Sáng hôm sau, tôi mang theo một chiếc máy phát nhạc nhỏ (có ghi sẵn các bài giảng Pháp và nhạc luyện công của Sư phụ) và bắt chuyến tàu lúc 6 giờ sáng. Sau khi chuyển xe buýt ba lần, tôi đến nhà anh trai lúc 4 giờ chiều. Tôi đã phát chính niệm trong suốt hành trình và dọc đường không xảy ra bất kỳ can nhiễu nào cả.
Chị dâu tôi ngồi trên giường và bật khóc ngay khi tôi đến. Chị ấy nói: “Chị phải làm sao đây? Nhà còn lợn gà cần chăm sóc và cũng sắp đến mùa thu hoạch rồi”. Tôi bảo chị: “Chị đừng lo lắng, chị học Đại Pháp đi, Đại Pháp vô sở bất năng, chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu chị. Chị xem, em từng nằm liệt giường, mà chẳng phải đã phục hồi hoàn toàn đó sao?” Nghe xong chị ấy lập tức nói: “Chị học”.
Sau khi ăn tối đơn giản, chúng tôi bắt đầu cùng nhau đọc sách “Chuyển Pháp Luân”. Trọng điểm là tôi muốn để chị dâu biết rằng cần phải buông bỏ tâm chấp trước vào chữa bệnh, nguyên nhân thực sự của bệnh tật là gì và Sư phụ điều chỉnh thân thể của học viên như thế nào. Sau đó, tôi đã dạy chị ấy động tác của các bài công pháp.
Trước đây, khi sáu chị em tu luyện Đại Pháp chúng tôi đến nhà chị học Pháp và luyện công, chị ấy luôn tham gia cùng. Có lần, chị ấy bị cảm nhưng không uống thuốc và sau hai ngày đã hoàn toàn khỏi. Chị ấy cũng bỏ hút thuốc. Mặc dù chị dâu tôi chưa thực sự bước vào tu luyện, nhưng chị ấy có nhận thức chính diện về Đại Pháp và được thụ ích từ Đại Pháp. Tuy nhiên, khi bận rộn đồng áng, chị ấy lại quên Đại Pháp. Sau khi chúng tôi rời đi, chị ấy đã hoàn toàn không học không luyện nữa. Lần này, khi tôi dạy chị ấy luyện công, chị ấy đã tiếp thu rất nhanh.
Sáng hôm sau, khi chúng tôi thức dậy và cùng nhau luyện công, chị ấy hào hứng nói: “Em xem, chân chị có thể cử động được rồi, và chị cũng có thể đi lại được rồi (dù còn chút tập tễnh). Thật quá thần kỳ. May là em đã đến kịp thời!”
Tôi nói với chị ấy rằng đây là Pháp lực của Đại Pháp, là phúc lành mà Sư phụ ban cho chị, và bảo chị ấy mau cảm tạ Sư phụ!
Chị ấy chắp tay trước ngực và nói: “Cảm tạ Sư phụ đã cứu con và toàn thể gia đình con. Giờ đây chúng con không phải mất hàng chục nghìn [nhân dân tệ] tiền phí phẫu thuật nữa rồi. Con nhất định sẽ tu luyện thật tốt!”
Đến ngày thứ ba, chị ấy đã có thể đi lại và làm việc như bình thường. Câu chuyện của chị ấy đã lan truyền khắp mười dặm tám thôn. Ai ai cũng đã được tận mắt chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp.
Anh trai niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”: Vết thương lành lại, khổ nạn tiêu tan
Trước Tết Trung thu tháng 8 năm 2020, cháu gái gọi điện và mời chúng tôi đến nhà cháu để ăn Tết. Sau khi bàn bạc, chúng tôi đồng ý đi vì nghĩ rằng chúng tôi đến đó sẽ có thể giúp họ thu hoạch mùa vụ.
Khi đến nhà anh trai, chúng tôi mới biết anh ấy đã xảy ra một việc nghiêm trọng: anh ấy đã bị ô tô đâm ba tháng và bị bất tỉnh trong vài giờ, nhưng xương của anh ấy không bị tổn thương. Thế nhưng tháng sau, bắp chân của anh ấy bắt đầu đau nhức. Bác sĩ phát hiện bắp chân của anh ấy đã bị nhiễm trùng và phát viêm. Anh ấy đã nằm viện một tháng và sau đó lại thêm một tháng tiêm và uống thuốc tại nhà, nhưng vết thương vẫn không lành.
Sau khi tôi đến, tôi hỏi họ có niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” không. Họ nói có, nhưng không có tác dụng. Tôi nói tiếp: “Pháp có uy lực vô biên, chắc chắn sẽ khởi tác dụng. Từ bây giờ, tất cả chúng ta hãy cùng nhau niệm liên tục, hoặc là niệm thành tiếng hoặc là mặc niệm”.
Khi tôi giúp anh trai tôi bước ra khỏi phòng, tôi hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Anh trai tôi chỉ mỉm cười và không nói gì cả. Lúc đó chúng tôi đang đứng trước một cánh đồng ngô rộng lớn, nên không có ai khác xung quanh.
Tôi nghiêm túc nói: “Anh à, đây là Phật Pháp. Phật Pháp vô biên—Anh tín tâm tới đâu thì Sư phụ sẽ giúp anh tới đó. Chúng ta hãy cùng nhau niệm nhé. Đây thực sự là tâm nguyện bấy lâu của em“. Anh trai tôi bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trước, rồi anh trai tôi niệm “Chân Thiện Nhẫn hảo”. Sau đó, chúng tôi cùng nhau niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Chúng tôi không biết mình đã niệm bao nhiêu lần. Tôi cảm thấy tiếng chúng tôi niệm vang vọng khắp vũ trụ, xuyên qua các tầng diện từ vi quan tới hoành quan của khởi nguyên sinh mệnh. Tôi vô cùng vui mừng, trong tâm có một cảm giác minh bạch không thể diễn tả bằng lời.
Sáng hôm sau, anh trai tôi tươi cười khi thấy chúng tôi. Miệng vết thương ở chân của anh ấy đã lành lại. Toàn thể gia đình đều cảm tạ sự giúp đỡ của Sư phụ.
Đến ngày thứ năm, vết thương của anh trai tôi đã lành lại hoàn toàn và anh ấy có thể làm mọi việc bình thường. Sự thần kỳ của Đại Pháp lại một lần nữa triển hiện.
Trạng thái và tinh thần của các học viên Đại Pháp cũng đang ảnh hưởng đến con người thế gian. Chỉ khi chúng ta không ngừng chính lại bản thân trong Đại Pháp và chân chính tu luyện, chúng ta mới có thể gánh vác trách nhiệm trọng đại là trợ Sư cứu độ chúng sinh.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/6/484694.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/4/223427.html
Đăng ngày 12-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.