Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-12-2024] Mùa xuân năm 2024, sức khỏe của mẹ tôi bắt đầu xấu đi. Vào tháng 5, bà bắt đầu chán ăn và đến tháng 8 bà bị sụt cân nghiêm trọng, từ 65 kg xuống còn 45 kg. Sau đó, bà bị tiêu chảy nặng, có khi đi ngoài 5-6 lần một ngày. Bà đã dùng thuốc Tây y và Đông y cả tháng nhưng không thấy đỡ, ngược lại còn trở nên nặng hơn. Tháng 9, bà đi khám tại bệnh viện quận và được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ống mật. Bà nằm viện 3 ngày rồi chuyển lên bệnh viện thành phố. Kết quả cho thấy bà bị ung thư ống mật giai đoạn cuối, đồng thời bị xơ gan và giãn tĩnh mạch dạ dày. Lúc đó, toàn thân bà vàng vọt, bà không thể đi lại và ngồi dậy khó khăn. Bà ăn gì liền nôn đó.

Sau đó, bà đã phẫu thuật tại bệnh viện để dẫn lưu mật. Mặc dù hết bị vàng da nhưng bà vẫn còn khối u. Tuy nhiên, bác sĩ không khuyến khích phẫu thuật vì bà đã cao tuổi và khối u nằm ở lối vào ống mật nên không thể phẫu thuật được. Vì không còn phương pháp điều trị nào nữa nên chúng tôi đành cho bà xuất viện về nhà.

Sau khi trở về, chúng tôi đưa bà đến bệnh viện Đông y tốt nhất của thành phố. Bác sĩ Đông y cũng nói rằng khối u nằm ở cửa ống mật nên không thể phẫu thuật được và từ chối cho bà uống thuốc Đông y vì chức năng gan của bà kém.

Sau khi về nhà hai ngày, mẹ tôi lại bắt đầu bị ăn gì nôn đó. Một lần khi đi vệ sinh, bà đột nhiên nôn ra rất nhiều máu, hơn 200ml máu. Chúng tôi lập tức đưa bà đến phòng cấp cứu. Những người trong phòng cấp cứu bệnh viện đều đang hấp hối, bầu không khí ở đó rất nặng nề, vì vậy chúng tôi để bà ở đó 3 ngày rồi lại về nhà. Lúc đó, bác sĩ đã “viết giấy báo tử”, nghĩa là mẹ tôi chỉ còn sống được hai hoặc ba tháng nữa. Vì vậy, bác sĩ cho bà xuất viện và nói rằng chúng tôi có thể cho bà ăn bất cứ thứ gì bà thích.

Ba ngày sau, mẹ tôi lại nôn tất cả những gì bà ăn. Bà không thể ngồi dậy cũng không ăn uống được gì. Bà gầy đến mức chỉ còn da bọc xương. Vì vậy, bà đã đến phòng khám để tiêm albumin và tiêm dịch truyền tĩnh mạch. Sau 6 ngày truyền tĩnh mạch, bà thấy khỏe hơn và ngừng tiêm. Tuy nhiên, 3 ngày sau, bà lại không thể ăn uống nữa, vì vậy tôi gọi bác sĩ để truyền tĩnh mạch cho bà lần nữa. Bác sĩ nói rằng những bệnh nhân như mẹ tôi cần phải tiếp tục truyền thuốc và không thể dừng lại được. Mỗi ngày bà cần truyền ba chai mới có thể sống sót. Vào thời điểm đó, đôi khi mẹ tôi không thể truyền dịch được vì bác sĩ nói rằng mạch máu của bà quá cứng.

Mẹ tôi không có bảo hiểm y tế nên chúng tôi phải trả chi phí y tế cho bà rất tốn kém. Chúng tôi không biết phải làm gì. Sức khỏe của bà ngày một yếu đi, tiền bạc thì cạn kiệt. Bố tôi lúc nào cũng khóc và không chấp nhận được sự thật này.

Khi chúng tôi ở trong tình thế cùng quẫn, cô tôi mang đến cho tôi băng ghi âm bài giảng Pháp của Sư phụ. Mẹ tôi lúc đầu không muốn nghe, nhưng sau khi tôi nói với bà về những lợi ích của Đại Pháp, bà đã thử nghe băng ghi âm của Sư phụ và sau đó cứ nghe suốt. Ban đêm tỉnh giấc mẹ tôi cũng mở lên nghe.

Sau đó, mẹ tôi vứt hết thuốc vào thùng rác và quyết tâm không uống thuốc nữa! Một phép màu đã xảy ra! Từ đó trở đi, mẹ tôi ngày một khỏe hơn, bà có thể ăn uống và không còn nôn mửa nữa.

Vào tháng 11, mẹ tôi đến bệnh viện để tháo bỏ một trong hai ống dẫn lưu. Bác sĩ hỏi mẹ tôi xem bà bị triệu chứng nào nữa không. Mẹ tôi nói rằng bà không thấy khó chịu gì cả. Bác sĩ cảm thấy ngạc nhiên vì bệnh của bà đã là chuyện quá khứ rồi. Đã hai tháng trôi qua và bà ngày càng khỏe hơn.

Đại Pháp đã cứu mẹ tôi và Sư phụ đã ban cho mẹ tôi một cuộc đời thứ hai. Mẹ tôi vô cùng biết ơn Sư phụ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/15/486094.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/17/223700.html

Đăng ngày 12-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share