Bài viết của Trương Thiên Hữu
[MINH HUỆ 23-02-2025] Ngạn ngữ phương Tây có câu: Hãy cẩn thận với món quà mà kẻ thù mang tặng.
Theo sử thi Iliad của Homer, sau 10 năm ròng rã tấn công thành Troy mà vẫn thất bại, quân Hy Lạp giả vờ rút lui, để lại trên chiến trường một con ngựa gỗ khổng lồ. Lính bảo vệ thành Troy không biết đó là cái bẫy, còn coi là một chiến lợi phẩm, bèn chuyển con ngựa vào trong thành. Khi màn đêm xuống, đợi đến lúc người dân ngủ say, những người lính Hy Lạp ẩn trong bụng ngựa đã mở cổng thành để cho đội quân Hy Lạp tràn vào và chiếm được thành Troy. Người đời sau thường dùng điển cố “con ngựa thành Troy” này để ẩn dụ cho các hoạt động cài cắm phục binh trong hàng ngũ địch, trong ngoài phối hợp.
Gián điệp Liên Xô trong Bộ Tài chính Hoa Kỳ
Lịch sử thường hay lặp lại, và nếu chú ý, chúng ta có thể học được rất nhiều điều. Sau khi Chiến tranh Trung-Nhật kết thúc năm 1945, Trung Hoa Dân Quốc do Tưởng Giới Thạch đứng đầu trăm bề thiếu thốn, đã thỉnh cầu Hoa Kỳ hỗ trợ để tái thiết đất nước. Chính phủ Hoa Kỳ đồng ý viện trợ 7 triệu đô la. Tuy nhiên, đến năm 1947, khoản viện trợ vẫn không thấy đâu. Trung Hoa Dân Quốc cử người sang hỏi, Hoa Kỳ tiến hành điều tra, kết quả phát hiện ra rằng khoản tiền này đã bị Thứ trưởng Bộ Tài chính Hoa Kỳ, Harry Dexter White, giữ lại.
Trước đó, FBI Hoa Kỳ đã điều tra lai lịch của White và tìm được bằng chứng xác thực cho thấy ông ta là một gián điệp của Liên Xô. FBI đã ghi lại những phát hiện của họ trong một báo cáo có tên “Hoạt động gián điệp của Liên Xô tại Hoa Kỳ” và trình lên Nhà Trắng, Bộ trưởng Tư pháp và Bộ Ngoại giao vào ngày 4 tháng 12 năm 1945.
Song, không biết vì lý do gì, Tổng thống Hoa Kỳ lúc bấy giờ là Harry S. Truman vẫn đề cử White làm Giám đốc điều hành của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) sáu tuần sau đó, vào ngày 23 tháng 1 năm 1946. Trước sự việc này, FBI đã gửi một tài liệu dài 28 trang tới Nhà Trắng vào ngày 4 tháng 2 năm 1946. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, Thượng viện không hề hay biết về các cáo buộc của FBI đối với White và vẫn phê chuẩn đề cử này hai ngày sau đó, ngày 6 tháng 2.
Mãi đến năm 1948, White mới bị bắt. Trong một phiên điều trần của Hạ viện, White phủ nhận mình là đảng viên và điệp viên của Liên Xô. Bởi vì bằng chứng quan trọng nhất có liên quan đến mạng lưới tình báo sâu rộng của Liên Xô tại Hoa Kỳ không thể được công khai, điều này khiến White đã có thể tự bào chữa và thoát tội. Sau phiên điều trần, ông ta qua đời vì một cơn nhồi máu cơ tim. Mặc dù có nghi ngờ rằng một đặc vụ Liên Xô đã ‘giết người diệt khẩu’, nhưng cuộc điều tra đã không được tiến hành sâu hơn do thiếu bằng chứng.
Các tài liệu giải mật được tiết lộ vào năm 1953 cho thấy White đã giao cho Liên Xô các bản khắc để in tiền của Bộ Tài chính Hoa Kỳ mà quân Đồng minh lưu hành trong khu vực bị Đức chiếm đóng. Liên Xô đã sử dụng chúng in tiền với số lượng lớn, gây ra lạm phát nghiêm trọng trong khu vực chiếm đóng, khiến Hoa Kỳ thiệt hại khoảng 250 triệu đô la.
Thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều thông tin được giải mật. Các hoạt động cụ thể của White đã được liệt kê trong cuốn sổ của Alexander Vassiliev, nhà báo và là đặc vụ của KGB. White là điệp viên cấp cao nhất của Liên Xô trong chính phủ Hoa Kỳ.
White tự hào nói rằng ông ta sẽ trì hoãn các khoản thanh toán cho Trung Hoa Dân Quốc càng lâu càng tốt trong phạm vi quyền hạn của mình. Các hành động của White tại Hoa Kỳ đã đóng một vai trò gián tiếp trong việc phá hủy nền kinh tế của Trung Hoa Dân Quốc và do đó cho phép Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đánh bại Tưởng Giới Thạch và giành quyền kiểm soát đất nước.
The New York Times đưa tin sai lệch về Stalin và nạn đói lớn ở Ukraina
Một số sự kiện xảy ra hơn 70 năm trước, giờ đây nghe có vẻ khó tin bởi vì nhiều người cho đến nay vẫn chưa thấy rõ, chính là con quỷ chủ nghĩa cộng sản đang cướp thế giới từ tay người dân các nước, để đạt được mục đích cuối cùng là thống trị thế giới này.
Hồi đó, hầu hết mọi người đều nhầm lẫn trước những lời dối trá của Liên Xô. Ví như, thông tin từ nhiều nguồn khác nhau cho thấy Nạn đói Ukraina năm 1932 – 1933 đã giết chết hàng triệu người Ukraina. Tuy nhiên, Walter Duranty, trưởng văn phòng Moscow của The New York Times (1922–1936), đã phủ nhận điều này. Thay vào đó, ông ta ca ngợi Joseph Stalin và công kích Gareth Jones, một nhà báo người Anh đã chứng kiến nạn đói ở Ukraina và đưa tin về nó.
Vào tháng 8 năm 1933, Duranty đã đăng một bài trên trang nhất của The New York Times, trong đó viết, “Vụ mùa bội thu sắp được thu hoạch cho thấy bất kỳ báo cáo nào về nạn đói ở Nga ngày nay đều là phóng đại hoặc tuyên truyền ác ý.” Nhưng điều này khác xa sự thật. Theo một bài báo năm 2022 của NPR có tựa đề, “‘The New York Times’ không thể rũ bỏ đám mây đen trên Giải Pulitzer được trao 90 năm trước,” một nhà ngoại giao người Anh đã bí mật ghi lại vào tháng 9 năm 1933 rằng Duranty đã nói với ông rằng ở Ukraina, “có tới 10 triệu người có thể đã chết trực tiếp hoặc gián tiếp vì thiếu lương thực trong năm qua.” Nhưng ước tính này chưa bao giờ được báo cáo hoặc công bố.
Robert Conquest, nhà sử học nổi tiếng người Anh và là một chuyên gia về lịch sử Liên Xô, đã viết trong cuốn sách kinh điển của mình The Harvest of Sorrow (Mùa gặt của nỗi buồn) rằng, với tư cách là một phóng viên có tên tuổi của tờ báo nổi tiếng nhất thế giới vào thời điểm đó, việc Duranty phủ nhận Nạn đói lớn đã được coi là sự thật. Duranty không chỉ lừa dối độc giả của The New York Times, mà vì danh tiếng của tờ báo, ông ta còn ảnh hưởng đến quan điểm của vô số người về Stalin và chính quyền Liên Xô.
Sau sự sụp đổ của Liên Xô và Đông Âu tan rã, phần lớn các nước phương Tây tin rằng chủ nghĩa cộng sản đã diệt vong và áp dụng chính sách xoa dịu trong suốt thời gian dài đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Nhưng ĐCSTQ không bao giờ ngừng thúc đẩy chương trình nghị sự của riêng mình.
Khi giao thương giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ phát triển, ĐCSTQ đã thắt chặt thêm sự phụ thuộc của nền kinh tế Hoa Kỳ vào hàng hóa giá rẻ của Trung Quốc trong khi xâm nhập vào Hoa Kỳ bằng nhiều danh nghĩa khác nhau. Mặc dù Hoa Kỳ đã thực hiện một số biện pháp như hạn chế công nghệ cao, nhưng tác hại gây ra không thể được loại bỏ một cách nhanh chóng.
Thâm nhập tại New York: Từ Văn phòng Thống đốc đến các cơ sở cộng đồng
Năm 2024, hai nhà nghiên cứu cấp cao của Quỹ Bảo vệ Dân chủ Hoa Kỳ, Emily de La Bruyère và Nathan Picarsic, đã công bố một báo cáo mới nhất có tựa đề “Kẻ thù sát sườn: Sự xâm nhập của Trung Quốc vào các địa phương Hoa Kỳ.” Trong đó tiết lộ ảnh hưởng của ĐCSTQ ngày càng tăng ở cấp địa phương của Hoa Kỳ.
Khi Linda Sun (Sun Wen), cựu phó chánh văn phòng của Văn phòng Thống đốc tiểu bang New York, bị phát hiện làm việc cho ĐCSTQ, đã gây chấn động giới chính trị Hoa Kỳ. Chính phủ Trung Quốc được cho là đã cung cấp hàng triệu đô la tiền thưởng cho Sun và chồng bà ta. Theo cáo trạng, bà ta đã ngăn cản các nhà ngoại giao Đài Loan liên lạc với chính quyền tiểu bang, cấp giấy khen trái phép cho Tổng lãnh sự Trung Quốc Hoàng Bình, hỗ trợ Lãnh sự quán Trung Quốc gây ảnh hưởng đến bài phát biểu của Thống đốc Kathy Hochul về các vấn đề nhạy cảm, và giả mạo chữ ký của Hochul để mời một phái đoàn từ tỉnh Hà Nam của Trung Quốc đến Hoa Kỳ, cùng với các hành vi khác.
Sau khi Sun bị truy tố, Jim Risch, đảng viên Cộng hòa cấp cao trong Ủy ban Đối ngoại Thượng viện, cho biết trong một bài đăng trên nền tảng X rằng không có gì là bí mật khi ĐCSTQ đã xâm nhập vào xã hội Hoa Kỳ ở cấp tiểu bang và địa phương. Ủy ban Giám sát và Trách nhiệm Giải trình của Hạ viện cũng cho biết trong một bài đăng rằng trường hợp của Sun khó có khả năng là một sự cố đơn lẻ.
Một cuộc điều tra năm 2020 của Newsweek ước tính rằng 600 tổ chức Mặt trận Thống nhất của ĐCSTQ đã được phát hiện tại Hoa Kỳ có thể đã tuyển dụng từ 20.000 đến 30.000 người làm việc cho ĐCSTQ, dù vô tình hay cố ý.
Theo The Wall Street Journal, trong thập kỷ qua, các hiệp hội đồng hương Trung Quốc đã được ĐCSTQ phát triển thành “đối tác”, giúp Đảng gây ảnh hưởng đến diễn ngôn chính trị của Hoa Kỳ. Ví dụ, Sun đã được Hiệp hội Đồng hương Hà Nam sử dụng cho Công tác Mặt trận Thống nhất của mình.
Số liệu thống kê mới nhất từ The Wall Street Journal cũng cho thấy chỉ riêng ở thành phố New York đã có hơn 100 hội đồng hương như vậy. Họ làm việc cho các cơ quan tình báo của ĐCSTQ: một số đánh cắp bí mật thương mại và công nghệ, một số giúp ĐCSTQ điều hành các đồn cảnh sát bí mật và đàn áp xuyên quốc gia những người bất đồng chính kiến và các học viên Pháp Luân Công, và một số hoạt động bí mật trong chính phủ Hoa Kỳ để chi phối lập trường của chính phủ này trước các vấn đề liên quan đến lợi ích của ĐCSTQ.
Thâm nhập khắp châu Âu
Không chỉ xâm nhập vào Hoa Kỳ, các đặc vụ của ĐCSTQ cũng đã hoạt động tích cực tại Đức, Anh, Pháp và các quốc gia Châu Âu khác. Vào ngày 13 tháng 1 năm 2025, bộ phim tài liệu France-China: The Secret War (Pháp-Trung: Cuộc chiến bí mật) phát sóng lần đầu trên đài truyền hình Pháp đã tiết lộ hoạt động gián điệp bí mật phủ khắp của ĐCSTQ tại Pháp — từ chính trị, văn hóa, công nghệ đến quân sự. ĐCSTQ khao khát bắt kịp các quốc gia khác một cách nhanh chóng bằng cách liên tục cố gắng đánh cắp và sao chép những lợi điểm của Pháp.
Tại Vương quốc Anh, The Times đưa tin về việc bắt giữ một nhà nghiên cứu quốc hội có thẻ thông hành nghị viện, người đã làm việc nhiều năm với các nghị sỹ về chính sách quốc tế, bao gồm cả quan hệ với Bắc Kinh. Người này trước đây từng sống và làm việc tại Trung Quốc, và các quan chức an ninh nghi ngờ rằng ông ta đã được tuyển dụng làm đặc vụ khi ở đó và được đưa trở lại Vương quốc Anh với ý định xâm nhập vào các mạng lưới chính trị chỉ trích chế độ Bắc Kinh.
Vụ việc công dân Anh bị nghi ngờ xâm nhập vào quốc hội đã làm dấy lên sự cảnh giác rộng rãi ở Vương quốc Anh. Ken McCallum, người đứng đầu MI5, đã cảnh báo rằng ĐCSTQ đặt ra “thách thức chiến lược mang tính đột phá nhất” đối với Vương quốc Anh. Ban Công tác Mặt trận Thống nhất của ĐCSTQ thậm chí còn thiết lập quan hệ với các thành viên của hoàng gia và đã bị tòa án phát hiện có liên quan đến can thiệp chính trị.
Năm 2023, Ủy ban Tình báo và An ninh của Nghị viện Anh công bố một báo cáo cho biết mục tiêu quốc gia của ĐCSTQ rất đơn giản: đó là đảm bảo rằng ĐCSTQ tiếp tục nắm quyền, và mọi thứ khác đều nhằm hướng tới mục tiêu này. Hầu như tất cả các hoạt động của ĐCSTQ trên toàn cầu đều xoay quanh việc chống lại Hoa Kỳ. Các cơ quan tình báo của ĐCSTQ nhắm vào những người quan tâm đến độc lập của Đài Loan, độc lập của Tây Tạng, chủ nghĩa ly khai Tân Cương và phong trào dân chủ Trung Quốc, cũng như Pháp Luân Công. Trọng tâm của công tác tình báo của ĐCSTQ ở Vương quốc Anh là tạo ra sự chia rẽ giữa Vương quốc Anh và Hoa Kỳ về các chính sách đối với Trung Quốc.
Việc ĐCSTQ đánh cắp các thành tựu khoa học và công nghệ ở châu Âu và công tác mặt trận thống nhất của họ trong giới thượng lưu châu Âu đều nhằm mục đích vượt qua Hoa Kỳ và phá hủy mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và châu Âu.
Shakespeare đã từng nói, “Để bẫy chúng ta, ma quỷ thường cố tình nói sự thật, chiếm được lòng tin của chúng ta trong những chuyện nhỏ nhặt, rồi đến thời điểm then chốt, chúng ta lại rơi vào bẫy của chúng.”
Nếu Hoa Kỳ không thúc đẩy mạnh mẽ việc ĐCSTQ gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới vào năm 2001, nếu Hoa Kỳ không mở cửa để đào tạo nhân tài, những người sau đó đã trở về Trung Quốc để mang lại lợi ích cho chế độ cộng sản, và nếu Hoa Kỳ không rót một lượng vốn lớn vào Trung Quốc, ĐCSTQ sẽ không thể tích lũy được nguồn tài chính khổng lồ như vậy, và cũng không thể bắn “những viên đạn bọc đường” để chia rẽ phương Tây và cuối cùng kiểm soát thế giới.
Bài học rút ra từ lịch sử
Nhà viết kịch người Ireland, George Bernard Shaw, đã từng cảm thán: “Nếu lịch sử không lặp lại và những điều bất ngờ luôn xảy ra, thì nhân loại làm sao rút ra được bài học kinh nghiệm đây?”.
Câu mở đầu của Tuyên ngôn Cộng sản viết, “Một bóng ma đang ám ảnh châu Âu — bóng ma của chủ nghĩa cộng sản.” Bóng ma này bấy lâu nay đã ngụy trang bằng các thuật ngữ như “tự do”, “tiến bộ” và “thức tỉnh” để lừa dối mọi người từ bỏ truyền thống, đạo đức và đức tin vào Thần. Dưới sự che đậy của các phương tiện truyền thông vốn bị ma quỷ thao túng, mức độ thực hiện chiến lược thống trị thế giới của bóng ma này ở mọi phương diện, văn hóa, nghệ thuật, kinh tế, khoa học công nghệ, truyền thông v.v.. đã vượt xa sự hiểu biết của hầu hết mọi người.
Cuộc chiến cuối cùng giữa thiện và ác đang diễn ra. Chỉ khi chúng ta trừ bỏ tà linh cộng sản từ tận gốc rễ, nhân loại mới có thể thực sự hướng thiện và nối lại mối liên hệ với Thần.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/23/491009.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/24/225619.html
Đăng ngày 26-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.