Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-11-2024]

Năm 2021, tôi bị cảnh sát bắt giữ phi pháp khi đang phân phát tài liệu giảng chân tướng. Trong thời gian ở trại tạm giam, tôi đã gặp nhiều người hữu duyên với Đại Pháp.

Trưởng phòng giam tử tế với các học viên

Khi tôi đến trại tạm giam, trưởng phòng giam hỏi về lý lịch của tôi, nhưng tôi từ chối trả lời. Cô ấy bình tĩnh nói: “Đừng lo lắng, tôi bất đắc dĩ mới hỏi chị những vấn đề này. Thực ra, tôi rất tốt với các học viên Pháp Luân Đại Pháp và đã cố gắng hết sức để giúp họ”. Tôi gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực của mình và giải thích rằng tôi cũng không có thành kiến với cô ấy.

Cô ấy nói với tôi rằng người bảo mẫu của cô đã giúp cô thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Cô ấy kể rằng, một lần, khi cô đi ra ngoài trở về, cô ấy thấy người bảo mẫu đang vội vã giấu thứ gì đó. Khi cô ấy hỏi đó là gì, người bảo mẫu giải thích rằng đó là tài liệu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và đề nghị cô ấy đọc.

Sau khi đọc xong, cô ấy nói rằng: “Những tài liệu này khá hay. Chị không cần phải giấu chúng nữa”. Sau đó, bảo mẫu đã giải thích tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và cô ấy đã đồng ý thoái xuất.

Trong một cuộc họp buồng giam, trưởng phòng giam nói rằng: “Mọi người ở đây đều dính líu đến vấn đề tiền bạc, nhưng các học viên Pháp Luân Đại Pháp thì không hề như vậy”.

“Đó quả là một phép màu!”

Một cô gái trẻ bị giam giữ vì tội hành hung bằng dao và đã bị chuyển qua nhiều phòng giam khác nhau trong thời gian chờ xét xử. Cô ấy ngang bướng và nổi loạn khiến nhiều người không ưa cô ấy. Khi cô ấy được chuyển đến phòng giam của tôi, tôi nhận thấy cô ấy rất cô đơn, nên tôi đã đến gần và bắt chuyện.

Cô ấy kể với tôi về một số giấc mơ kỳ lạ mà cô đã trải qua, và nói về những cuốn sách khoa học viễn tưởng mà cô đọc trên mạng. Cô ấy nói rằng cô thích ngắm bầu trời, quan sát các vì sao và mặt trăng, và trong tâm trí cô thường hiện lên những hình ảnh sống động.

Tôi chia sẻ với cô ấy lời giảng của Sư phụ về những cơ hội được mang tới cho thế gian bởi sự biến hóa của thiên tượng. Tôi giải thích rằng một số điều mà cô ấy trải qua là có thật, và rằng con người trên Trái đất ngày nay không hề đơn giản, mà họ đến đây với một sứ mệnh. Tôi nói với cô ấy rằng đặc biệt là những người ở độ tuổi của cô ấy là đến đây để đắc Pháp Luân Đại Pháp.

Cô ấy rất hứng thú và tin tưởng những gì tôi nói. Cô ấy nói rằng mình muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hướng dẫn cô ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, cũng như học các bài thơ trong Hồng Ngâm. Niềm tin chân thành của cô ấy vào Sư phụ và Đại Pháp đã mang lại cho cô những phúc lành và phép màu.

Tại phiên tòa sơ thẩm, Viện kiểm sát đề nghị mức án tối đa là 2,5 năm tù đối với vụ án của cô. Tuy nhiên, tòa án lại kết án cô 6 năm tù. Cô và gia đình cho rằng điều này không thể chấp nhận được, và các bạn tù trong phòng giam của cô cũng bày tỏ sự cảm thông, dù chúng tôi không thể làm gì để giúp cô.

Vài ngày sau, cô ấy nhận được thông báo từ Viện kiểm sát cho biết họ đã đệ đơn kháng cáo vụ án của cô lên tòa án trung cấp. Trong khi chờ phiên tòa xử phúc thẩm, nguyên đơn cuối cùng đã rút đơn kiện sau khi các bên đã nỗ lực đáng kể để đạt đến hòa giải thành công.

Khi luật sư báo tin cho cô ấy, người đầu tiên cô ấy chia sẻ là tôi. Cô ấy nói: “Dì ơi, đó là một phép màu. Đó là một phép màu!”

Tôi phấn khích ôm lấy cô ấy và nói: “Chúc mừng cháu, dì rất mừng cho cháu”.

Cuối cùng, tòa án trung cấp đã tuyên án cô ấy 2 năm rưỡi tù treo. Sau khi bản án được ban hành, cô ấy được thả tự do ngay lập tức và trở về nhà.

Phật tử ngưỡng mộ Pháp Luân Đại Pháp

Cô Lâm (bí danh), là một Phật tử mộ đạo, đọc sách Phật giáo hàng ngày và có hiểu biết nhất định về tín ngưỡng. Dù vậy, trước khi bị giam giữ, cô không biết gì về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng cô đã nhìn thấy những tờ tiền giấy có in thông điệp về Pháp Luân Đại Pháp. Cô thích những họa tiết hoa sen trên đó nên đã giữ lại chúng.

Khi Lâm mới đến trại tạm giam, cô đã gặp cô Lý là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Cô Lâm kể rằng cô Lý rất tốt bụng, luôn mỉm cười và chịu đựng sự hiếp đáp mà không hề phàn nàn. Đôi khi, Lâm không thể chịu đựng được và cô đã đứng ra bảo vệ cô Lý.

Khi nghe cô Lý đọc bài “Đạo trung” trong Hồng Ngâm của Sư phụ, cô Lâm vô cùng xúc động trước phẩm hạnh của người tu luyện mà Sư phụ mô tả trong bài thơ, và cô đã ngay lập tức học thuộc lòng bài thơ đó. Cô Lý nói với cô rằng: “Tu luyện là tu bản thân mình. Người ta phải hướng nội tìm ở chính mình, đặc biệt là khi đối mặt với xung đột. Tôi bị bức hại vì đã không tu luyện tinh tấn”.

Hành xử của cô Lý khiến cô Lâm cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ các học viên Pháp Luân Đại Pháp và cô muốn tìm hiểu thêm. Thật không may, cô Lý đã sớm bị chuyển đến một nhà tù khác.

Ngay sau khi cô Lý rời đi, một học viên khác là cô Tôn được đưa vào phòng giam của cô Lâm. Tuy nhiên, cô Lâm không có cơ hội nói chuyện với cô Tôn. Vào đêm trước khi cô Tôn sắp bị đưa vào tù, cô Lâm đã tranh thủ cơ hội và hỏi cô ấy rằng: “Mục đích cuối cùng của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là gì?”

Cô Tôn trả lời: “Để trở thành một vị Phật trong kiếp này!”

Cô Lâm vô cùng xúc động và nhận ra Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời thế nào, khi không chỉ giúp người tu luyện đạt đến viên mãn, mà còn có thể đạt được điều đó trong đời này. Cô Tôn cũng kể cho cô Lâm nghe một số điều kỳ diệu mà cô đã trải qua, và nói: “Tôi và một học viên khác đã trèo qua một bức tường rất cao để chính quyền không thể bắt được chúng tôi”.

Sau khi cô Tôn rời đi, cô Lâm thầm nghĩ: “Mong sao mình có thể gặp được một học viên Pháp Luân Đại Pháp khác”. Sau đó, cô Lâm được chuyển đến phòng giam này. Khi tôi được chuyển đến đó, trưởng phòng giam hỏi tôi tại sao tôi lại vào đây, tôi đã trả lời: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp”.

Cô Lâm ngay lập tức bước đến chỗ tôi, hào hứng hỏi: “Chị thực sự là một học viên Pháp Luân Đại Pháp sao?” Tôi nói rằng đúng vậy. Cô ấy thốt lên: “Thật tuyệt vời!”

Chúng tôi trở thành những người bạn tốt. Bất cứ khi nào có cơ hội, chúng tôi đều cùng nhau chia sẻ những hiểu biết của mình, và tôi cũng chia sẻ với cô ấy về sự truyền bá rộng rãi của Pháp Luân Công ra thế giới. Cô ấy đã nhanh chóng học thuộc “Luận Ngữ” và những bài thơ trong Hồng Ngâm mà tôi có thể nhớ.

Cô ấy nói: “Những học viên Pháp Luân Đại Pháp thực sự đang tu luyện. Tôi muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”. Cô ấy đã ngừng đọc sách Phật giáo và cô tin rằng Sư phụ đang dõi theo cô.

Tôi bị giam giữ trong trại tạm giam suốt 22 tháng và hòa thuận với hầu hết mọi người ở đó. Tôi chưa bao giờ cãi vã với bất kỳ ai và cố gắng hết sức để làm những việc mình nên làm. Tôi thường giúp đỡ những người mà gia đình không thể gửi tiền kịp thời, bằng cách chia sẻ với họ thực phẩm và đồ dùng. Đổi lại, tôi cũng được những người đồng cảm với mình quan tâm.

Qua thời gian ở chung, nhiều người trong số họ đã thay đổi quan điểm trước đây của họ về Pháp Luân Đại Pháp, vốn bị ảnh hưởng bởi những lời dối trá và tuyên truyền của ĐCSTQ. Họ đã liễu giải chân tướng về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu đồng cảm với các học viên.

Khi tôi bị đưa vào tù và phải chia tay với những người khác, họ buồn bã dặn dò tôi phải tự chăm sóc bản thân mình thật tốt. Một số người thậm chí còn nói rằng họ sẽ giữ liên lạc với tôi. Những hành động tử tế của họ chắc chắn sẽ mang lại cho họ một tương lai tươi sáng và những phước lành.

Cảm tạ Sư phụ đã gia trì cho con! Cảm ơn các đồng tu đã giúp đỡ tôi!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/16/485049.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/4/221940.html

Đăng ngày 22-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share