Bài viết của Chúng Hành
[MINH HUỆ 23-11-2024] Đã 20 năm kể từ khi xuất bản cuốn sách có sức ảnh hưởng lớn, Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản (Cửu Bình), và tác động của cuốn sách trên toàn cầu tiếp tục được nhân rộng. Năm nay có nhiều sự kiện kỷ niệm mốc lịch sử quan trọng này.
Các học viên tổ chức diễu hành tại Toronto ghi dấu 20 năm xuất bản cuốn cửu bình, ngày 02 tháng 11 năm 2024
Cuốn cửu bình, một cuốn sách phơi bày sâu sắc lịch sử và sự dối trá của Đảng, đã tạo ra làn sóng thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức Đoàn, Đội của nó. Tính đến cuối năm 2024, hơn 400,3 triệu người đã tình nguyện từ bỏ mối liên hệ của họ với Đảng.
Cùng với cửu bình, phần mềm cho phép người Trung Quốc Đại lục đột phá tường lửa Internet của ĐCSTQ cũng mở ra khả năng tiếp cận thông tin không dễ dàng có được ở Trung Quốc. Mạng internet không bị kiểm duyệt cũng vạch trần những lời dối trá của Đảng, và khiến nhiều người Trung Quốc hơn từ bỏ tư cách đảng viên của họ. Quả thực, 20 năm là thời gian để một thế hệ trưởng thành. Mọi người đều đã trải qua rất nhiều điều, và sự tà ác của ĐCSTQ ở khắp mọi nơi. Ai ai cũng có thể cảm nhận được điều này trong trải nghiệm của chính mình. Đặc biệt là sau đại dịch, nền kinh tế Trung Quốc đại lục suy thoái, mâu thuẫn xã hội ngày càng gia tăng, nạn tham nhũng ngày càng nghiêm trọng. Người dân đã thực sự bắt đầu mất lòng tin vào ĐCSTQ.
Trên các trang mạng chính thức, nơi những người từng gia nhập các tổ chức của ĐCSTQ có thể tuyên bố thoái Đảng, nhiều người khi thoái đã để lại những thông điệp sâu sắc về lý do họ rời khỏi ĐCSTQ.
Trong tuyên bố thoái Đảng vào ngày 4 tháng 11 năm 2024, Hách Minh viết: “Đã 20 năm trôi qua kể từ khi cửu bình được công bố. Trong 20 năm qua, đặc biệt là trong 3 năm đại dịch, ĐCSTQ đã thể hiện đầy đủ bản chất thực sự của nó. ĐCSTQ sắp tan rã, và tôi sẽ không bị chôn vùi cùng nó. Cầu mong Chủ nghĩa Cộng sản sẽ không bao giờ còn tồn tại trên thế giới nữa, và cầu mong Đấng Sáng Thế cứu rỗi người dân Trung Quốc. Tôi tuyên bố rút khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội thiếu niên Tiền phong”.
Những người trẻ tuổi tìm hiểu bản chất của ĐCSTQ bằng cách vượt qua sự kiểm duyệt Internet của ĐCSTQ
Ngày 8 tháng 11, Lưu Phàm đến từ Nam Kinh viết: “Khi tôi học năm thứ nhất trung học cơ sở, tôi đã có chiếc điện thoại di động đầu tiên có thể kết nối Internet. Vào thời điểm đó, tôi nhận thấy không thể truy cập được nhiều nền tảng xã hội phổ biến như Facebook, YouTube, v.v…. Ban đầu tôi nghĩ là do lỗi mạng, nhưng sau khi khắc phục sự cố mạng, nó vẫn như vậy. Sau đó, tôi đã nói chuyện này với giáo viên lớp máy tính của chúng tôi. Qua thầy ấy, lần đầu tiên tôi biết đến sự tồn tại của tường lửa của ĐCSTQ. Nhưng thầy ấy giải thích rằng có nhiều thứ phản động trên Internet, rằng những nội dung như vậy đều là giả, nước Mỹ vẫn chưa từ bỏ mong muốn chống phá chúng ta, do vậy mà Internet mới bị kiểm duyệt.
“Nhưng rõ ràng là thầy ấy đã không thuyết phục được tôi. Vì hơn 100 quốc gia trên thế giới được kết nối Internet, tại sao Trung Quốc lại chặn những thứ này? Trên Internet chính xác có gì vậy? Có phải tất cả đều là dối trá không? Sự nghi ngờ này kéo dài cho đến khi tôi học năm thứ hai trung học. Khi ấy, tôi nhận được một phần mềm vượt tường lửa từ một người bạn để tìm kiếm tài liệu học tập. Tôi nhớ rất rõ rằng thông tin đầu tiên bị ĐCSTQ chặn mà tôi xem được là vụ Thảm sát ngày 4 tháng 6. Một nhóm sinh viên đã bị ĐCSTQ dùng xe tăng cán qua chỉ vì họ yêu cầu dân chủ và tự do. Sau đó, khi tôi tiếp tục vượt tường lửa, tôi đã biết về nhiều bí mật khác mà ĐCSTQ cố gắng che giấu, từ việc cấu kết với quân đội Nhật Bản trong Thế chiến II, việc trồng thuốc phiện ở Nanniwan, cuộc bao vây Trường Xuân, cho đến các phong trào chính trị hủy diệt khác nhau sau khi ĐCSTQ lên nắm chính quyền như Tam phản, Ngũ phản, Đại nhảy vọt, v.v… rồi các trại tập trung ở Tân Cương, sự thật về COVID-19, đến lệnh phong tỏa trong đại dịch kéo dài ba năm. Qua đó tôi đã hiểu được lịch sử của ĐCSTQ là lịch sử giết người đẫm máu. Đảng đã chặn Internet để người dân Trung Quốc không biết được lịch sử giết người của nó, bởi vì một khi mọi người đều biết, ĐCSTQ sẽ sụp đổ”.
“Nhưng may mắn thay, ngày càng có nhiều người hiểu được chân tướng và nhận ra bản chất tà ác của ĐCSTQ. Là một thành viên đã thức tỉnh, tôi chính thức tuyên bố thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên tiền phong!”
Vào tháng 10 năm nay, anh Cố Kỳ Lỗi đến từ Chiết Giang đã viết: “Tôi là nhân viên của một doanh nghiệp nhà nước. Sau khi vô tình xem tin tức trên Đài Truyền hình Tân Đường Nhân, tôi đã có một hiểu biết mới về các tổ chức của ĐCSTQ. Ban đầu, tôi không tin và nghĩ rằng đó là do các thế lực thù địch hải ngoại tung tin đồn nhảm. Nhưng sau đó, tôi vẫn tiếp tục vượt qua sự kiểm duyệt để truy cập Đài Truyền hình Tân Đường Nhân, Apollo, Thời báo Đại Kỷ Nguyên và các phương tiện truyền thông khác, và tôi đã thấy nhiều hành vi độc ác của ĐCSTQ hơn. Các bài viết dường như có cơ sở và hợp lý. Vì vậy, tôi bắt đầu suy nghĩ, và xác minh bằng cách hỏi các thế hệ lớn tuổi trong gia đình và sử dụng thông tin từ bên thứ ba. Suy nghĩ của tôi bắt đầu thay đổi, dần dần, tôi nhìn thấu bộ mặt tà ác của ĐCSTQ. Ở đây, tôi tuyên bố thoái bằng tên thật của mình và tôi kêu gọi mọi người hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên và Đội thiếu niên Tiền phong và bất kỳ tổ chức nào khác liên quan đến ĐCSTQ. Hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ để được an toàn!”
Các chủ doanh nghiệp nhận ra bản chất của Đảng Cộng sản Trung Quốc
Ngày 5 tháng 11, anh Đặng Hiếu từ Trung Quốc đại lục viết: “Tôi là một chủ doanh nghiệp ở Trung Quốc. Vì xuất thân từ một gia đình đơn thuần, tôi luôn tin rằng ĐCSTQ là một chính phủ công chính cầm quyền vì người dân. Cho đến khi xảy ra cuộc khủng hoảng kinh tế, tôi vẫn ngu ngốc nghĩ rằng vì tôi làm việc chưa đủ chăm chỉ và đó là lý do tại sao tôi lâm vào cảnh nợ nần chồng chất và phải bươn chải khốn đốn. Tình cờ, tôi truy cập vào trang web Đại Kỷ Nguyên, đọc các bài viết về ĐCSTQ và hiểu ra bản chất của nó. Tôi đã đau đầu dằn vặt về thông tin này. Sau khi suy nghĩ thật kỹ, tôi đã quyết định rời khỏi tổ chức tà ác này. Hiện giờ tôi cũng đang giúp nhiều người hơn hiểu được sự thật bằng cách của riêng mình”.
Vào tháng 10 năm nay, một người dùng hóa danh “Sám hối” đã viết: “Tôi từng là phó bí thư Đảng ủy và bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật của một nhà máy ở tỉnh Vân Nam. Trong quá trình tái cơ cấu ĐCSTQ, một số quan chức ĐCSTQ đã thông đồng với các chủ doanh nghiệp tư nhân để tiếp quản nhà máy thuộc sở hữu nhà nước trị giá hơn 500 triệu Nhân dân tệ với chi phí rất nhỏ, khiến hàng trăm nhân viên bị sa thải, cuộc sống bỗng chốc lâm vào cảnh khốn cùng. Trong hơn mười năm qua, các nhân viên đã nhiều lần gửi đơn khiếu nại lên các sở ban ngành tỉnh và trung ương có liên quan nhưng những người nộp đơn đã bị bắt và bị giam giữ. Các viện kiểm soát, tòa án và cơ quan chính phủ mọi cấp đều biết rõ hành vi đó là vi phạm pháp luật, là sai trái, nhưng đã bao che cho nhau, đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, nên đến nay, sự việc vẫn chưa được giải quyết và những kẻ vi phạm vẫn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Giờ đây, cuối cùng tôi đã thấy rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ. Chỉ bằng cách lật đổ ĐCSTQ, người dân mới có được cuộc sống bình thường và có nhân quyền thực sự. Hôm nay, tôi chính thức tuyên bố rằng tôi đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó mà tôi từng tham gia. Tôi sẽ không cấu kết với ĐCSTQ nữa và kiên quyết rời khỏi tổ chức tà ác này”.
Cảnh sát mạng và cảnh sát: Bị lừa dối, bất lực và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc
Ngày 2 tháng 11, S970 (hóa danh) từ Chiết Giang đã viết: “Tôi là một cảnh sát mạng tại một đồn công an. Tôi tưởng mình có thể bắt những kẻ xấu và bảo vệ sự an toàn của khu vực như trong các bộ phim truyền hình, nhưng tôi lại được giao nhiệm vụ theo dõi dư luận trực tuyến, xóa các bài đăng và vô hiệu hóa các bình luận. Trong khi thực hiện công việc của mình, tôi đã vào các trang web như Đài Truyền hình Tân Đường Nhân và Thời báo Đại Kỷ Nguyên, và đọc được rất nhiều sự thật. Hóa ra tôi đã lớn lên trong một môi trường bị bọn cướp cộng sản lửa dối và tôi đã bị tẩy não hoàn toàn bởi văn hóa Đảng tà ác của ĐCSTQ. Tôi không thể phân định đúng sai. Sau 3 năm đại dịch, tôi càng hiểu sâu sắc hơn bản chất tà ác của ĐCSTQ từ góc độ ý thức hệ. Tôi từ lâu đã không hài lòng với hàng loạt thủ đoạn tà ác của ĐCSTQ. Suy cho cùng, những người bị hại đều là dân thường và đều là người tốt, nhưng họ đã phải chịu những tai ương vô cớ. Tôi xin chính thức tuyên bố thoái xuất khỏi ĐCSTQ và cắt dứt mọi quan hệ với ĐCSTQ từ bây giờ.”
Anh Trần Hương Nhân ở Quảng Tây cũng là một cảnh sát và rất đồng cảm với S970. Trong tuyên bố thoái xuất của mình, anh viết: “Tôi là một cảnh sát. Ban đầu tôi gia nhập lực lượng cảnh sát để bảo vệ tính mạng và tài sản của người dân và duy trì sự công bằng và công lý của tư pháp. Sau nhiều năm làm việc, tôi phát hiện ra rằng lý tưởng trước đây của mình chỉ là viển vông. Làm cảnh sát thì không gì hơn là dối trá. Họ chỉ ép cung, tạo ra những vụ án oan sai, và là ô dù bảo vệ cho một số bên liên quan có quyền lực. Nếu bạn thực sự muốn phục vụ nhân dân, bạn không thể tồn tại trong một tổ chức như vậy. Ví như, trong quá trình cưỡng chế di dời và phá dỡ nhà, khi chủ nhà gọi cảnh sát, cảnh sát không xuất hiện vì các quan chức ĐCSTQ địa phương đã thông báo trước cho cảnh sát là không được đến hiện trường. Một số chủ nhà thậm chí còn bị đội phá dỡ đánh chết. Cảnh sát chỉ xuất hiện nếu nhân viên phá dỡ bị đánh, bị giết hoặc bị thương. Sau đó, chủ nhà bị điều tra với các tội danh như cản trở thi hành công vụ, gây rối hoặc cố ý gây thương tích cho người khác, và bị truy tố. Còn hành động tự vệ của chủ nhà thì bị bỏ qua. Việc các viên chức lạm quyền, thiếu trách nhiệm và cố ý gây thương tích do chủ đầu tư cưỡng chế phá dỡ cũng bị bỏ qua.
“Chỉ có những người từng trải qua những điều này mới biết ĐCSTQ tà ác đến mức nào. Quả thực, ý định ban đầu của tôi là bảo vệ công lý và bảo vệ nhân dân chỉ là viển vông. Từ hôm nay trở đi, tôi phải đoạn tuyệt hoàn toàn khỏi bè lũ Cộng sản gớm ghiếc này bằng cách thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ”.
Hóa ra chúng ta đang sống trong “Khu vực bị chiếm đóng”
Trong tuyên bố thoái ĐCSTQ vào ngày 25 tháng 9, ông Lý Trường Minh viết: “Tôi là một giám đốc công ty đã nghỉ hưu. Sau khi nghỉ hưu, tôi đi du lịch khắp trong và ngoài nước. Tôi đã thấy các học viên Pháp Luân Công tại tất cả các nước mà tôi đến thăm, hoàn toàn trái ngược với sự đàn áp ở Trung Quốc. Khi tôi đi Camphuchia, tôi đã đến thăm đài tưởng niệm vụ thảm sát người Campuchia và người Trung Quốc của Khmer Đỏ – ĐCS Campuchia. Một phần tư người dân Campuchia đã bị giết, bị bức hại đến chết. Tôi đã đến Tân Cương và Tây Tạng, và tôi cũng đã chứng kiến cuộc đàn áp văn hóa và tín ngưỡng của ĐCSTQ đối với người dân nơi đây. Thẻ căn cước thường xuyên bị kiểm tra và yêu cầu nhận dạng khuôn mặt, chẳng khác gì thời ba tỉnh Đông Bắc bị Nhật Bản hiếm đóng trong Thế chiến II. Cái gọi là giấy chứng nhận “công dân tốt” là bắt buộc. Có người nhắc nhở tôi rằng chúng ta hiện đang ở trong khu vực bị chiếm đóng, và tôi đột nhiên nhận ra điều đó là sự thực. Đúng vậy, ‘Cộng hòa Xô viết Trung Hoa’ trong thời kỳ Diên An đã được đổi thành ‘Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa’ vào năm 1949. Chúng ta đã bị chi bộ thứ ba ở phương Đông do Quốc tế Cộng sản thành lập chiếm đóng“.
“Một tảng đá cổ có dòng chữ “Trung Quốc cộng sản Đảng vong” đã được tìm thấy ở tỉnh Quý Châu. Các chuyên gia đã xác nhận nó được hình thành một cách tự nhiên, đó là Thiên ý! Trời diệt Trung cộng, ĐCSTQ đang phải hứng chịu sự trừng phạt của Thần thông qua dịch bệnh như bệnh dịch hạch, thời tiết cực đoan, v.v… Tại đây, tôi chính thức tuyên bố lời thề độc mà tôi đã đưa ra trong vô minh khi giơ tay phải tuyên thệ cống hiến tất cả cho ĐCSTQ là không còn giá trị. Tôi là một người dân Trung Quốc, không phải là hậu duệ của Marx và Lênin, và tôi không muốn bị diệt vong cùng tà Đảng trong sự trừng phạt của Thần. Tôi muốn sống cho bản thân, gia đình và bạn bè thân yêu của mình. Hãy chứng kiến sự sụp đổ của ĐCSTQ tà ác, xin đồng bào đại lục đừng bị lừa bởi sự thịnh vượng bề ngoài: nào thì đường cao tốc, đường sắt cao tốc, rồi cảnh quan, nhưng đạo đức và hệ thống pháp luật đã hoàn toàn sụp đổ, tham nhũng ở khắp mọi nơi. Tôi từng làm việc trong hệ thống và tôi biết ĐCSTQ không có giải pháp nào cho sự hỗn loạn vào thời điểm này. Nó chỉ có thể liều lĩnh chặn thông tin và sử dụng bộ máy tuyên truyền để tẩy não mọi người. Một khi tường lửa bị phá vỡ, tôi tin chắc rằng Đảng sẽ tan rã trong vòng 6 tháng. Tôi hy vọng sẽ tan rã trong hòa bình, không có chiến tranh, hỗn loạn, chỉ là một sự chuyển đổi hòa bình. Cầu Chúa phù hộ cho Trung Quốc!”
Tháng 9 năm nay, Chu Thạc Quốc cũng đã đưa ra tuyên bố thoái xuất và nói về trải nghiệm cá nhân của mình: “Ngày 1 tháng 7 năm 2024, tôi bị bộ phận kế hoạch của công ty lôi đi quay video xây dựng Đảng mà không hề hay biết. Mọi người đều bị yêu cầu xếp hàng và giả vờ gia nhập ĐCSTQ, đồng thời nắm chặt tay tuyên thệ trung thành với tà Đảng. Đoạn video sau đó đã được công ty chúng tôi quảng bá. Công ty chúng tôi vốn là doanh nghiệp tư nhân và không liên quan gì với ĐCSTQ. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, các doanh nghiệp tư nhân cũng bị yêu cầu thành lập chi bộ Đảng, bị yêu cầu thực hiện nhiều hành vi giả tạo. Công ty đã bị ép phải quay video xây dựng Đảng. Qua đó có thể thấy cái gọi là lòng trung thành và nhiệt huyết với Đảng đều là giả dối, và mọi người đều đang đưa ra những tuyên bố giả tạo. Tôi không phải là đảng viên, và cũng không hề có ý định gia nhập Đảng. Tôi vô cùng hối hận vì đã không nhận ra sự giả vờ bề ngoài cũng rất nguy hiểm. Tại đây, tôi xin tuyên bố: những lời tuyên thệ trong video hoàn toàn là giả dối. Tôi thề sẽ đoạn tuyệt với tà Đảng, đồng thời tuyên bố thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong mà tôi đã gia nhập, và trở thành một người Trung Quốc trong sạch”.
Làm tam thoái
Ngày 2 tháng 9, một phụ nữ tên Niên Niên đã viết: “Tôi là một bà mẹ trẻ đang mang thai ở độ tuổi đôi mươi. Qua những năm trải nghiệm, tôi cảm thấy rất nhiều tuyên truyền của ĐCSTQ đang lừa dối người dân, khiến xã hội và nền kinh tế trở nên hỗn loạn. Nhiều người trẻ tuổi thất nghiệp và mọi người đang sống trong cảnh nghèo túng. Tôi hy vọng tổ chức tà ác này sẽ sớm sụp đổ. Tôi tuyên bố rút khỏi Đội và Đoàn mà tôi đã tham gia khi còn nhỏ, và trở thành một người Trung Quốc trong sạch. Tôi cầu xin thần linh sẽ phù hộ cho tôi và đứa con chưa chào đời của tôi được bình an vô sự”.
Ngày 9 tháng 9, Đông Hoa ở Hà Bắc viết: “Tôi, Đông Hoa, xin tuyên bố thoái Đội. Tôi đã bị Đảng vô thần nhồi sọ, dạy rằng không có Thần Phật. Sau khi xem bộ phim ‘Trở lại thành Thần’, tôi hiểu rằng Thần luôn tồn tại, vì vậy tôi muốn trở thành một người tốt. Từ bây giờ, tôi chính thức tuyên bố thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong”.
Cô Tiểu Liên, hiện đang ở Hoa Kỳ, đã tuyên bố thoái xuất khỏi ĐCSTQ vào ngày 15 tháng 9. Cô cho biết: “Hôm nay, tôi đã xem cuộc diễu hành của Pháp Luân Công và cảm thấy Hoa Kỳ thật tự do. Tôi rất ghét ĐCS ở Trung Quốc. Ở đó, không có nhóm nào dám bày tỏ quan điểm khác biệt như thế này. Tôi xin tuyên bố thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong mà tôi từng gia nhập”.
Ngày 17 tháng 9, Lưu Minh đăng tuyên bố: “Tôi là đảng viên kỳ cựu với 40 năm tuổi Đảng. ĐCS không phải vì nhân dân phục vụ mà tham nhũng tràn lan. Tôi tuyên bố tam thoái”.
Ngày 11 tháng 10, Đại Cát từ Hắc Long Giang viết: “Tôi là một nhân viên nghỉ hưu của một công ty vận tải thuộc Cục Vận tải. Khoảng 7, 8 năm trước, cấp trên của tôi đã yêu cầu tôi chặn các học viên Pháp Luân Công trên xe buýt đường dài để họ không thể khiếu nại lên chính phủ. Hôm nay, tôi đã hiểu chân tướng về Pháp Luân Công, tôi ăn năn về hành vi trong quá khứ của mình và tôi xin lỗi các học viên Pháp Luân Công đó. Tôi xin tuyên bố thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên Tiền phong, hoàn toàn đoạn tuyệt với ĐCSTQ, và lựa chọn một tương lai tốt đẹp hơn cho mình”.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/23/485323.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/24/221788.html
Đăng ngày 14-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.