Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-10-2024]
Tôi vui mừng đắc Đại Pháp vào ngày 8 tháng 4 năm 1996, sau khi tu luyện được 2 tháng thì hết thảy bệnh tật trên thân thể như: bệnh thấp khớp, bệnh thấp tim, đau lưng, đau chân, cứng vai gáy v.v. đều khỏi hẳn, thật sự là toàn thân nhẹ nhàng vô bệnh.
Nhà tôi là điểm luyện công, các đồng tu đến nhà tôi luyện công vào mùa đông, khi mọi người đả tọa trên chiếc giường gạch không đủ chỗ, chồng tôi (người thường) mỗi ngày đều đốt nóng hai chiếc giường gạch để sưởi ấm. Khi làm nóng giường, anh rất chu đáo và sẽ dùng tay kiểm tra xem chúng lạnh hay ấm, mỗi ngày nhiệt độ đều phù hợp. Sự ủng hộ của anh đối với Đại Pháp đã mang lại cho anh ấy phúc báo to lớn.
Thời điểm đó gia đình tôi có một cửa hàng tạp hóa, có một hôm chồng tôi lái xe vào thành phố lấy hàng, khi đi đến đoạn đường đổ dốc, một chiếc xe kéo đã đâm vào xe của anh từ phía sau, xe của anh đã lao vào con mương ven đường, người lái xe kéo sợ hãi bỏ chạy. Chồng tôi đứng dậy và thấy rằng cả trong lẫn ngoài thân thể đều không hề hấn gì.
Một ngày nọ, chồng tôi ở nhà một mình thì chiếc tivi đột nhiên phát nổ, mảnh kính vỡ bay tung toé khắp nơi. Khi ấy chồng tôi đeo bùa hộ mệnh chân tướng, tai anh bị ù đi và không nghe thấy gì cả, nhưng cơ thể không bị thương. Nửa tiếng sau, tai anh không còn bị ù nữa.
Vào một ngày mùa thu năm 1998, chồng tôi làm việc tại công trường xây dựng, đang thi công xây móng cho tòa nhà, đất được công nhân đào lên chất thành một đống ở đó như những ngọn núi nhỏ, và chồng tôi ngồi giữa những đống đất làm việc. Bất thình lình một tảng đá lớn nặng hơn 150 kg từ trên một ụ đất lăn xuống và lao thẳng về phía chồng tôi. Có người vội hét lên: “Mau tránh ra!” Chồng tôi còn chưa kịp đứng dậy thì tảng đá lớn đã lao tới trước mắt và dừng lại. Thật sự quá thần kỳ.
Tháng 4 năm 2014, tôi và chồng đến phía nam chăm sóc con gái mới sinh. Mỗi ngày sau khi làm xong việc nhà tôi liền đi giảng chân tướng và khuyên tam thoái. Không lâu sau, chồng tôi bắt đầu đau dạ dày, ăn uống ngày càng ít đi, cơ thể ngày một gầy gò và đen sạm, anh ấy thường khom người dùng tay ôm bụng và nói rằng mình vừa đau vừa sốt. Có vài lần con rể muốn đưa anh ấy đi bệnh viện để khám, anh ấy đều không đi, nói rằng khi về nhà sẽ ổn thôi. Sau khi con gái hết thời gian ở cữ, chúng tôi về nhà, chú em hàng xóm thấy bộ dạng ôm bụng khom lưng, vừa đen vừa gầy của chồng tôi bèn nói với tôi: “Chị này, mai đưa anh ấy đến bệnh viện đi được không? Tình trạng của anh ấy chả nhẹ đâu, không có vẻ gì là sẽ khỏi cả.” Chồng tôi cũng nói: “Hôm nay đã muộn lắm rồi, ngày mai sẽ đến bệnh viện vậy.” Tôi nhớ đến việc chồng tôi vẫn luôn ủng hộ tôi tu luyện, khi làm việc trên công trường còn mang tài liệu chân tướng cho các công nhân khác đọc và còn giảng chân tướng cho họ. Hiện giờ anh ấy trở nên như vậy nhất định là có quan hệ với tôi, tôi đi miền nam 2 tháng nay không học Pháp, không luyện công, chao ôi, tôi hiểu rồi, là tà ác nhắm vào tôi mà đến, không hay rồi!
Tôi phát chính niệm để thanh lý trường không gian của chồng. Chồng tôi đi đến trước mặt tôi, mỉm cười và nói với tôi: “Không cần đi bệnh viện nữa, anh khỏi rồi! Anh không thấy khó chịu chút nào.” Tôi thấy anh không còn khom lưng và đã đứng thẳng, sắc mặt cũng không còn đen sạm nữa, cũng tròn trịa ra. Tôi nói với anh: “Anh có biết vì sao lại khỏi không? Em đã giúp anh đọc kinh văn Đại Pháp, là Đại Pháp giúp anh khỏe lại, vì anh có chính niệm với Đại Pháp.” Anh ấy nói: “Anh tin những điều em nói.”
Chồng tôi năm nay đã 76 tuổi, thân thể khoẻ mạnh, cả người nhẹ nhàng vô bệnh. Cảm tạ Sư tôn!
(Phụ trách biên tập: Hồng Dương)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/28/484351.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/17/221694.html
Đăng ngày 21-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.