Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ ở Đài Loan
[MINH HUỆ 30-10-2024]
Kính chào Sư phụ!
Xin chào các bạn đồng tu!
Tôi là học sinh năm cuối của khoa âm nhạc của Trường Trung học Nghệ thuật Điểu Tùng ở huyện Vân Lâm. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi một cuộc đời mới.
Bệnh tật hành hạ
Trường Điểu Tùng là trường trung học thứ ba mà tôi theo học. Trước đó, tôi xin nghỉ học vì lý do sức khỏe ở hai trường khác nhau.
Cách đây vài năm, tôi đột nhiên không thể nói chuyện hoặc biểu đạt cảm xúc của mình. Mẹ đưa tôi đi khám và tôi được chẩn đoán bị “chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế”. Tôi ngày càng trở nên khó tương tác với người khác. Tôi thậm chí không thể mua nổi bữa trưa hay hứng đầy bình nước. Tôi ngồi lì trên ghế cả ngày, cảm thấy đau khổ nhưng không thể kiểm soát bản thân. Cuối cùng, tôi được đưa về nhà và chìm đắm trong nỗi đau khổ, dằn vặt.
Có lần về đến nhà, tôi phải ngồi nghỉ trên cầu thang. Khi bước vào nhà tắm, tôi không còn sức lực để tắm. Tôi nhìn vòi nước và không mở được. Mẹ lo lắng cho tôi nhưng không biết làm sao để giúp tôi. Tôi cảm thấy lạc lõng, vô vọng, và bất lực. Ngay cả bây giờ, khi ngẫm lại, tôi vẫn cảm nhận cơn đau rõ ràng.
Hai tháng như vậy trôi qua. Tôi không tắm, không đánh răng, hoặc bước ra khỏi nhà. Tôi ngủ trên sàn phòng khách, và ba mẹ phải chuẩn bị cả ba bữa ăn cho tôi. Mỗi khi có ai xuất hiện ở đó, tôi sẽ cảm thấy căng thẳng và rất lo lắng. Tôi hầu như không thể tự chăm sóc bản thân. Mỗi ngày trôi qua, tôi đều chịu thương tổn về thể chất lẫn tinh thần.
Trong họa có phúc
Cuối tháng 10 năm 2021, huấn luyện viên đào tạo nơi mẹ tôi công tác đã đến thăm tôi sau khi biết được tình huống của tôi. Cô ấy là học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Thông qua việc tư vấn hàng tuần, cô ấy phát hiện rằng tôi bị lo lắng nhưng không đến mức bị rối loạn tư duy, mặc dù hành vi của tôi sẽ khiến người khác ấn tượng rằng tôi mắc bệnh thần kinh nặng.
Cô ấy viết cho tôi “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và đề nghị tôi thành tâm niệm. Sau đó cô ấy trịnh trọng đề nghị tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đầu, tôi nghĩ cô ấy đến để thuyết giảng nên bản thân có chút chống cự. Cô ấy biết tôi bị nghiệp tư tưởng can nhiễu nghiêm trọng, nên đã lấy ra cuốn Chuyển Pháp Luân và đề nghị tôi đọc “Luận Ngữ” cùng cô. Tôi đồng ý và đọc “Luận Ngữ” ba lần.
Nhờ cô ấy, tôi nhận ra đây là cuốn sách quý và phải trân trọng. Sau này, mỗi khi tôi cảm thấy mình không thể vượt qua điều gì, tôi sẽ lấy sách Chuyển Pháp Luân ra và đọc. Tôi thường cảm thấy Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, luôn bên cạnh tôi, trông chừng và điểm ngộ cho tôi. Càng đọc sách, tôi càng có thêm chính niệm.
Tôi đã thay đổi sau khi bước vào tu luyện
Khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi cảm thấy Đại Pháp đã thay đổi tôi từ lúc nào không hay biết. Tôi dần dần chuyển từ một tuần đi tắm một lần đến hai ngày một lần, và cuối cùng là mỗi ngày.
Thực ra, trước đó, tôi sẽ mất từ hai đến bốn tiếng hoặc hơn để tắm gội. Sau khi tôi vào trường Điểu Tùng, ban đầu, tôi vẫn mất một thời gian dài mới tắm xong, nhưng giờ thì tôi có thể tắm lâu nhất là nửa tiếng.
Trước đây, tôi bất lực với việc tắm gội và những hoạt động khác. Như thể tôi bị thứ gì đó thao túng và không thể kiểm soát chính mình. Nhờ học Pháp và tu luyện bản thân, tôi đã có thể dần dần phân biệt rõ điều gì là chủ ý thức của mình và điều gì không phải. Tôi không còn bị cảm xúc của mình nữa điều khiển và dẫn dụ nữa.
Sư phụ đã giảng:
“Nhưng đại đa số người ta có thể lấy tư tưởng chủ quan rất mạnh (chủ ý thức mạnh) để bài trừ nó, phản đối nó. Như thế, minh chứng rằng cá nhân ấy có thể độ được, có thể phân biệt rõ tốt xấu, cũng chính là ngộ tính tốt; Pháp thân của tôi sẽ giúp đỡ họ tiêu trừ đại bộ phận loại nghiệp tư tưởng này. Tình huống này tương đối hay gặp. Một khi xuất hiện, chính là để xem bản thân có thể chiến thắng tư tưởng xấu đó không. Ai có thể kiên định, thì nghiệp có thể tiêu.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Sau Tết Nguyên Đán năm 2022, tôi tham gia khóa học Pháp Luân Đại Pháp chín ngày. Quá trình này đầy rẫy những khó khăn. Cho dù có ngủ nhiều bao nhiêu, tôi vẫn cảm thấy mệt. Tôi không thể thức dậy đúng giờ nên bị trễ. Mặc dù đó không phải là hành trình suôn sẻ, cuối cùng tôi cũng đã hoàn thành khóa học.
Sau này, tôi nhận ra rằng trong khi nghe Pháp, Sư phụ đã tịnh hóa cơ thể và tiêu trừ nghiệp tư tưởng cho tôi. Sau đó, tôi về nhà và tình nguyện tham gia cho Bộ Ngoại Thương trong hai tháng.
Bây giờ tôi có thể kiểm soát hành vi của mình với chủ ý thức mạnh. Tâm và thân của tôi đều trải qua những biến hóa to lớn. Từ tận đáy lòng, con xin chân thành cảm tạ Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp. Chính Sư phụ đã giúp tôi tìm thấy bản thân và lấy lại cuộc sống.
Trở lại cuộc sống bình thường
Sau khi học Đại Pháp, trạng thái tinh thần của tôi hồi phục nhanh chóng. Chỉ trong hai tháng, tôi bắt đầu chuẩn bị quay lại trường và trở về cuộc sống bình thường.
Với sự gợi ý của giáo viên, cũng là học viên Đại Pháp, tôi đã cùng cha mẹ đến tham quan Trường Trung học Điểu Tùng. Sau khi được nhận vào học, tôi có cơ hội được học lại các bài công pháp Đại Pháp một lần nữa. (Tôi từng hoài nghi về tầm quan trọng của việc luyện công trong khóa học chín ngày, nên đã cản trở tôi thành tâm thành ý học các bài công pháp). Tôi thực sự trân quý sự an bài này.
Kiên trì vượt qua khổ nạn
Cuộc đời không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Lúc đầu, tôi được nhận vào khoa vũ đạo. Cơn đau từ việc duỗi thẳng khiến tôi sợ hãi. Buổi tối tôi không ngủ được và không biết ngày mai sẽ làm gì. Tôi không bắt kịp với việc học thuật và học nghệ thuật. Tôi phải dùng hết mọi sức lực để làm mọi việc. [Vì vậy,] tôi kiệt sức, nên đã nghĩ đến việc trốn khỏi trường hoặc thậm chí bỏ học.
Với sự giúp đỡ của nhiều thầy cô, tôi nhanh chóng được chuyển sang khoa âm nhạc. Tôi chưa từng có kinh nghiệm học nhạc và phải học mọi thứ từ đầu. Nhưng tôi sẵn lòng học.
Tôi ngộ ra rằng chỉ bằng cách tín Sư tín Pháp tôi mới có thể tiến về phía trước. Tôi tự nhủ rằng không có sự lựa chọn nữa, và tôi phải vượt qua nỗi sợ hãi khiến tôi muốn quay đầu. Sau đó, cả tâm lẫn thân của tôi ngày càng trở nên bớt căng thẳng. Đối với việc xử lý việc học và cuộc sống hàng ngày, tôi tự nhắc bản thân hãy làm tốt nhất và không bị lo lắng thao túng. Việc loại bỏ các chấp trước cũng gia cường tín tâm của tôi vào Pháp.
Bước đột phá
Tôi nhớ rằng đó là hôm trước ngày Nhà giáo khi tôi mới tham gia khoa âm nhạc. Để chuẩn bị cho chương trình, các bạn cùng lớp năm dưới đã mời tôi tham gia tập luyện cùng họ.
Sự kiện này là cơ hội tuyệt vời cho tôi vượt qua nỗi áp lực tâm lý. Tôi luôn quan tâm quá mức đến việc người khác nghĩ về mình và không thể hành xử một cách bình thường. Trong khi tôi rất căng thẳng trong suốt buổi biểu diễn, sau này giáo viên của tôi bảo tôi rằng giọng nói của tôi rất rõ, và cô đã phân công tôi làm người dẫn chương trình một sự kiện khác với các thầy cô, học sinh và phụ huynh.
Đêm trước buổi diễn ra sự kiện, tôi rất lo lắng. Ngày hôm sau, khi tôi đang đứng trên sân khấu đối diện với 150 người, đôi chân tôi run lên khi tôi bước lên phía trước. Tôi đã gặp khó khăn để vượt qua căng thẳng. Sau đó, tôi nhớ một học viên đã nói rằng: “Tôi không phải ở đây để chứng thực bản thân”. Tôi muốn truyền tải niềm vui của việc học tại ngôi trường này đến mọi gia đình để nhiều người hơn nữa nhận ra giá trị của trường.
Ngay lập tức, một dòng năng lượng ấm áp chảy xuyên cơ thể tôi. Tôi cảm thấy rất dễ chịu và có thể nhìn thẳng vào khán giả. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời.
Bao dung và thiện đãi người khác
Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hồi phục sức khỏe và tâm tính cũng thay đổi. Trước đây, tôi không thân thiết với em trai. Tôi không thích em vì em không sạch sẽ và vô lý. Thực ra, em trai nhỏ hơn tôi hai tuổi và bị mắc chứng Down.
Lúc tôi còn là một đứa trẻ, tôi đã đánh em do thiếu hiểu biết và không quan tâm đến em. Tôi không muốn đi chơi cùng em vì sợ thu hút những ánh nhìn kỳ lạ. Bây giờ tôi đã tu Chân, Thiện, Nhẫn và sẵn sàng thay đổi bản thân và chấp nhận em của mình. Tôi không còn tránh mặt hay phản đối em vì nghĩ rằng đôi bàn tay của em dơ bẩn. Thay vào đó, tôi xem em trai như một người bạn tốt và cố gắng dành nhiều thời gian hơn với em.
Tôi cũng ngày càng ý thức được những nỗ lực chịu khó và tình yêu thương của cha mẹ. Ban đầu, cha mẹ muốn tôi có em, nên quyết định có thêm đứa con thứ hai. Để chăm sóc tốt cho em trai, mẹ tôi đã chuyển từ giáo dục nghệ thuật sang giáo dục đặc biệt, và cha tôi đã làm việc vất vả để hỗ trợ gia đình. Trong giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời tôi, cha mẹ đã làm việc thậm chí còn vất vả hơn và không từ bỏ tôi.
Tấm gương của cha mẹ đã để ấn tượng sâu sắc trong tâm trí tôi. Cha mẹ và em trai tôi đã tạo điều kiện để tôi đắc Pháp. Trong xã hội phức tạp và loạn tượng này, tôi may mắn đặt chân vào miền tịnh thổ tu luyện Đại Pháp.
Tôi hiện đang đọc từng cuốn kinh văn của Đại Pháp và lấy Pháp làm Thầy để làm kim chỉ nam cho cuộc sống hàng ngày. Bây giờ, tôi không chỉ trở nên vui vẻ hơn mà còn cải biến nhiều quan niệm. Tôi sẽ học tập chăm chỉ và dùng hành xử của mình để chứng thực sự mỹ hảo của Đại Pháp.
Đây là trải nghiệm tu luyện của tôi. Vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.
Cảm ân Sư phụ!
Cảm ân các bạn đồng tu!
(Bài viết được trình bày tại Pháp hội Đài Loan năm 2024)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/30/484338.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/6/221530.html
Đăng ngày 24-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.