Bài viết của Thuần Chính, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Hồ Nam, Đại lục
[MINH HUỆ 11-11-2024] Vào tháng 5 năm 2022, một đồng tu lớn tuổi gần 70 tuổi đã nhờ tôi mua cho bà một chiếc máy tính để truy cập trang Minh Huệ Net và học cách đánh chữ, bà ấy nói chưa bao giờ tiếp xúc với máy tính. Tôi hỏi bà ấy đã từng học bính âm tiếng Trung chưa, bà nói đã học. Khi cài đặt hệ thống, tôi đặt một chuỗi mật khẩu mở máy (ngẫu nhiên) không theo quy tắc. Dạy bà ấy cách cắm dây nguồn, cách bật máy tính, cách nhập mật khẩu và làm quen với vị trí các chữ cái trên bàn phím, cách gõ chữ in hoa và các ký hiệu đặc biệt, cách sử dụng Xiaoyao Pen (bút Xiaoyao) để nhập ký tự tiếng Trung, cách kết nối wifi, v.v. Tôi nói bà ghi chú từng bước, từng quá trình, để bà có thể đọc hiểu. Tôi ngồi bên cạnh và nói cho bà từng bước một, chỉ cho bà từng chữ một. Sau một tuần như vậy, tôi hỏi bà có thể mở máy được chưa? Bà ấy nói không mở được, tôi nói bà hãy thao tác cho tôi xem, do bà nhập mật khẩu mở máy không chính xác và không thể tìm thấy một số chữ trên bàn phím.
Nhà tôi cách nhà đồng tu rất xa, một lần đi một lần khó, tôi hy vọng bà ấy có thể tự nhập mật khẩu mở máy sớm nhất có thể, nên tôi mở một văn bản, sau khi tôi đánh mật khẩu xong thì bảo bà chiểu theo đó đánh vào dòng tiếp theo, rồi đối chiếu xem có nhất quán hay không và để bà luyện tập nhiều lần. Ban đầu tôi vẫn rất nhẫn nại hướng dẫn bà, nghĩ rằng đồng tu là người mới dùng máy tính nên cứ từ từ, thời gian lâu sẽ thành thạo thôi. Sau một, hai tháng, đồng tu vẫn không thể nhập chính xác mật khẩu, chữ hoa và chữ thường không khớp nhau nên tôi hơi mất kiên nhẫn và nghĩ: Chỉ có 20 ký tự (mật khẩu) luyện đánh trong hai tháng mà vẫn không được? Sau đó tôi nghĩ, thế này không thiện, là chỉ trích, mình là đệ tử Đại Pháp, phải có khả năng nhẫn nại.
Trong khoảng thời gian này, bà ấy muốn kết nối mạng wifi nhưng không biết kết nối ở đâu. Tôi nói bà hãy nhìn vào ghi chú sẽ biết. Bà ấy nói xem rồi nhưng vẫn không thấy kết nối ở đâu. Tôi nói bà ấy tìm những ghi chú liên quan, bà ấy chỉ đọc thấy dòng chữ “góc dưới bên phải màn hình”, không thấy biểu tượng mạng wifi mà nhảy sang bước tiếp theo, cũng không biết dòng chữ “góc dưới bên phải màn hình” biểu thị điều gì. Lúc này tôi mới biết đồng tu đọc không hiểu ghi chú.
Đồng tu là nhân viên về hưu, tính ra cũng là người có trình độ văn hóa, vậy mà thậm chí không thể hiểu được những ghi chép của mình? Một tay tôi chỉ vào ghi chú của bà ấy, tay kia chỉ vào góc dưới bên phải màn hình máy tính và hét lên với bà ấy: “Đây là góc dưới bên phải màn hình, biểu tượng hình quạt với ngôi sao nhỏ này chính là biểu tượng mạng wifi! Không chỉ đọc ký tự mà còn cần nhìn vào biểu tượng và cũng cần biết ý nghĩa của ký tự đó!” Lúc đang nói, tôi nhận ra lời nói của bản thân vừa bất thiện, vừa có tâm chỉ trích, tôi lập tức điều chỉnh tâm thái và kiên nhẫn thao tác một lần cho bà ấy xem. Đồng tu vẫn nhìn tôi bất lực, tôi khích lệ bà ấy: Luyện tập thêm vài lần nữa sẽ ổn thôi.
Vài ngày sau, đồng tu đến và nói rằng không thể kết nối wifi và biểu tượng wifi có dấu X màu đỏ. Tôi nói không có dấu X màu đỏ đâu. Đồng tu dẫn tôi đến nhà bà ấy. Tôi thấy biểu tượng không dây đúng là có dấu X màu đỏ, tôi nghĩ: Sao lại thế nhỉ? Là lỗi hệ thống? Hay là phần cứng có vấn đề? Cài đặt mạng có màu xám và không thể cài đặt được, mày mò rất lâu mà vẫn không xóa được dấu X màu đỏ, trong tâm nghĩ không biết hệ thống có lỗi không, nên nói với đồng tu rằng tôi sẽ quay lại và cài đặt lại hệ thống xem sao. Sau khi cài đặt lại rồi, biểu tượng mạng wifi vẫn có dấu X màu đỏ, tôi lên trang Thiên Địa Hành tìm hiểu nguyên nhân. Hóa ra có một nút chuyển đổi mạng wifi nhỏ ở bên phải máy tính, chỉ cần ấn nút thì dấu X màu đỏ sẽ biến mất.
Sau khi tôi kết nối wifi tại nhà đồng tu xong, cũng không giải thích nguyên nhân với đồng tu. Cuối tháng 8 thì đồng tu bị bắt cóc và mất liên lạc với bà ấy cho đến đầu năm nay.
Đầu năm 2024, diễn đàn kỹ thuật yêu cầu cập nhật hệ thống, không sử dụng phương thức mã hóa trước đó nữa. Tôi nghĩ hệ thống của đồng tu nên cập nhật. Nhưng tôi không tìm ra nhà của bà ấy (do mất địa chỉ), trong tâm nghĩ thời gian lâu rồi hẳn là bà đã lên Minh Huệ Net rất thành thạo. Kết quả là tôi gặp đồng tu vào giữa tháng 4 năm 2024, bà lại nhờ tôi mua máy tính, nói rằng sau khi bị bắt cóc và bị giám sát tại nơi cư trú, bà đã cho chiếc máy tính đó vì sợ bị lục soát nhà.
Đồng tu này thường ủng hộ tiền cho điểm tài liệu, đôi khi vì vậy mà cuộc sống của bà gặp khó khăn. Tình cờ tôi có một chiếc máy tính cũ không sử dụng, nên dự định đưa cho bà ấy. Buổi tối đồng tu đến, tôi nói mình có chiếc máy tính cũ đã dùng qua và muốn đưa cho bà ấy, tuy nhiên, một số cổng USB không hoạt động tốt, những cổng khác vẫn dùng được, đủ để lên Minh Huệ Net. Bà ấy nói được, nhưng nhất định muốn trả tiền, còn muốn trả nhiều hơn. Bà ấy nói tôi không có thu nhập, chồng không đưa tiền, còn phải nuôi con nhỏ, còn phải sinh sống, v.v.. Tôi nói máy tính này là cho bà ấy, bà ấy cứ nói muốn trả tiền. Tôi không muốn nói tới nói lui nên dừng cuộc nói chuyện ở đây.
Khi cài mật khẩu thì làm theo yêu cầu của bà ấy, kết hợp phương pháp đã được các đồng tu cao tuổi khác chấp thuận để đặt mật khẩu mở máy, tất cả các chữ viết thường đều đổi thành chữ in hoa và các ký tự đặc biệt được thay thế bằng số, thêm dấu chấm phía trên các chữ in hoa, các ký tự đặc biệt và số; nói với bà ấy rằng bất cứ khi nào thấy có dấu chấm trên đầu thì trước tiên nên giữ nút shift rồi mới nhấn chữ hoặc số; viết vào sổ tay phím shift và phím enter trông như thế nào cũng như các chữ cái trên đó, và ở vị trí nào, như vậy, chuỗi mật khẩu này tương ứng với các chữ cái và ký hiệu đặc biệt trên bàn phím. Lần này, đồng tu nhanh chóng tìm ra từng chữ cái trong mật khẩu, tôi để bà luyện tập và bà ấy nói rằng bây giờ thích học máy tính.
Tuy nhiên, lại xảy ra một vấn đề, đồng tu nhấn phím chữ cái như thể đó là phím shift, sau khi nhấn rồi không bỏ tay ra ngay mà dùng mắt tìm kiếm chữ cái tiếp theo, kết quả là nhập vào một chuỗi dài chữ giống nhau. Sau đó tôi hướng dẫn đồng tu cách bấm nút để cảm nhận được lực và cảm giác bỏ tay ra ngay sau khi ấn xuống, đối với những chữ và số có dấu chấm trên đầu, thì bỏ tay ra ngay sau khi nhấn phím.
Hôm sau, đồng tu lại cố ý mang tiền đến. Bà ấy cứ khăng khăng như vậy nên tôi đã nhận và nói rằng sẽ chuyển số tiền này đến điểm tài liệu để dùng cho việc chính đáng.
Ngày thứ 3, đồng tu vừa bước vào cửa liền kéo tôi lại nói rằng muốn thảo luận với tôi một chuyện. Ban đầu bà ấy nói rất nhiều lời linh tinh, về những chuyện giữa bà ấy với bạn bè thân quyến, tôi không muốn nghe, nhưng giữa chừng lại xen vô rằng: “Bây giờ không có tiền trả tiền thuê nhà, nên con trai đưa cho tôi 2.500 Nhân dân tệ để trả tiền thuê nhà; một đồng tu nọ nói với tôi rằng ‘máy tính cho chị rồi sao chị còn phải trả tiền, trong khi bản thân chị lại đang khó khăn như vậy, chị lấy lại tiền đi’; máy tính cô mua cho tôi trước đây không thể kết nối wifi do bị hỏng và còn có dấu X đỏ nữa, tôi chưa bao giờ kết nối được wifi; video cô tải về cho đồng tu nọ không thể chiếu trên TV, nói rằng cô là đặc vụ…”
Tôi đã minh bạch, đồng tu muốn lấy lại tiền, tôi không động tâm không tranh biện, tĩnh tĩnh lắng nghe bà ấy gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng đồng tu chỉ ngón trỏ vào mặt tôi ba lần và hỏi tôi một cách nghiêm túc xem tôi có hiểu những gì bà ấy nói không. Tôi nói hiểu rồi, bề ngoài tôi bình tĩnh nhưng trong tâm căm phẫn bất bình: Tôi vốn không muốn lấy tiền, là bản thân bà muốn trả, bây giờ nuốt lời còn nói ngược lại, là loại người gì vậy?
Lý trí nhắc nhở tôi đừng tức giận, đây là để đề cao tâm tính, cố gắng nhẫn không nói gì. Tôi đứng dậy lấy số tiền bà ấy trả hôm qua đưa tận tay bà, bà ấy đếm rồi bỏ vào túi. Sau đó, tôi để bà ấy thực hành nhập mật khẩu, rồi hướng dẫn bà cách sử dụng Xiaoyao Pen, kết nối wifi và lên mạng. Khi đồng tu rời đi, tôi bỏ máy tính vào túi rồi bảo bà ấy mang về.
Sau khi đồng tu đi rồi, tôi tĩnh tâm suy nghĩ vì sao mình gặp phải những chuyện này? Mình cần bỏ những tâm nào? Những gì mình làm đã phù hợp với Pháp chưa?
Tôi thấy mình có niệm bất chính, sợ phiền phức, bản thân không ở trong Pháp. Coi đồng tu như người thường thích gây chuyện, mang lại phiền phức cho tôi, không chuyển biến quan niệm, không coi chuyện xấu thành hảo sự. Những gì đồng tu làm mà không phù hợp với ý tôi thì tôi sẽ sinh tâm bất thiện, tâm không nhẫn nại, tâm sợ phiền phức, tâm nóng vội, nói chuyện gay gắt, chỉ trích, coi thường người khác, v.v.. Tôi còn có tâm lợi ích sợ tài vật bị tổn thất, bởi vì tôi không có công việc, không có thu nhập, nên lo lắng cuộc sống tương lai, đây kỳ thực là không tín Sư tín Pháp. Đệ tử Đại Pháp có Sư phụ quản, chẳng phải Sư phụ đã an bài cho tôi có thu nhập từ tiền cho thuê nhà hay sao? Mặc dù không nhiều nhưng sinh sống ổn định, trong khi đó tôi lại có tâm không biết đủ, tâm tham lam. Đồng tu nói phóng đại, hứa hão, nuốt lời, liệu có đang thể hiện hình ảnh của tôi không? Nhìn lại bản thân thực sự là có và còn nghiêm trọng hơn, nhưng bản thân không nhận ra, nghĩ đến đây quả thật xấu hổ, Sư phụ thông qua biểu hiện của đồng tu để sửa đổi tôi, nhân đây con xin cảm tạ Sư phụ, cảm ơn đồng tu. Tôi thấy mình chỉ nhìn vào khuyết điểm của người khác, giữ trong lòng không buông, không có tâm bao dung.
Tôi cũng nhận thấy mình làm việc thiếu quyết đoán, bảo hộ bản thân, nhân nhượng để khỏi phiền phức, sợ xung đột, và những nhân tâm khác, v.v., khi đồng tu mang tiền đến, tôi nên kiên quyết, dứt khoát nói rõ ràng với bà ấy rằng: Đây là máy tính cho dì, không lấy tiền. Tôi không suy nghĩ cho cảm nhận của người khác, nhân tâm mạnh mẽ, tự cho mình là đúng – mặc dù đồng tu lớn tuổi có hiểu biết nhất định về bính âm tiếng Trung, nhưng xét cho cùng, mấy mươi năm đã trôi qua và bàn phím toàn chữ in hoa, đồng tu (quen) nhìn chữ thường, nhưng trên bàn phím lại không có, tất nhiên, chữ hoa và chữ thường tương ứng không khớp nhau, mật khẩu rất phức tạp, nhiều ký tự đặc biệt và khó tìm trên bàn phím, tôi chỉ cân nhắc đến tính an toàn mà không cân nhắc xem liệu đồng tu lớn tuổi có thuận tiện sử dụng hay không; kết quả là, đồng tu lớn tuổi nhìn tôi với ánh mắt bất lực, cảm thấy việc học máy tính quá khó và không có hứng thú học.
Sau khi tìm ra những nhân tâm này, phân tích nguyên nhân đằng sau chính là quan niệm hậu thiên, văn hóa đảng, cựu thế lực và các nhân tố khác đang gây loạn, tôi lập tức phát chính niệm thanh trừ chúng. Thông qua học Pháp, phát chính niệm, bây giờ tôi đã bình tĩnh hơn nhiều, và đồng tu cũng toát lên niềm vui trong ánh mắt.
Từ nay về sau nhất định phải học Pháp nhiều hơn, phát chính niệm nhiều hơn, triệt để thanh trừ những nhân tâm này, kiểm soát vững bản thân, đề cao tâm tính, quy chính lời nói và hành động trong Pháp, đồng hóa với Pháp, tu xuất thiện tâm, từ bi, bao dung, vô tư vô ngã và vị tha, bắt kịp tiến trình Chính Pháp.
Nếu có chỗ nào không ở trong Pháp, mong đồng tu từ bi chỉ chính.
Cảm tạ Sư tôn! Cảm ơn đồng tu!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/11/11/大陸法會-在教同修學電腦過程中修自己-484415.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/17/221695.html
Đăng ngày 10-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.