Bài viết của Linh Ngọc, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-10-2024] Một vài đồng tu đã đến nhà tôi cùng nhau học Pháp, học thuộc Pháp và chia sẻ với tôi khi tôi mất đi thị giác của mình. Họ đã khích lệ tôi tiếp tục vững bước trên con đường tu luyện.
Phát chính niệm và cứu độ nhiều chúng sinh nhất có thể
Vào một ngày năm 2013, tôi đã phát chính niệm cùng với một đồng tu có thiên mục khai mở. Sau khi xong việc, cô ấy đã nói trong sự kinh ngạc: “Chị ơi, Sư phụ đã cử các thiên binh và thiên tướng đến. Có hai đội quân trong tay cầm vũ khí đang tiến đến với dáng vẻ oai phong lẫm liệt.” Lúc ấy, tôi không ngộ và không hiểu vì sao Sư phụ lại an bài như vậy.
Sau đó, Sư phụ đã an bài cho một đồng tu trẻ có thiên mục khai mở đến nhà tôi. Sau khi chúng tôi phát chính niệm xong, cô ấy túm lấy cánh tay tôi và nói một cách hào hứng: “Dì ơi, chúng ta không phải ở trong trạng thái con người. Cháu nhìn thấy dì bay ra ngoài cửa sổ khi chúng ta phát chính niệm.” Tôi thực sự không tin vào điều cô ấy nói.
Sư phụ thấy tôi không ngộ nên đã điểm hoá trong giấc mơ của tôi. Tôi nhìn thấy hai chiếc đồng hồ cổ xưa to lớn treo trên tường. Một chiếc chỉ 12 giờ và chiếc kia chỉ 6 giờ. Hai thời điểm này là lúc phát chính niệm. Tôi ngộ ra Sư phụ đang điểm hoá rằng phần đã tu thành của tôi đang dẫn dắt các thiên binh và thiên tướng đi tiêu diệt tà ác ở không gian khác.
Kể từ đó, tôi đảm bảo rằng mình phát chính niệm mười lần mỗi ngày, hoặc thậm chí là mỗi giờ; mỗi lần kéo dài ít nhất 15 phút, đôi khi vài giờ đồng hồ. Trong nhiều năm, tôi đã dẫn dắt các thiên binh và thiên tướng đi tiêu diệt tà ác trong vòng 30 phút cho đến một giờ đồng hồ, vào lúc 7 giờ sáng và 7 giờ tối hàng ngày.
Vì không thể ra ngoài, nên tôi rất sốt ruột khi biết rằng các đồng tu khác mỗi ngày đều ra ngoài giảng chân tướng trực diện cho người dân. Sư phụ nhìn thấy tâm của tôi và đã đưa những người hữu duyên đến cho tôi. Chồng tôi thích chơi mạt chược. Họ hàng của chúng tôi, bạn bè, bạn học cũ và các đồng nghiệp của ông ấy đã đến nhà chúng tôi để chơi mạt chược với chồng tôi. Tôi nhân cơ hội ấy để tặng họ tài liệu chân tướng và khuyên họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Nhờ sự gia trì của Sư phụ, tôi đã giúp đỡ được một vài người.
Chứng thực tính siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp
Gia đình tôi chăm lo hết mọi việc cho tôi sau khi tôi vừa mất đi thị giác. Sau này, Sư phụ điểm hoá rằng tôi nên tự mình làm. Ví dụ, tôi nên học cách mở và tắt chiếc máy phát nhạc mới mua, và sử dụng nút tua. Một hôm nọ, tôi muốn tạm ngưng nhạc và bấm nút thì nhạc ngừng lại. Sư phụ quả thực là biết hết tất cả mọi thứ!
Hôm nọ, một đồng tu nhìn thấy tôi bật và tắt một chiếc bút thu âm nhỏ thì nói rằng: “Tôi ngưỡng mộ chị lắm. Tôi không biết làm thế nào mà chị làm được vậy.” Tôi nói: “Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ.” Tôi tự làm hết mọi việc, trừ nấu ăn. Tôi thậm chí còn tự cắt móng tay và móng chân. Những người khác đều rất ngưỡng mộ tôi.
Một hôm vào tháng 3 năm 2023, tôi không thể cử động được lưng của mình. Tôi không thể bước đi và phải bò vào nhà vệ sinh. Tôi cầu xin Sư phụ cho tôi đứng dậy được. Tôi chậm rãi co chân, nắm lấy khung cửa và đứng lên. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp tôi.
Tôi bám vào tủ quần áo, chầm chậm đi tới cạnh giường và ngồi xuống dựa vào đầu giường. Tôi liền phát chính niệm và hướng nội, sau đó luyện bài công pháp thứ nhất chín lần. Cảm thấy rã rời, tôi bèn nghỉ ngơi một lát rồi luyện tiếp bài công pháp thứ hai và thứ ba. Phép màu đã xảy ra sau khi tôi phát chính niệm. Tôi lần theo bức tường, chậm rãi bước vào phòng ăn và ngồi ăn một bữa như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi đã hết đau lưng trong vòng một tuần. Một lần nữa, tôi đã chứng thực được tính siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp.
Sư phụ ban cho tôi một cây bút thần
Tôi đã vài lần gửi bài chia sẻ đến trang Minh Huệ trước khi tôi mất đi thị lực. Sư phụ đã ba lần ban cho tôi một cây bút thần sau khi tôi mất đi thị lực và cho phép tôi làm được những điều dường như không thể.
Tôi viết bài chia sẻ thứ nhất của mình cho một đồng tu xuất hiện triệu chứng đột quỵ. Bà ấy đã khóc sau khi đọc bài chia sẻ của tôi. Một hôm, tôi đã dành ra bốn giờ đồng hồ để viết bài chia sẻ cho Pháp hội, sau đó luyện bài công pháp thứ hai và cảm thấy một dòng năng lượng ấm áp mạnh mẽ đang bao trùm lấy mình. Cảm giác như thể hai cánh tay tôi không hề tồn tại, còn thân thể tôi mềm mại và trôi lơ lửng, dễ chịu vô cùng. Từ ngữ không thể diễn tả được cảm giác của tôi vào lúc ấy. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi.
Trong hơn 10 năm qua, tôi đã viết hơn mười bài chia sẻ. Các đồng tu khác duyệt bài chia sẻ của tôi và gửi chúng đến trang Minh Huệ. Vì không thể nhìn thấy gì, tôi gặp khó khăn khi viết và cũng khó để các đồng tu khác duyệt bài chia sẻ của tôi. Tôi đã nhiều lần gặp can nhiễu trong quá trình này. Nhờ có sự gia trì của Sư phụ, rốt cuộc những bài chia sẻ này cũng được hoàn thành.
Mặc dù không thể nhìn thấy gì, tôi đang bước đi trên một con đường thần thánh và tươi đẹp do Sư phụ từ bi vĩ đại dẫn dắt. Tâm tôi sẽ vĩnh viễn hân hoan bước đi trên con đường này.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/27/221386.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/11/474497.html
Đăng ngày 20-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.