Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 15-08-2024] Tôi là một học viên 81 tuổi, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ tháng 5 năm 1994. Thấm thoát đã 30 năm trôi qua, tôi đi được đến ngày hôm nay là nhờ sự dẫn dắt và bảo hộ từ bi của Sư phụ.

Một ngày nọ, tôi đến một khu chợ để phát tài liệu giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công). Tôi thấy một dãy cửa hàng, liền phát lần lượt, khi tôi phát gần xong thì có người lao ra khỏi cửa hàng, chỉ vào tôi và la lớn: “Bà ấy là Pháp Luân Công. Mau bắt lấy bà ta!“ Một số người lao về phía tôi. Tôi thầm phát chính niệm, rồi xoay người và chạy vào con hẻm gần nhất. Con ngõ nhỏ yên tĩnh và vắng vẻ lạ thường mặc dù phía sau tôi có tiếng la hét ầm ĩ. Tôi đi qua một số con hẻm yên tĩnh, ra khỏi khu chợ chính, rồi đi đến lối vào chợ. Khi tôi quay đầu nhìn lại, khu chợ trước đây vắng tanh giờ lại đông nghẹt người, như thể tôi vừa mới đi qua một không gian khác vậy. Tôi nhận ra mình đã trốn thoát thành công nhờ sự giúp đỡ từ bi của Sư phụ.

Đột phá rào cản bằng chính niệm

Tôi đã trải qua một thời gian dài nghiệp bệnh. Một buổi sáng, đùi trái của tôi đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, vừa nóng, vừa đau, vừa ngứa. Lúc đầu tôi không để ý, nhưng đến chiều cơn đau trở nên dữ dội đến mức tôi đứng không nổi, ngồi không xong, nằm xuống cũng khó khăn. Tối hôm đó, chân tôi lại xuất hiện các nốt phát ban có kích thước bằng hạt đậu nành. Ngoài nóng rát, chân tôi còn ngứa và đau như thể tôi bị kim đâm, đau đến tận xương tủy.

Sau khi nhận ra đây là can nhiễu của cựu thế lực, tôi đã phát chính niệm cùng con gái. Mặc dù cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng cơn đau vẫn còn dữ dội đến mức tôi không thể ngủ được. Sáng sớm hôm sau, tôi nhanh chóng thức dậy, cố gắng hoàn thành luyện công và các triệu chứng có phần giảm bớt. Nhưng mấy ngày tiếp theo, tình trạng của tôi trở nên tồi tệ hơn và chúng có vẻ ngoài giống như nhiễm bệnh zona, lan từ lòng bàn chân trái lên đến mông. Tôi bị sốt, đau đớn và các vết phát ban thậm chí còn tiết ra dịch màu vàng. Dịch vàng chảy đến đâu, các vết phát ban mới lại xuất hiện đến đó. Tôi không thể ngủ được suốt ba ngày ba đêm.

Tôi phủ nhận giả tướng nghiệp bệnh này và quyết tâm duy trì luyện công buổi sáng và ra ngoài giảng chân tướng. Tôi cũng không ngừng hướng nội tìm, nhưng không thể tìm ra nguyên nhân gốc rễ. Tôi liên tục thanh trừ các giả tướng bệnh zona. Bất cứ khi nào tôi mạo hiểm ra ngoài để giảng chân tướng, tôi không thể ngồi mà chỉ có thể đứng. Bất cứ khi nào cơn đau trở nên tồi tệ hơn, tôi sẽ đi chậm lại và thầm nhẩm:

“Đại giác bất úy khổ
Ý chí kim cương chú
Sinh tử vô chấp trước
Thản đãng Chính Pháp lộ”
(Chính Niệm Chính Hành, Hồng Ngâm II)

Đôi khi cơn đau đến cực hạn, tôi tự nhắc nhở mình: “Sinh mệnh của ta là do Đại Pháp tạo ra, là một lạp tử của Đại Pháp, là do Chân-Thiện-Nhẫn cấu thành, là thân thể kim cương bất hoại, không thể bị giả tướng mê hoặc”. Tôi vừa bước đi chậm rãi vừa tự nhắc nhở mình, người khác cũng không nhận ra sự bất thường ở tôi. Dù đi chậm, mất nhiều thời gian hơn, nhưng nhìn thấy chúng sinh được cứu, tôi cảm thấy mừng cho họ đến nỗi quên mất cơn đau của chính mình.

Giả tướng nghiệp bệnh này kéo dài gần năm tháng. Đôi khi cơn đau dữ dội đến mức tôi trở nên chán nản, nhưng tôi biết Sư phụ đang gánh chịu nhiều hơn thay cho tôi. Ngay khi các nốt phát ban sắp lan sang chân bên kia, dịch vàng đột nhiên ngừng chảy và chúng không còn lan rộng ra nữa. Tôi vô thức cảm thấy rằng dịch vàng hiện đang chảy ở một không gian khác, đẩy độc tố ra khỏi cơ thể tôi.

Vài ngày sau, các triệu chứng zona của tôi bắt đầu thuyên giảm, một sáng, khi thức dậy để luyện công, tôi đột nhiên cảm thấy thân thể mình có gì đó bất thường. Tôi phát hiện ra chân phải của tôi trở nên ngắn hơn chân trái. Mỗi khi tôi đứng lên hoặc ngồi xuống, toàn bộ cơ thể tôi đều nghiêng về bên phải. Lúc đó tôi không hề động tâm, cũng không sợ hãi, lập tức dùng chính niệm để chỉ đạo bản thân, rằng: “Tôi là Thần! Không gì có thể ngăn cản tôi, tôi quyết không thừa nhận an bài của cựu thế lực!” Khi tôi luyện bài công pháp thứ ba, tôi phát hiện mình không thể giờ cánh tay lên. Nhưng tôi không từ bỏ và tiếp tục cố gắng. Lúc đó tôi cảm thấy một lực bên ngoài đột nhiên nắm lấy cánh tay tôi và nhấc chúng lên. Tôi biết Sư phụ đang giúp đỡ và khích lệ tôi.

Mấy tháng sau khi tôi xuất hiện giả tướng zona, một cục u lớn, mềm đột nhiên xuất hiện ở lưng tôi. Mỗi khi khối u di chuyển, cơ thể tôi sẽ bị lệch sang trái hoặc sang phải theo hướng di chuyển của nó. Ngoài các cơn đau dữ dội, tôi còn sụt cân nhanh chóng và cảm thấy mình sắp không thể chịu đựng được nữa.

Vào lúc đó, đủ loại nhân niệm nổi lên. Có lúc, tôi thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ, tự hỏi Sư phụ có còn quản tôi không. Tôi ngay lập tức nhận ra suy nghĩ bất chính này và phủ định nó. Thông qua việc tăng cường học Pháp và nhiều lần chia sẻ với con gái, chúng tôi quyết định triệt để phủ nhận an bài của cựu thế lực khỏi suy nghĩ và hành động của mình, thay vì chịu đựng một cách thụ động.

(1) Đầu tiên, tôi loại trừ mối liên hệ giữa các triệu chứng của mình và bệnh zona. Người thường cho rằng phát ban không được tiếp xúc với nước, tôi không thừa nhận điều đó, liền đi tắm rửa (trước đó tôi chỉ dám lau khô). Quả nhiên khi tôi tắm, rất nhiều thứ giống như vỏ cứng đã bị nước tắm cuốn đi. Tôi lập tức cảm thấy dễ chịu hơn nhiều và biết rằng mình đang đi đúng hướng.

(2) Tiếp theo, tôi quyết định không lại cảm thụ nỗi đau và những hạn chế mà bọn chúng đem đến cho tôi, cần làm gì thì tôi làm nấy. Đồng thời, Sư phụ cũng điểm hóa cho tôi:

“Kinh tu kỳ tâm,
Công luyện kỳ thân.”
(Đồng hóa, Hồng Ngâm I)

Tôi kéo dài thời gian luyện công, tăng phát chính niệm lên một giờ mỗi lần, kiên trì giảng chân tướng mỗi ngày và gia tăng cường độ học Pháp. Tôi hoàn toàn giao phó bản thân cho Sư phụ, kiên định tín Sư tín Pháp, đồng thời phủ nhận triệt để mọi suy nghĩ phụ diện.

Với sự gia trì của Sư phụ, tôi đã thành công vượt qua kiếp nạn này sau hơn nửa năm. Mặc dù kéo dài thời gian rất lâu, nhưng qua khảo nghiệm này, tôi nhận ra tầm quan trọng của việc tăng cường học Pháp, luyện công và tin tưởng vô điều kiện vào Sư phụ và Pháp. Hơn nữa, việc tín Sư tín Pháp vô điều kiện không chỉ ở lời nói, mà phải thực sự làm được, phải trừ bỏ mọi suy nghĩ của con người, vượt qua mọi tư duy phụ diện mới có thể kiên định chính niệm, mới có thể phá trừ giả tướng.

Giảng chân tướng cứu người, dùng chính niệm vượt quan

Từ năm 2000, tôi bắt đầu ra ngoài để giảng chân tướng trực tiếp, đến năm 2009, tôi phối hợp với các đồng tu để giảng chân tướng trên quy mô lớn hơn. Mỗi sáng sớm, tôi đều đeo một túi lớn tài liệu chân tướng đến gặp các đồng tu. Chúng tôi đi khắp các thôn làng xung quanh, phát tài liệu đến tận mỗi nhà. Cho dù mùa đông khắc nghiệt hay mùa hè nóng bức, ngày nào chúng tôi cũng qua các ngõ lớn hẻm nhỏ để giảng chân tướng cứu chúng sinh, ngay cả phong cảnh bên đường chúng tôi cũng không màng để ý. Ngày này qua ngày khác, thậm chí trong suốt đại dịch COVID-19 chúng tôi cũng chưa khi nào dừng lại. Dưới đây là một vài sự việc trong khi tôi giảng chân tướng.

Sau bốn ngày, tôi lại có thể ra ngoài giảng chân tướng

Có lần chúng tôi đến một công trường xây dựng lớn để giảng chân tướng và phát tài liệu. Những công nhân di cư từ nông thôn nồng nhiệt chào đón chúng tôi, “Pháp Luân Công đến rồi!” Chúng tôi trả lời: “Các bạn vất vả quá. Chúng tôi đến đây để mang lại cho các bạn bình an, may mắn và phúc báo!” Ba chúng tôi phân nhau giảng chân tướng, phát tài liệu và tặng thẻ bình an cho họ. Hầu hết công nhân đều tiếp nhận chân tướng và đồng ý làm tam thoái. Một số thậm chí còn cầm thẻ bình an và vui vẻ nói: “Tôi có Thần Phật bảo hộ rồi!”

Đến 11 giờ sáng, chúng tôi hoàn thành việc phát tài liệu và thẻ bình an, danh sách ghi tên để làm tam thoái cũng đã xong, có tới 90 người. Chúng tôi phấn khởi lên đường về nhà.

Ở công trường xây dựng có một con mương sâu, phải đi vòng một đoạn dài để đi qua. Hai đồng tu đi cùng tôi đã chọn cách nhảy qua đó. Thấy cả hai đồng tu đều vượt qua thành công, tôi cũng không do dự mà nhảy theo. Tuy nhiên, tôi đã không nhảy qua được và ngã sấp mặt xuống mương. Lúc ấy tâm trí tôi lập tức trở nên trống rỗng, còn hai đồng tu thì hoảng sợ nhanh chóng kéo tôi lên. Sau khi bình tĩnh lại, tôi nói với họ: “Không sao đâu, chúng ta về nhà đi”. Sau khi đi được một đoạn, đầu óc tôi mới tỉnh hẳn và mọi cảm giác đau đớn và khó chịu ập đến. Vất vả và cố gắng lắm, cuối cùng tôi cũng về đến nhà và ngủ thiếp đi.

Chiều hôm đó, tôi thức dậy học Pháp và tình cờ nhìn vào gương. Mặt và môi tôi sưng đến mức gần như không thể mở miệng. Chỗ sống mũi cũng đau đớn bất thường. Nhưng tôi mặc kệ, tiếp tục học Pháp và làm tài liệu chân tướng như thường lệ.

Khi phát chính niệm vào đêm hôm đó, tôi bắt đầu tự vấn bản thân để xác định nguyên do tại sao mình lại ngã, bởi tai nạn này không thể xảy ra mà không có lý do. Nhiều người làm tam thoái sáng hôm đó đã khiến tôi sinh tâm tự mãn, tâm hoan hỉ và tâm tham công đức. Sau khi phát hiện ra những suy nghĩ xấu này, tôi bắt đầu phát chính niệm để tiêu diệt chúng.

Sáng hôm sau, ngủ dậy soi guông tôi thấy toàn bộ khuôn mặt mình sưng lên tím tái. Mí mắt tôi sưng lên thành hai đường rạch, sống mũi tôi bị gãy và môi tôi trông giống như hai cây xúc xích lớn màu đỏ nâu. Thực sự là vô cùng thê thảm! Con gái tôi đã sốc khi nhìn thấy bộ dạng đó của tôi. Cháu cố bôi thuốc vào mặt tôi, nhưng tôi đã ngăn cháu lại. “Mẹ có Sư phụ quản, mẹ sẽ sớm bình phục!” Tôi tiếp tục tăng cường học Pháp, luyện công và phát chính niệm ở nhà.

Đến ngày thứ ba, mặt tôi hết sưng nhưng vẫn còn bầm tím. Tôi cầu xin Sư phụ, “Mặt con thế này sao có thể đi giảng chân tướng được? Xin Sư phụ giúp con loại bỏ màu tím này đi!” Sau đó, tôi nhẹ nhàng lau mặt bằng một miếng gạc. Màu tím dần rơi khỏi mặt tôi như bột màu một cách kỳ diệu! Khuôn mặt tôi trở lại bình thường ngoại trừ một vết sẹo trên sống mũi.

Vậy là, vào ngày thứ tư, tôi lại tiếp tục ra ngoài giảng chân tướng. Các đồng tu đã rất sửng sốt khi nhìn thấy tôi, một đồng tu làm bác sỹ nói với tôi rằng, một người bình thường bị thương như vậy sẽ phải mất ba tháng để phục hồi như thế!

“Nguy hiểm đến vậy mà chị vẫn cứu người, các chị là những người giỏi nhất!”

Mới đây có một sự việc khác khiến tôi đặc biệt cảm động. Hai ngày trước, khi đang đi trên đường để giảng chân tướng, một ông già đi xe đạp đột nhiên dừng lại trước mặt tôi và giơ ngón tay cái lên hào hứng nói: “Pháp Luân Công hảo! Chị già như vậy rồi mà vẫn liều mạng cứu người. Thật sự xuất sắc!”

Thấy tôi không nhận ra, ông ấy liền kể cho tôi nguyên do chúng tôi gặp nhau. Hóa ra cách đây 20 năm, tôi đã giảng chân tướng, tặng bùa hộ mệnh và giúp ông ấy làm tam thoái. Ông ấy xúc động nói với tôi: “Tóc chị đã bạc, vậy mà sau bao nhiêu năm chị vẫn kiên trì nỗ lực. Thật tốt quá! Nguy hiểm đến vậy mà chị vẫn cứu người, các chị là những người giỏi nhất!” Sau khi nghe những lời ông ấy nói, nước mắt tôi bắt đầu trào ra, và tôi cảm thấy mọi nỗ lực của mình đều xứng đáng.

Trong đại dịch COVID-19, người cao tuổi qua đời nhiều nhất, nhưng vẫn có nhiều người cao tuổi đã làm tam thoái vượt qua một cách suôn sẻ và an toàn. Mặc dù người thân, hàng xóm, già trẻ, đều mắc bệnh, nhưng những người cao tuổi này vẫn khỏe mạnh vì họ mang thẻ bình an và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mỗi ngày. Nhờ vậy, họ đã nhận được Thần Phật phù hộ. Khi chúng tôi gặp lại, những người này nắm tay tôi và bày tỏ lòng biết ơn. Tôi nói với họ, “Đây đều là Sư phụ từ bi của chúng tôi ban phước. Hãy cảm ơn Sư phụ của chúng tôi!”

Kiên trì học thuộc Pháp

Sư phụ đã nhiều lần nhấn mạnh rằng các đệ tử Đại Pháp cần học Pháp cho nhiều, học pháp cho tốt, dĩ Pháp vi Sư. Những đệ tử lâu năm, những người đã trải qua nhiều thăng trầm trên con đường tu luyện, đều hiểu tầm quan trọng của việc học Pháp.

Tôi bắt đầu học thuộc Pháp vào năm 2005. Lúc đầu, tiến độ của tôi cực kỳ chậm. Nhưng với sự kiên trì và nỗ lực không ngừng, Pháp bắt đầu in sâu vào trí nhớ của tôi và những Pháp lý từ nông cạn đến thâm sâu bắt đầu triển hiện. Sau nhiều năm kiên trì, giờ đây tôi có thể học thuộc lòng một bài giảng mỗi ngày.

Thông qua việc học thuộc Pháp, tôi thấy mình buông bỏ được những ham muốn và chấp trước của con người, mở rộng khả năng nhẫn nại, năng lực phân biệt thật giả cũng tăng lên. Khi tôi gặp phải vấn đề lớn, các Pháp lý tương ứng lại hiện lên trong tâm trí tôi, hướng dẫn tôi giải quyết theo cách đúng đắn.

Bất cứ khi nào đạt đến trạng thái nhập tâm khi học thuộc Pháp, tôi lại thấy tầng tầng Phật, Đạo, Thần xuất hiện trên các trang sách, tôi còn thấy mỗi trang đều có Pháp thân của Sư phụ đang đả tọa. Cảm giác thật sự được hòa tan trong Pháp thật huyền diệu, từ bi và tường hòa biết bao!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/15/480484.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/26/221028.html

Đăng ngày 05-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share