Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-07-2024] Vì không thực sự tu vững chắc bản thân và ôm giữ nhiều chấp trước không kịp trừ bỏ, nên tôi đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại. Sau khi được trả tự do trở về nhà, tôi lại bận rộn làm việc kiếm tiền. Tôi thường cảm thấy bản thân mình đã làm sai, có lỗi với Sư phụ và Đại Pháp, trong tâm tôi cảm thấy bất lực và vô vọng. Mặc dù muốn tu luyện tinh tấn trong Đại Pháp, nhưng luôn luôn ở trong trạng thái quanh quẩn không thể tiến lên.

Chấp trước người thường dẫn đến các vấn đề sức khỏe

Vì chấp trước vào những điều thế tục, thân thể của tôi đã đồng thời xuất hiện nhiều giả tướng nghiệp bệnh. Trong đó có giả tướng bệnh trĩ, khiến tôi vô cùng đau đớn khi đi lại. Tôi bị chảy máu nghiêm trọng dẫn đến thiếu máu và mệt mỏi, yếu ớt: Tôi phải bám vào tay vịn khi leo cầu thang. Tôi cũng thường xuyên bị tiêu chảy và bị đau răng dữ dội, không thể ăn được.

Những giả tướng nghiệp bệnh này khiến tôi hình thành một quan niệm nặng nề: Tôi tin rằng ăn một số loại thực phẩm nhất định sẽ gây tiêu chảy, nên tôi đã ăn ít hơn. Cơn đau và chảy máu do bệnh trĩ gây ra khiến tôi không thể làm việc bình thường. Điều này ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần của tôi, tôi không thể tập trung vào làm tốt bất cứ việc gì. Vòng luẩn quẩn này đã kéo dài trong một thời gian và cuối cùng khiến tôi phải nghỉ việc để có thể nghỉ ngơi ở nhà.

Sức khỏe của cải thiện sau khi loại bỏ quan niệm người thường

Sau khi nghỉ việc, tôi bắt đầu đọc các bài chia sẻ của các học viên trên trang web Minh Huệ để tập trung loại bỏ can nhiễu. Tôi đã học Pháp nhiều hơn, luyện công, học thuộc Pháp và hướng nội. Tôi thấy mình có chấp trước vào oán hận, sắc dục và truy cầu lợi ích cá nhân.

Để trừ bỏ quan niệm người thường, tôi tự nhủ rằng các học viên miễn nhiễm với vi khuẩn và virus, vì vậy tôi sẽ không bị tiêu chảy và không phụ thuộc vào thức ăn. Tôi ăn những bữa ăn nhẹ, từ bỏ sở thích ăn đồ cay và không còn kén chọn đồ ăn nữa. Để giảm đau răng, tôi quyết định nói ít hơn để tu khẩu. Để đảm bảo giữ khoảng cách đúng với người khác giới, tôi đã tìm kiếm trên trang web Minh Huệ để tìm hiểu về lễ tiết truyền thống giữa nam và nữ thời xưa. Tôi tập trung vào việc tu luyện bản thân và từ bỏ việc theo đuổi danh lợi và chấp trước vào tình cảm của con người.

Mọi nỗ lực của tôi đã được đền đáp, thân thể của tôi đã trở lại bình thường sau một tháng. Ngay cả bệnh trĩ và cơn đau đớn vốn kéo dài trong hơn một thập kỷ cũng đã biến mất. Thật sự là một phép màu!

Trải nghiệm này đã dạy cho tôi sự nghiêm túc của việc tu luyện, đồng thời, tôi đã trải nghiệm được sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.

Sư phụ đã giảng:

“[Nếu] người ta thật sự muốn làm [điều] tốt, thì không ai có quyền bắt người ấy phạm tội, ai mà làm điều ấy thì sẽ bị đánh rớt xuống [tầng dưới].” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Loại bỏ tâm oán hận đối với các thành viên trong gia đình

Sau khi bị bức hại, tôi đã đi chệch hướng trong một thời gian dài, điều này khiến tôi cảm thấy không xứng đáng là đệ tử của Sư phụ và là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi chìm đắm trong sự hối hận và tội lỗi, do đó cựu thế lực đã dùi vào sơ hở của tôi.

Tôi tự trách mình vì đã không tu luyện tinh tấn. Tôi thiếu tự tin và còn nảy sinh tâm lý muốn từ bỏ. Tôi đã đọc các tiểu thuyết trực tuyến để giải tỏa căng thẳng thay vì học Pháp nhiều hơn.

Gia đình tôi chỉ trích tôi vì không hành xử như một người tu luyện. Tôi âm thầm chịu đựng những lời chỉ trích gay gắt của họ. Đó là nỗi đau xé lòng mà tôi cảm thấy thực sự không thể chịu đựng được! Khi bắt đầu gặp những ma nạn trên thân thể, tôi đổ lỗi cho gia đình mình đã quá áp đặt và mong đợi tôi kiếm tiền, khiến tôi mất tập trung trong tu luyện. Tôi đã không nhận ra lý do khiến tôi không thể làm tốt ba việc như một đệ tử Đại Pháp chân chính là tôi đã không coi trọng việc tu luyện, chỉ coi trọng những việc thế tục, tôi đã để bản thân bị can nhiễu.

Bất kể gặp ma nạn như thế nào và phải chịu đựng bao nhiêu, tôi đều nói với Sư phụ rằng tôi muốn làm tốt ba việc và cầu xin Ngài giúp đỡ.

Sư phụ đã giảng:

“Tu ấy là việc của bản thân mình, không ai làm thay.” (Kiên địnhTinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi thực sự đã trải qua nỗi thống khổ khi bản thân muốn tinh tấn nhưng lại liên tục thất bại. Tôi đã học Pháp mà không đắc Pháp.

Đối mặt với lỗi lầm và tu bản thân

Bài học giáo huấn mà tôi rút ra được sau khi đi sai đường sẽ rất khó quay trở lại con đường chính. Cần có ý chí mạnh mẽ để tu luyện thật tốt mới có thể thoát khỏi những ám ảnh về những sai lầm của bản thân. Tôi nhận ra rằng, chỉ cần muốn tu luyện và quyết tâm cải thiện, tôi sẽ có thể vượt qua mọi khó khăn!

Trong tu luyện có thể phạm sai lầm, nhưng tôi phải có can đảm đối mặt với mọi sai lầm của bản thân và sẵn sàng chấp nhận khi người khác chỉ ra. Tôi phải dám vạch trần lỗi lầm của mình, không để tà ác có chỗ ẩn náu. Biện giải và trốn tránh trách nhiệm sau khi mắc lỗi là một đặc tính của văn hóa Đảng, điều này đã cản trở tôi vượt qua những khổ nạn này.

Sư phụ đã giảng:

“Ai có thể không phạm lỗi lầm chứ? Đã sai lầm thì đã sao? Chúng ta thực hiện cho tốt là được rồi, phải vậy không? Nhưng then chốt là cái tâm đó của chư vị. Chẳng phải là tu bỏ ‘nhân tâm’ ư? Chư vị cứ mãi tránh né, cứ mãi che chắn, mãi không muốn tống khứ [nhân tâm đó] đi, đó mới là vấn đề lớn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006])

Trên đời này không có điều gì đáng tiếc hơn việc mất đi cơ hội tu luyện. Tôi sẽ tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và làm tốt ba việc!

Con xin cảm tạ Sư phụ đã từ bi cứu độ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/3/479188.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/20/219588.html

Đăng ngày 27-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share