Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-07-2024] Vào tháng 12 năm 2023, tôi đột nhiên bị ho. Mặc dù tôi biết rằng nó có thể liên quan đến tình trạng tu luyện của mình, nhưng tôi đã không đào sâu thêm để tìm nguyên nhân, cũng không chú ý lắm đến việc này.

Sau một vài ngày, cơn ho trở nên tồi tệ hơn và tôi bắt đầu nôn ra máu. Ngực tôi đau khủng khiếp và tôi khó thở. Tôi ho dữ dội đến mức gần như không thở được. Tôi cảm thấy yếu đến mức không thể đứng vững. Tôi không thể học Pháp hoặc luyện công. Tôi sợ hãi và nhận ra tình hình rất nghiêm trọng, vì vậy tôi đã cầu xin Sư phụ cứu mình.

Tâm trí tôi quay cuồng, các loại quan niệm người thường xuất hiện, ho dữ dội quá—có phải phổi của mình có vấn đề không? Công việc của tôi thời thanh niên đã gây tổn thương tới phổi. Gia đình tôi có một người họ hàng đã từng ho và nôn ra máu, sau đó bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Những suy nghĩ này làm tăng thêm nỗi sợ sinh tử của tôi.

Gia đình tôi muốn tôi đến bệnh viện, nhưng tôi đã từ chối. Trong thâm tâm, tôi biết tình hình của mình—Đại Pháp đã kéo dài mạng sống của tôi, nhưng tôi đã không tu luyện tinh tấn mặc dù tôi tin tưởng vững chắc vào Đại Pháp.

Nhân tâm và chấp trước của tôi đang áp đảo: Tôi không thể buông bỏ nỗi sợ mất sinh mạng và tôi không thể buông bỏ chấp trước tình cảm của mình với con gái mình.

“Tiền tiết kiệm của chúng tôi đều đứng tên chồng tôi. Nếu có chuyện gì xảy ra với tôi thì con gái tôi sẽ ra sao?” Trước đây tôi nói cháu đứng tên các khoản tiền tiết kiệm, cháu không chịu, bây giờ phải làm sao? Các chủng nhân tâm, tình cảm người thường đều bộc lộ. Con gái tôi đã bật các bài giảng của Sư phụ cho tôi nghe và khuyến khích tôi dùng chính niệm để vượt qua nỗi sợ hãi.

Sư phụ đã giảng:

“Hôm nay chư vị đang đối diện với cái chết, không kể là bất kể loại hình thức tử vong nào, chư vị đối diện với cái chết chư vị chẳng mảy may sợ hãi, chư vị căn bản không để ý. ‘Có lẽ sau khi mình chết mình sẽ đến thiên quốc’, vậy thì chuyện tử vong thực sự cũng sẽ không có nữa. Quan trọng là nhìn nhân tâm, tu luyện Đại Pháp của chúng ta chính là trực chỉ nhân tâm, tu luyện chính là tu tâm của con người. Tâm của chư vị bất động, các biểu hiện khác đều là giả, hình thức là giả.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Châu Âu [1998])

Tôi đột nhiên minh bạch ra mình phải làm gì: Tìm và loại bỏ các chấp trước và phủ nhận sự bức hại của cựu thế lực; phát chính niệm và loại bỏ can nhiễu; buông bỏ chấp trước vào sinh tử; và tiến về phía trước, không lùi bước. Sinh mệnh của tôi đã được Sư phụ kéo dài. Hết thảy mọi thứ của tôi đều giao cho Sư phụ.

Con gái tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì vậy Sư phụ sẽ chăm sóc nó. Tôi không nên bị cuốn theo tình cảm của mình và để cựu thế lực lợi dụng điều đó để bức hại chúng tôi.

Tôi coi tất cả những suy nghĩ xấu xâm nhập vào não mình là những cái bẫy do cựu thế lực tạo ra, tôi không còn mắc bẫy chúng nữa. Thay vào đó, tôi từ chối và phủ nhận chúng. Tôi quyết định nhận ra chúng, xác định chúng và cuối cùng loại bỏ chúng.

Tôi ngừng ám ảnh về nghiệp bệnh và bắt đầu tìm kiếm những vấn đề trong quá trình tu luyện của mình.

Tôi đã sốc khi hướng nội và nhận ra rằng mình đã không tu luyện tốt và còn xa rời các yêu cầu của Pháp. Tôi đã không buông bỏ chấp trước vào danh, lợi và tình, đôi khi tôi hành xử như một người thường. Tôi không dùng tiêu chuẩn của một người tu luyện để hướng nội—thay vào đó, tôi nhìn vào lỗi lầm của người khác bất cứ khi nào có vấn đề nảy sinh. Tôi không có đủ lòng tốt, chứ đừng nói đến thiện mà một người tu luyện nên có: Khi tôi nói chuyện với mọi người về cuộc bức hại và cung cấp cho họ thông tin về Đại Pháp, nếu họ không hiểu hoặc không đồng ý, tôi sẽ không giải thích thêm và chỉ nghĩ rằng mình đã làm những gì có thể—việc lựa chọn là tùy thuộc vào họ.

Tu luyện nghĩa là thực sự có những chuyển biến căn bản xuất phát từ nội tâm. Nếu không, đó chỉ là giả. Nếu tôi bám vào bản ngã và quan niệm cũ của mình và chỉ tu luyện bề ngoài, thì đó là lừa dối người khác và lừa dối chính mình, cũng bằng như vứt bỏ cơ hội ngàn năm có một này.

Khổ nạn này khiến tôi phải đối mặt với tình trạng tu luyện của chính mình và nhận ra những thiếu sót của mình để tôi có thể loại bỏ chúng và làm tốt hơn trên con đường tu luyện của mình.

Khi tôi tiếp tục quy chính bản thân, giả tướng nghiệp bệnh đã biến mất. Sư phụ đã bảo vệ tôi và tôi đã vượt qua khổ nạn một cách an toàn. Mặc dù không xảy ra nguy hiểm gì, nhưng tổn thất cũng rất lớn, tôi và con gái đã không ra ngoài giảng chân tướng cứu người trong suốt hơn 20 ngày.

Tôi là một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, gánh vác trên vai trách nhiệm cứu độ chúng sinh. Sau này tôi nhất định sẽ tu tốt bản thân, thực hiện thệ ước, hoàn thành sứ mệnh, không cô phụ sự cứu độ từ bi của Sư tôn.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/12/479485.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/20/219589.html

Đăng ngày 24-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share