Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-8-2024] Một giáo viên nghỉ hưu ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, đang phải đối mặt với cáo trạng chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công, môn tu luyện tinh thần bị ĐCSTQ bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Bà Mạnh Khánh Khiết, khoảng 71 tuổi, bị một nhóm cảnh sát mặc thường phục của Phân cục công an quận Thẩm Hà và Đồn công an Đông Lăng, bắt giữ tại nhà vào khoảng 7 giờ sáng ngày 12 tháng 7 năm 2024. Họ lục soát nhà bà mà không xuất trình giấy tờ tùy thân hay lệnh khám xét. Đêm hôm đó, họ đưa bà vào Trại tạm giam số 1 thành phố Thẩm Dương.

Ban đầu, gia đình bà Mạnh không nhận được bất cứ thông tin cập nhật nào về tình trạng của bà. Khi họ yêu cầu trả lời, cuối cùng cảnh sát mới cho biết trường hợp của bà đã bị chuyển tới Viện kiểm sát quận Thẩm Hà. Người nhà bà được thông báo qua điện thoại vào ngày 16 tháng 8 năm 2024 rằng lệnh bắt giữ bà đã chính thức được ban hành và trường hợp của bà do Viện kiểm sát Khu phát triển Thẩm Dương phụ trách. Người gọi từ chối cung cấp ngày ban hành lệnh bắt giữ. Hiện bà Mạnh đang phải đối mặt với cáo trạng.

Bà Mạnh dạy tiểu học trong 30 năm trước khi nghỉ hưu vào năm 2008 và dành 10 năm cuối cùng trong sự nghiệp của mình giảng dạy tại Trường tiểu học trực thuộc Đại học Nông nghiệp Thẩm Dương. Trong nhiều năm, bà bị nhắm mục tiêu bức hại chỉ vì đức tin của mình. Trước lần bắt giữ mới nhất này, bà đã phải thụ án lao động cưỡng bức phi pháp ba năm (2005-2008) và một án tù phi pháp sáu năm (2012-2018). Lương hưu của bà bị đình chỉ sau khi bà mãn hạn tù vào năm 2018.

Dưới đây là trích đoạn từ bức thư bà Mạnh viết gửi tới các cơ quan chính quyền, kêu gọi họ khôi phục lương hưu của bà.

Khi còn trẻ, tôi dành tất cả năng lượng cho công việc của mình. Bởi tôi là một giáo viên xuất sắc, nên lãnh đạo nhà trường luôn sắp xếp cho tôi dạy các em học sinh lớp 5 (những em sắp tốt nghiệp tiểu học và phải tham dự kỳ thi vào trung học) hoặc các học sinh có vấn đề. Vì làm việc quá chăm chỉ, tôi đã mắc các căn bệnh từ đầu tới chân, bao gồm bệnh dạ dày, bệnh tim, huyết áp cao và thấp khớp chân trái. Đôi khi, tôi đột nhiên bị chóng mặt khi đang viết bảng trên lớp, nhưng vẫn phải hoàn thành giờ học. Đó là một khoảng thời gian rất khổ sở.

Cuối năm 1997, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Tôi được hưởng lợi cả về thể chất và tinh thần, cảm thấy cuộc đời mình đã được tái sinh. Trước đây, tôi làm việc chăm chỉ để thăng tiến trong sự nghiệp, nhưng giờ đây, tôi thực sự quan tâm đến học sinh của mình và hy vọng tất cả các em đều có tương lai tươi sáng. Nhiều phụ huynh cảm ơn tôi vì đã giúp con họ đạt được điểm số cao trong các kỳ thi. Tôi đã từng đưa bảy học sinh tham gia kỳ thi toán cấp quận và sáu em trong số đó đã đạt được sáu giải cao nhất trong tất cả các thí sinh.

Có một lớp 5 mà không giáo viên nào muốn nhận, vì có nhiều học sinh gặp khó khăn khi vượt qua các kỳ thi. Lãnh đạo nhà trường giao cho tôi chủ nhiệm lớp này. Tôi bảo các em trong lớp chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công và dùng hành động của chính mình để làm gương cho các em. Hầu hết các em đều có kết quả tốt trong kỳ thi vào trung học.

Có một học sinh nam lớp bốn cao và khỏe luôn thích đánh nhau với các học sinh khác. Tôi thường nói chuyện với em và lắng nghe em, đối xử với em như con ruột của chính mình. Tôi khích lệ em lùi lại một bước và không hành xử bốc đồng. Dần dần, hành xử của em thay đổi. Em ấy không những dừng việc đánh nhau, mà còn tình nguyện dọn dẹp lớp học. Bây giờ em đã chuyển ra nước ngoài và tận hưởng một cuộc sống tốt đẹp. Mỗi lần ông nội của em nhìn thấy tôi, ông luôn cảm ơn tôi vì đã thay đổi em.

Vì tôi gần gũi với các học sinh, nên tất cả các em đều thích tôi và tôn trọng tôi. Nếu tôi phải nghỉ dạy vài ngày, các học sinh nói rằng các em nhớ tôi rất nhiều.

Vô số học viên, bao gồm cả tôi, bị bắt giữ và bị bỏ tù từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Năm 2002, vì viết một bức thư về cuộc bức hại gửi lãnh đạo nhà trường, nên tôi bị bắt và bị giam giữ trong một trung tâm tẩy não hơn hai tháng. Mùa xuân năm 2003, tôi lại bị bắt vì cho một học viên Pháp Luân Công khác thuê căn hộ của mình. Lần này, tôi bị giam giữ hơn một tháng.

Năm 2005, tôi bị kết án ba năm lao động cưỡng bức vì phát tặng tài liệu chân tướng Pháp Luân Công.

Chỉ bởi truyền rộng chân tướng cuộc bức hại, mà tôi bị kết án sáu năm tù trong Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh vào ngày 15 tháng 4 năm 2012, chỉ mười ngày sau khi con gái tôi chào đời, thời điểm mà cháu cần tôi nhất.

Vì kiên định đức tin của mình, tôi bị giam giữ hơn 3.300 ngày. Nỗi đau về tinh thần và thể chất không thể diễn tả bằng lời. Tôi chỉ có thể nói rằng tôi may mắn sống sót.

Lương hưu của tôi bị đình chỉ vào năm 2018, đó là khoảng thời gian mà tôi được thả khỏi nhà tù. Đến nay, tôi vẫn chưa được khôi phục lương hưu, khiến tôi không có thu nhập nào cả.

Báo cáo liên quan:

Một giáo viên về hưu 70 tuổi bị đình chỉ lương hưu 5 năm qua vì kiên định đức tin và hiện vẫn đang tiếp diễn

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/25/481200.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/27/219697.html

Đăng ngày 09-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share