Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-06-2024] Tháng 4 năm 2024, bà Dương Kim Cúc, một cư dân 70 tuổi ở quận Xương Bình, Bắc Kinh đã được trả tự do sau khi thụ án 1,5 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Án tù của bà Dương bắt nguồn từ vụ bắt giữ của bà vào tháng 10 năm 2022. Khi bà đang luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công ở bên ngoài thì người hàng xóm nhìn thấy và trình báo bà với cảnh sát, họ nhanh chóng kéo tới và đưa bà tới Trại tạm giam quận Xương Bình.

Tòa án địa phương đã kết án bà Dương 1,5 năm tù. Bà đã kháng cáo, nhưng Tòa án Trung cấp Số 1 Bắc Kinh lại đưa ra phán quyết chống lại bà. Hiện chưa rõ bà đang thụ án ở đâu.

Đây không phải là lần đầu bà Dương trở thành mục tiêu vì kiên định đức tin. Trước đây, bà từng ba lần lĩnh án lao động cưỡng bức với tổng thời gian 6,5 năm. Chồng bà đã qua đời trong khi bà đang thụ án lao động cưỡng bức lần ba.

Cuộc đời chuyển biến nhờ tu luyện Pháp Luân Công

Bà Dương bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào nửa cuối năm 1998 khi đang ở thời điểm tồi tệ nhất trong cuộc đời. Trước đó bà đã mất mẹ do bạo bệnh. Chồng bà cũng mắc chứng rối loạn tâm thần do ông bị cho thôi việc và không thể chịu đựng được. Bà chật vật để chăm sóc con trai học cấp hai trong khi đang chịu đựng nhiều loại bệnh mãn tính gồm thoái hóa đột sống cổ, các vấn đề về dạ dày, mắt hột, viêm mũi, bệnh ngoài da, viêm khí quản, đau đầu, đau lưng, đau chân, tê chân tay, mất ngủ và không chịu được lạnh.

Bà Dương bị dày vò nhất là chứng mất ngủ ngoan cố. Nhiều đêm bà buồn ngủ mà không thể ngủ được và bà thậm chí còn đập đầu vào tường. Thật thần kỳ, trong ba ngày tu luyện Pháp Luân Công, bà đã có thể ngủ ngon lần đầu trong nhiều thập kỷ. Bệnh đau đầu của bà biến mất trong một tuần. Các bệnh khác đã hoàn toàn biến mất sau một tháng. Bà không còn cáu kỉnh nữa nhờ sức khỏe được phục hồi.

Bà Dương cũng học được cách trở thành người ân cần hơn nhờ hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công.

Bởi trải nghiệm trực tiếp với Pháp Luân Công, bà Dương không bao giờ dao động niềm tin của mình sau khi chính quyền cộng sản bắt đầu cuộc bức hại pháp môn ôn hòa này vào tháng 7 năm 1999. Bà nhiều lần trở thành mục tiêu trong những năm sau đó.

Hai án lao động cưỡng bức lần đầu

Bà Dương bị kết án một năm lao động cưỡng bức vào tháng 10 năm 2000. Hai tháng sau, bà bị đưa tới một trung tâm điều phối để chờ chỉ định tới trại lao động cưỡng bức. Ngày bà bị đưa tới trung tâm điều phối, bà bị cưỡng bức ngồi xổm với hai tay ôm đầu trong gần 9 giờ đồng hồ sau đó mới được phép đứng dậy.

Đồn công an và ủy ban khu phố địa phương đã lừa bà Dương ra khỏi nhà vào cuối năm 2002. Bà từ chối vào trong xe tô tô của họ khi được thông báo họ sẽ đưa bà tới trung tâm tẩy não. Cảnh sát vặn tay bà ra sau lưng và ghì bà xuống đất. Tiếp đó, họ bẻ cong chân của bà, sau đó nâng bà lên và nhét bà vào xe ô tô của họ. Bà bị bầm tím ở thắt lưng và chân, cơn đau kéo dài hơn một tháng.

Nhân viên của trung tâm tẩy não đã cố gắng cấm bà ngủ nhằm nỗ lực buộc bà từ bỏ Pháp Luân Công. Khi bà vẫn kiên định đức tin, họ đã kết án bà hai năm lao động cưỡng bức.

Án lao động cưỡng bức lần ba

Khoảng tháng 8 năm 2008, bà Dương bị bắt giữ trong dịp Olympic mùa hè. Bà nhanh chóng bị kết án lao động cưỡng bức lần ba và bị đưa tới Trại Lao động Cưỡng bức Nữ quận Đại Hưng. Đội trưởng Đội 2 Lý Tử Bình đã chỉ thị một số người nghiện ma túy và gái mại dâm đánh đập bà Dương dã man. Họ còn cưỡng bức bà đứng trong nhiều giờ mà không được ngủ. Điều này khiến chân bà sưng tấy nghiêm trọng.

Tù nhân còn không cho bà Dương sử dụng nhà vệ sinh và khiến bà đi vệ sinh ra quần. Nhưng họ lại cấm bà thay quần áo và đổ lỗi cho bà vì gây ra mùi hôi thối trong phòng giam. Sau đó, họ đánh đập bà và lăng mạ bà giống như một sự trừng phạt. Một người nghiện ma túy đã đấm vào ngực bà và ngay lập tức bà bị choáng váng. Bà chịu đựng cơn đau kéo dài sau đó nhiều năm.

Bà Dương không dám uống nhiều nước để tránh việc đi tiểu. Bà còn cố gắng nhịn tiểu càng lâu càng tốt vì các tù nhân vẫn hạn chế bà sử dụng nhà vệ sinh. Không lâu sau, bà gặp khó khăn khi đi tiểu và bị táo bón. Có lần bà không thể đi đại tiện trong 28 ngày liên tiếp. Bụng của bà đau như điên vì táo bón quá mức. Tuy nhiên, tù nhân vẫn túm tóc bà và kéo bà ra khỏi nhà vệ sinh. Họ đưa bà trở lại phòng giam và tát vào mặt bà hơn 20 phút cho đến khi họ kiệt sức. Họ còn sử dụng gót giày để giẫm nát ngón chân của bà, khiến bà vô cùng đau đớn. Kết quả là móng chân của bà rụng rời ra và phải đến sáu tháng sau mới mọc lại.

Bà Dương cũng phải chịu đựng những hình thức tra tấn khác. Bà bị cưỡng bức ngồi trên ghế đẩu nhỏ hoặc ngồi lên ghế đẩu quán bar trong nhiều giờ, khiến mông của bà mưng mủ và chảy mủ dính lên quần áo. Nhưng bà không được phép thay quần áo hay tắm rửa. Thậm chí một người nghiện ma túy còn nhét giẻ bẩn vào miệng của bà làm bà gãy một chiếc răng. Quần áo bà dính đầy máu. Những chiếc răng khác cũng lung lay và sau đó rụng rời ra.

Đội trưởng Chu từng túm cổ áo của bà Dương và đẩy bà xuống đất. Điều này khiến bà mất thời gian dài mới có thể đứng dậy. Bà cảm thấy đau toàn thân, nhưng Chu và một đội trưởng khác họ Hùng lại giảng cho bà một “bài giảng” dài về việc bà nên trung thành với chế độ cộng sản như thế nào. Thời điểm bà quay lại phòng giam thì đã là nửa đêm. Bà không thể ngủ được vì sự đau đớn và nhanh chóng được yêu cầu thức dậy để đối mặt với một ngày tra tấn khác.

Sau ba năm tra tấn, bà Dương hốc hác, mất phương hướng và đầu nặng trĩu. Tóc của bà cũng chuyển sang màu xám hoàn toàn. Sau khi được trả tự do, bà rất đau lòng khi biết chồng mình đã qua đời do áp lực tinh thần từ việc bị giam giữ. Con trai họ vẫn sống trong nỗi sợ hãi mỗi ngày.

Nhiều năm sau, bà Dương vẫn suy nhược sức khỏe do sự tra tấn mà bà phải chịu đựng trong trại lao động. Bà bị đau đầu, đau lưng và đau ngực. Bà thường tỉnh giấc vào nửa đêm. Chân của bà vẫn sưng tấy và bà phải mang giày lớn hơn hai cỡ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/9/478544.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/12/218586.html

Đăng ngày 16-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share