Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 19-03-2024]

“Coi trọng tu từng ý từng niệm” là chủ đề thường được nhắc tới, đối với người tu luyện mà nói, nhất tư nhất niệm đều rất quan trọng.

Gần đây, tôi đã đọc được một bài chia sẻ của một học viên khiến tôi có được một số gợi ý. Cô ấy nhắc tới việc mình đã ăn quả bưởi bị hỏng bởi cô không muốn lãng phí đồ ăn. Điều này vốn chỉ là một chuyện nhỏ. Nhưng cô ấy đã động niệm rằng không nên làm hại dạ dày bởi đồ ăn hỏng, kết quả đã chiêu mời ma nạn, cô ấy bị xuất hiện giả tưởng nghiệp bệnh. Cô ấy đã kịp thời hướng nội và tìm ra nguyên nhân của khổ nạn này – một lậu trong tu luyện của cô đã cho cựu thế lực cái cớ để bức hại. Sau đó, cô ấy đã kiên quyết phủ nhận các giả tướng nghiệp bệnh và cuối cùng vượt được quan này.

Tôi biết rằng để gọi điện thoại cứu được người thì lực độ phải lớn hơn, muốn cứu được nhiều người hơn thì cần phải đề cao tâm tính hơn. Đặc biệt là cần chú ý xem nhất tư nhất niệm của mình có ở tại Pháp hay không.

Tôi đã tham gia hạng mục gọi điện thoại được bốn năm rồi và các học viên khác nói rằng tôi làm rất tốt. Nhưng qua thời gian dài, tôi cảm thấy phiền não vì không hiểu tại sao mình không thể thuyết phục được nhiều người hơn thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức Thanh Thiếu Niên của nó. Có những ngày, tôi không thể giúp được dù chỉ một người thoái ĐCSTQ.

Hướng nội là rất quan trọng

Tôi cảm thấy mình đã không giảng chân tướng được tốt. Tôi cứ nghĩ đến việc làm thế nào để thuyết phục mọi người ở các lứa tuổi khác nhau thoái ĐCSTQ, có phải là tôi đã không hiểu hết tài liệu giảng chân tướng, hay lời lẽ khi giảng chân tướng của tôi không hay? Nhưng biện pháp nào tôi thử cũng đều không mấy hiệu quả. Bởi vì, đó đều là hướng ngoại, cho nên mới không hiệu quả.

Tôi biết rằng mình cần phải hướng nội, nhưng thực tế tôi đã không làm được. Sự tu luyện của tôi đang trì trệ nhưng tôi lại cảm thấy mình làm được tốt lắm. Tu luyện của tôi đã không cải thiện gì trong nhiều năm và nhận thức của tôi về các Pháp lý mới chỉ trên bề mặt. Khi học Pháp, tôi cứ cho rằng điều này mình đã biết rồi.

Mỗi lần có buổi giao lưu, các học viên làm tốt việc gọi điện thoại đã chia sẻ về những thể ngộ cá nhân của họ và luôn nhấn mạnh vào tầm quan trọng của một trạng thái tu luyện tốt. Tôi biết điều này, nhưng sao tôi lại không thể làm được? Nguyên nhân gốc rễ là tôi chưa thực sự chân chính lý giải Pháp, nên tôi đã không thể đối chiếu bản thân mình theo Pháp để mà đề cao. Tôi cũng không thể nào phát hiện ra thiếu sót của mình trong từng ý từng niệm.

Có một quãng thời gian khi gọi điện thoại, tôi luôn gặp phải cùng một tình huống: Cuộc gọi không thể kết nối được hoặc đầu bên kia gác máy ngay lập tức sau khi nhận cuộc gọi. Phải mất khoảng nửa thời gian tôi mới có thể thuyết phục được vài người thoái ĐCSTQ.

Sau khi tình huống này lặp đi lặp lại nhiều lần, tôi cảm thấy khoảng thời gian ấy đã bị lãng phí một cách vô ích. Tôi phải làm gì đây? Một hôm, tôi nhớ đến một học viên từng nói rằng cô ấy thường học Pháp trong lúc chờ cuộc gọi được kết nối, và kết quả rất tốt. Tôi bèn làm như thế và thấy có hiệu quả. Tôi cảm thấy cuối cùng mình cũng đã có được một bước đột phá trong việc thuyết phục chúng sinh thoái xuất. Tuy nhiên, trong ca gọi tiếp theo nó lại không có tác dụng – các cuộc gọi lại không kết nối được, hoặc là đầu bên kia gác máy.

Tôi chợt ngộ ra rằng mình đã có một tâm bất chính, và tôi cảm thấy xấu hổ, cần phải nhanh chóng tống khứ cái tâm này. Ngay khi niệm ấy xuất ra, tôi buông tâm xuống và tập trung vào việc gọi điện thoại, thì ngay lập tức kết quả đã khác hẳn.

Một chiều thứ Bảy, có mấy người bạn đến chơi trước thời điểm tôi định lên nền tảng gọi điện thoại. Họ biết là tôi không rảnh sau 3 giờ chiều nên chuẩn bị rời đi. Tuy nhiên, tôi lại nói với họ rằng sẽ không sao vì hôm ấy tôi không phải là người phụ trách nên tôi có thể trò chuyện thêm một lát. Vậy là tôi đã bị trễ khi vào nền tảng gọi điện thoại.

Sau khi vào nền tảng gọi điện thoại, tất cả các cuộc gọi của tôi trong suốt giờ đầu tiên đều không kết nối được, hoặc là cuộc gọi bị gác máy, hoặc âm thanh rất tệ. Tôi đã không giúp được bất kỳ ai thoái ĐCSTQ.

Tôi đã đọc Pháp trong lúc đợi các cuộc gọi được kết nối, nhưng mọi việc không cải thiện. Cuối cùng, tôi đã xin lỗi học viên làm cùng và đề nghị dừng phiên làm việc tại đó, rồi tôi tìm một học viên khác để làm cùng. Mặc dù tôi đã thuyết phục được mấy người thoái ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó, nhưng các cuộc gọi gặp rất nhiều khó khăn. Tôi băn khoăn sao mình đã làm không tốt đến vậy.

Sau đó tôi nhận ra rằng, hẳn là các vấn đề tu luyện của chính tôi đã gây ra rắc rối đó. Mặc dù tôi đã cố gắng hết sức để chính lại bản thân nhưng hiệu quả rất hạn chế. Thông qua trải nghiệm này tôi hiểu rằng từng niệm đầu của mình cần phải ngay chính. Chỉ khi đó tôi mới có thể làm tốt và tận dụng tốt mỗi cơ hội để cứu chúng sinh.

Trạng thái tu luyện của chúng ta tác động đến môi trường xung quanh

Trước đây, khi sức khỏe của mẹ chồng tôi vẫn còn tốt, chồng tôi (không phải là học viên) thường hay ra ngoài với bạn bè nên anh không làm phiền khi tôi gọi điện thoại. Tuy nhiên, hai năm trước, sức khỏe của mẹ chồng sa sút, nên chồng tôi bắt đầu ở nhà nhiều hơn. Anh thích chơi các loại nhạc cụ. Khi không có việc gì để làm, anh lại chơi nhạc ầm ỹ. Vì chúng tôi sống ở vùng núi ít dân cư, nên tiếng nhạc to không làm ảnh hưởng đến hàng xóm. Song, nó gây phiền nhiễu nghiêm trọng tới việc gọi điện thoại của tôi. Ngay cả khi tôi đóng hết cửa ra vào và cửa sổ, thì vẫn nghe thấy tiếng nhạc. Tôi đã động tâm và bắt đầu phàn nàn. Khi các cuộc gọi không kết nối được, tôi càng khó kiểm soát bản thân hơn và âm nhạc của anh ấy gây sức ép lên tôi.

Sau đó tôi đã thay đổi suy nghĩ. Tôi tự nhắc bản thân rằng đó là do chính tôi. Tôi quyết định lờ anh ấy đi và tiếp tục gọi điện. Với một niệm đầu này ở trong Pháp, tôi không còn nghe thấy tiếng nhạc nữa. Sau khi tôi vứt bỏ chấp trước của mình, anh ấy đã không còn chơi nhạc lúc tôi đang gọi điện thoại cứu người nữa.

Năm ngoái, Sư phụ đã công bố một loạt bài viết. Khi đọc các bài kinh văn đó, tôi đã có một thể ngộ tốt hơn về vai trò của chúng ta trong Chính Pháp. Tôi đã có thể hiểu hơn về các Pháp lý và cách tu bản thân mình như thế nào. Chỉ khi có Pháp trong tâm chúng ta mới có được uy lực của Đại Pháp. Lớp vỏ đã che đậy tôi trước kia đã dần dần được gỡ bỏ.

Giờ đây tôi ngộ ra rằng thiếu sót chính trong tu luyện của tôi chủ yếu là ở các niệm đầu của tôi. Bây giờ tôi có thể nhanh chóng nhận ra các niệm đầu đó và có thể chính lại chúng dựa trên Pháp. Mặc dù tôi vẫn không thể đảm bảo rằng lúc nào tôi cũng có thể ở trong trạng thái tu luyện tốt, nhưng tôi đã bắt đầu điều chỉnh và chính lại bản thân. Kết quả thu được rất tốt. Chỉ có tu từng niệm đầu, liên tục tìm chấp trước, và vứt bỏ chúng thì tôi mới có thể làm tốt trong hạng mục gọi điện thoại cứu người.

Vì tầng thứ tu luyện của tôi có hạn, nếu có điều gì sai sót, xin vui lòng chỉnh sửa cho tôi.

(Bài chia sẻ được trình bày tại Hội nghị Chia sẻ Kinh nghiệm tu luyện thường niên Nền tảng RTC 2024)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/19/474210.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/9/216511.html

Đăng ngày 31-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share