Bài viết của học viên phương Tây tại Texas, Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 17-09-2023] Con xin kính chào Sư phụ vĩ đại và các bạn đồng tu!

Tôi đã chuyển về Texas vào năm 2021 và quyết định làm việc từ xa cho bộ phận dịch vụ khách hàng của báo Epoch Times. Tôi luôn luôn nhận những công việc cho phép mình ở vị trí quản lý. Vì vậy, khi tôi được mời làm việc cho kênh truyền thông vào năm 2015, tôi đã được mời vào vị trí Giám đốc phát hành cho tờ báo tiếng Anh ở New York.

Tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ một năm trước – vào năm 2014. Tôi đã trải qua rất nhiều trở ngại và khó nạn, khi kênh truyền thông gặp khó khăn tài chính và có nhiều người đã từ chức và nhân lực thiếu thốn. Tôi có rất ít tiền và phải ngủ trên một tấm gỗ trên một chiếc giường không có đệm trong hai năm đầu. Tôi đã làm việc như vậy trong ba năm, cho đến khi chúng tôi chuyển sang làm báo trả phí.

Thời gian đó, có rất nhiều thứ thay đổi trong kênh truyền thông và trong khi tôi đang dừng việc giao hàng miễn phí, bán hết các hộp báo và chuyển đổi sang báo trả phí, quá trình vô cùng gian nan. Sau đó tôi đã được yêu cầu chuyển sang một vị trí khác ở Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTD) nơi chúng tôi được phép phát các video trên Facebook. Mục đích là tạo ra lợi nhuận mà chúng tôi đang rất cần. Tôi vui vẻ chuyển việc vì đây là công việc mà tôi không phải quản lý một bộ phận nào và tôi cảm thấy rằng mình cần tạm dừng công việc đó.

Không một ngày nào trôi qua mà tôi không bị khảo nghiệm đề cao tâm tính và thân thể cũng trải qua nhiều ma nạn. Tôi rất trân trọng khoảng thời gian tu luyện này. Dù khó khăn đến mấy, tôi biết đều là hảo sự và tôi rất vui khi được giúp đỡ. Tôi chỉ là một học viên mới đang cố gắng liễu giải thế nào là tu luyện cá nhân và tu luyện Chính Pháp, cũng như cân bằng cả hai. Phần ích kỷ của tôi chỉ muốn tự tu luyện và để các học viên lâu năm lo phần còn lại, nhưng tôi biết điều đó là sai vì Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã dạy tiên tha hậu ngã, tôi cần suy nghĩ cho người khác trước, hạ thấp bản thân và học cách hợp tác nhiều hơn.

Cuối cùng tôi chuyển từ NTD sang Đài phát thanh Hy Vọng, và lại trở thành quản lý điều hành mảng Podcast tiếng Anh cho America Daily. Việc này cũng khó khăn không kém vì đây là một công ty truyền thông khởi nghiệp từ đầu và chưa xác định được mô hình kinh doanh nào. Chúng tôi thất bại vì nhiều lý do. Trên bề mặt là do cuộc khủng hoảng COVID và mất đi các nhà quảng cáo, nhưng bên trong tôi biết đó là vì tôi không thể buông bỏ chấp trước vào bản thân.

Đây thực sự là một thời điểm khó khăn đối với tôi vì tôi quá chấp trước vào chứng thực bản thân và muốn được thành công, nhưng tôi lại liên tục thất bại trong những gì mình đang làm. Tôi nhận ra rằng mình đã không ở trạng thái tu luyện tốt do không minh bạch Pháp lý và chưa loại bỏ chấp trước căn bản. Tôi coi làm việc tương đương với việc cứu độ chúng sinh, như một tiền đề của việc tu luyện tốt. Mặc dù tôi đã nghe nhiều học viên chia sẻ về vấn đề này, nhưng tôi vẫn không ngộ ra.

Tôi bắt đầu hướng nội nhiều hơn và được điểm hóa rằng mình cần hướng nội tu. Tôi bắt đầu hướng nội nhiều hơn. Trạng thái tu luyện của tôi bắt đầu thay đổi và một lần nữa tôi lại tham gia vào The Epoch Times. Lúc này tôi chỉ muốn làm một nhân viên phục vụ khách hàng trả lời các cuộc điện thoại và không gì hơn, những cuối cùng tôi lại được đưa trở lại vai trò quản lý và được giao nhiệm vụ đào tạo các đại lý. Tôi biết Sư phụ đã ban cho tôi bộ kỹ năng này để sử dụng trong Chính Pháp, và không có gì đáng tự cao, tự mãn cả.

Vai trò công việc này hoàn hảo đối với tôi vì đó là vị trí mà tôi có thể lựa chọn trở nên tự tư và tự ngã, hoặc tôi có thể tìm hiểu ý nghĩa của việc lãnh đạo thực sự với lòng nhân ái và lòng vị tha. Đây là một nơi tốt để tu luyện, nơi có thể ma luyện tâm tính.

Sư phụ giảng:

“… tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Mỗi ý niệm của tôi đều là bước tiến hoặc thoái lui trong tu luyện và kết quả khác nhau tùy theo việc tôi vượt qua khảo nghiệm tâm tính và ngộ ra sao. Tôi đã vấp ngã nhiều lần và vẫn tiếp tục, không ngừng ngộ ra những hiểu biết mới và từ bỏ các chấp trước.

Trở thành người quản lý thực sự không khác mấy so với những công việc khác khi mà bạn được giao một loạt trách nhiệm đặc thù, nhưng chỉ là bạn sẽ tác động đến nhiều người hơn và đó là lý do tại sao công việc này có thể khó khăn, tự ngã có thể dễ dàng tăng trưởng. Việc liên tục yêu cầu mọi người làm điều này hoặc điều kia có thể khiến bạn đưa ra quan điểm của mình và do đó, bạn dễ dàng nghĩ rằng mình “đúng”.

Mỗi ngày tôi đều đang trong quá trình loại bỏ niệm đầu ích kỷ thâm căn cố đế và học cách làm thế nào để trở nên vô tư.

Loại bỏ chấp trước phán xét người khác

Một trải nghiệm gần đây đã giúp tôi loại bỏ hơn nữa chấp trước vào việc đánh giá người khác hoặc cho rằng mình “đúng”.

Tôi đang yên tĩnh nghỉ ngơi trong phòng khách, nơi có treo ảnh Sư phụ. Tôi thầm hỏi Sư phụ trong tâm rằng tại sao mình không thể gia tăng sự từ bi hơn nữa. Điều đó khiến tôi khó chịu vì có nhiều trường hợp tôi không từ bi khi đối xử với mọi người. Tôi cũng cảm thấy rằng hiệu quả của việc giảng chân tướng cho mọi người không cao. Việc giảng chân tướng của tôi có vẻ hời hợt hơn và tôi cảm thấy bối rối. Ngay cả bề ngoài của tôi cũng có vẻ khắc nghiệt hơn.

Tôi không ngừng đào bới để tìm ra nguyên nhân nhưng có một điều tôi biết là trong tâm dường như có sự tức giận. Mẹ tôi liên tục nói với tôi rằng tôi có vẻ tức giận với cả thế giới. Tôi không cảm thấy thực sự tức giận, vì vậy tôi không chắc mình đã thể hiện điều đó với người khác như thế nào. Tuy nhiên, tôi cảm thấy chán ghét với những việc đang diễn ra trên thế giới này.

Tôi cứ nghĩ mãi, đầu óc tĩnh lại thì một từ hiện lên trong đầu tôi đó là “Phẫn nộ”. Tôi đã tra Google ý nghĩa của nó để hiểu rõ hơn về ý nghĩa bề ngoài của từ này.

Đây là ý nghĩa mà tôi tìm thấy: Phẫn nộ là một từ Latin có nghĩa là “không xứng đáng”, đề cập đến sự tức giận dựa trên hành vi không xứng đáng hoặc không công bằng chứ không chỉ đơn thuần là gây tổn hại đến lợi ích của chính mình. Bạn có thể tức giận, thậm chí giận dữ nếu ai đó xô đẩy bạn, nhưng bạn sẽ phẫn nộ nếu cú xô đó nhắm vào một người yếu đuối bất lực. Phẫn nộ là một cảm xúc phức tạp và riêng biệt (ẩn giấu) được kích hoạt bởi cảm xúc xã hội và môi trường xã hội. Cảm giác tức giận và ghê tởm là một số cảm xúc tạo nên sự phẫn nộ.

“Sự phẫn nộ chính đáng” là sự tức giận do khinh thường điều gì đó. Chúng ta tức giận vì chúng ta chán ghét điều gì đó mà chúng ta cho là sai trái về mặt đạo đức. Bởi vì sự phẫn nộ của chúng ta dựa trên cảm giác được đưa ra bởi ý thức đạo đức, nên chúng ta có thể khẳng định rằng đây là một dạng tức giận “có thể chấp nhận được”, ngay cả khi chúng ta thực tế sử dụng nó như một cái cớ để bộc phát sự phẫn nộ mà không ước thúc bản thân.

Sau khi xem xét rõ ràng những ý nghĩa đó, tôi đừng từ quan điểm của một người tu luyện để suy nghĩ và nhận thấy có rất nhiều chấp trước ẩn sâu trong mối liên hệ với “sự phẫn nộ”.

Sự phẫn nộ từ góc nhìn của người tu luyện

Vừa rồi là những hiểu biết người thường về chấp trước này, nhưng đối với một người tu luyện thì thâm sâu hơn nhiều. Nó không phải là thuận theo tự nhiên và bất động khi nhìn thấy can nhiễu hay tà ác trên thế giới và đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu, vốn là điều đầu tiên mà một người tu luyện phải làm.

Nếu chúng ta không thuận theo tự nhiên và nhìn những sự việc này từ tầng thứ cao hơn, nó sẽ cản trở việc tu xuất tâm từ bi. Để đồng hóa Pháp, chúng ta phải tu xuất từ bi và không tham gia vào các việc người thường. Chúng ta phải lấy khổ làm vui, tu xuất tâm từ bi đối với tất cả chúng sinh và trợ Sư phụ cứu chúng sinh.

Một biểu hiện khác của sự phẫn nộ là cho rằng mình đúng và coi thường người khác vì bạn cảm thấy tiêu chuẩn về đạo đức của mình là đúng. Ghen tị cũng có thể là một chấp trước đi kèm ở đây vì bạn cho rằng những kẻ ác không nên được cứu hoặc coi là không thể cứu được. Bạn thấy nó chính đáng vì nó hướng tới những kẻ làm điều ác, nhưng ở tầng thứ cao hơn thì nghiệp lực phải bị tiêu trừ. Điều đó cũng có nghĩa là bạn không tin vào an bài của các vị Thần cao hơn và cảm thấy những an bài là thiếu sót và bất công.

Tôi chưa bao giờ có thể hiểu đúng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, cũng như không thể ngộ ra cách đi trên con đường tu luyện khi bị bức hại. Mặc dù nó không xảy ra trực tiếp với tôi nhưng nó luôn khiến tôi xúc động.

Chứng kiến những gì Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã làm với các học viên, tôi nghĩ rằng điều đó thật bất công đối với con người cũng như đối với các học viên. Pháp này là để họ đắc được, và lẽ ra không ai có thể cản trở Sư phụ cứu độ chúng sinh, kể cả việc cứu độ các học viên.

Phản ứng của tôi khó thay đổi do không nhìn thấy được chấp trước căn bản ở đây. Tôi cứ nghĩ mình “đúng”. Để thay đổi và ngăn chặn những điều xấu, bạn phải thay đổi suy nghĩ của mình và trong một thời gian dài tôi không thể thấy được nguyên nhân sâu xa trong suy nghĩ của mình là gì. Từ khi còn nhỏ, tôi đã cảm thấy rằng để đối phó với cái ác, thì phải vạch trần nó, phủ nhận nó và đồng thời cảm thấy tâm trí mình phải chống lại nó. Điều này cho phép sự phẫn nộ nổi lên như một cảm xúc.

Sự phẫn nộ chính đáng trong các tôn giáo khác cũng được coi là tốt lẫn xấu vì nó có thể khiến bạn tự cho mình là đúng và hay phán xét khi bạn không có quyền. Cuối cùng, bạn thiếu lòng trắc ẩn trong tâm đối với người khác.

Nó khiến bạn vô thức phân loại các tình huống, địa điểm và mọi người theo sở thích và không thích phù hợp với quy tắc đạo đức của bạn. Đây không phải là tiêu chuẩn của Pháp.

Tôi không thể ngừng làm điều đó một cách thỏa đáng do chấp trước gốc rễ này. Giờ đây khi nhận ra giống như một thế giới tu luyện đã mở ra với tôi. Bây giờ tôi thấy có rất nhiều chỗ cần cải thiện và thay đổi. Tôi biết thành Rome không được xây dựng trong một ngày, vì vậy tôi có rất nhiều việc phải làm về mặt này, nhưng việc nhìn thấy chấp trước gốc rễ này giờ đây rất hữu ích trong việc loại bỏ những gì không tốt cho tôi.

Trước đây tôi thậm chí còn đánh giá các học viên bằng chấp trước về cách họ tuân theo Sư phụ và Pháp. Cách suy nghĩ này dẫn đến việc không có lòng từ bi thực sự đối với người khác. Tôi cũng không thể nhìn ra lỗi lầm của mình. Đó là một lực cản rất lớn, cản trở việc tu luyện của tôi.

Tôi nhận ra rằng ngay cả cách làm việc của tôi cũng chỉ tuân theo logic của con người. Tôi cần loại bỏ lối suy nghĩ của con người nhiều hơn và nhìn nhận bản thân từ một góc độ khác cũng như không tiếp tục sử dụng logic của con người để giải quyết vấn đề.

Sau khi đọc ba bài thông tri trên Minh Huệ gần đây, tôi đã suy xét rất nhiều về con đường tu luyện của mình và nhận ra rằng tôi đã có một điểm học Pháp và luyện công nhóm tốt trong nhiều năm trong nửa đầu quá trình tu luyện của mình. Tuy nhiên, trong bốn năm gần đây và thực sự kể từ khi xảy ra đại dịch COVID, môi trường đã thay đổi khá nhiều và tôi cảm thấy mình chậm chạp trong đề cao bản thân.

Việc chuyển đến Texas thật dễ dàng nhưng tôi thấy rằng lối sống dễ chịu hơn ở đây đã khiến tôi gia tăng chấp trước vào an nhàn và lười biếng. Việc luyện các bài công Pháp dài khó khăn hơn. Chúng tôi vẫn học Pháp trực tiếp hàng ngày tại nhà tôi và tôi rất biết ơn an bài này.

Bây giờ tôi đang phải đối mặt với những chấp trước và hiểu biết mới. Thông qua việc chia sẻ trong nhóm học Pháp tại địa phương của tôi, các học viên lâu năm ở đó đã trực tiếp hoặc gián tiếp giúp tôi nhìn ra nhiều điều mà tôi chưa phù hợp với Pháp hoặc cần phải đột phá. Tôi biết ơn họ vì đã giúp chỉ ra những điều này cho tôi. Chấp trước hiển thị và tâm tranh đấu cũng như vấn đề tự tâm sinh ma trong bài Thông tri của Minh Huệ đã khiến tôi gần đây phải nhìn lại suy nghĩ của mình.

Thay đổi bản thân từ căn bản là điều tôi cần tập trung vào chứ không phải việc người khác đang làm như thế nào và liệu họ có làm tốt hay không. Con đường rất hẹp và ý niệm của tôi không được lệch. Điều này có thể xảy ra khi tôi bắt đầu coi thường người khác hoặc nghĩ rằng bằng cách nào đó mình đang tu luyện tốt. Tôi thường không nghĩ mình đang làm tốt nhưng tôi lại coi thường người khác mà không nhận ra rằng mình đang làm điều đó.

Tôi có những vấn đề khác về tâm tính liên quan đến tự ngã có thể dẫn đến việc không muốn lắng nghe người khác và bướng bỉnh theo cách riêng của mình. Có nhiều việc hơn nữa có liên quan đến sự hoài nghi và ngờ vực. Theo cách này tôi cần phải có một tâm trí cởi mở và khiêm tốn.

Tôi rất chấn động trước ba bài thông tri của Minh Huệ vì tôi cảm thấy mình có những thiếu sót trong tu luyện nhưng đồng thời tôi cũng có thể nhìn rõ hơn điều gì đang cản trở mình.

Suy nghĩ người thường và không sẵn sàng từ bỏ những chấp trước ẩn giấu vào an nhàn, sắc dục và ham muốn đã là điều cản trở tôi thực sự tinh tấn trong tu luyện.

Tôi hy vọng năm nay tôi có thể làm tốt hơn nữa để loại bỏ những chấp trước thâm sâu này, để thực sự bước đi trên con đường tu luyện thuần tịnh hơn. Tôi phải luyện các bài công pháp dài và không thuận theo cách của người thường để làm các việc.

Đây là trạng thái và tầng thứ tu luyện hiện tại của tôi; xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.

Con xin tạ ơn Sư Phụ và cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội miền Nam Hoa Kỳ)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/9/17/465387.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/21/211428.html

Đăng ngày 04-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share