Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-04-2023] Cuối những năm 1980, dì Giáp, một người bà con xa của tôi, đến phòng khám địa phương để tiêm penicillin và bị sốc phản vệ. Bác sĩ không thể cứu dì và đã chuyển dì đến một bệnh viện lớn. Lúc đó, cơ hội tốt nhất để hồi sức cho dì đã trôi qua. Sau một tháng điều trị tại phòng chăm sóc đặc biệt (ICU), dì sống sót nhưng ở trạng thái thực vật.

Nhiều năm sau, một người bạn cũ của dì Giáp tình cờ gặp dì trên đường. Ông ấy không thể tin vào mắt mình. “Là Giáp phải không?” ông ấy hỏi. “Bà vẫn còn sống à?!”

Chúng ta biết rằng, khi các tế bào não bị thiếu oxy như trường hợp sốc phản vệ thì tổn thương là không thể phục hồi. Không có cách chữa trị. Sự phục hồi của dì Giáp quả là phép màu. Vậy điều đó đã xảy ra như thế nào?

Lúc dì Giáp nằm viện, tôi chỉ mới học cấp hai. Vì nhà tôi gần bệnh viện, nên tôi mang thức ăn trưa đến cho con trai và con gái của dì. Cả hai em đều nhỏ tuổi hơn tôi và đang ở bệnh viện với mẹ trong dịp nghỉ hè. Thật đau lòng khi nghĩ đến cảnh hai em sẽ ra sao nếu mẹ của họ không bao giờ tỉnh lại.

Sau kỳ nghỉ hè, tôi không đến bệnh viện nữa. Tôi nghe nói dì Giáp được chuyển sang điều trị ở phòng thường một thời gian dài nhưng không có tiến triển. Dì không có bảo hiểm y tế. Gia đình dì đã chi sạch tiền tiết kiệm để trả viện phí cho dì. Bà con và bạn bè cũng quyên góp để giúp đỡ cho gia đình dì. Cuối cùng, gia đình phải đưa dì về nhà.

Ngày giao thừa, cả nhà tôi đến thăm dì Giáp. Dì nằm trên giường mắt mở, bất động và gầy như da bọc xương. Cả gia đình rất đau buồn.

Đến những năm 1990, khi Pháp Luân Đại Pháp nhanh chóng được phổ truyền ở Trung Quốc, chồng của dì đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện tâm linh và thiền định cổ xưa. Dượng hay mở băng giảng Pháp của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) cho dì nghe, hy vọng sẽ giúp ích cho dì.

Khi tôi gặp lại dì Giáp vào năm 2006, dì đang ngồi xe lăn. Dì vẫn gầy gò, nhưng có thể bập bẹ vài tiếng và ra hiệu bằng tay. Đó là một bước cải thiện đáng kể.

Mười năm sau vào năm 2016, tôi tình cờ gặp lại chồng của dì Giáp và hỏi thăm về tình hình của dì. Dượng đưa tôi về nhà thăm dì. Khi cửa mở, tôi kinh ngạc khi thấy dì Giáp đang ngồi song bàn, nghe băng giảng Pháp của Sư phụ. Nước da của dì khỏe mạnh và hồng hào.

Dì mỉm cười khi trông thấy tôi. Dượng nói: “Nhìn xem ai tới đây này“. Tôi không nghĩ là dì Giáp sẽ nhớ ra tôi, nhưng dì lập tức gọi tên tôi mà không chút suy nghĩ. Mặc dù dì phát âm không rõ như trước nhưng tôi vẫn có thể nghe được. Tôi rất đỗi ngạc nhiên.

Tôi hỏi dì có thể đứng dậy được không. Dì chầm chậm đứng lên, vịn vào chiếc bàn bên cạnh và đi vài bước. Dượng nói mấy năm nay dì đã có thể đi được như vậy, thỉnh thoảng dì còn vịn vào đồ vật trong nhà để đi đến cửa sổ.

Gia đình, bà con, bạn bè của dì Giáp đã chứng kiến sự phục hồi của dì Giáp và uy lực chữa bệnh thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp. Họ không tin những thông tin sai lệch và tuyên truyền vu khống do Đảng Cộng sản Trung Quốc đưa ra. Tôi hy vọng nhiều người hơn nữa sẽ biết đến sự tuyệt vời của Pháp Luân Đại Pháp và cũng được ban phúc.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/4/17/458750.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/8/208431.html

Đăng ngày 23-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share