Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-03-2023] Tôi bị trầm cảm nặng vào những năm đầu những năm 1980 khi đang học cấp ba. Tôi cảm thấy lo âu, căng thẳng và không buồn quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Tôi không thể tập trung hay suy nghĩ thông suốt và trí nhớ rất tệ. Tôi xin nghỉ học một năm để điều trị mà bệnh vẫn không khỏi.

Trong 10 năm tiếp theo, tôi không ngừng thử những loại thuốc mới, nhưng vô ích. Tôi vẫn cảm thấy lo âu và khó chịu. Tôi mất hết hy vọng vào cuộc sống. Sau khi mắc thêm bệnh về dạ dày và gan, rồi bệnh phụ khoa, tôi trở nên thu mình lại, nhút nhát và thiếu tự tin. Tôi cảm thấy tồi tệ và trông không được khỏe mạnh.

Tôi đã thử nhiều môn khí công khác nhau, nhưng dường như chỉ giúp tôi giảm bớt một chút khó chịu trên thân thể, còn chứng trầm cảm thì vẫn không dứt. Tháng 10 năm 2000, tôi được giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân. Đại Pháp đã giải khai những nút thắt trong tâm tôi. Tâm tình xúc động của tôi không sao biểu đạt thành lời. Cuối cùng tôi đã gặp được chính Pháp đại đạo mà tôi hằng bấy lâu tìm kiếm.

Ngay khi tôi bắt đầu đọc các bài giảng Pháp, một trường năng lượng tường hoà ấm áp bao bọc lấy thân thể tôi, một dòng năng lượng mạnh mẽ bắt đầu chạy thông thấu toàn thân. Những suy nghĩ bất hảo tan biến, và tâm hồn tôi được gột rửa. Mỗi lần đọc Pháp xong, tôi hân hoan vui sướng không thể tả, mọi lo âu, bồn chồn thảy đều biến mất.

Thông qua học Pháp, tư tưởng của tôi được thăng hoa. Giờ đây tôi có thể buông bỏ những thứ trước đây tôi không thể buông bỏ. Đồng thời, nhờ luyện năm bài công pháp chậm rãi ưu mỹ mà cơ thể tôi cũng có được sự chuyển biến căn bản. Chỉ trong một thơi gian ngắn, bệnh trầm cảm, bệnh dạ dày và bệnh phụ khoa đều khỏi. Tôi thực sự được trải nghiệm cảm giác vô bệnh. Đồng thời tôi cũng biết được mục đích của sinh mệnh là để quay trở về nguồn gốc thực sự của mình.

Khi không ngừng đề cao, tôi đã lấy lại sự tự tin và không còn cảm thấy tự ti hay nhút nhát nữa. Trước đây, tôi không dám nhìn vào mắt đối phương khi nói chuyện. Nhưng bây giờ tôi đã tự tin, cởi mở và tích cực hơn nhiều. Mọi người nhận xét tôi trông trẻ hơn và xinh đẹp hơn. Khả năng học tập và chất lượng làm việc của tôi cũng được cải thiện. Tôi được các quản lý và đồng nghiệp đánh giá cao sự khiêm tốn và thiện lương của tôi tại nơi làm việc.

Trong khi tôi rụt rè khi đối diện với người lạ thì ở nhà tôi lại lấn lướt và ương ngạnh với chồng. Nếu anh ấy làm điều gì tôi không vừa ý, tôi sẽ tranh đấu với anh trong vài ngày, và không thèm nói chuyện với anh trong vài tuần liên tiếp.

Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp đã quy chính lại quan niệm của tôi. Tôi không còn tự ý ra quyết định mà bàn bạc với chồng và để anh ấy quyết định. Khi phát sinh mâu thuẫn, tôi hướng nội tìm xem chỗ nào mình đã làm không đúng, nếu có thì tôi sẽ xin lỗi anh ấy. Bây giờ tôi quan tâm nhiều hơn và tử tế hơn với chồng. Chứng kiến những chuyển biến nơi tôi, anh ấy luôn ủng hộ việc tôi tu luyện Đại Pháp. Thậm chí khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, chồng tôi chưa từng yêu cầu tôi từ bỏ đức tin vào Đại Pháp.

Nhờ Đại Pháp, thế giới quan của tôi cũng cải biến triệt để. Trước đây tôi làm việc ở hai công ty nhà nước ở vị trí trưởng kho và kế toán viên. Hồi đó, tôi thao túng sổ sách kế toán và biển thủ một số tiền. Nhưng giờ tôi minh bạch Pháp lý “bất thất bất đắc“. Nếu tôi lấy những thứ không thuộc về mình thì tôi sẽ tổn đức, mà đó là thứ vô cùng trân quý. Tôi nhận ra trước đây bản thân đã từng mắc sai lầm tai hại và hối tiếc vì mình đã không đắc Pháp sớm hơn!

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/3/21/457933.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/2/208332.html

Đăng ngày 14-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share