Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-02-2023] Một ngày tháng Giêng năm 2021, chồng tôi (cũng là đồng tu) đột nhiên bị nôn mửa vào lúc nửa đêm, hôm đó ông ấy đã ăn một số thức ăn thừa của vài hôm trước. Ông ấy để ý thấy mắt của mình bị mờ vào ngày làm việc hôm sau, đồng thời thân thể yếu ớt và không tỉnh táo. Tối hôm đó khi lái xe về nhà, chồng tôi cũng bị mất phương hướng.

Thời gian đó tôi đang đi thăm con gái, một tuần sau tôi trở về, thấy ông ấy bị sút cân. Ông ấy phàn nàn bởi vì luôn cảm thấy mệt mỏi.

Chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Ông ấy thường xuyên luyện các bài công pháp nhưng lại hiếm khi đọc sách Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng đã không nghiêm túc nhắc nhở ông ấy về tầm quan trọng của việc học Pháp. Vì vậy suy nghĩ của ông ấy giống như một người không tu luyện và còn đi gặp bác sỹ khám bệnh. Bác sỹ nói rằng ông ấy bị cao huyết áp, tiểu đường và tai biến mạch máu não.

Tôi đã chia sẻ thể ngộ của tôi dựa trên Pháp với ông ấy: “Các học viên Đại Pháp không bị ốm hay mắc bệnh.” Tôi nói: “Nghiệp bệnh của chúng ta là biểu hiện của những việc làm xấu trong quá khứ. Một khi chúng ta tu luyện, chúng ta có thể đẩy lùi nghiệp bệnh ấy bằng cách chịu khổ, vượt qua nghiệp bệnh và chịu đựng vì thế mà chúng ta có thể trả nợ.”

Để giúp ông ấy hiểu được, tôi nói: “Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã tịnh hóa và điều chỉnh thân thể cho chúng ta. Ngài giúp chúng ta tiêu nghiệp. Vì vậy uống thuốc hay tiêm hay truyền dịch đều đang ép nghiệp bệnh ngược trở lại vào trong cơ thể.”

Tôi giải thích rằng biểu hiện bệnh của ông ấy chỉ là giả tướng, ngay khi luyện công và đọc sách Đại Pháp, ông ấy sẽ có thể tiêu diệt giả tướng và đề cao tầng thứ tu luyện.

Sau đó chồng tôi đã khởi được chính niệm. Ông ấy đã thấy tự tin hơn nhờ học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Sau khi luyện xong các bài công Pháp ông ấy vui vẻ nói với con gái của chúng tôi: “Bây giờ ba cảm thấy đầu óc tỉnh táo rồi. Chúng ta hãy lái xe một vòng, ba có thể chở con đến bất cứ đâu con muốn.”

Sau đó ông ấy nói thêm: “Trước tiên ba cần uống thuốc.” Điều này cho thấy rõ ràng rằng ông ấy vẫn chưa tin tưởng chắc chắn vào Đại Pháp và vẫn còn để ý tới bệnh của mình. Trạng thái tu luyện của ông ấy vẫn còn chưa vững.

Tôi dùng chính niệm động viên ông ấy, không màng tới thái độ của ông. Tôi phủ nhận mọi biểu hiện sai trái, những lời nói và hành động tiêu cực bởi những điều đó sinh ra từ tâm sợ hãi, suy nghĩ về nghiệp bệnh và quan niệm người thường.

Ví dụ như khi ông ấy nói ông không thể nhìn rõ mọi thứ, tôi sẽ nói: “Ông có thể nhìn được, mắt của ông không bị sao cả. Mọi bộ phận trên thân thể của ông đều được lấp đầy bằng vật chất cao năng lượng. Ông không bị bệnh.” Nếu ông ấy nói rằng không thể bước lên cầu thang, tôi sẽ nói với ông ấy:

“Sinh huệ tăng lực” (Chương IV, Pháp Luân Công)

Khi tôi nhìn thấy những người với triệu chứng đột quỵ và cách mà họ đi lại, tôi cũng nghĩ đến chồng mình. Tôi nhanh chóng phủ nhận nó: “Đây không phải là suy nghĩ của ta, nó không có hiệu lực, hãy triệt để tiêu diệt nó.”

Tôi cũng liên tục duy trì chính niệm: “Mọi thứ Sư phụ ban cho chúng ta là tốt nhất và Ngài không an bài những ma nạn này cho ta. Ta chỉ đi theo sự an bài của Sư phụ. Sư phụ đã thay đổi đường đời cho ta và sẽ không có bất cứ nguy hiểm nào cả. Trạng thái bất thường của chồng ta là để giúp chúng ta đề cao”.

Càng học Pháp nhiều tôi càng hiểu rõ hơn các Pháp lý. Tôi cảm thấy thoải mái hơn, chính niệm của tôi cũng trở nên mạnh mẽ hơn và tình trạng của chồng tôi đã được cải thiện. Cuối cùng ông ấy đã hồi phục và trở thành một học viên chân chính.

Tôi đã thể hội được một cách sâu sắc rằng khi một học viên đối diện với ma nạn, việc mọi người xung quanh giúp đỡ học viên đó với chính niệm là điều rất quan trọng. Khi chúng ta hình thành một chỉnh thể và giữ chính niệm mạnh mẽ, tất cả các hình thức can nhiễu sẽ biến mất.

Ban đầu tôi đã không xử lý tốt, đã để cho quan niệm người chi phối. Tôi đã phàn nàn và tức giận với chồng mình. Tôi không thích khi ông ấy không đáp ứng kỳ vọng của tôi, tôi sợ ông ấy không vượt qua được ma nạn và tôi cũng thiếu tâm từ bi. May mắn thay tôi đã có thể tìm ra chấp trước của bản thân và bài trừ chúng. Việc học Pháp đã giúp tôi đồng hóa với Pháp.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/23/457017.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/10/208016.html

Đăng ngày 03-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share