Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Nhật Bản

[MINH HUỆ 10-10-2022] Tôi đã phải nhập viện vì bệnh tiểu đường từ ngày 26 tháng 11 đến ngày 20 tháng 12 năm 2001, tại bệnh viện Kouseikai Suzuki ở quận Nerima, Tokyo. Trong thời gian điều trị ở bệnh viện, tôi đã may mắn đọc được cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc xong, tôi nhận ra lối sống của mình không đúng và cần cải biến tâm tính bản thân. Niệm đầu này đã khiến chỉ số đường huyết của tôi, vốn ở mức 550 vào thời điểm nhập viện, đã trở lại bình thường 6 tháng sau, vào ngày 15/5/2002. Tôi được thông báo là mình đã hoàn toàn khỏi bệnh tiểu đường.

Trong 20 năm tiếp theo, tôi liên tục kiểm tra lượng đường trong máu theo chỉ dẫn của bác sĩ và lần nào chỉ số này cũng ở mức bình thường.

Nếu không đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi sẽ bị chìm trong lo âu do chính mình tạo ra và sẽ không thể sống cho đến ngày hôm nay. Tôi thực sự biết ơn Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Các nguyên lý của Đại Pháp đã thức tỉnh tôi và khiến tôi nhận ra rằng cách sống của mình là hoàn toàn sai lầm.

Tôi xin được chia sẻ từ đầu.

Trước khi tu luyện, tôi là nhân viên văn phòng của một công ty. Để cải thiện thành tích làm việc của mình, tôi đã sử dụng một số tiểu xảo.

Lúc đầu, tôi làm việc cho bộ phận hành chính, rồi chuyển sang bộ phận bán hàng và được vinh danh là nhân viên bán hàng tốt nhất. Sau đó, tôi được phân công vào phòng kế hoạch, rồi tôi được một người bạn giới thiệu và đầu quân cho một công ty công nghệ thông tin của nước ngoài.

Tôi nghĩ mình đã đạt đến đỉnh cao của sự nghiệp bằng cách dùng những tiểu xảo. Tuy nhiên, chúng khiến mọi người nghĩ sai về tôi, họ đánh giá về tôi quá cao so với năng lực thực tế. Nói một cách đơn giản, nếu năng lực của tôi là 50, người khác lại nghĩ rằng năng lực của tôi là 100.

Nếu tôi hoàn thành một công việc yêu cầu năng lực ở múc 100, tôi sẽ được tiếp tục giao một công việc yêu cầu năng lực ở múc 110, 120, thậm chí 130. Nhưng trên thực tế, năng lực của tôi chỉ là 50. Vì vậy, tôi luôn buộc phải khiến người khác nghĩ rằng tôi là người có năng lực cao hơn so với thực tế.

Tiểu xảo của tôi cũng không có gì đặc biệt. Tôi chỉ tận dụng tối đa khả năng, vị trí và môi trường của mình. Bây giờ tôi vẫn làm như vậy, nhưng có một sự khác biệt giữa ngày trước và bây giờ. Trước khi tôi bước vào tu luyện, tiểu xảo mà tôi sử dụng không vi phạm pháp luật, nhưng cũng không trung thực. Giờ đây tôi luôn cố gắng tuân theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn.

Ví dụ, trước đây, khi làm việc ở bộ phận bán hàng, tôi đã bí mật thu thập thông tin về các khách hàng tiềm năng từ các nữ đồng nghiệp khác. Hành động này không phải là bất hợp pháp. Tuy nhiên, tôi đã giữ thông tin này cho riêng mình và dùng nó để nâng cao hiệu suất bán hàng của bản thân. Giờ đây, tôi biết rằng cách xử lý đúng đắn là chia sẻ chúng với các đồng nghiệp.

Khi còn làm ở phòng kế hoạch, tôi phải thuyết trình rất nhiều. Mục đích của việc thuyết trình là thuyết phục đối phương làm điều đúng đắn. Để hoàn thành được nhiệm vụ đó, đã có lúc tôi phải nói dối, thậm chí khóc lóc. Việc nói dối và khóc lóc không vi phạm pháp luật, nhưng nó đã đi chệch khỏi Chân-Thiện-Nhẫn.

Khi tôi gia nhập công ty công nghệ thông tin của nước ngoài, công việc của tôi là hỗ trợ kỹ thuật. Các kỹ năng cần thiết cho vị trí này là kiến ​​thức về tiếng Anh và công nghệ thông tin, nhưng cả hai điều này tôi đều không có. Do tôi được người khác giới thiệu vào làm ở đây nên những người trong công ty đã không thấy được sự thiếu hụt về kỹ năng trong hai lĩnh vực này của tôi. Lúc ấy, tôi tin rằng các tiểu xảo có thể giúp tôi làm được mọi việc. Tôi đã nghĩ rằng không cần biết tiếng Anh hay công nghệ thông tin, tôi vẫn có thể đảm nhiệm được vai trò hỗ trợ kỹ thuật.

Tuy nhiên, thực tế không đúng như vậy. Mặc dù, ở vị trí này tôi vẫn đạt được thành tích tốt, nhưng tôi vô cùng căng thẳng khi luôn phải cố gắng che giấu tình trạng thiếu hụt kỹ năng tiếng Anh và công nghệ thông tin. Sự căng thẳng đó đã ảnh hưởng nặng nề đến tinh thần và thể chất của tôi. Cuối cùng, tôi đã mắc bệnh tiểu đường do căng thẳng và phải nhập viện trong hai tuần. Khi tôi nhập viện, lượng đường huyết của tôi đã ở mức trên 550.

May mắn thay, tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân trong thời gian nằm viện. Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi nhận ra rằng những gì tôi làm là sai.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không phải để chữa bệnh, nhưng khi một người đề cao tâm tính, sức khỏe của họ cũng sẽ được cải biến.

Đối với trường hợp của tôi, điều đầu tiên tôi cố gắng làm là ngừng đi chệch khỏi chữ Chân.

Sau khi xuất viện, tôi tiếp tục làm việc tại công ty công nghệ thông tin. Nếu không đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, chắc chắn tôi sẽ tiếp tục dùng tiểu xảo để cải thiện thành tích trong công việc, và có lẽ tôi đã không thể tồn tại cho đến ngày hôm nay vì những căng thẳng mà tôi tự tạo ra cho mình.

Tôi cũng đã ngừng hút thuốc và uống rượu. Tôi không phải là người nghiện rượu, vì vậy việc bỏ rượu rất dễ dàng đối với tôi. Nhưng việc bỏ thuốc lá là rất khó khăn và đó quả là một thử thách lớn.

Tòa nhà nơi chúng tôi làm việc không cho phép mọi người hút thuốc. Vì vậy không ai hút thuốc trong văn phòng. Nhưng một ngày nọ, tôi đang đi thăm một khách hàng cùng với một đồng nghiệp. Trên đường về, chúng tôi vào một quán cà phê, và người đồng nghiệp bắt đầu hút thuốc trước mặt tôi.

Tôi thực sự muốn nói: “Anh làm ơn cho tôi xin một điếu được không?” Nhưng cuối cùng tôi đã có thể cưỡng lại cơn nghiện thuốc lá của mình. Nếu lúc đó tôi làm vậy, có lẽ tôi sẽ vĩnh viễn không thể cai bỏ được nó trong suốt phần đời còn lại của mình. Ngoài ra, nếu tôi không đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, chắc chắn lúc đó tôi đã không thể cưỡng lại sự cám dỗ của thuốc lá.

Các chuyên gia y tế đều biết rằng bệnh nhân tiểu đường có mức đường huyết trên 550 thường không thể bình phục hoàn toàn trong 6 tháng. Tuy nhiên, 6 tháng sau, khi tôi xuất viện, bác sĩ nói rằng tôi đã khỏi bệnh tiểu đường. Đó thực sự là một thần tích. Sau khi xuất viện, tôi đã cố gắng không đi chệch khỏi Chân-Thiện-Nhẫn. Nhưng tôi không đủ can đảm để nói với công ty rằng tôi thiếu kỹ năng tiếng Anh hay công nghệ thông tin. Nếu tôi vẫn che giấu điều này, tôi sẽ không thực hiện được chữ Chân. Vì vậy, cuối cùng, tôi quyết định rời khỏi công ty.

Trên đây là câu chuyện về cơ duyên được đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng tôi như thế nào.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Xin cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội Nhật Bản năm 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/10/450604.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/16/204337.html

Đăng ngày 04-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share