Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Singapore

[MINH HUỆ 09-01-2023]

Kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các đồng tu!

Sau đây tôi chia sẻ với đồng tu một chút thể hội trong quá trình tu luyện của mình.

1. Đề cao tâm tính trong công việc

Trong công việc, mỗi khi có đồng nghiệp xin nghỉ ốm, nghỉ phép năm, ông chủ thường giao công việc của họ cho tôi làm. Lúc đó trong tâm tôi có chút không thoải mái, nghĩ rằng công việc của mình đã đủ nhiều rồi. Mặc dù trong tâm hơi không thoải mái, nhưng vẫn nói là tôi có thể làm giúp. Nhớ lại và ngẫm nghĩ, hướng nội tìm, chẳng đúng sao, là hảo sự mà. Tôi là người tu luyện, còn tranh gì với họ chứ? Tôi thay đổi thái độ, tâm tính nâng lên, cũng đề cao một chút.

2. Buông cái tình với cha mẹ

Trong những năm dịch bệnh vừa qua, tôi không thể về quê thăm cha mẹ, mỗi lần trong cuộc gọi video, mẹ tôi luôn khóc và nói: Khi nào mới có thể về nhà? Mẹ nhớ các con. Mỗi lúc cha mẹ nói như vậy, trong tâm tôi đều không bị tình dẫn động, trong tâm nghĩ mình đã nói với họ chân tướng Đại Pháp và chín chữ chân ngôn, họ cũng đã minh bạch rồi. Mỗi khi đến Ngày của Cha, Ngày của Mẹ, ngày sinh nhật cha mẹ, và các ngày lễ Tết, tôi đều gửi một số tiền về cho họ, cố gắng hết sức hiếu thuận với họ, nhưng không bị tình ảnh hưởng, mà dùng thiện đối đãi. Tôi buông cái tình này xuống, cảm thấy trong tâm rất thản đãng. Đây là uy lực của Đại Pháp, nhờ vậy tôi có thể bước đi trên con đường tu luyện. Nếu không tu luyện, sao có thể làm được như vậy? Cảm tạ Sư phụ!

3. Bỏ tâm oán hận chồng

Vì chồng tôi không tu luyện Đại Pháp, đôi khi tôi cảm thấy anh ấy không đúng chỗ này, không đúng chỗ kia. Công việc của anh ấy là bán hàng, không thể tránh khỏi xã giao, đôi khi anh ấy uống nhiều bia rượu, về nhà sẽ la lối ầm ĩ. Ban đầu tôi không thể chấp nhận, tức giận, mặc kệ anh ấy. Về sau tôi hướng nội tìm bản thân, nghĩ không nên như vậy, không thể phát hỏa, nên quan tâm anh ấy. Khi xuất thiện niệm, và quan tâm anh ấy, tôi thấy anh ấy rất đáng thương, anh ấy cũng là vì gia đình. Thực chất tôi còn phải cảm ơn anh ấy đã cho tôi cơ hội đề cao, trong hoàn cảnh gia đình mà ma luyện tôi, khảo nghiệm tôi, đều là hảo sự.

4. Chính niệm vượt quan nghiệp bệnh

Tu luyện không có chuyện nhỏ, rất nghiêm túc. Do không ý thức đến tiểu tiết, nên tôi đã bị dùi sơ hở. Trước khi tu luyện, tôi rất kén ăn. Tu luyện đã hơn 10 năm vẫn không bỏ tâm chấp trước này, liệu có là chuyện nhỏ không?

Tôi không bao giờ ăn cơm thừa hay thức ăn thừa, đều là chồng tôi ăn, về điểm này tôi còn không bằng người thường như anh ấy. Vì vậy tôi đã vượt một quan lớn vào tháng trước, lúc đó bỗng nhiên tim và dạ dày tôi không thoải mái, tim dường như bị thắt chặt lại, dạ dày đau dữ dội, sắc mặt tái mét và lấm tấm những giọt mồ hôi. Khi đó cảm thấy không ổn, biết là bị can nhiễu, nhưng tôi không sợ. Tôi chính niệm đầy đủ, gọi Sư phụ, rồi niệm chín chữ chân ngôn và phát chính niệm.

Khoảng 10 phút sau thì hồi phục bình thường. Tôi ngộ rằng, đây cũng là nhắm vào các tâm chấp trước của tôi. Tôi đã tìm ra từng tâm không tốt, có quá nhiều tâm phải bỏ đi. Nhưng cũng kéo dài hai tuần mới vượt qua.

Dạ dày đầy hơi, bụng khó chịu, ăn không được, mỗi ngày chỉ húp một bát cháo nhỏ, người gầy đi 5 ký. Tôi chia sẻ với đồng tu, hỏi mấy đồng tu và họ đều nói rằng nếu trong nhà có thức ăn thừa, cơm thừa, thì đồng tu sẽ ăn, lần này tôi thực sự hoàn toàn bỏ đi tâm chấp trước ẩn giấu rất lâu. Bây giờ có thức ăn thừa, cơm thừa thì tôi đều ăn. Tu luyện rất nghiêm túc, từng lời nói từng hành động, thời thời khắc khắc phải nghĩ bản thân là một người tu luyện.

5. Tham gia học Pháp nhóm, tỉ học tỉ tu

Từ khi tham gia học Pháp nhóm, thông qua thông đọc lượng lớn “Chuyển Pháp Luân”, đồng tu cùng nhau chia sẻ, trao đổi, bạn vượt quan này như thế nào, anh ấy vượt quan kia ra sao, cảm thấy đề cao rất nhanh trong khi tỉ học tỉ tu.

Một số đồng tu xem thấy bài chia sẻ hay trên Minh Huệ Net, bèn lấy ra đọc trong nhóm học Pháp chúng tôi, sau đó mọi người chia sẻ với nhau, và nói về thể ngộ của bản thân, vì trong bài viết đề cập đến rất nhiều vấn đề mà mỗi cá nhân học viên chúng tôi đều tồn tại.

Trong nhóm học Pháp cũng có không ít cơ hội đề cao tâm tính. Sau đây là vài ví dụ.

Khi đồng tu đang đọc Pháp cùng nhau, có một số đồng tu đọc rất chậm, một số luôn đọc sai lặp đi lặp lại, rồi thêm chữ, bớt chữ. Vậy là đồng tu sẽ giúp sửa lỗi, đồng tu đọc sai sẽ tiếp thu và nói cảm ơn. Nhưng đôi khi liên tiếp sửa lỗi mấy lần, đồng tu đọc sai sẽ giải thích, cảm thấy có tâm thể diện, còn có chút phiền. Khi lần sau đọc đến chữ này, vẫn đọc sai, và đồng tu vẫn kiên nhẫn (giúp) sửa. Do đó trong học Pháp nhóm có rất nhiều khảo nghiệm tâm tính, để bỏ đi tâm chấp trước của bạn, tâm không kiên nhẫn, để xem liệu bạn có thể kiên nhẫn hay không. Vì sao an bài như vậy, kỳ thực là để chúng ta đề cao. Khi mọi người đều buông tâm xuống, chính là đã đề cao. Tu luyện là ma luyện trong mâu thuẫn, để khảo nghiệm tâm của bạn.

Khi chúng ta học Pháp, đồng tu đều sẵn sàng đọc Pháp, xem ra đây là hảo sự. Nhưng nếu đặt việc đọc to bao nhiêu ở vị trí thứ nhất thì không đúng. Tôi lý giải rằng, khi học Pháp, vốn dĩ việc đọc to không phải là mục đích, việc không đọc sai cũng không phải là mục đích, mà đắc Pháp, lý giải được nội hàm của Pháp mới là mục đích. Các đồng tu nhắc nhở lẫn nhau, cùng sửa đổi tâm thái khi học Pháp.

6. Tham gia lớp chín ngày và thụ ích rất nhiều

Sư phụ nhìn thấy tôi có những tâm này: Tâm an dật, tâm sợ người khác nói, tâm thích thể diện, nên an bài cho tôi tham gia lớp chín ngày. Đồng tu phụ trách hỏi, có thể giúp sửa động tác cho học viên mới không? Tôi nói được. Kết quả là khi tham gia ngày thứ nhất, học viên lâu năm nhìn thấy động tác của bản thân tôi không chuẩn, nên đã giúp tôi sửa. Khi kết thúc lớp chín ngày, động tác của tôi cơ bản đã chính xác.

Nhìn bề mặt là mọi người sửa động tác cho tôi, thực tế là để tôi bỏ đi tâm chấp trước trong môi trường này. Trong lớp chín ngày tiếp theo, tôi đã giúp học viên mới sửa động tác. Sau khi kết thúc lớp chín ngày, học viên mới nói về thể hội của mình. Có một người nam nói, Đại Pháp quá thần kỳ. Anh ấy bất ngờ mất điều khiển khi đang lái xe. Lúc đó anh ấy hô lớn: Pháp Luân Công! Chiếc xe liền dừng lại. Anh ấy nói thực sự quá thần kỳ. Còn có hai nam thanh niên Trung Quốc khác, một cậu nói rằng khi về nhà không cảm thấy mệt mỏi, mà rất có tinh thần. Một cậu khác nói, mụn trên mặt cậu đã biến mất, da cải thiện hơn. Còn thỉnh sách “Chuyển Pháp Luân” về nhà. Tôi thực sự cảm thấy vui cho hai sinh mệnh được cứu này.

Thực chất, tất cả đều được Sư phụ an bài tốt, chỉ đợi đệ tử đi thực hiện.

7. Giảng chân tướng khuyên tam thoái

Gần đây tôi sửa sang nhà cửa, trong số công nhân đến làm việc có người Trung Quốc. Khi họ đến nhà, tôi rất lịch sự, giữ phép chào hỏi họ, lấy thức uống và hoa quả mời họ. Họ rất cảm ơn và nói: Chị này, đến nhà chị rất thoải mái, chị thật nhiệt tình và tốt bụng. Tôi tiếp tục chủ đề và bắt đầu giảng chân tướng cho họ. Tôi nói, chị là người tu luyện Pháp Luân Công. Các em ở Trung Quốc đều biết Pháp Luân Công phải không? Họ nói biết, nhưng tại Trung Quốc không cho luyện. Tôi nói, chị biết, và người Trung Quốc không biết chân tướng. Bây giờ chị sẽ nói cho các em nghe, để các em hiểu rõ. Đầu tiên tôi nói: Các em biết trận sóng thần ở Indonesia cách đây vài năm phải không, khi đó, một người lớn tuổi đã đến bãi biển và nói với các du khách hãy rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt, nói rằng sắp có sóng thần xảy ra. Một số người nghe và lập tức rời đi, một số người không tin. Kết quả là sóng thần thực sự ập đến. Ai tin, rời đi thì được cứu. Ai không tin thì sinh mệnh đã không còn.

Tôi tiếp tục nói, chị nói điều này là muốn các em biết rằng, Pháp Luân Công là cao đức Đại Pháp của Phật gia, chín chữ chân ngôn là phương thức tốt cứu mệnh, các em đi làm công ngoài Trung Quốc, đều rất khổ, không dễ kiếm chút tiền, chính là muốn người nhà hạnh phúc, bình an. Hiện nay dịch bệnh nghiêm trọng như vậy, không có biện pháp khác, chỉ cần thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, thì có thể được bình an, các em ở nước ngoài làm việc, điều quan trọng nhất là cần có một cơ thể khỏe mạnh, bình an để kiếm tiền. Họ đều tĩnh tĩnh lắng nghe.

Tôi nói các em đều là người tốt, và có duyên với Đại Pháp. Sư phụ Đại Pháp đã an bài cho các em đến nhà chị, để các em liễu giải chân tướng. Sau đó tôi lại nói, khi các em đi học có từng tham gia Đội Thiếu niên Tiền phong không? Một người nói, em là đoàn viên. Tôi nói, chị dùng hóa danh để giúp các em thoái trên mạng nhé. Họ liên tiếp nói được, được. Tôi đã giúp họ thoái đoàn, đội. Tôi thực sự vui vì những sinh mệnh này được cứu. Tôi cũng tặng mỗi người họ một bùa hộ thân chín chữ chân ngôn.

Cảm tạ Sư phụ đã đưa những người hữu duyên đến bên cạnh con! Tất cả đều là Sư phụ đang làm, chúng con chỉ động động miệng, thực sự cứu người mới là Sư phụ.

Khi tôi viết bài chia sẻ này, tôi khấu bái Sư tôn, cảm ân sự từ bi hồng đại của Sư phụ, cảm ân sự điểm ngộ của Sư phụ dành cho tôi, cảm ân Sư phụ đã cho tôi cơ hội chứng thực Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp của vũ trụ, cảm ân Sư phụ đã bảo hộ trên suốt con đường! Đồng thời cũng cảm ơn đồng tu đã giúp đỡ và khích lệ tôi rất nhiều, để tôi bỏ đi tâm sợ hãi ẩn giấu bấy lâu. Bây giờ tôi không còn sợ nữa.

Từ nay về sau, tôi phải tu bỏ đủ mọi nhân tâm, trong thời gian còn lại không nhiều này, tận lực làm tốt ba việc, cứu nhiều người hữu duyên hơn nữa, không cô phụ ân cứu độ của Sư phụ.

Nếu có chỗ nào không ở trong Pháp, mong đồng tu từ bi chỉ chính.

(Bài được chọn chia sẻ trong Pháp hội Singapore năm 2023)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/1/9/【新加坡法會】點點滴滴中修煉自己-454666.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/1/14/206162.html

Đăng ngày 21-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share